Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1340
Chương 1340
“Đúng vậy, tôi cũng từng nghi ngờ chuyện này, nên đã bảo Mã Hải điều tra, phát hiện nơi này có lực lượng Yên Kinh nhúng tay vào”.
“Lực lượng Yên Kinh?”, Lâm Chính sa sầm mặt, lập tức hỏi: “Là lực lượng nào của Yên Kinh nhúng tay vào?”.
“Thế gia Tư Mã”, Tần Bách Tùng ghé lại gần, nhỏ giọng nói.
Sắc mặt Lâm Chính trở nên nghiêm túc, đôi mắt ngập tràn sự lạnh lẽo: “Lại là thế gia Tư Mã này”.
“Tại sao thầy dùng từ “lại”?”.
“Không có gì, đúng rồi, chuyện này bắt đầu từ lúc nào?”.
“Sau khi thầy đi là bắt đầu rồi”.
“Vậy sao? Xem ra thế gia Tư Mã có suy nghĩ giống tôi, đều muốn triệt hạ đối phương”.
Lâm Chính đanh mặt lại, ánh mắt lóe lên vẻ dữ tợn.
“Bây giờ chúng ta phải làm sao đây thầy?”, Tần Bách Tùng hỏi.
“Thế gia Tư Mã ở tận Yên Kinh, chúng ta vẫn chưa động đến được, bây giờ hãy lấy Kỳ Dược Phòng ra để khai đao đi. Kể ra thì cũng đã đến thời gian chúng ta đưa ra cho Kỳ Dược Phòng, nên thực hiện lời hứa của tôi rồi”.
Lâm Chính nhắm hai mắt lại, bình tĩnh nói.
“Ý của thầy là…”
“Chuẩn bị một chút rồi đến Kỳ Dược Phòng!”.
Ngày hôm sau.
Kỳ Dược Phòng.
Phùng Thạch đang ngồi đánh cờ với phòng chủ Kỳ Dược Phòng ở chòi hóng mát.
Các thiên tài nổi tiếng của Kỳ Dược Phòng như Tây Nhu Thiến, Vương Băng Điệp, Tử Dạ, Tiêu Sĩ Kiệt, Huyền Dược đều đứng ở bên cạnh, yên lặng quan sát.
Phùng Thạch chăm chú nhìn ván cờ, ông ta nhận quân đen, đang rơi vào thế hạ phong, phòng chủ nhận con trắng, đang nắm chắc phần thắng. Ông ta đã hiểu rõ tất cả, không kiêu căng không nóng nảy, mỉm cười nói: “Mấy người các cậu đã chuẩn bị xong chưa?”.
“Bọn em đã chuẩn bị xong xuôi, có thể xuất phát bất cứ lúc nào”.
Huyền Dược bình thản đáp.
Cậu ta vẫn mang dáng vẻ bình tĩnh thong dong.
So với những người khác thì có vẻ phấn khích hơn nhiều.
“Tuy thế gia Tư Mã ở Yên Kinh mới nổi lên chưa lâu, nhưng cũng là một thế gia đại tộc có căn cơ vững chắc. Các cậu có thể nhận được cơ hội đến Yên Kinh đào tạo chuyên sâu là chuyện không dễ dàng gì, nhất định phải quý trọng. Đến đó phải học nhiều xem nhiều hỏi nhiều, đừng công cốc quay về, biết chưa?”, phòng chủ nói.
“Vâng, phòng chủ”, các thiên tài đều cúi người nói.
Đúng lúc này, giảng sư Châu vội vã chạy tới.
Phòng chủ hơi quay sang: “Giảng sư Châu, có chuyện gì sao?”.
Giảng sư Châu dừng lại, thở hổn hển rồi mới nói: “Phòng chủ, xảy ra chuyện lớn rồi”.
“Hử?”.
Phòng chủ nhíu mày, bàn tay đang định hạ xuống vẫn lơ lửng giữa không trung.
Tất cả mọi người đều đổ dồn mắt nhìn ông ta.
“Có chuyện gì vậy?”, phòng chủ hỏi.