Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 1152
Chương 1152
“Cái gì?”, cả hiện trường thất kinh.
“Kiếm….gãy rồi sao?”, Ứng Phá Lãng há hốc miệng với vẻ không dám tin.
“Không thể nào”, Ứng Hùng cũng hét lên.
Mọi người chỉ thấy Lâm Chính đưa tay lên mà kiếm đã gãy ngay lập tức. Thủ đoạn này khác nào ma quỷ chứ. Nếu mà có thể làm được như thế này thì có khác gì mình đồng da sắp, súng đạn bất phạm.
Người nhà họ Ứng đang đấu với ai vậy? Quái vật chắc? Lúc này bố con Ứng Hùng đều nghĩ như thế.
Ứng Bình Trúc cảm thấy có gì đó không ổn vội hét lên: “Đó không phải điều gì bất thường đâu, mọi người đừng lầm. Hắn dùng vật vũ khí đấy”.
“Vũ khí sao? Vũ khí gì vậy?”, Ứng Hùng bàng hoàng.
“Trong tay hắn rõ ràng không có thứ gì mà?”, Ứng Phá Lãng thất thanh.
“Không, hắn có dùng. Mọi người nhìn ngón tay hắn xem”, Ứng Bình Trúc trầm giọng.
“Ngón tay sao?”
Đám đông vội vàng nhìn ngón tay của Lâm Chính. Lần này tất cả như bị sét đánh, há mồm trợn mắt với vẻ kinh ngạc toàn phần. Họ thấy một cây châm bạc giữa ngón tay của anh.
Lấp lánh!
Vậy đòn tấn công vừa rồi đã được Lâm Chính sử dụng cây châm bạc này ư!Anh..cầm một cây châm để chém đứt những thanh kiếm sắc nhọn kia sao?
“Cậu ta….đã làm thế nào vậy?”, Ứng Hùng lắp bắp.
Ứng Bình Trúc chau mày, cảm thấy tình huống thật tệ. Chỉ dùng một cây châm mà có thể đỡ được với kiếm sắc…Đây không còn thuộc phạm trù của Đông y nữa rồi. Dù là y võ thì cũng không thể nào.
“Sao? Kiếm pháp của nhà họ Ứng…chỉ có vậy thôi à?”, Lâm Chính vân vê cây kim trong tay, bình tĩnh nói.
“Chết tiệt!”
“Giết!”
Thành viên của đội Long Kiếm nổi giận gầm lên. Họ siết chặt kiếm trong tay lao về phía Lâm Chính. Nhưng lúc này Lâm Chính đã không còn giống trước đó nữa. Anh nhìn chăm chăm đám đông và bước tới.
Vụt.
Rồi anh đột nhiên biến mất. Lúc anh xuất hiện lại một lần nữa thì đã ở ngay trước mặt một thành viên của đội Long Kiếm rồi.
Tốc độ nhanh như điện xẹt.
“Á!”
Kẻ này nín thở, vội vàng chĩa mũi kiếm về phía Lâm Chính. Thế nhưng thanh kiếm chưa làm được gì Lâm Chính thì đã siết cổ người này, vặn mạnh.
Rắc!
Cổ của thành viên này như muốn nổ tung. Hắn run rẩy, buông thõng tay, thanh kiếm rơi xuống. Hắn lập tức chộp lấy tay anh và giãy giụa.
“Buông…buông tay”, hắn chật vật hét lên.
“Ứng Long Kiếm Trận!”
Những người khác tức giận, trực tiếp thi triển trận pháp, bao vây lấy Lâm Chính và tấn công anh.