Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1053



Chương 1053

Rắc!

Nắm đấm của ông ta bị bóp nát.

“Á…”.

Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên.

Lâm Chính thả tay ra, giữ lấy cổ tay ông ta, nhanh chóng lướt tới một đường.

Roẹt!

Tiếng động quỷ dị lại vang lên.

Cánh tay của ông Thái không còn sức lực buông thõng xuống, không nhấc lên được nữa.

Ông Thái nặng nề ngồi xuống đất, ôm lấy cánh tay, đau đến mức điên cuồng th ở dốc, gần như sắp ngất xỉu.

Cánh tay bị phế, ông ta đã không còn sức lực ngăn cản Lâm Chính, thậm chí Hành Phong Chưởng của ông ta… cũng vì vậy mà bị phế.

“Sao lại như vậy?”.

Lưu Cảnh Pha ngơ ngác nhìn cảnh tượng đáng sợ đó, không nói nên lời…

Ông Thái cũng không phải là đối thủ, bên hắn còn ai có thể ngăn chặn người này?

Lâm Chính bước chân ra, đi thẳng đến trước mặt hắn, yên lặng nhìn chằm chằm hắn.

“Tôi… Tôi đưa… Tôi đưa cho anh! Lạc Linh Huyết và Sâm Hoàng… tôi đưa anh cả!”, Lưu Cảnh Pha run rẩy điên cuồng, vội vàng hét lên.

“Anh nên làm vậy từ sớm”.

Lâm Chính nói, sau đó xắn tay áo.

Lưu Cảnh Pha liếc nhìn, sởn gai ốc, suýt chút nữa không đứng vững.

Nơi cổ tay Lâm Chính toàn là Lạc Linh Huyết dày đặc, có đến mười mấy giọt…

Thảo nào người này lại mạnh đến vậy!

Nhiều Lạc Linh Huyết như thế… nghịch thiên quá! Anh ta nghịch thiên quá!

Lưu Cảnh Pha toát mồ hôi lạnh, cảm thấy sau lưng lạnh loát. Hắn không dám chần chừ thêm nữa, lập tức trích Lạc Linh Huyết ra, dâng Sâm Hoàng lên.

Lâm Chính quan sát củ nhân sâm giống như được tưới vàng đó, thở phào nhẹ nhõm, cất nó vào.

“Quay về thôi”.

Anh xoay người, nói với Long Thủ.

“Thầy, Lưu Cảnh Pha và người của cậu ta không việc ác nào không làm, gây ra không ít tội nghiệt, cứ tha cho bọn họ như vậy sao?”, Long Thủ tiến lên, phẫn hận nhìn chằm chằm Lưu Cảnh Pha, hỏi.

“Những người này không liên quan đến tôi, nhưng lúc trước tôi đã nói rồi, đối đầu với tôi thì phải chuẩn bị tinh thần bị tàn phế”, Lâm Chính suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Các ông hãy phế bỏ tay chân bọn họ, giao cho người của thôn dược xử lý đi!”.

“Vâng!”.

Long Thủ gật đầu, dẫn người đi tới.

“Các người định làm gì? Dừng tay! Mau dừng tay!”.

“Á!!”.

Tiếng la thảm thiết vang vọng mây xanh.

Chương trước Chương tiếp
Loading...