Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1461: Phiêu Miễu Thiên Tinh, Tà Huyễn Ngọc Tinh



Sở Dương khẽ gật gật đầu.
Sắc mặt Mạc Thiên Cơ đỏ lên, thoáng có chút kích động, nói: "Vậy ngươi đi nhanh đi." Không ngờ lại thúc giục.
Sở Dương cười ha ha, trấn an Mạc Khinh Vũ một chút mới cất bước mà đi.
Tiểu nha đầu vừa kiếm được lợi lớn, đang hưng phấn nói chuyện với Mặc Lệ Nhi, nghe hắn nói tạm thời rời đi cũng không quay đầu lại, phẩy phẩy cái tay nhỏ, ý bảo: Tự đi một mình đi. bản tiểu thư không có thời gian để ý tới ngươi...
Cứ thế tiếp tục nói chuyện với Mặc Lệ Nhi.
Đám người Cố Độc Hành đều dang vận công, kiểm tra biến hóa trong thân thể mình, càng lúc càng có phát hiện kinh hỉ mới.
Sau khi trong cơ thể có long phượng tinh nguyên, tốc độ nội lực vận chuyển căn bản là gia tăng gấp đôi. Hơn nữa long phượng tinh nguyên còn có công hiệu tự động cải thiện thể chất.
Phải biết rằng, nội lực vận hành gia tăng gấp đôi, không phải là luyện công, mà là biểu thị: Chỉ cần tốc độ chân tay ngươi có thể theo tu vi vận hành, vậy tốc độ xuất thủ của ngươi có thể đề cao gấp đôi so với cơ sở hiện tại!
hiện tại mọi người ai cũng coi là khoái thủ rồi, nếu bây giờ lại gia tăng gấp đôi... vậy sẽ như thế nào đây?
Nghĩ tới điểm này thôi, chúng huynh đệ đã hưng phấn tới mức hít thở không thông thôi.
Sở Dương ổn định tâm thần, tiến vào bên trong, đi qua nơi long phượng vốn nằm xuống, ánh mắt liền nhằm chằm một phương hướng, thân hình thoáng xoay, kiên định đi thẳng vào bên trong.
Từ lúc long phượng tinh nguyên bị hấp thụ hết, Sở Dương đã nhận được thông báo của kiếm linh.
"Kiếm chủ đại nhân, ta phát hiện khí tức mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ bảy!"
Trước đó Sở Dương vẫn không thể xác định, đến khi kiếm linh nói như vậy, tảng đá trong lòng mới rơi xuống.
Vượt qua một khúc cua, phía trước chính là một bức thạch bích tròn xoe.
Sở Dương cũng không hề dừng lại nửa điểm,vươn tay đâm vào, trực tiếp móc xuống, lập tức móc ra một lỗ thủng lớn.
Nơi này tuy phòng hộ nghiêm mật, rắn chắc, nhưng đều là dựa vào uy năng long phượng. Hiện giờ long phượng đã tan biến, với tu vi của Sở Dương mà nói, bức thạch bích này quả thực mềm như đậu hũ.
Lại đưa tay xuyên vào thạch bích, khẽ kéo ra bên ngoài. Lập tức một khối lớn chu vi bốn năm trượng lại bị nhấc ra. Tiện tay vứt một bên, tiếp tục hành động. Sau mấy khối liên tục đã xuất hiện một cái động lớn sâu mấy trượng.
Sở Dương thò đầu chui vào.
Công việc kiểu này hắn đã làm vô số lần rồi, lần này thực hiện quả thực là không thể nhẹ nhàng hơn. Cho dù thợ mỏ chuyên nghiệp, so sánh với hắn cũng chỉ có thể trố mắt nhìn mà thôi.
Sở Dương một đường đi xuống, dựa vào chỉ dẫn của Cửu Kiếp kiếm, ẩn ước cảm nhận được Cửu Kiếp kiếm của mình càng lúc càng hưng phấn, kiếm cương lưu động trên thân kiếm càng lúc càng nhanh, kiếm linh cũng càng ngày càng cấp thiết....
Mà ở dưới thạch bích này, lại có một cảm xúc bức thiết, muốn nhảy ra không thể đè nén được, đang dao động không ngừng....
Hai tay Sở Dương không ngừng, từng khối từng khối đá lớn bị hắn ném ra sau lưng... Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Rốt cuộc, phía dưới truyền tới tiếng nước chảy róc rách, rất vui tai.
Cùng lúc đó, con mắt trái Sở Dương đột nhiên sáng ngời, mắt phải là trở nên mơ hồ. Loại cảm giác này vừa xuất hiện một cái liền biến mất.
Sở Dương ngẩn ra.
Trong Cửu Kiếp không gian, kiếm linh chậm rãi nói: "Đây chính là Phiêu Miễu Thiên Tinh và Tà Huyễn Ngọc Tinh đang hoan nghênh ngươi tới...."
Sở Dương không biết nói gì.
Hai đại kỳ dược đang hoan nghênh mình? Cái này thật sự là vớ vẩn...
" Tà Huyễn Ngọc Tinh và Phiêu Miễu Thiên Tinh này khác với những kỳ dược khác." kiếm linh nói: "Bọn chúng... ít nhất cũng phát triển mười vạn năm rồi.... Thậm chí còn lâu hơn, có thể sinh ra một chút linh tính cũng là bình thường!"
Sở Dương à một tiếng, gật gật đầu.
Tiếp tục đi xuống ba trượng, Sở Dương chỉ cảm thấy dưới tay trống không, một cỗ không khí ẩm ướt phả vào mặt. Tập trung nhìn lại không khỏi ngẩn ngơ.
Ở phía dưới này lại là một cái hồ ngầm!
Trung tâm cái hồ ngầm này có hai con suối lớn. Cách nhau chừng trăm trượng, đều đang ồ ồ chảy ra nước suốt.
Nước suối một bên có màu trắng ngà, mang theo mùi hương thơm ngát, mà nước suối bên kia lại trong vắt, không có bất cứ mùi vị gì.
Mà toàn bộ hồ nước cũng phân chia rõ ràng. Năm mươi trượng bên này đều có màu trắng ngà. Còn bên kia lại chỉ có màu trong xuốt.
Cùng ở trong một cái hồ, không xâm phạm lẫn nhau, tạo thành một cái hồ ngầm kỳ dị.
Tin tưởng bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng phải than thở cổ quái.
Sở Dương thả người rơi xuống, đứng trong nước suối trắng ngà này chỉ cảm thấy toàn thân thư thái. hắn đương nhiên minh bạch, nước suối màu trắng ngà này chính là Thiên Tinh linh tuyền.
Trước khi biết rõ ràng tình huống, cho dù Sở Dương to gan lớn mật biết rõ không xảy ra chuyện gì nhưng hắn cũng không dám tùy tiện đứng ở trong Tà Linh huyễn tuyền.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Nếu như mình hôn mê ở chỗ này...
Chết hay không thì chưa rõ, nhưng trước tiên cũng mất sạch thể diện rồi...
kiếm linh nhìn ra băn khoăn của Sở Dương, nhịn cười nói: "Thu nước suối này đi, ta đã chuẩn bị chỗ trong Cửu Kiếp không gian rồi."
Sở Dương ừ một tiếng, vung tay lên.
Lập tức, hai đạo thủy tiễn từ trong hồ lao vọt lên, tiến vào Cửu Kiếp không gian.
Cho dù là đang thu vào thì cũng phân biệt rõ ràng.
Sở Dương ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh đầu có vô số lỗ thủng nho nhỏ, không biết là thông đi đâu. Bên phía Tà Linh huyễn tuyền thì cực kỳ ẩm ướt, đọng thành giọt muốn rơi. Còn bên Thiên Tinh linh tuyền thì lại khô ráo.
Sở Dương rốt cuộc minh bạch vì sao gia tộc ngoại công lại phát hiện ra. Chắc chắn là hơi nước của Tà Linh huyễn tuyền từ nơi này thoát ra, sau khi ra tới bên ngoài thì ngưng tụ thành nước, dần dần hình thành dòng, cuối cùng mới từng giọt từng giọt chảy ra ngoài...
Cuối cùng mới bị gia tộc Dương Bạo vô ý phát hiện trong lúc đào mỏ tử tinh...
Hơn nữa, theo phương hướng kia muốn tìm được nguồn Tà Linh huyễn tuyền cũng là không thể nào... Bởi vì, nơi đó ai biết là nơi nào? Dù sao không quan hệ quá lớn với bên này...
Tiếng nước chảy róc rách biến mất.
Dưới chân Sở Dương đã biến thành mảnh đất khô ráo. Chỉ có hai nguồn suối hai bên vẫn đang tràn ra sương mù mênh mông. Nhưng chẳng mấy chốc, đến sương mù cũng chẳng còn.
Sở Dương phấn chấn tinh thần, một tay đâm xuống, lại một lần nữa bắt đầu công cuộc đào mỏ...
Dần dần xâm nhập mấy chục trượng, sắc mặt Sở Dương liền trở nên cổ quáo. Nơi này rõ ràng là hướng xéo về phía trung tâm....
Nếu là thế, Phiêu Miễu Thiên tinh chẳng lẽ là...
Sở Dương tung người nhảy tới đối diện, đào thẳng xuống, quả nhiên phát hiện, chỗ của Tà Huyễn Ngọc tinh cũng chếch về phía trung tâm...
Sở Dương cười khổ một tiếng, dứt khoát vận công một cái, nhấc trọng mười trượng đất đá lên, vứt sang một bên.
Quay đầu nhìn lại, quả nhiên, tuyền nhãn của Thiên Tinh linh tuyền và Tà Linh huyễn tuyền chỉ cách nhau không tới hai mươi trượng! Phải biết rằng, ban đầu là cách nhau tới trăm trượng!
Sở Dương trực tiếp hạ thủ ở trung tâm, lại mười trượng đất đá bị nhấc lên. hai tuyền nhãn đã cách nhau không tới ba trượng!
"Chẳng lẽ bọn chúng vốn ở cùng một chỗ..." Lẩm bẩm một tiếng, Sở Dương bắt đầu chậm rãi đào xuống. Đến nơi này đã không thể mạnh tay nữa rồi, nếu không chẳng may hủy hoại những thứ này... Sở Dương thật có thể tiếc của tới tự sát rồi...
Đào xuống ba trượng nữa, Sở Dương ngẩn ra, lòng bàn tay đã cảm thấy có chút ấm áp.
"Tới rồi tới rồi." kiếm linh nhắc nhở: "Tà Huyễn Ngọc tinh với Phiêu Miễu Thiên tinh này khác với mấy thứ khác. Chúng không diễn sinh ra ngọc tâm gì gì đó đâu, chỉ sinh ra nước suối...."
"Thì ra là thế." Sở Dương còn thưởng rằng có thể lấy được thứ như Huyền Dương ngọc và Huyền Âm ngọc, xem ra không có rồi.
ba trượng đất đá bị Sở Dương một tay nhấc lên.
Trong một khắc nhấc lên, Sở Dương đột nhiên có một cảm giác kỳ diệu.
Tựa hồ bên trái có một vị thục nữ đang ôn nhu như nước tinh ý miên man nhìn mình. Mỹ nhân như ngọc như hoa như thơ, cho dù không nói không động cũng có thể khiến mình cảm nhận được khí tức nhã tĩnh trên người nàng.
mà bên phải là lại một yêu cơ nghiêng nước nghiêng thành hại nước hại dân, đang phong tình vạn chủng nhìn mình, yêu kiều vuốt tóc khiến cho bất cứ ai cũng phải điên cuồng, tràn đầy mị hoặc vô hạn...
Sở Dương hoảng sợ, liên tục quay trái quay phải.
Chỉ cảm thấy ở bên trái, một khối linh ngọc màu trắng ngà đang lẳng lặng nằm ở đó, bên phải thì lại là một khối ngọc thạch trong suốt.
Giữa hai khối ngọc, cách nhau không tới nửa trượng!
Mà mình hiện tại vừa vặn đứng giữa bọn chúng.
"Kỳ quái." Sở Dương nhức đầu: "Hai khối ngọc này không ngờ lại khiến ta có cảm giác giống như hai đại mỹ nhân...."
kiếm linh không nói gì, nhưng Sở Dương hoàn toàn có thể cảm giác được, tên gia hỏa này đang tràn đầy hứng thú nhìn mình, nhìn xem mình sẽ lấy khối nào trước.
"Bên trong có bí mật gì sao?" Sở Dương híp mắt: "kiếm linh?"
kiếm linh cười khổ nói: "Đúng. Mỹ nhân như ngọc, ngọc như mỹ nhân. Hiện tại hai khối ngọc đều hiện ra trước mắt ngươi. Kể từ ngày các nàng sinh ra đã đối địch lẫn nhau rồi. Đều muốn vượt qua đối phương, hiện giờ thật vất vả mới gặp được chủ nhân chú định, đương nhiên phải tranh đấu một phen."
"Ngươi cần lấy khối nào trước vậy chứng minh khối kia thua."
kiếm linh nói.
Sở Dương choáng.
Hai khối ngọc mà thôi, không ngờ cứ như tranh giành tình nhân?
"Mỹ nhân đều có tính ghen tỵ. Bảo ngọc thông linh cũng vậy." kiếm linh nhắc nhở một câu: "Ta phải nói trước, ngươi đừng nghĩ tới chuyện cùng cầm lên, như vậy các nàng lại cùng mất hứng."
Sở Dương trầm mặc.
kiếm linh nói như vậy hoàn toàn chạm vào nỗi đau trong lòng hắn.
Chẳng lẽ kiếm linh cố ý?
Lúc này, Sở Dương cứ suy tính lựa chọn, trong lòng cũng có chút mất bình tĩnh.
hai khối ngọc tựa hồ cảm nhận được Sở Dương do dự, khí tức tỏa ra lại càng nồng đậm hơn, tựa như hai đại mỹ nhân đều đang thi triển thủ đoạn mạnh nhất bình sinh, hiển lộ mị lực lớn nhất, khiến cho vị tân lang như Sở Dương phải đưa ra quyết định, tiến vào động phòng với nàng nào trước?
Sở Dương vẻ mặt phức tạo, nội tâm đấu tranh một phen, đột nhiên cắn răng một cái, nói: "Vào cửa nhà ta thì do ta định đoạt, bọn họ muốn phân cao thấp sang hèn, ta tuyệt đối không cho phép."
Hai tay cùng phát lực, nắm lấy Phiêu Miễu Thiên tinh và Tà Huyễn ngọc tinh!
Vào giờ khắc này, Sở Dương rõ ràng có thể cảm thấy oán niệm trong lòng hai khối mỹ ngọc. hừ một tiếng, nói: "Ở nhà của ta, chẳng lẽ lại do các ngươi định đoạt? Vào cho ta!"
vù một tiếng, hai trong cửu đại kỳ dược đã cùng bị ném vào trong Cửu Kiếp không gian.
kiếm linh trợn mắt há hốc miệng.
Thật không tưởng được, mình nhắc nhở trước rồi nhưng kiếm chủ đại nhân không ngờ vẫn áp dụng biện pháp lưu manh như thế.
Chương trước Chương tiếp
Loading...