Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Chương 1367: Kiếm bính quy vị
"Sinh sát đại quyền ta nắm giữ, năm ngón tay hợp lại thiên phải rụng, cửu kiếp cửu tán phong vân tụ, Cửu Trọng Thiên Ngoại huyết như mực!'
Cửu Kiếp kiếm, đoạn thứ sáu!
Nhìn kiếm linh huy vũ kiếm chiêu, Sở Dương có một loại cảm giác " Phong vân trong tay, thiên hạ trong lòng" mãnh liệt!
Đây là một loại cảm giác chắc chắn và ngạo khí nghiêm nghị không nói lên!
Sinh Sát Đại Quyền Ngã Chưởng Ác!
Đây là chiêu thú nhất của đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu, một chiêu này thật sự kiêu ngạo cuồng ngạo tới cực điểm. Hơn nữa còn có một loại uy vũ nghiêm nghị. Tựa hồ dùng một thái độ quân lâm tuyên cáo với toàn thiên hạ, sinh sát đại quyền toàn thế gian này, đều do ta nắm giữ!
Đây là một sát chiêu công thủ vẹn toàn!
Khi thực chiến một chiêu này, người đối mặt với nó sẽ phải đối mặt với một loại khí thế khổng lồ không thể kháng cự không thể nghịch chuyển, trong lòng tự dưng sẽ có một cảm giác muốn thần phục: Không thể địch! Chỉ có thể đầu hàng!
Dưới một chiêu này, ta muốn ngươi sinh, ngươi phải sinh! Ta muốn ngươi chết, ngươi phải chết!
Sinh tử tất cả chỉ một ý niệm, tâm tình ta quyết định!
Đệ nhị chiêu, Ngũ Chỉ Hợp Long Thiên Dục Đọa!
Lại tiến thêm một bước nữa, phát huy khí thế này tới cực hạn.
Chiêu thứ nhất đối phó vẫn chỉ là người, nhưng chiêu thứ hai lại là đối phó trời xanh!
Khi năm ngón tay ta khép lại, cầm thanh kiếm này, trời xanh cũng phải rơi xuống chứ đừng nói là con người. Chỉ có thể hóa thành bột mịn dưới một kiếm này!
Phàm là người địch lại ta, không ai may mắn sống sót!
Đệ tam kiếm, Cửu Kiếp Cửu Tán Phong Vân Tụ, chính là tiến công hoàn toàn cuồng bạo!
Tựa như đem phong vân cửu thiên lần lượt tụ lại, lần lượt bùng nổ, lần sau uy lực lớn hơn lần trước!
Chính là chờ sau khi hai chiêu kia tụ thế, chiêu này lập tức hoàn toàn bùng nổ, tựa như sóng trên Trường giang, thủy trièu biển lớn! Tới lần bạo phát thứ chín, hoàn toàn điên cuồng bạo tạc, hủy diệt tất cả!
Cửu Trọng Thiên Ngoại Huyết Như Mặc!
Đây là một chiêu cuối cùng.
Nhưng một chiêu này cũng là khát máu nhất, sau khi tàn sát khắp thiên hạ, giết lên Cửu Trọng Thiên, giết tới long trời lở đất, máu chảy thành sông, tiên huyết như mực, rải khắp thiên hạ!
Đây là bốn chiêu nắm giữ thiên hạ. Bốn chiêu kiếm pháp này, trong mỗi một chiêu đều lộ ra một loại khí tức rõ ràng: Khống chế!
Trong lòng Sở Dương, kiếm pháp của mấy đoạn Cửu Kiếp kiếm trước đều giống như một dòng suối nhỏ trong suốt, chậm rãi chảy qua!
Sau đó, chảy tới hiện tại, tới thời điểm mấy chiêu của kiếm bính này xuất hiện, Sở Dương đột nhiên phát hiện, tựa hồ có thay đổi!
Thay đổi về chất!
"Ngươi cảm nhận được không?" Kiếm linh thần thái sáng lạn hỏi.
Đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu tới tay, tất cả suếu của kiếm linh đột nhiên biến mất vô tung giống như kỳ tích, trong nháy mắt đã khôi phục hoàn toàn trạng thái tinh thần. Hơn nữa còn tiến thêm một bước dài.
"Cảm nhận được." Sở Dương trầm giọng nói: "Tựa hồ... Bốn chiêu này, đối với hai mươi chiêu kiếm pháp trước, đều có tác dụng gia tăng uy lực!"
"Đúng vậy! Có kiếm bính, một thanh kiếm mới có nơi chống đỡ hữu lực! Cũng có người chỉ huy, vận trù." kiếm linh nói: "Giống như một đội quân vô địch, chỉ trong đoàn thể này, tùy tiện lấy ra một người đều có thể vô địch thiên hạ."
"Nhưng đội ngũ như vậy, khi hợp tác lại dễ dàng xuất hiện tình huống mạnh ai nấy chiến. Cho nên, đoàn thể như vậy một khi gặp phải chiến đấu đại quy mô, ngược lại không thể nào thủ thắng. Bởi vì năng lực cá nhân cho dù mạnh hơn nữa, cũng là năm bè bảy mảng!"
"Đằng sau, phải có một trí mưu giả gia nhập, để làm một bàn tay, chỉ huy khống chế những cao thủ này! Từ một đám cát vụn, ngưng tụ thành một nắm tay! Phát huy ra chiến lực lớn nhất, thậm chí là chiến lực gấp mười lần! Đi cướp lấy thắng lợi, đi tiêu diệt địch nhân!"
Mà trí mưu giả này trước tiên phải hòa mình vào tập thể, thông hiểu, đồng thời căn cứ vào các điểm yếu mạnh mà đề ra chiến lược tối cường! Cho nên hắn phải xuyên suốt thành bộ thanh kiếm. Cho nên kiếm bính chính là chỉ huy giả đó."
Kiếm linh khẽ nói.
Sở Dương trầm tư, nói: "Ta hiểu rồi. Tỷ như các huynh đệ của ta. Đợi đến khi chúng ta đều có thành tựu, bất kể là Độc Hành hay là Tà Vân, hay là Kỷ Mặc, Tiểu Lang, Vô Thương, Bất Thông... mỗi một người đi ra ngoài đều có thể uy trấn một phương. Nhưng bọn họ đều có cá tính của mình, đều có đặc điểm riêng, cho nên, một khi phối hợp không tốt, gặp phải đoàn chiến, ngược lại chưa chắc đã phát huy ra chiến lực tối cường!"
"Tỷ như Độc Hành phối hợp với Vô Thương, chiến lực sẽ có lãng phí. Mà nếu Kỷ Mặc phối hợp với Khắc Địch, chiến lực lại không đủ... Bất Thông phối hợp với Đan Quỳnh, lại là linh hoạt có thừa mà ổn trọng không đủ. Cho nên phải căn cứ vào địch nhân bất đồng mà phối hợp chiến lực bất đồng. Mà nhiệm vụ đó chính là của kiếm bính, điều hòa bọn họ. Tỷ như gia nhập Thiên Cơ!"
Kiếm linh mỉm cười: "Không sai, chính là như vậy!"
Sở Dương trầm tư nói: "Nói cách khác, trong các huynh đệ, Thiên Cơ chính là nhân vật linh hồn, chính là chỉ huy giả, chưởng khống giả?"
"Sai!" kiếm linh nói: "Mạc Thiên Cơ không phải nhân vật linh hồn, cũng không phải là chưởng khống giả, nhưng là chỉ huy giả."
"Ồ?" Sở Dương nói.
Cái này cũng giống như một quốc gia, quân đội xuất chinh bên ngoài, trong quân đội có đại tướng, có thiên tướng, có phó tướng, có nguyên soái! Đại tướng thiên tướng phó tướng, các chức vị này đều có công dụng riêng. Nếu hối hợp tốt, đó là vô cùng có lợi. Mà người phối hợp, lại chính là nguyên soái. Vị trí của Mạc Thiên Cơ hiện tại, chính là nguyên soái!"
"Chính là vị trí của kiếm bính!"
"Mà Sở Dương ngươi, Cửu Kiếp kiếm chủ, mới là chưởng khống giả! Ngươi thoát ly ngoài chiến cuộc, lại khống chế chiến cuộc. ngươi là người quyết định, vạch ra phương hướng, sau đó bọn họ cùng cố gắng đạt tới! Nhân vật như ngươi, nếu là ở trong quốc gia, đó chính là đế vương, bởi vì chỉ có đế vương mới có thể chỉ huy nguyên saái!"
Kiếm linh trầm giọng nói: "Đây chính là vị trí giữa các ngươi!" Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Sở Dương gật gật đầu, tiếp đó lại cảm thấy không đúng: "Cái này không đúng! Nếu dựa theo lời ngươi nói... Vậy bọn Thiên Cơ, Độc Hành, Vô Thương chẳng phải trở thành thuộc hạ của ta?"
Kiếm linh trầm ngâm một lúc, nói: "Vừa mới nói, chỉ là so sánh. Bất quá, ngươi nói cũng có đạo lý. Bởi vì loại quan hệ này, nếu cố ý phát triển về phương hướng thượng hạ cấp, vậy bọn họ đương nhiên sẽ trở thành thuộc hạ của ngươi! Tuyệt đối không có bất cứ mâu thuẫn nào."
"Đây là quan hệ thượng hạ cấp hòa hợp nhất."
"Nhưng nếu ngươi không muốn phát triển như vậy, cũng được. Bất quá, giữa các huynh đệ, vẫn cần phân hóa tôn ti lớn nhỏ, bằng không, vẫn năm bè bảy mảng!"
"Cho nên, định vị thế nào, ngươi phải tự quyết định."
Kiếm linh nhắc nhở: "Hơn nữa, bây giờ vẫn chưa phải thời khắc định vị cuối cùng!"
Sở Dương ừ một tiếng, ghi tạc chuyện này vào trong lòng.
Nếu phát triển thành quan hệ phục thuộc thì chẳng cần chờ tới bây giờ. Nếu thật sự là như vậy... mình chẳng phải sẽ thoát ly đoàn thể? Trở thành người cô độc?
Quan hệ như vậy, Sở Dương tuyệt đối không cần!
Nhưng điểm này, hắn không nói ra.
Mỗi khi nghĩ tới điểm này, hắn thậm chí còn có mấy phần cảnh giác với kiếm linh. Không cho hắn biết ý nghĩ chân thực của mình.
Ta muốn chính là huynh đệ, chính là cảm giác ấm áp khi huynh đệ ở cùng một chỗ. Chứ phải không phải sự thống trị nào đó... Càng không phải là loại cấp dưới nghe lời, có thể vì ta mà chịu chết.
Huynh đệ có thể chịu thế cho nhau, đó là bởi vì tình cảm. Cấp dưới có thể chịu chết cho thượng cấp, lại là bởi vì sứ mệnh và cấp bậc.
Giữa hai cái, tuy đều là chịu chết, nhưng chênh lệch như trời với đất, hoàn toàn bất đồng!
Đúng vào lúc này, Sở Dương đột nhiên cảm thấy trong đan điền thoáng có dị động. Kiếm tiêm, kiếm phong, kiếm nhân, kiếm cách, kiếm bính cùng có động tác!
Dưới sự chỉ huy của kiếm bính, mỗi một đoạn kiếm đều chậm rãi toát ra một đạo tử khí, cuối cùng hội tụ thành một sợi tử sắc chớp động không ngừng, tiến vào đan điền của Sở Dương.
Sau khi tiến vào, chia ra làm ba, chia thành ba đạo Hồng Mông chân ti, cùng hai đạo Hồng Mông chân ti ban đầu ở chung một chỗ, trở thành một khối tử sắc, tiếp đó mới yên tĩnh trở lại!
Sở Dương mất bao nhiêu khí lực mới chiếm được hai đạo Hồng Mông chân ti, nhưng hiệu triệu của kiếm bính, ở trên người chúng lại phân ra những lực lượng này, không ngờ lập tức gia tăng tới ba đạo!
Bỗng không tăng lên gấp 2,5 lần! Chẳng khác gì thực lực tăng lên gấp đôi!
Tiếp đó, khi ba đạo Hồng Mông chân ti này ổn định lại, một cỗ lực lượng cường đại bỗng nhiên từ trong đan điền Sở Dương bạo phát ra!
Cỗ lực lượng này lại mãnh liệt như thế!
Bá đạo như thế, bất ngờ xuất hiện như thế!
Bất ngờ đến độ ngay cả chính bản thân Sở Dương cũng không kịp phản ứng!
Xoẹt một tiếng, hắc y trên người Sở Dương đã bị xé nát!
Trong tử tinh động này không ngờ lập tức trở nên trần truồng. Ngay sau đó, những lực lượng này lao ra khỏi thân thể hắn, bay vụt về bốn phương tám hướng!
Tiếp đó hô một tiếng, trong toàn bộ tử tinh động đột nhiên dậy lên tử khí sóng triều!
Vô số lực lượng tử tinh, thiên địa linh khí ẩn chứa bên trong tử tinh, đột nhiên điên cuồng tràn về phía Sở Dương!
Hóa thành từng đạo từng đạo khí thể thật nhỏ, theo lỗ chân lông toàn thân Sở Dương mà thẩm thấu, chui vào!
Sở Dương trợn mắt há hốc miệng!
Cứ duy trì bộ dáng miệng méo mắt trợn buồn cười đó mà hỏi: "Đây... đây là chuyện gì?"
Kiếm linh nói: "Đây chính là phúc lợi ngươi có khi lấy được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu!"
Sở Dương không thể trả lời kiếm linh nữa rồi, bởi vì trong miệng hắn, linh khí đang điên cuồng tràn vào. Sở Dương cảm thấy, cứ theo tốc độ như vậy, chỉ sợ ngay sau đó, mình có thể bị những năng lượng cuồng bạo này trùng kích tới nổ tan xác mà chết!
Kinh mạch của hắn khuếch trương tới cực hạn, từng tia từng tia linh khí tử sắc, mang theo địa khí trong sơn động, ồ ạt tiến vào trong kinh mạch của hắn.
Sở Dương rất kỳ quái, vì sao kiếm linh không đem lực lượng này thu vào trong Cửu Kiếp không gian mà lại cứ đứng đó cười cười nhìn mình...
Ngay khi Sở Dương rốt cuộc không chịu nổi nữa, Hồng Mông chân ti trong đan điền đột nhiên xuất động, Cửu Trọng Thiên thần công vào giờ khắc này chậm rãi vận hành, chỉ là trong một cái thôn thổ, tất cả thiên địa linh khí tiến vào thân thể Sở Dương dã biến mất vô tung vô ảnh.
Nhưng linh khí bên ngoài vẫn đang không ngừng tràn vào, tràn vào....
Vì thế, cứ mỗi khi tới thời điểm cực hạn, sắp bạo thể, Cửu Trọng Thiên thần công lại vận hành một cái... hấp thu hoàn toàn, nhan sắc Hồng Mông chân ti trong đan điền cũng theo đó mà rực rỡ hơn mấy phần...
Cứ tuần hoàn như thế, từng đợt từng đợt....
Cửu Kiếp kiếm, đoạn thứ sáu!
Nhìn kiếm linh huy vũ kiếm chiêu, Sở Dương có một loại cảm giác " Phong vân trong tay, thiên hạ trong lòng" mãnh liệt!
Đây là một loại cảm giác chắc chắn và ngạo khí nghiêm nghị không nói lên!
Sinh Sát Đại Quyền Ngã Chưởng Ác!
Đây là chiêu thú nhất của đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu, một chiêu này thật sự kiêu ngạo cuồng ngạo tới cực điểm. Hơn nữa còn có một loại uy vũ nghiêm nghị. Tựa hồ dùng một thái độ quân lâm tuyên cáo với toàn thiên hạ, sinh sát đại quyền toàn thế gian này, đều do ta nắm giữ!
Đây là một sát chiêu công thủ vẹn toàn!
Khi thực chiến một chiêu này, người đối mặt với nó sẽ phải đối mặt với một loại khí thế khổng lồ không thể kháng cự không thể nghịch chuyển, trong lòng tự dưng sẽ có một cảm giác muốn thần phục: Không thể địch! Chỉ có thể đầu hàng!
Dưới một chiêu này, ta muốn ngươi sinh, ngươi phải sinh! Ta muốn ngươi chết, ngươi phải chết!
Sinh tử tất cả chỉ một ý niệm, tâm tình ta quyết định!
Đệ nhị chiêu, Ngũ Chỉ Hợp Long Thiên Dục Đọa!
Lại tiến thêm một bước nữa, phát huy khí thế này tới cực hạn.
Chiêu thứ nhất đối phó vẫn chỉ là người, nhưng chiêu thứ hai lại là đối phó trời xanh!
Khi năm ngón tay ta khép lại, cầm thanh kiếm này, trời xanh cũng phải rơi xuống chứ đừng nói là con người. Chỉ có thể hóa thành bột mịn dưới một kiếm này!
Phàm là người địch lại ta, không ai may mắn sống sót!
Đệ tam kiếm, Cửu Kiếp Cửu Tán Phong Vân Tụ, chính là tiến công hoàn toàn cuồng bạo!
Tựa như đem phong vân cửu thiên lần lượt tụ lại, lần lượt bùng nổ, lần sau uy lực lớn hơn lần trước!
Chính là chờ sau khi hai chiêu kia tụ thế, chiêu này lập tức hoàn toàn bùng nổ, tựa như sóng trên Trường giang, thủy trièu biển lớn! Tới lần bạo phát thứ chín, hoàn toàn điên cuồng bạo tạc, hủy diệt tất cả!
Cửu Trọng Thiên Ngoại Huyết Như Mặc!
Đây là một chiêu cuối cùng.
Nhưng một chiêu này cũng là khát máu nhất, sau khi tàn sát khắp thiên hạ, giết lên Cửu Trọng Thiên, giết tới long trời lở đất, máu chảy thành sông, tiên huyết như mực, rải khắp thiên hạ!
Đây là bốn chiêu nắm giữ thiên hạ. Bốn chiêu kiếm pháp này, trong mỗi một chiêu đều lộ ra một loại khí tức rõ ràng: Khống chế!
Trong lòng Sở Dương, kiếm pháp của mấy đoạn Cửu Kiếp kiếm trước đều giống như một dòng suối nhỏ trong suốt, chậm rãi chảy qua!
Sau đó, chảy tới hiện tại, tới thời điểm mấy chiêu của kiếm bính này xuất hiện, Sở Dương đột nhiên phát hiện, tựa hồ có thay đổi!
Thay đổi về chất!
"Ngươi cảm nhận được không?" Kiếm linh thần thái sáng lạn hỏi.
Đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu tới tay, tất cả suếu của kiếm linh đột nhiên biến mất vô tung giống như kỳ tích, trong nháy mắt đã khôi phục hoàn toàn trạng thái tinh thần. Hơn nữa còn tiến thêm một bước dài.
"Cảm nhận được." Sở Dương trầm giọng nói: "Tựa hồ... Bốn chiêu này, đối với hai mươi chiêu kiếm pháp trước, đều có tác dụng gia tăng uy lực!"
"Đúng vậy! Có kiếm bính, một thanh kiếm mới có nơi chống đỡ hữu lực! Cũng có người chỉ huy, vận trù." kiếm linh nói: "Giống như một đội quân vô địch, chỉ trong đoàn thể này, tùy tiện lấy ra một người đều có thể vô địch thiên hạ."
"Nhưng đội ngũ như vậy, khi hợp tác lại dễ dàng xuất hiện tình huống mạnh ai nấy chiến. Cho nên, đoàn thể như vậy một khi gặp phải chiến đấu đại quy mô, ngược lại không thể nào thủ thắng. Bởi vì năng lực cá nhân cho dù mạnh hơn nữa, cũng là năm bè bảy mảng!"
"Đằng sau, phải có một trí mưu giả gia nhập, để làm một bàn tay, chỉ huy khống chế những cao thủ này! Từ một đám cát vụn, ngưng tụ thành một nắm tay! Phát huy ra chiến lực lớn nhất, thậm chí là chiến lực gấp mười lần! Đi cướp lấy thắng lợi, đi tiêu diệt địch nhân!"
Mà trí mưu giả này trước tiên phải hòa mình vào tập thể, thông hiểu, đồng thời căn cứ vào các điểm yếu mạnh mà đề ra chiến lược tối cường! Cho nên hắn phải xuyên suốt thành bộ thanh kiếm. Cho nên kiếm bính chính là chỉ huy giả đó."
Kiếm linh khẽ nói.
Sở Dương trầm tư, nói: "Ta hiểu rồi. Tỷ như các huynh đệ của ta. Đợi đến khi chúng ta đều có thành tựu, bất kể là Độc Hành hay là Tà Vân, hay là Kỷ Mặc, Tiểu Lang, Vô Thương, Bất Thông... mỗi một người đi ra ngoài đều có thể uy trấn một phương. Nhưng bọn họ đều có cá tính của mình, đều có đặc điểm riêng, cho nên, một khi phối hợp không tốt, gặp phải đoàn chiến, ngược lại chưa chắc đã phát huy ra chiến lực tối cường!"
"Tỷ như Độc Hành phối hợp với Vô Thương, chiến lực sẽ có lãng phí. Mà nếu Kỷ Mặc phối hợp với Khắc Địch, chiến lực lại không đủ... Bất Thông phối hợp với Đan Quỳnh, lại là linh hoạt có thừa mà ổn trọng không đủ. Cho nên phải căn cứ vào địch nhân bất đồng mà phối hợp chiến lực bất đồng. Mà nhiệm vụ đó chính là của kiếm bính, điều hòa bọn họ. Tỷ như gia nhập Thiên Cơ!"
Kiếm linh mỉm cười: "Không sai, chính là như vậy!"
Sở Dương trầm tư nói: "Nói cách khác, trong các huynh đệ, Thiên Cơ chính là nhân vật linh hồn, chính là chỉ huy giả, chưởng khống giả?"
"Sai!" kiếm linh nói: "Mạc Thiên Cơ không phải nhân vật linh hồn, cũng không phải là chưởng khống giả, nhưng là chỉ huy giả."
"Ồ?" Sở Dương nói.
Cái này cũng giống như một quốc gia, quân đội xuất chinh bên ngoài, trong quân đội có đại tướng, có thiên tướng, có phó tướng, có nguyên soái! Đại tướng thiên tướng phó tướng, các chức vị này đều có công dụng riêng. Nếu hối hợp tốt, đó là vô cùng có lợi. Mà người phối hợp, lại chính là nguyên soái. Vị trí của Mạc Thiên Cơ hiện tại, chính là nguyên soái!"
"Chính là vị trí của kiếm bính!"
"Mà Sở Dương ngươi, Cửu Kiếp kiếm chủ, mới là chưởng khống giả! Ngươi thoát ly ngoài chiến cuộc, lại khống chế chiến cuộc. ngươi là người quyết định, vạch ra phương hướng, sau đó bọn họ cùng cố gắng đạt tới! Nhân vật như ngươi, nếu là ở trong quốc gia, đó chính là đế vương, bởi vì chỉ có đế vương mới có thể chỉ huy nguyên saái!"
Kiếm linh trầm giọng nói: "Đây chính là vị trí giữa các ngươi!" Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Sở Dương gật gật đầu, tiếp đó lại cảm thấy không đúng: "Cái này không đúng! Nếu dựa theo lời ngươi nói... Vậy bọn Thiên Cơ, Độc Hành, Vô Thương chẳng phải trở thành thuộc hạ của ta?"
Kiếm linh trầm ngâm một lúc, nói: "Vừa mới nói, chỉ là so sánh. Bất quá, ngươi nói cũng có đạo lý. Bởi vì loại quan hệ này, nếu cố ý phát triển về phương hướng thượng hạ cấp, vậy bọn họ đương nhiên sẽ trở thành thuộc hạ của ngươi! Tuyệt đối không có bất cứ mâu thuẫn nào."
"Đây là quan hệ thượng hạ cấp hòa hợp nhất."
"Nhưng nếu ngươi không muốn phát triển như vậy, cũng được. Bất quá, giữa các huynh đệ, vẫn cần phân hóa tôn ti lớn nhỏ, bằng không, vẫn năm bè bảy mảng!"
"Cho nên, định vị thế nào, ngươi phải tự quyết định."
Kiếm linh nhắc nhở: "Hơn nữa, bây giờ vẫn chưa phải thời khắc định vị cuối cùng!"
Sở Dương ừ một tiếng, ghi tạc chuyện này vào trong lòng.
Nếu phát triển thành quan hệ phục thuộc thì chẳng cần chờ tới bây giờ. Nếu thật sự là như vậy... mình chẳng phải sẽ thoát ly đoàn thể? Trở thành người cô độc?
Quan hệ như vậy, Sở Dương tuyệt đối không cần!
Nhưng điểm này, hắn không nói ra.
Mỗi khi nghĩ tới điểm này, hắn thậm chí còn có mấy phần cảnh giác với kiếm linh. Không cho hắn biết ý nghĩ chân thực của mình.
Ta muốn chính là huynh đệ, chính là cảm giác ấm áp khi huynh đệ ở cùng một chỗ. Chứ phải không phải sự thống trị nào đó... Càng không phải là loại cấp dưới nghe lời, có thể vì ta mà chịu chết.
Huynh đệ có thể chịu thế cho nhau, đó là bởi vì tình cảm. Cấp dưới có thể chịu chết cho thượng cấp, lại là bởi vì sứ mệnh và cấp bậc.
Giữa hai cái, tuy đều là chịu chết, nhưng chênh lệch như trời với đất, hoàn toàn bất đồng!
Đúng vào lúc này, Sở Dương đột nhiên cảm thấy trong đan điền thoáng có dị động. Kiếm tiêm, kiếm phong, kiếm nhân, kiếm cách, kiếm bính cùng có động tác!
Dưới sự chỉ huy của kiếm bính, mỗi một đoạn kiếm đều chậm rãi toát ra một đạo tử khí, cuối cùng hội tụ thành một sợi tử sắc chớp động không ngừng, tiến vào đan điền của Sở Dương.
Sau khi tiến vào, chia ra làm ba, chia thành ba đạo Hồng Mông chân ti, cùng hai đạo Hồng Mông chân ti ban đầu ở chung một chỗ, trở thành một khối tử sắc, tiếp đó mới yên tĩnh trở lại!
Sở Dương mất bao nhiêu khí lực mới chiếm được hai đạo Hồng Mông chân ti, nhưng hiệu triệu của kiếm bính, ở trên người chúng lại phân ra những lực lượng này, không ngờ lập tức gia tăng tới ba đạo!
Bỗng không tăng lên gấp 2,5 lần! Chẳng khác gì thực lực tăng lên gấp đôi!
Tiếp đó, khi ba đạo Hồng Mông chân ti này ổn định lại, một cỗ lực lượng cường đại bỗng nhiên từ trong đan điền Sở Dương bạo phát ra!
Cỗ lực lượng này lại mãnh liệt như thế!
Bá đạo như thế, bất ngờ xuất hiện như thế!
Bất ngờ đến độ ngay cả chính bản thân Sở Dương cũng không kịp phản ứng!
Xoẹt một tiếng, hắc y trên người Sở Dương đã bị xé nát!
Trong tử tinh động này không ngờ lập tức trở nên trần truồng. Ngay sau đó, những lực lượng này lao ra khỏi thân thể hắn, bay vụt về bốn phương tám hướng!
Tiếp đó hô một tiếng, trong toàn bộ tử tinh động đột nhiên dậy lên tử khí sóng triều!
Vô số lực lượng tử tinh, thiên địa linh khí ẩn chứa bên trong tử tinh, đột nhiên điên cuồng tràn về phía Sở Dương!
Hóa thành từng đạo từng đạo khí thể thật nhỏ, theo lỗ chân lông toàn thân Sở Dương mà thẩm thấu, chui vào!
Sở Dương trợn mắt há hốc miệng!
Cứ duy trì bộ dáng miệng méo mắt trợn buồn cười đó mà hỏi: "Đây... đây là chuyện gì?"
Kiếm linh nói: "Đây chính là phúc lợi ngươi có khi lấy được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu!"
Sở Dương không thể trả lời kiếm linh nữa rồi, bởi vì trong miệng hắn, linh khí đang điên cuồng tràn vào. Sở Dương cảm thấy, cứ theo tốc độ như vậy, chỉ sợ ngay sau đó, mình có thể bị những năng lượng cuồng bạo này trùng kích tới nổ tan xác mà chết!
Kinh mạch của hắn khuếch trương tới cực hạn, từng tia từng tia linh khí tử sắc, mang theo địa khí trong sơn động, ồ ạt tiến vào trong kinh mạch của hắn.
Sở Dương rất kỳ quái, vì sao kiếm linh không đem lực lượng này thu vào trong Cửu Kiếp không gian mà lại cứ đứng đó cười cười nhìn mình...
Ngay khi Sở Dương rốt cuộc không chịu nổi nữa, Hồng Mông chân ti trong đan điền đột nhiên xuất động, Cửu Trọng Thiên thần công vào giờ khắc này chậm rãi vận hành, chỉ là trong một cái thôn thổ, tất cả thiên địa linh khí tiến vào thân thể Sở Dương dã biến mất vô tung vô ảnh.
Nhưng linh khí bên ngoài vẫn đang không ngừng tràn vào, tràn vào....
Vì thế, cứ mỗi khi tới thời điểm cực hạn, sắp bạo thể, Cửu Trọng Thiên thần công lại vận hành một cái... hấp thu hoàn toàn, nhan sắc Hồng Mông chân ti trong đan điền cũng theo đó mà rực rỡ hơn mấy phần...
Cứ tuần hoàn như thế, từng đợt từng đợt....