Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1286: Ấm ức tu luyện đại phát tài



Một đêm cứ trôi qua thập phần quỷ dị như vậy!
Hai vị chí tôn phụ trách giám thị thật sự là như bị tra tấn cả đêm! Nếu là giám thị người khác, dù nói thế nào cũng có thể chợp mắt nghỉ ngơi chốc lát. Nhưng giám thị vị truyền nhân Tử Tinh thế gian này, không ngờ gần như không thể chợp mắt suốt đêm!
Thậm chí còn không chớp mắt một cái!
Suốt cả đêm, chỉ có thể nhìn con hàng này nằm chổng vó trong bể bơi, không ngừng hấp thu tử tinh. Đám thị nữ yêu kiều khả ái thì không ngừng chạy tới chạy lui, vận chuyển tử tinh vào trong phòng.
Giống như bầy chuột chuyển nhà vậy!
Sau đó là nhìn đống tử tinh bằng mắt thường cũng có thể cảm nhận được tốc độ ảm đạm, cuối cùng biến thành bột phấn.
Rốt cuộc, trời đã sáng.
Sở Dương ào một tiếng đã từ trong bề bơi nhảy ra. Hai vị chí tôn ẩn trong bóng tối rõ ràng phát hiện, vị truyền nhân Tử Tinh thế gia này cả người không ngờ ánh lên một sắc tím, ngay cả cơ nhục cũng biến thành màu tím rồi!
Nhất là cánh tay bên phải, lại càng thêm tử quang chớp động!
Tựa hồ cả người, đã biến thành một khối tử tinh khổng lồ.
Chỉ nghe hắn thì thào lẩm bẩm: "Một vạn khối tử tinh, rốt cuộc cũng khiến Tử Tinh Khám Tham thủ gia tăng tới cảnh giới có thể toàn lực thăm dò. Xem ra hôm nay sẽ có thể gia tăng rất nhiều tiến độ."
Hai người đang ẩn nấp lập tức chấn động trong lòng: Tử Tinh Khám Tham thủ? Cần vô số năng lượng tử tinh hỗ trợ?
Thì ra là thế.
"Loại ôn tuyền này, quả nhiên có thể trợ giúp gia cố Tử Tinh Khám Tham thủ!" Chỉ nghe vị truyền nhân Tử Tinh thế gia này lại lẩm bẩm nói: "Đáng tiếc... Nhiệt độ nước hơi thấp... Như vậy khó tránh khỏi khiến tốc độ khai thác chậm đi. Bất quá, loại thiên địa ôn tuyền thuần thúy này có thể đạt hiệu quả như vậy đã là rất tốt rồi. Ta cũng không cần quá nghiêm khắc. Tuy khiến tốc độ khai thác chậm đi, nhưng dù sao cũng có thời gian, hơn nữa lại an toàn...."
Vị truyền nhân Tử Tinh thế gia này vừa thì thào tự nói vừa mặc quần áp, sau đó chạy vụt ra ngoài như gió lốc: "Ta phải đi thử uy lực một chút mới được... Xem có có thể đào bao nhiêu...."
Ngay sau đó, bóng người đã biến mất vô tung vô ảnh.
….
"Tử tinh là để luyện Tử Tinh Khám Tham thủ? Mà Tử Tinh Khám Tham thủ lại dùng để đào mỏ tử tinh?" Lệ Vô Ba nhíu mày nhìn hai vị chí tôn trước mặt.
"Là nghe hắn nói như vậy. Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của hắn, hẳn không phải là nói dối." Hai vị chí tôn nghĩ một lát, nghiêm túc trả lời.
"Ừm... Hắn nói ôn tuyền có thể trợ giúp Tử Tinh Khám Tham thủ? Nhưng nhiệt độ không đủ cao?" Trong mắt Lệ Vô Ba lóe lên quang mang. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
"Vâng. Bất quá, hắn cũng nói qua, tốc độ như vậy tuy hơi chậm,nhưng không cần quá nghiêm khắc. Hắn còn nói hắn có thời gian, từ lời này mà xem, hẳn là tính toán ở lại Lệ gia chúng ta lâu dài rồi." Hai vị chí tôn cẩn thận nói.
"Vậy không được."Ánh mắt Lệ Vô Ba chớp động: "Hắn có thời gian, nhưng thời gian của chúng ta đã không còn nhiều. Cửu Kiếp kiếm chủ đã tiến quân Thượng Tam Thiên, nói không ngừng ngay lập tức sẽ tới Lệ gia chúng ta. Chiến tranh với bát đại gia tộc tùy thời có thể bùng phát, làm sao có thể kèo dài được?"
Lệ Vô Ba nghĩ một lát, quyết định thật nhanh: "Ta lập tức cho người nới địa tâm ôn tuyền nhãn lớn hơn một chút."
"Gia chủ anh minh!"
Lệ Vô Ba nhếch miệng mỉm cười, trên mặt cũng có ẩn ước lộ vẻ khổ sáp: "Haiz... Một đêm, một vạn tử tinh... Tốc độ này... cũng quá...."
Hắn không nói gì nữa, chỉ thở dài một tiếng.
Nhưng tất cả mọi người đều hiểu ý tứ của hắn. Chỉ một ngày một đêm, một vạn tử tinh đã biến thành bột phấn!
Đây là tiêu hao khổng lồ cỡ nào?
Tuy sản lượng mỏ tử tinh một ngày hoàn toàn có thể thỏa mãn tiêu hao này, nhưng... những người còn lại của gia tộc thì sao? Trước mắt mà nói, mỏ tử tinh một ngày cũng chỉ có thể sản xuất ra một vạn hai ngàn khối tử tinh mà thôi.
Lúc trước, con số này đã khiến người Lệ gia tự hào vô cùng. Nhưng hiện tại, lại là cười khổ không thôi.
Xem ra, chỉ cần cái mỏ tử tinh khổng lồ kia không khai thác ra một ngày thì vị truyền nhân Tử Tinh thế gia kia lại ở lại đây một ngày, toàn bộ Lệ gia khổng lồ, cũng là toàn bộ gia tộc, sẽ phải làm không công cho người ta một ngày!
Đến một chút tiền công... cũng gần như không có.
"Phải xem mỏ tử tinh rồi!" Hai mắt Lệ Vô Ba thoáng híp lại.
Một viên tử tinh tâm, có thể tương đương với một ngàn khối tử tinh bình thường! Một khối tử tinh ngọc tủy có thể tương đương với một ngàn khối tử tinh tâm. Về phần tử tinh chi hồn và thánh tinh, thần tinh, đều tuyệt đối không thể dùng cái gọi là 'giá trị' để đánh giá!
Chỉ cần cái mỏ tử tinh khổng lồ bị khai thác thành công, tổn hại hiện giờ... có tính là cái gì?
Bên kia, Sở Dương đã tiến vào trong mỏ tử tinh khổng lồ kia.
Khi quá quan, chỉ kiêu ngạo giương giương thân phận bài lên, là có thể nghênh ngang bước tới, kẻ nào dám ngăn trở?
Cuối cùng cũng đi tới mỏ tử tinh hạch tâm. Sở Dương hít sâu một hơi, lập tức áp bàn tay phải lên vết xước nho nhỏ hôm qua mới để lại!
"Kiếm linh, khi nào ngươi mới có thể triển khai hành động?" Trong ý thức không gian, Sở Dương có chút nóng nảy khó kiềm chế nổi.
"Không vội, chỉ cần ngươi tạo ra một khe hở nho nhỏ là ta có thể tiến vào." Kiếm linh rất trầm ổn.
"Kín như bưng thế này, một khi có một khe hở, liệu có thể trực tiếp nổ tung từ trong ra ngoài hay không? Như vậy, chúng ta thật sự làm không công cho Lệ gia rồi." Sở Dương có chút lo lắng.
"Tuyệt đối sẽ không." Kiếm linh rất tin tưởng: "Chuyện trộm đạo thế này, ta làm nhiều rồi. Một khi vào, ta liền từ bên trong lấp lại khe hở. Sau đó ngươi ở bên ngoài giả bộ dùng hết sức công phu tiếp tục khoan là được rồi."
Sở Dương yên tâm gật đầu: "Thật tốt quá. Nhất định phải nhớ kỹ, ngươi nhất định phải bắt đầu từ phía trên... Đúng rồi, Cửu Kiếp không gian có đủ dùng không?"
Tên gia hỏa này không ngờ lo lắng tới vấn đề dung lượng của Cửu Kiếp không gian rồi...
"Hoàn toàn không thành vấn đề!" Kiếm linh không chút do dự, lập tức cam đoan.
"Ừm, tốt! Ta bắt đầu hành động!"
Thật lâu sau, Tử đại nhân lại mệt mỏi nằm vật ra mặt đất giống như chó chết, toàn thân không có nửa điểm khí lực, há miệng kêu: "Người đâu..."
Một vị chí tôn đã sớm đằng xa, chăm chú giám sát, lập tức nhảy vọt tới: "Tử đại nhân?"
"Trước tiên dùng bút lông, đánh một cái ký hiệu vào chỗ ta vừa mới đào được... Lần nào tới đây cũng phải tìm hồi lâu, thế là thế nào?" Tử địa nhân không chút khách khí quát lớn.
"Vâng."
"Nhanh chóng lấy cho ta chút tử tinh, lấy thêm một chút thiên tài địa bảo khôi phục thực lực.... Con bà nó, Lệ gia các ngươi ngay cả một chút tinh tế cũng không có? Ta đào một lần là thoát lực một lần, không ngờ không sớm chuẩn bị một chút?"
"Vâng, ta lập tức đi lấy ngay."
Một đống lớn tử tinh đã được đặt trước mặt Tử đại nhân. Tử đại nhân vừa vận công hấp thụ tử tinh chi lực, vừa uống trà, vừa ăn thiên tài địa bảo: thiên linh dược đặc sản Tây Bắt - Linh Lung tuyết liên tử.
Chỉ thấy hắn ăn như ăn lạc, nhai rôm rốp.
Thật vất vả, ba canh giờ sau, tử địa nhân đã hấp thu sạch bảy ngàn khối tử tinh. Buổi chiều lại một lần nữa thi triển một lần đào mỏ thần công....
Sau đó cả người lại mềm nhũn ra như một đống bùn: "Cõng... cõng ta trở về... nghỉ ngơi...."
Sở Dương hai mắt vô thần, bộ dáng hư thoát, vô lực kêu: "Ta... ta... không xong... đừng quên chuẩn bị một vạn khối tử tinh, đem tới chỗ ở của ta... Nhiều một chút cũng được... Tiến độ hôm nay thật sự... quá lớn...."
Lập tức có một vị chí tôn cẩn thận cõng hắn lên, một đường bình ổn đưa trở về.
Trong lòng than thở, vị Tử đại nhân này kỳ thật cũng là người nhiệt huyết... làm việc đến độ mệt nhũn người ra. Ta có thể rõ ràng cảm nhận được, trong cơ thể của hắn ngay cả một chút khí lực cũng không còn nữa rồi...
Sở Dương vừa đi xong, gia chủ Lệ gia Lệ Vô Ba lập tức mang theo một đám lão đầu tới xem xét.
Vừa nhìn, tất cả mọi người đều vui mừng quá đỗi. Hôm qua mệt thành như vậy, nhưng chỉ có thể đào được một cái lỗ nhỏ như mũi kim mà thôi. Nhưng hôm nay, không ngờ lại lớn bằng hạt lạc rồi!
So với tiến độ ngày hôm qua, ít nhất cũng nhanh gấp trăm lần! Trở lên!
Xem ra một vạn bảy ngàn khối tử tinh này cũng không vô ích nha. Hiệu quả quá rõ ràng rồi.
Ngay hôm qua là mũi kim, hôm nay đã là hạt lạc rồi...
Khoảng cách từ hạt lạc cho tới hoàn toàn đả thông thật sự xa không thể chạm tới, khoảng cách từ đả thông cho tới đào ra một thông đạo đủ một người ra vào, lại càng giống như trên trời dưới đất...
Nhưng Lệ Vô Ba vẫn có chút thỏa mãn!
Một vạn năm qua, Lệ gia không thể lưu lại một vết xước lên nó. Hiện giờ lại có phát triển lớn như vậy! Há có thể mất hứng?
"Tất cả mọi người về đi! Việc này nhất định phải giữ kín tuyệt đối!" Đối diện với mọi người đi theo, Lệ gia chủ hạ lệnh đẳng cấp cao nhất!
"Kế tiếp, chúng ta phải toàn lực trợ giúp chuyện này. Chuyện khác, tạm thời gạt hết sang một bên!"
"Vâng, gia chủ." Một lão giả bên cạnh nói: "Bất quá... Đối với chuyện các đại gia tộc đang tiễu trừ vực ngoại thiên ma Sở Dương, ý tứ gia chủ...."
"Vực ngoại thiên ma cái rắm!" Lệ Vô Ba cười nhạt: "Chưa từng nghe nói qua! Hơn nữa, bọn họ nguyện ý tiễu sát thì đi mà tiễu sát. Lệ gia chúng ta làm ra vẻ là được... Sớm muộn gì cũng là địch. Thực lực bọn hắn hao tổn càng nhiều càng tốt. Thực lực chúng ta càng bảo toàn càng tốt!"
"Vâng."
"Đối với Tử Tiêu Yên này. Nhất định phải giám sát nghiêm mật!" Ánh mắt Lệ Vô Ba chớp động: "Định ra một số kế hoạch, tranh thủ thời gian bắt đầu! Nếu mỏ tử tinh này đã có thể khai thác mà kế hoạch còn không có tiến triển, nhanh chóng giết chết hắn!"
"Vâng!"
Sau khi trở về, Sở Dương trực tiếp nhảy vào trong bể bơi, sau đó lại bắt đầu hấp thu tử tinh...
Đương nhiên, gan bàn chân vẫn tiếp xúc với miệng địa tâm chi hỏa, cả người lập tức thoải mái, lẩm bẩm: "Chẳng lẽ là ảo giác? Địa tâm chi hỏa hôm nay làm sao lại nóng hơn bình thường nhỉ?"
Hai vị chí tôn âm thầm nhìn nhau mà cười...
Ở ngay trong nhà cừu địch, nguy cơ tứ phía, Sở Dương bắt đầu kiếp tu hành lớn nhất đời hắn. Hơn nữa, còn dưới tầng tầng giám sát.
Cho tới nay, tất cả mọi người chỉ hấp thu thiên nguyên khí mà tu luyện. Nhưng Sở Dương hôm nay mới phát hiện, tu luyện bằng thiên nguyên khí trước kia thật sự quá đơn điệu rồi.
Chỉ có dung hợp địa nguyên khí và thiên nguyên khí, mới có một cảm giác tu luyện chân chính.
Chương trước Chương tiếp
Loading...