Ngạo Nghễ Trảm Thần - SS Hà Thần
Chương 83: Kim Cương Bái Tháp! !
Bài viết lên án cơ chế phạt tiền của tửu điếm trên diễn đàn là do Cao Lão Đại viết, cuối cùng lại thành gậy ông đập lưng ông rồi.
Vừa rồi tấn công Vương Viễn như vậy là để khiến hắn bị mọi người giày vò hành hạ, cuối cùng lại là toàn bộ người của Hồng Hoa hội đều bị trừ mười lượng vàng tiền tiết kiệm.
Đối với người chơi ở giai đoạn hiện tại, mười lượng vàng cũng không phải con số nhỏ, cho dù Hồng Hoa hội có là bang hội lớn, thì mười lượng vàng dường như đã là toàn bộ gia tài của họ.
Hôm qua, để chuộc Cao Lão Đại ra, mọi người đã phải góp tiền một lượt rồi, bây giờ Cao Lão Đại lại hại mọi người mất tiền, không cần nghĩ cũng biết thái độ của mấy người Hồng Hoa hội đối với Cao Lão Đại là như thế nào.
Nên biết rằng đây là trong game, người ta chơi game để giải trí, cho dù có tham gia vào bang hội lớn cũng là để có nhiều tài nguyên hơn, vậy mà lại liên tục bị Cao Lão Đại hại mất tiền, mọi người không đánh chết hắn tại đây đã là bình tĩnh lắm rồi.
“Ha ha hai”
Thấy cơ chế phạt tiền thay đổi, không đợi mấy người Hồng Hoa hội đặt ghế trong tay xuống, Vương Viễn đã cười ha ha, chắp một tay chước ngực, đan điền vừa chuyển, chân khí đã trải rộng khắp toàn thân, ngay lập tức một luồng ánh sáng màu vàng lan ra từ người Vương Viễn, bao phủ lấy năm mét xung quanh, tất cả đều bị ánh sáng đó che phủ.
Kim Cương Bái Tháp! !
“Ào ào!”
Dưới ánh sáng vàng đó, ngươi chơi Hồng Hoa hội đều không tự chủ được mà nâng tay, ném hết ghế đẩu trong tay mình về hướng Vương Viễn.
“Rầm rầm rầm rầm!” Bàn ghế vỡ hết.
Lại phải đền tiền một lượt nữa, chưởng quầy của tửu điếm vui đến mức rằng. hàm cũng sắp rơi ra luôn rồi.
“Mọi người mau chạy đi! Không bị hắn bắt lại là không sao rồi!”
Lúc này Cao Lão Đại còn không quên truyền thụ kinh nghiệm.
Mặc dù lúc này nhóm người muốn bóp chết Cao Lão Đại cả trăm lần, nhưng ai cũng không muốn phải đền tiền đến mức táng gia bại sản, nghe thấy lời của
Cao Lão Đại thì lập tức quay đầu chạy ra khỏi tửu điếm.
Chưởng quầy thấy thế thì cười mỉm, tiện tay khua một cái, cho dù người chơi Hồng Hoa hội có kéo thế nào cũng không thể mở được cái cửa lớn đã đóng chặt.
Lúc này chưởng quầy nói một cách lạnh nhạt: “Làm hỏng cửa thì ít nhất phải đền một trăm lượng vàng, mức độ hỏng càng cao thì phải đền càng nhiều!”
Người chơi Hồng Hoa hội đều rùng mình, vội vàng thu tay về, con mợ nó, tửu điếm này chính là chỗ lừa người.
Hoạt động trong bang hội, thứ mà mọi người coi trọng là danh vọng và uy tín.
Danh vọng đến từ thực lực, uy tín thì lại đến từ mức độ cống hiến đối với nhưng người chơi khác.
Danh vọng và uy tín càng cao thì bang chúng càng phục tùng.
Cao Lão Đại thì hay rồi, là một trong tứ đại đà chủ mà không cống hiến gì cho người chơi trong bang hội thì thôi đi, thế mà lại còn hại các huynh đệ hai lần liên tiếp, lúc này uy tín của Cao Lão Đại ở Hồng Hoa hội đương nhiên đã xuống mức thấp nhất.
Chuyện này, chỉ e là Thương Khung Thần Gái cũng không thể bảo vệ được hắn.
“Ta liều mạng với ngươi!”
Cao Lão Đại cũng biết mình không làm đà chủ được nữa rồi, hắn gầm lên một tiếng, xoay cây gậy trong tay đập về hướng Vương Viễn.
Uy tín đã không cứu vấn được rồi, nếu như có thể giết chết Vương Viễn, thì vẫn có thể dựng lại được danh vọng.
Đệ tử Cái Bang giỏi cả đánh đấm và dùng gậy, bởi vì Ác Long Đào Tâm Trảo của Vương Viễn quá khủng bố, nên lần này Cao Lão Đại quyết định dùng vũ khí luôn.
“Ha ha! Được lắm!”
Vương Viễn cười lớn một tiếng rồi lùi về phía sau nửa bước, đồng thời tay trái vươn lên phía trước. Hắn ra chiêu sau thế mà lại bắt được cây gậy trúc của Cao Lão Đại trước, sau đó Vương Viễn kéo cây gậy trúc này về phía sau, bàn tay phải vận nội lực rồi đột nhiên đánh về phía trước.
“Âm”
Một âm thanh trầm đục vang lên, bàn tay Vương Viễn to như cái quạt hương bồ tung một chưởng ấn vào ngực của Cao Lão Đại.
Được công thêm hai tầng Kim Cương Bất Hoại Thần Công, lực đạo của Vương Viễn mạnh đến mức nào cơ chứ.
Một chưởng này mặc dù rất bình thường, nhưng uy lực rất mạnh, sát thương cao, không kém gì chưởng pháp tuyệt học.
“Phụt..”
Cao Lão Đại phun máu tươi ngay tại chỗ, bay ngược ra, đập mạnh vào bàn rượu sau người, khiến nó nát bấy, thanh máu ở trên đầu lập tức thấy đáy.
Người chơi Hồng Hoa hội trong tửu quán thấy vậy thì lập tức trợn mắt, tất cả đều hít một ngụm khí lạnh, Thương Khung Thần Gái cũng rất kinh ngạc.
Mặc dù Cái Bang không máu nhiều thủ cao và chịu đòn giỏi như đệ tử Thiếu Lâm, nhưng là một môn phái cận chiến thì người chơi Cái Bang cũng chuyên đánh vị trí đỡ đòn trong đội ngũ, khí huyết và phòng ngự của họ chỉ kém Thiếu Lâm mà thôi, xếp thứ hai trong toàn bộ các môn phái.
Nhân phẩm của Cao Lão Đại chẳng ra gì, nhưng có thể trở thành một trong những cao thủ quan trọng của Hồng Hoa hội thì thực lực chắc chắn không thể yếu được, tất cả trang bị trên người cũng đều là cấp bậc Lợi khí.
Thực lực như vậy thì cũng thuộc lớp cao thủ số một, thế mà giờ phút này lại bị tên đại hòa thượng trước mặt tùy tiện đánh một chưởng cho gần ngỏm, có thể thấy công kích của hòa thượng này cực kỳ mạnh, dường như chưa từng thấy ai có thể làm như vậy.
“Hừ!”
Nghe được tiếng kêu cứu của Cao Lão Đại, tất cả người chơi Hồng Hoa hội trong tửu quán đều lộ ra vẻ mặt khinh thường.
Đậu móe, ở trong game, chết một lần cũng chỉ bị trừ điểm giang hồ lịch duyệt thôi, cùng lắm là bị trừ một tầng cảnh giới võ học, ở giai đoạn đầu game, luyện bừa thôi cũng có thể cày lên lại cảnh giới cũ, có cần phải sợ đến mức này không?
Cái loại người bản chất rác rưởi, ăn hại chỉ biết hãm hại người khác này, chẳng biết có tài đức gì mà có thể làm một trong tứ đại đà chủ của Hồng Hoa hội...