Ngã Dục Phong Thiên
Chương 855: Lại đoạt Trảm Linh bảo! (2)
- Thiên Tòng!!!
Hô Diên Lão Tổ hô lên tiếng thứ ba, không trung phía trên lão, giờ phút này ầm một tiếng, thế mà lại trực tiếp bị xé rách, một con cự mãng ba đầu khổng lồ, từ nơi hư vô bị xé rách đó, mạnh mẽ chui ra.
Rắn này chừng vạn trượng, toàn thân màu tím, ba cái đầu cực đại, lưỡi rắn thè ra rút vào, lộ ra quang mang tàn nhẫn, trên mỗi một cái đầu, đều mọc một cái sừng.
Nó vừa mới xuất hiện, uy áp lập tức chấn động Mặc Thổ.
Đây không phải là hơi thở của Trảm Linh, cũng không phải hơi thở của Vấn Đạo, đó là... Hơi thở của Tiên!!
Cự thú ba đầu toàn thân màu tím này, rõ ràng, có đầy đủ tiên ý!!
Sự xuất hiện của nó, lập tức khiến mặt đất nổ vang!
- Thiên Tòng long xà!
- Là huyết mạch tổ tiên của Thiên Tòng bộ lạc, Thiên Tòng long xà!
- Theo truyền thuyết, mỗi một bộ lạc Tây Mạc, đều có một vài người ẩn chứa huyết mạch của tổ tiên, mà chỉ có truyền thừa đời đời, mới có cơ hội rất nhỏ, kích phát huyết mạch đó, triệu tập tổ tiên!
Cường nhân Trảm Linh bốn phía, không hề giật mình đối với điều này, nhưng đại đa số tu sĩ trong bảy thành bộ lạc của Mặc Thổ thông qua quầng sáng nhìn thấy hình ảnh đó, tâm thần lập tức nổ vang.
Khi tu sĩ Mặc Thổ còn đang chấn động, Hô Diên Lão Tổ thất khiếu chảy máu, hiển nhiên việc triệu tập tổ tiên, đối với lão mà nói, cũng là một loại gánh vác.
Thế nhưng dường như thế giới này, không cho phép con thú khổng lồ này xuất hiện, cho nên trong khoảnh khắc con trăn lớn ba đầu đó giáng lâm, bốn phía nó, lập tức xuất hiện vô số chiếc lưới lớn hư ảo. Những chiếc lưới lớn đó, tựa như quy tắc, không thể phá, không thể đỡ!
Trong lưới lớn đó, Thiên Tòng long xà gào rú giãy dụa, Hô Diên Lão Tổ phun ra máu tươi, ngửa mặt lên trời lại phát ra thanh âm thứ tư giống như trước.
- Thiên Tòng!
Uỳnh!
Trong lưới lớn, sáu ánh mắt của Thiên Tòng long xà đồng loạt chợt lóe, chỉ là ánh mắt, đã lập tức khiến tâm thần Mạnh Hạo chấn động. Cùng lúc đó, đầu mãng xà ở giữa, đột nhiên há miệng cắn lấy cái đuôi của mình, một ngụm trực tiếp cắn đứt.
Khi cái đuôi bị đứt ra, đuôi đó bỗng nhiên thiêu đốt, trong phút chốc, không ngờ lại nương theo lực thiêu đốt, phá tan lưới lớn hư ảo. Khi lưới lớn ngăn cản Thiên Tòng long xà, thậm chí chậm rãi kéo lên, một lần nữa bức nó trở về khe nứt hư vô, thì cái đuôi của nó, trong nháy mắt đã rủ xuống chỗ Hô Diên Lão Tổ.
Thiêu đốt không ngừng, lập tức đốt cháy máu thịt, tinh lọc xương cốt, khi xuất hiện trước mặt Hô Diên Lão Tổ, thì cái đuôi đó... đã hóa thành một sợi roi xương màu tím!!
Roi đó dài đến mấy trăm trượng, bản thân là đuôi rắn, thoạt nhìn càng giống một con mãng xà. Xương cốt màu tím, từng đoạn từng đoạn, tản mát ra uy áp kinh người, khí thế ngập trời.
Nó lơ lửng ở đó, chờ Hô Diên Lão Tổ nắm vào trong tay. Khi trôi nổi, thì toàn bộ thân roi chỉ là vô ý thức lay động, hư vô liền co rúm lại, phát ra tiếng ba ba khiến hư vô tầng tầng vỡ vụn. Một cỗ khí tức dũng mãnh tới cực hạn, từ trên thân xà tiên này lập tức bùng nổ.
Hết thảy điều này nói thì rất dài dòng, trên thực tế trận chém giết giữa Mạnh Hạo và Hô Diên Lão Tổ, đến giờ chỉ mới qua mười lăm hơi thở. Hô Diên Lão Tổ vẻ mặt phấn chấn, tay phải nâng lên, túm lấy xà tiên đang lơ lửng trước mặt.
Roi này là chí bảo, điểm này, chẳng những Mạnh Hạo cảm nhận được, mà thần thức của tất cả cường nhân Trảm Linh bốn phía, trong phút chốc đều rõ ràng phát hiện. Thần thức dao động, nháy mắt nổi lên sự tham lam.
Nhưng rất nhanh sự tham lam đó liền biến mất, đã trở thành tiếc nuối. Cho dù bảo vật đó cường đại thế nào đi nữa, nhưng nó là chí bảo huyết mạch, loại bảo vật này, chỉ có người có huyết mạch của Thiên Tòng bộ, mới có thể nắm giữ được.
Hơn nữa, hiển nhiên huyết mạch tầm thường không được, cần phải nồng đậm tới một trình độ nhất định, đạt đến sau Trảm Linh, mới có thể triển khai. Nhưng cho dù như vậy, sự thương tổn đối với bản thân cũng là rất lớn.
Loại hạn chế này, liền khiến cho xà tiên này rõ ràng là chí bảo này, nhưng vào thời khắc này, đã trở thành gân gà.
Nhưng... Hai mắt Mạnh Hạo lại lộ ra quang mang kỳ dị. Xà tiên này đối với người khác là gân gà, nhưng đối với hắn mà nói, thì không phải vậy. Mặc dù Mạnh Hạo diệt toàn tộc Thiên Tòng bộ, nhưng trên thực tế, trong trận giết chóc đó, hắn đã lấy được một ít máu.
Những máu đó, ẩn chứa trọn vẹn năm đời tộc nhân của Thiên Tòng bộ, nếu có thể hấp thu thêm máu của Hô Diên Lão Tổ nữa, thì đã có máu của sáu đời, có thể luyện ra một khối Huyết Thân sáu đời. Thậm chí đó đã không phải là Huyết Thân nữa, mà là Huyết Linh, nếu có thể có chín đời, đó là Huyết Thần, có thể phản tổ!
Bất kể như thế nào, có Huyết Thân này, Mạnh Hạo có thể gián tiếp sử dụng chí bảo đó!
- Liều mạng!
Đủ loại ý niệm khoảnh khắc hiện lên ở trong đầu Mạnh Hạo, khi thấy Hô Diên Lão Tổ túm lấy đuôi rắn đó, trong mắt Mạnh Hạo lộ ra một vệt hào quang, làm cho người ta sau khi nhìn, sẽ cảm thấy nguy hiểm. Thân mình hắn bước một bước về phía trước, tay phải nâng lên, mang theo sự quyết đoán, bỗng nhiên chỉ hướng về Hô Diên Lão Tổ.
- Yêu Phong, đệ bát cấm!
Thần thông vừa ra, yêu khí vô hình nháy mắt lập tức ngưng tụ ở bốn phía Hô Diên Lão Tổ, nhè nhẹ quấn quanh, trong phút chốc, khiến cho thân thể Hô Diên Lão Tổ chấn động.
- Lại là chiêu này!
Sắc mặt Hô Diên Lão Tổ lập tức âm trầm. Lão đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp đối với thần thông cổ quái của Mạnh Hạo, thế nhưng đều không thể ngăn cản, cũng may lòng có cảnh giác. Giờ phút này mặc dù bị phong cấm, nhưng chỉ sau nửa lượt hô hấp, sợi tơ yêu khí chung quanh lão, liền lập tức đứt đoạn.
Mạnh Hạo phun máu tươi, thời gian nửa lượt hô hấp, hắn chỉ có thể kéo gần được khoảng cách với xương rắn, giờ phút này còn vài chục trượng nữa. Mà chỗ Hô Diên Lão Tổ, chỉ còn bảy tấc, là có thể đụng tay đến!
Mắt thấy Hô Diên Lão Tổ sẽ đụng đến xương rắn, cường nhân Trảm Linh khác ở bốn phía, còn có tu sĩ bảy thành bộ lạc của Mặc Thổ, giờ phút này đều tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này. Có người đoán được ý tưởng của Mạnh Hạo, lập tức hít ngược một hơi, có người không cách nào đoán ra, cũng có người chần chừ.
Trong nháy mắt này, Mạnh Hạo bỗng nhiên mở miệng, một đường ánh sáng đen lập tức bay nhanh ra từ trong miệng hắn, tốc độ cực nhanh, đón gió liền phát triển, lập tức hóa thành một bánh xe màu đen thật lớn.
Chính là... Thì Luân.
Cùng lúc đó, mộc kiếm Tuế Nguyệt của Mạnh Hạo bay ra, bỗng nhiên xoay tròn trên bánh xe màu đen đó, trực tiếp kéo theo Thì Luân, bắt đầu rầm rầm chuyển động.
Theo sự chuyển động, một luồng lực lượng nghịch chuyển năm tháng, khoảnh khắc bạo phát ra. Luồng lực lượng đó vừa mới xuất hiện, lập tức khiến tâm thần Hô Diên Lão Tổ chấn động, sắc mặt lão lập tức vặn vẹo, đang muốn giãy dụa, thế nhưng thân thể lão, lại không tự chủ được, dịch chuyển về phía sau một khoảng.
Như thời gian nghịch chuyển, ngay tại khoảnh khắc Hô Diên Lão Tổ gầm nhẹ phản kháng, Mạnh Hạo liều mạng bị thương, phun máu tươi, lại thêm một chỉ Yêu Phong.
Hô Diên Lão Tổ hô lên tiếng thứ ba, không trung phía trên lão, giờ phút này ầm một tiếng, thế mà lại trực tiếp bị xé rách, một con cự mãng ba đầu khổng lồ, từ nơi hư vô bị xé rách đó, mạnh mẽ chui ra.
Rắn này chừng vạn trượng, toàn thân màu tím, ba cái đầu cực đại, lưỡi rắn thè ra rút vào, lộ ra quang mang tàn nhẫn, trên mỗi một cái đầu, đều mọc một cái sừng.
Nó vừa mới xuất hiện, uy áp lập tức chấn động Mặc Thổ.
Đây không phải là hơi thở của Trảm Linh, cũng không phải hơi thở của Vấn Đạo, đó là... Hơi thở của Tiên!!
Cự thú ba đầu toàn thân màu tím này, rõ ràng, có đầy đủ tiên ý!!
Sự xuất hiện của nó, lập tức khiến mặt đất nổ vang!
- Thiên Tòng long xà!
- Là huyết mạch tổ tiên của Thiên Tòng bộ lạc, Thiên Tòng long xà!
- Theo truyền thuyết, mỗi một bộ lạc Tây Mạc, đều có một vài người ẩn chứa huyết mạch của tổ tiên, mà chỉ có truyền thừa đời đời, mới có cơ hội rất nhỏ, kích phát huyết mạch đó, triệu tập tổ tiên!
Cường nhân Trảm Linh bốn phía, không hề giật mình đối với điều này, nhưng đại đa số tu sĩ trong bảy thành bộ lạc của Mặc Thổ thông qua quầng sáng nhìn thấy hình ảnh đó, tâm thần lập tức nổ vang.
Khi tu sĩ Mặc Thổ còn đang chấn động, Hô Diên Lão Tổ thất khiếu chảy máu, hiển nhiên việc triệu tập tổ tiên, đối với lão mà nói, cũng là một loại gánh vác.
Thế nhưng dường như thế giới này, không cho phép con thú khổng lồ này xuất hiện, cho nên trong khoảnh khắc con trăn lớn ba đầu đó giáng lâm, bốn phía nó, lập tức xuất hiện vô số chiếc lưới lớn hư ảo. Những chiếc lưới lớn đó, tựa như quy tắc, không thể phá, không thể đỡ!
Trong lưới lớn đó, Thiên Tòng long xà gào rú giãy dụa, Hô Diên Lão Tổ phun ra máu tươi, ngửa mặt lên trời lại phát ra thanh âm thứ tư giống như trước.
- Thiên Tòng!
Uỳnh!
Trong lưới lớn, sáu ánh mắt của Thiên Tòng long xà đồng loạt chợt lóe, chỉ là ánh mắt, đã lập tức khiến tâm thần Mạnh Hạo chấn động. Cùng lúc đó, đầu mãng xà ở giữa, đột nhiên há miệng cắn lấy cái đuôi của mình, một ngụm trực tiếp cắn đứt.
Khi cái đuôi bị đứt ra, đuôi đó bỗng nhiên thiêu đốt, trong phút chốc, không ngờ lại nương theo lực thiêu đốt, phá tan lưới lớn hư ảo. Khi lưới lớn ngăn cản Thiên Tòng long xà, thậm chí chậm rãi kéo lên, một lần nữa bức nó trở về khe nứt hư vô, thì cái đuôi của nó, trong nháy mắt đã rủ xuống chỗ Hô Diên Lão Tổ.
Thiêu đốt không ngừng, lập tức đốt cháy máu thịt, tinh lọc xương cốt, khi xuất hiện trước mặt Hô Diên Lão Tổ, thì cái đuôi đó... đã hóa thành một sợi roi xương màu tím!!
Roi đó dài đến mấy trăm trượng, bản thân là đuôi rắn, thoạt nhìn càng giống một con mãng xà. Xương cốt màu tím, từng đoạn từng đoạn, tản mát ra uy áp kinh người, khí thế ngập trời.
Nó lơ lửng ở đó, chờ Hô Diên Lão Tổ nắm vào trong tay. Khi trôi nổi, thì toàn bộ thân roi chỉ là vô ý thức lay động, hư vô liền co rúm lại, phát ra tiếng ba ba khiến hư vô tầng tầng vỡ vụn. Một cỗ khí tức dũng mãnh tới cực hạn, từ trên thân xà tiên này lập tức bùng nổ.
Hết thảy điều này nói thì rất dài dòng, trên thực tế trận chém giết giữa Mạnh Hạo và Hô Diên Lão Tổ, đến giờ chỉ mới qua mười lăm hơi thở. Hô Diên Lão Tổ vẻ mặt phấn chấn, tay phải nâng lên, túm lấy xà tiên đang lơ lửng trước mặt.
Roi này là chí bảo, điểm này, chẳng những Mạnh Hạo cảm nhận được, mà thần thức của tất cả cường nhân Trảm Linh bốn phía, trong phút chốc đều rõ ràng phát hiện. Thần thức dao động, nháy mắt nổi lên sự tham lam.
Nhưng rất nhanh sự tham lam đó liền biến mất, đã trở thành tiếc nuối. Cho dù bảo vật đó cường đại thế nào đi nữa, nhưng nó là chí bảo huyết mạch, loại bảo vật này, chỉ có người có huyết mạch của Thiên Tòng bộ, mới có thể nắm giữ được.
Hơn nữa, hiển nhiên huyết mạch tầm thường không được, cần phải nồng đậm tới một trình độ nhất định, đạt đến sau Trảm Linh, mới có thể triển khai. Nhưng cho dù như vậy, sự thương tổn đối với bản thân cũng là rất lớn.
Loại hạn chế này, liền khiến cho xà tiên này rõ ràng là chí bảo này, nhưng vào thời khắc này, đã trở thành gân gà.
Nhưng... Hai mắt Mạnh Hạo lại lộ ra quang mang kỳ dị. Xà tiên này đối với người khác là gân gà, nhưng đối với hắn mà nói, thì không phải vậy. Mặc dù Mạnh Hạo diệt toàn tộc Thiên Tòng bộ, nhưng trên thực tế, trong trận giết chóc đó, hắn đã lấy được một ít máu.
Những máu đó, ẩn chứa trọn vẹn năm đời tộc nhân của Thiên Tòng bộ, nếu có thể hấp thu thêm máu của Hô Diên Lão Tổ nữa, thì đã có máu của sáu đời, có thể luyện ra một khối Huyết Thân sáu đời. Thậm chí đó đã không phải là Huyết Thân nữa, mà là Huyết Linh, nếu có thể có chín đời, đó là Huyết Thần, có thể phản tổ!
Bất kể như thế nào, có Huyết Thân này, Mạnh Hạo có thể gián tiếp sử dụng chí bảo đó!
- Liều mạng!
Đủ loại ý niệm khoảnh khắc hiện lên ở trong đầu Mạnh Hạo, khi thấy Hô Diên Lão Tổ túm lấy đuôi rắn đó, trong mắt Mạnh Hạo lộ ra một vệt hào quang, làm cho người ta sau khi nhìn, sẽ cảm thấy nguy hiểm. Thân mình hắn bước một bước về phía trước, tay phải nâng lên, mang theo sự quyết đoán, bỗng nhiên chỉ hướng về Hô Diên Lão Tổ.
- Yêu Phong, đệ bát cấm!
Thần thông vừa ra, yêu khí vô hình nháy mắt lập tức ngưng tụ ở bốn phía Hô Diên Lão Tổ, nhè nhẹ quấn quanh, trong phút chốc, khiến cho thân thể Hô Diên Lão Tổ chấn động.
- Lại là chiêu này!
Sắc mặt Hô Diên Lão Tổ lập tức âm trầm. Lão đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp đối với thần thông cổ quái của Mạnh Hạo, thế nhưng đều không thể ngăn cản, cũng may lòng có cảnh giác. Giờ phút này mặc dù bị phong cấm, nhưng chỉ sau nửa lượt hô hấp, sợi tơ yêu khí chung quanh lão, liền lập tức đứt đoạn.
Mạnh Hạo phun máu tươi, thời gian nửa lượt hô hấp, hắn chỉ có thể kéo gần được khoảng cách với xương rắn, giờ phút này còn vài chục trượng nữa. Mà chỗ Hô Diên Lão Tổ, chỉ còn bảy tấc, là có thể đụng tay đến!
Mắt thấy Hô Diên Lão Tổ sẽ đụng đến xương rắn, cường nhân Trảm Linh khác ở bốn phía, còn có tu sĩ bảy thành bộ lạc của Mặc Thổ, giờ phút này đều tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này. Có người đoán được ý tưởng của Mạnh Hạo, lập tức hít ngược một hơi, có người không cách nào đoán ra, cũng có người chần chừ.
Trong nháy mắt này, Mạnh Hạo bỗng nhiên mở miệng, một đường ánh sáng đen lập tức bay nhanh ra từ trong miệng hắn, tốc độ cực nhanh, đón gió liền phát triển, lập tức hóa thành một bánh xe màu đen thật lớn.
Chính là... Thì Luân.
Cùng lúc đó, mộc kiếm Tuế Nguyệt của Mạnh Hạo bay ra, bỗng nhiên xoay tròn trên bánh xe màu đen đó, trực tiếp kéo theo Thì Luân, bắt đầu rầm rầm chuyển động.
Theo sự chuyển động, một luồng lực lượng nghịch chuyển năm tháng, khoảnh khắc bạo phát ra. Luồng lực lượng đó vừa mới xuất hiện, lập tức khiến tâm thần Hô Diên Lão Tổ chấn động, sắc mặt lão lập tức vặn vẹo, đang muốn giãy dụa, thế nhưng thân thể lão, lại không tự chủ được, dịch chuyển về phía sau một khoảng.
Như thời gian nghịch chuyển, ngay tại khoảnh khắc Hô Diên Lão Tổ gầm nhẹ phản kháng, Mạnh Hạo liều mạng bị thương, phun máu tươi, lại thêm một chỉ Yêu Phong.