Ngã Dục Phong Thiên
Chương 848: Ngũ gia vì yêu ảo tưởng cả đời!
- Này, xin chào, ngươi có thể gọi ta là Ngũ gia. Chúng ta có thể làm quen một chút không?
Chim anh vũ bay trước mặt Huyết Ngao, một bộ quân tử, nhưng thấy thế nào, cũng có một vẻ đáng khinh, đang ẩn tình, ánh mắt đưa tình nhìn Huyết Ngao.
Trong mắt Huyết Ngao có chút kinh ngạc, mang theo vẻ khó hiểu nhìn về phía chim anh vũ.
Ánh mắt này rơi vào trong mắt chim anh vũ, lập tức khiến nó suýt nữa thì không thể khống chế nổi suýt xông tới, vội vàng dùng móng vuốt bắt lấy lồng ngực mình, trong lòng … thầm quát lên.
- Chính là nó, nó chính là tình cảm chân thành cả đời này của Ngũ gia rồi!! Xem bộ lông này, mê người cỡ nào. Nhìn ánh mắt này, tinh khiết đơn độc cỡ nào. Nhìn dáng người này, sung mãn hấp dẫn cỡ nào!
- Nó, chính là tình cảm chân thành cả đời này của Ngũ gia!
Hai mắt chim anh vũ ngập nước, mang theo sự si mê và cuồng nhiệt, nhìn Huyết Ngao.
- Bé cưng xinh đẹp, thỉnh cho phép ta lại giới thiệu mình một chút. Ngươi có thể gọi ta là Ngũ Ca, từ nay về sau, ngươi chính là tiểu muội muội của ta nha. Từ nay về sau, ngươi …
Trong mắt chim anh vũ mang theo hào quang, còn đang ở nơi đó lớn tiếng thổ lộ, thì thanh âm âm trầm của Mạnh Hạo, giống như rít ra từ trong kẽ răng.
- Cút!!!
Ầm một tiếng, chim anh vũ kêu thảm thiết, thân thể lập tức lui về phía sau. Nhưng rất nhanh, trong nháy mắt bụi bặm, mở to hai mắt, thẳng tắp nhìn chằm chằm Mạnh Hạo. Móng vuốt không biết từ chỗ nào, bỗng nhiên lấy ra một miếng vải đen, trực tiếp che đi một con mắt của mình, khí thế lập tức quật khởi.
- Ta muốn quyết đấu với ngươi!!! Tiểu Mạnh Tử, Ngũ gia quyết đấu với ngươi. Người nào thắng, bé cưng xinh đẹp này, liền thuộc về người đó.
Chim anh vũ nổi điên, giờ phút này nó cực kỳ kiêu ngạo. Nó cảm thấy bản thân là vì yêu mà cuồng nhiệt, nó càng cảm thấy, thông qua việc khiêu chiến Mạnh Hạo, nhất định có thể hấp dẫn sự chú ý của bé cưng xinh đẹp kia.
Mạnh Hạo cảm thấy gân xanh ở thái dương không ngừng nhảy lên, đau đầu khủng khiếp. Hắn không thể không thừa nhận, bản thân đã quên mất ham mê đặc thù của con chim anh vũ này. Nhất là khi hắn nhìn về phía Huyết Ngao, thì cũng không thể không thừa nhận, lấy bộ dáng giờ phút này của Huyết Ngao, quả thức, đối với chim anh vũ mà nói, có lực hấp dẫn kinh người.
- Nó là công đấy!
Mạnh Hạo cười khổ giải thích.
- Mặc kệ trống mái, Ngũ gia có thể vì yêu ảo tưởng cả đời!
Chim anh vũ dường như cảm thấy bị nhục nhã, thê lương rống to, tạp mao đủ loại màu sắc trên thân dựng thẳng lên, đúng bộ dáng gà chọi, nhưng thực tế, lại có chút đắc ý trong lòng. Nó cho là khi mình nói những lời này thực sự là quá anh tuấn rồi. Khi nói xong, mắt nhỏ đảo qua, quan sát vẻ mặt của Huyết Ngao.
Mạnh Hạo trầm mặc, càng thêm đau đầu, nhìn thấy bộ dạng cần phải ăn đòn của chim anh vũ, hắn lập tức nâng tay phải vung mạnh. Cuồng phong gào thét, ầm ầm cuốn về phía chim anh vũ, trực tiếp nhấc chim anh vũ lên.
Tại trong cuồng phong, chim anh vũ giãy dụa rống to.
- Ta là chân ái, chân ái vô địch!
- Cút!
Mạnh Hạo càng thêm đau đầu hơn, lại vung tay áo, trong cuồng phong gào thét, thanh âm chấp nhất của chim anh vũ lại truyền ra lần nữa.
- Mạnh Hạo, ngươi quá vô sỉ rồi, ngươi muốn chia rẽ chúng ta, ngươi là người thứ ba!
Sắc mặt Mạnh Hạo càng âm trầm hơn, trực tiếp đánh ra một quyền, tiếng rít gào cuồng nhiệt của chim anh vũ, cũng theo đó mà vọng lại.
- Ngũ gia yêu, cả đời không thay đổi. Ngũ gia yêu, có thể yêu mười ngàn năm!!
Chim anh vũ giống như đem hết khả năng, lớn tiếng thổ lộ, sau đó vội vàng cố ý, lại phát ra một tiếng hét thảm. Ở trong cuồng phong, lui ra sau vài bước, nó nhìn Huyết Ngao, một bộ dạng si tình, lớn tiếng rống lên.
- Bé cưng, Ngũ gia có thể vì yêu đi đến chân trời. Chúng ta bỏ trốn đi!!
Nói xong, hai mắt chim anh vũ còn lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Huyết Ngao đã có tu vi Trảm Linh, thần trí không hề thấp. Lúc trước nó còn có chút không hiểu rõ, vì sao lại thế này, nhưng bây giờ, sau khi thấy được ánh mắt của chim anh vũ, dũng mãnh như Huyết Ngao, cũng phải run run một chút, sau đó còn chợt phẫn nộ. Cơn giận ngập trời này, giống như bị khiêu khích, như bị nhục nhã, như bị nhận thức thành mẫu khuyển. Loại kích thích mãnh liệt này, lập tức khiến Huyết Ngao giận tím mặt.
Nó gầm nhẹ một tiếng, khoảnh khắc lao ra, khi tới gần chim anh vũ, thì trực tiếp tát ra một cái.
Ầm một tiếng, chim anh vũ lập tức bị đập bay, nhưng khi ở giữa không trung, nó vẫn chấp nhất lớn tiếng.
- Có thể vì yêu đi đến chân trời, có thể vì yêu ảo tưởng cả đời!! Đây là vĩ đại, là si tình, là một lòng của Ngũ gia!!!
Khi chim anh vũ còn đang vì yêu mà lớn tiếng thổ lộ, thì Huyết Ngao lại khoảnh khắc biến mất, khi xuất hiện liền hiện ra trước mặt chim anh vũ. Nó vỗ móng vuốt vào miệng, rồi mở ra miệng lớn dính máu, mang theo hơi lạnh, hướng về phía chim anh vũ, phát ra tiếng động uy hiếp. Đôi bên dựa vào quá gần, chim anh vũ so với cái đầu khổng lồ của Huyết Ngao, quả thật là bé nhỏ không đáng kể.
Chim anh vũ đang muốn giãy dụa, uy áp Trảm Linh đến từ Huyết Ngao ầm ầm giáng xuống, lập tức khiến chim anh vũ ngừng giãy dụa, mở to mắt. Nhìn gương mặt Huyết Ngao gần trong gang tấc, vẻ mặt chim anh vũ say mê, giống như khó lòng kìm nổi, thế mà lại dùng cái mỏ nhọn, đi …. Hôn Huyết Ngao một cái.
Huyết Ngao sửng sốt, Mạnh Hạo sửng sốt, mà ngay cả miếng mỡ đông cũng sửng sốt.
Bốn phía một mảnh tĩnh mịch…
- Ngũ gia thích bé cưng hùng mạnh. Càng hùng mạnh, càng phản kháng, Ngũ gia lại càng thêm ưa thích.
Hào quang trong hai mắt chim anh vũ càng thêm mãnh liệt, nhìn Huyết Ngao, lớn tiếng nói.
Huyết Ngao ngửa mặt lên trời, rít gào một tiếng, giống như phẫn nộ tới cực hạn rồi, ánh mắt lộ ra vẻ hung tàn, ầm một tiếng, trực tiếp táp một ngụm tới, xé mạnh một cái. Toàn thân chim anh vũ lập tức nát bấy, nhưng trong phút chốc lại ngưng tụ, tiếp tục cái bộ dạng mặt dày không cần mặt mũi kia, gào thét lớn.
- Có thể vì yêu đi đến chân trời, có thể vì yêu ảo tưởng cả đời!! Cho dù ngươi giết ta một nghìn lần, đối với Ngũ gia mà nói, chỉ là thiên chuy bách luyện* mà thôi. Tình yêu của ta đối với ngươi, vĩnh hằng bất biến!!!
Chim anh vũ lại thổ lộ.
*qua muôn ngàn thử thách
Huyết Ngao ầm một tiếng vọt tới, trực tiếp xé rách, luẩn quẩn thành vòng tuần hoàn.
Mạnh Hạo ấn lấy mi tâm, không ngừng cười khổ. Miếng mỡ đông, chẳng biết tự lúc nào, hiện ra trên vai Mạnh Hạo, cũng học theo Mạnh Hạo, biến ra một bàn tay xoa mi tâm, mà ngay cả vẻ mặt cũng giống như đúc.
- Hiện tại, ngươi đã biết vì sao Tam gia muốn dùng thời gian cả đời, để độ hóa nó rồi đi!
Miếng mỡ đông trầm thấp mở miệng, một bộ bí hiểm, ra vẻ ngươi sẽ hiểu ánh mắt của ta.
- Hiểu rõ.
Mạnh Hạo theo bản năng thở dài, nhưng lời này vừa mới than ra, thân thể hắn bỗng nhiên run run một chút. Hắn phát hiện mình phạm phải một sai lầm, bản thân thế nhưng … lại đáp lời miếng mỡ đông!
Hai mắt miếng mỡ đông lập tức sáng lên, hứng thú nói chuyện đại phát!
Chim anh vũ bay trước mặt Huyết Ngao, một bộ quân tử, nhưng thấy thế nào, cũng có một vẻ đáng khinh, đang ẩn tình, ánh mắt đưa tình nhìn Huyết Ngao.
Trong mắt Huyết Ngao có chút kinh ngạc, mang theo vẻ khó hiểu nhìn về phía chim anh vũ.
Ánh mắt này rơi vào trong mắt chim anh vũ, lập tức khiến nó suýt nữa thì không thể khống chế nổi suýt xông tới, vội vàng dùng móng vuốt bắt lấy lồng ngực mình, trong lòng … thầm quát lên.
- Chính là nó, nó chính là tình cảm chân thành cả đời này của Ngũ gia rồi!! Xem bộ lông này, mê người cỡ nào. Nhìn ánh mắt này, tinh khiết đơn độc cỡ nào. Nhìn dáng người này, sung mãn hấp dẫn cỡ nào!
- Nó, chính là tình cảm chân thành cả đời này của Ngũ gia!
Hai mắt chim anh vũ ngập nước, mang theo sự si mê và cuồng nhiệt, nhìn Huyết Ngao.
- Bé cưng xinh đẹp, thỉnh cho phép ta lại giới thiệu mình một chút. Ngươi có thể gọi ta là Ngũ Ca, từ nay về sau, ngươi chính là tiểu muội muội của ta nha. Từ nay về sau, ngươi …
Trong mắt chim anh vũ mang theo hào quang, còn đang ở nơi đó lớn tiếng thổ lộ, thì thanh âm âm trầm của Mạnh Hạo, giống như rít ra từ trong kẽ răng.
- Cút!!!
Ầm một tiếng, chim anh vũ kêu thảm thiết, thân thể lập tức lui về phía sau. Nhưng rất nhanh, trong nháy mắt bụi bặm, mở to hai mắt, thẳng tắp nhìn chằm chằm Mạnh Hạo. Móng vuốt không biết từ chỗ nào, bỗng nhiên lấy ra một miếng vải đen, trực tiếp che đi một con mắt của mình, khí thế lập tức quật khởi.
- Ta muốn quyết đấu với ngươi!!! Tiểu Mạnh Tử, Ngũ gia quyết đấu với ngươi. Người nào thắng, bé cưng xinh đẹp này, liền thuộc về người đó.
Chim anh vũ nổi điên, giờ phút này nó cực kỳ kiêu ngạo. Nó cảm thấy bản thân là vì yêu mà cuồng nhiệt, nó càng cảm thấy, thông qua việc khiêu chiến Mạnh Hạo, nhất định có thể hấp dẫn sự chú ý của bé cưng xinh đẹp kia.
Mạnh Hạo cảm thấy gân xanh ở thái dương không ngừng nhảy lên, đau đầu khủng khiếp. Hắn không thể không thừa nhận, bản thân đã quên mất ham mê đặc thù của con chim anh vũ này. Nhất là khi hắn nhìn về phía Huyết Ngao, thì cũng không thể không thừa nhận, lấy bộ dáng giờ phút này của Huyết Ngao, quả thức, đối với chim anh vũ mà nói, có lực hấp dẫn kinh người.
- Nó là công đấy!
Mạnh Hạo cười khổ giải thích.
- Mặc kệ trống mái, Ngũ gia có thể vì yêu ảo tưởng cả đời!
Chim anh vũ dường như cảm thấy bị nhục nhã, thê lương rống to, tạp mao đủ loại màu sắc trên thân dựng thẳng lên, đúng bộ dáng gà chọi, nhưng thực tế, lại có chút đắc ý trong lòng. Nó cho là khi mình nói những lời này thực sự là quá anh tuấn rồi. Khi nói xong, mắt nhỏ đảo qua, quan sát vẻ mặt của Huyết Ngao.
Mạnh Hạo trầm mặc, càng thêm đau đầu, nhìn thấy bộ dạng cần phải ăn đòn của chim anh vũ, hắn lập tức nâng tay phải vung mạnh. Cuồng phong gào thét, ầm ầm cuốn về phía chim anh vũ, trực tiếp nhấc chim anh vũ lên.
Tại trong cuồng phong, chim anh vũ giãy dụa rống to.
- Ta là chân ái, chân ái vô địch!
- Cút!
Mạnh Hạo càng thêm đau đầu hơn, lại vung tay áo, trong cuồng phong gào thét, thanh âm chấp nhất của chim anh vũ lại truyền ra lần nữa.
- Mạnh Hạo, ngươi quá vô sỉ rồi, ngươi muốn chia rẽ chúng ta, ngươi là người thứ ba!
Sắc mặt Mạnh Hạo càng âm trầm hơn, trực tiếp đánh ra một quyền, tiếng rít gào cuồng nhiệt của chim anh vũ, cũng theo đó mà vọng lại.
- Ngũ gia yêu, cả đời không thay đổi. Ngũ gia yêu, có thể yêu mười ngàn năm!!
Chim anh vũ giống như đem hết khả năng, lớn tiếng thổ lộ, sau đó vội vàng cố ý, lại phát ra một tiếng hét thảm. Ở trong cuồng phong, lui ra sau vài bước, nó nhìn Huyết Ngao, một bộ dạng si tình, lớn tiếng rống lên.
- Bé cưng, Ngũ gia có thể vì yêu đi đến chân trời. Chúng ta bỏ trốn đi!!
Nói xong, hai mắt chim anh vũ còn lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Huyết Ngao đã có tu vi Trảm Linh, thần trí không hề thấp. Lúc trước nó còn có chút không hiểu rõ, vì sao lại thế này, nhưng bây giờ, sau khi thấy được ánh mắt của chim anh vũ, dũng mãnh như Huyết Ngao, cũng phải run run một chút, sau đó còn chợt phẫn nộ. Cơn giận ngập trời này, giống như bị khiêu khích, như bị nhục nhã, như bị nhận thức thành mẫu khuyển. Loại kích thích mãnh liệt này, lập tức khiến Huyết Ngao giận tím mặt.
Nó gầm nhẹ một tiếng, khoảnh khắc lao ra, khi tới gần chim anh vũ, thì trực tiếp tát ra một cái.
Ầm một tiếng, chim anh vũ lập tức bị đập bay, nhưng khi ở giữa không trung, nó vẫn chấp nhất lớn tiếng.
- Có thể vì yêu đi đến chân trời, có thể vì yêu ảo tưởng cả đời!! Đây là vĩ đại, là si tình, là một lòng của Ngũ gia!!!
Khi chim anh vũ còn đang vì yêu mà lớn tiếng thổ lộ, thì Huyết Ngao lại khoảnh khắc biến mất, khi xuất hiện liền hiện ra trước mặt chim anh vũ. Nó vỗ móng vuốt vào miệng, rồi mở ra miệng lớn dính máu, mang theo hơi lạnh, hướng về phía chim anh vũ, phát ra tiếng động uy hiếp. Đôi bên dựa vào quá gần, chim anh vũ so với cái đầu khổng lồ của Huyết Ngao, quả thật là bé nhỏ không đáng kể.
Chim anh vũ đang muốn giãy dụa, uy áp Trảm Linh đến từ Huyết Ngao ầm ầm giáng xuống, lập tức khiến chim anh vũ ngừng giãy dụa, mở to mắt. Nhìn gương mặt Huyết Ngao gần trong gang tấc, vẻ mặt chim anh vũ say mê, giống như khó lòng kìm nổi, thế mà lại dùng cái mỏ nhọn, đi …. Hôn Huyết Ngao một cái.
Huyết Ngao sửng sốt, Mạnh Hạo sửng sốt, mà ngay cả miếng mỡ đông cũng sửng sốt.
Bốn phía một mảnh tĩnh mịch…
- Ngũ gia thích bé cưng hùng mạnh. Càng hùng mạnh, càng phản kháng, Ngũ gia lại càng thêm ưa thích.
Hào quang trong hai mắt chim anh vũ càng thêm mãnh liệt, nhìn Huyết Ngao, lớn tiếng nói.
Huyết Ngao ngửa mặt lên trời, rít gào một tiếng, giống như phẫn nộ tới cực hạn rồi, ánh mắt lộ ra vẻ hung tàn, ầm một tiếng, trực tiếp táp một ngụm tới, xé mạnh một cái. Toàn thân chim anh vũ lập tức nát bấy, nhưng trong phút chốc lại ngưng tụ, tiếp tục cái bộ dạng mặt dày không cần mặt mũi kia, gào thét lớn.
- Có thể vì yêu đi đến chân trời, có thể vì yêu ảo tưởng cả đời!! Cho dù ngươi giết ta một nghìn lần, đối với Ngũ gia mà nói, chỉ là thiên chuy bách luyện* mà thôi. Tình yêu của ta đối với ngươi, vĩnh hằng bất biến!!!
Chim anh vũ lại thổ lộ.
*qua muôn ngàn thử thách
Huyết Ngao ầm một tiếng vọt tới, trực tiếp xé rách, luẩn quẩn thành vòng tuần hoàn.
Mạnh Hạo ấn lấy mi tâm, không ngừng cười khổ. Miếng mỡ đông, chẳng biết tự lúc nào, hiện ra trên vai Mạnh Hạo, cũng học theo Mạnh Hạo, biến ra một bàn tay xoa mi tâm, mà ngay cả vẻ mặt cũng giống như đúc.
- Hiện tại, ngươi đã biết vì sao Tam gia muốn dùng thời gian cả đời, để độ hóa nó rồi đi!
Miếng mỡ đông trầm thấp mở miệng, một bộ bí hiểm, ra vẻ ngươi sẽ hiểu ánh mắt của ta.
- Hiểu rõ.
Mạnh Hạo theo bản năng thở dài, nhưng lời này vừa mới than ra, thân thể hắn bỗng nhiên run run một chút. Hắn phát hiện mình phạm phải một sai lầm, bản thân thế nhưng … lại đáp lời miếng mỡ đông!
Hai mắt miếng mỡ đông lập tức sáng lên, hứng thú nói chuyện đại phát!