Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngã Dục Phong Thiên

Chương 821: Chân linh ý!



Hai mắt hài cốt kia co rút lại, lập tức bấm niệm thần chú, ngoài thân thể một lần nữa xuất hiện phù văn, nhanh chóng xoay tròn, cùng đối kháng với nước biển đang tiến đến. Tiếng nổ rầm rầm vang vọng, hài cốt không ngừng lui về phía sau, không ngừng phun ra khí tức sinh mệnh. Cho đến khi tất cả nước biển đều tiêu tan, cả người nó dường như buông được tảng đá, khi nó đang muốn tiếp tục chạy trốn, đột nhiên, một cái nắm đấm thật lớn từ trong nước biển xông ra. Tốc độ của nắm đấm cực nhanh, lúc trước là ẩn nấp trong nước biển, khi tới gần liền đánh thẳng lên hài cốt này.
Tiếng động ken két lập tức truyền ra, hài cốt này rít lên một tiếng thảm thiết, thân thể rút lui, nhưng một chân khác cũng đã nổ tung tan thành tro. Bây giờ nó chỉ còn lại nửa người trên, bay nhanh về phía trước.
Nhưng tại nháy mắt nó lao về phía trước, ở đó, sóng biển ầm ầm dựng lên, vô số nước biển ngưng tụ ra một cái đầu thật lớn. Đầu này, chính là bộ dạng Mạnh Hạo, không chỉ là gương mặt, mà là một cái đầu hoàn chỉnh, lớn khoảng nghìn trượng, từ chỗ sâu trong đáy biển dâng lên, cản trở hài cốt đó tiến về phía trước.
- Đáng chết!
Hài cốt kia chấn động tâm thần, thân thể chợt tạm dừng, đột ngột xoay người thay đổi phương hướng, trong lòng nó đã tràn đầy khiếp sợ và kinh hoàng đối với Mạnh Hạo. Nó thế nào cũng không ngờ tới, bản thân đã chuẩn bị hai tầng, cũng không thể ngăn cản đối phương tới giết mình.
Thậm chí, giờ phút này, bản thể của đối phương còn không có tới, chỉ là ý thức dung hòa với biển tím, đã làm cho bản thân chật vật như vậy. Lúc này nhìn thấy, nó mới không thể tin nổi, đồng thời dâng lên sợ hãi mãnh liệt đối với Mạnh Hạo.
Nhưng không đợi nó triển khai thần thông, mặt biển đột nhiên quay cuồng, hai cánh tay thật lớn từ trong đáy biển sâu thẳm dâng lên, tạo ra vô tận sóng biển, khiến cho mặt biển hình thành lốc xoáy. Trong tiếng vang ngập trời, hai cánh tay nước biển kia, mang theo tốc độ cực hạn, sau khi nâng lên thì lao về phía hài cốt, như muốn vỗ tay.
Tốc độ cực nhanh, khoảnh khắc tới gần, bàn tay to lớn tới tận mấy trăm trượng, nhấc lên gió cuộn, giống như phong ấn hư vô bốn phía, khiến cho hài cốt kia lập tức hồn bay phách lạc, một bóng ma tử vong lần đầu tiên mãnh liệt nảy sinh từ tận đáy lòng.
- Bức La chân linh!
Tại thời điểm nguy cơ này, hài cốt con dơi đó ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rít thê lương. Trong tiếng rít đó, mi tâm của nó lập tức xuất hiện một tia hắc quang.
Tia sáng này vừa xuất hiện, lập tức khiến bầu trời chấn động, khiến biển tím run rẩy, khiến toàn bộ thế giới này, trong một khắc đó, dường như lập tức trùng điệp. Một cỗ hơi thở và lực lượng không thuộc về thế giới này, trong phút chốc, từ mi tâm hài cốt con dơi đen đó bạo phát ra.
Khoảnh khắc lực lượng này xuất hiện, ngoài Nam Thiên tinh, trong tinh không, một tòa tế đàn cực lớn, không biết đã xoay trồn quanh Nam Thiên tinh bao nhiêu năm, là một tồn tại hùng mạnh nhất, thần bí nhất trong toàn bộ Nam Thiên tinh…
Phong Tiên đài!
Giờ phút này, trên Phong Tiên đài, có khắc rất nhiều cái tên, trong lúc đó lóe lên, mơ hồ có một cỗ khí tức tang thương, đang chậm rãi thức tỉnh.
- Có chân linh ý, hiện thân ở Nam Thiên … vậy thì Chân Linh Thí Tiên kiếm, cũng theo đó mà xuất thế! Ta đến cùng có phải ngụy tiên hay không, dùng kiếm này đâm một cái là biết liền!
Thanh âm tang thương, chậm rãi quanh quẩn, ẩn chứa chấp nhất nào đó theo năm tháng.
Cùng lúc đó, ở vùng đất Tây Mạc, con dơi màu đen vẫn còn rít gào, hắc quang ở mi tâm nó chậm rãi lan tràn. Sau khi bao phủ hết cái đầu của nó thì hắc quang dường như trở nên cực kỳ suy yếu, không thể tiếp tục lan tràn nữa.
Đúng lúc này, trên mặt biển, hai cánh tay thật lớn kia rầm rầm mà đến, hai bàn tay khổng lồ trực tiếp vỗ một cái, kẹp con dơi màu đen ở giữa.
Tiếng nổ ngập trời, một cỗ lực phản chấn mãnh liệt chợt truyền ra. Hai cái bàn tay khổng lồ này lập tức sụp đổ, toàn bộ cánh tay cũng trong khoảnh khắc tan vỡ, khi chúng hóa thành nước biển rơi xuống, thì đầu Mạnh Hạo dường như cũng là thất khiếu chảy máu, trực tiếp tan thành nước biển.
Đồng dạng, hài cốt con dơi đen giữa không trung kia, cả người, ngoại trừ còn cái đầu đầy đủ, tất cả các vị trí khác đều dập nát, chia năm xẻ bảy. Duy chỉ có cái đầu phát ra hắc quang, giống như một ngôi sao băng, mang theo tiếng gào rú thê lương oán độc suy yếu, lao thẳng về phía xa, khoảnh khắc liền biến mất.
Nháy mắt khi nó biến mất, sóng lớn trên mặt biển tiêu tan, tất cả khôi phục như thường, Mạnh Hạo thu hồi ý thức dung nhập biển tím. Nơi bản tôn ngồi, thân thể hắn chấn động mạnh một cái, sắc mặt có chút tái nhợt, phá bỏ trạng thái đệ thất mệnh, duy trì đệ nhất mệnh, mở hai mắt ra.
- Đáng tiếc, không thể hoàn toàn giết chết yêu vật kia. Nếu bản tôn ta ở nơi đó …. Tuy nhiên nó đã bị thương nặng, muốn khôi phục lại, cần thời gian rất dài. Lần sau gặp được nó, nhất định phải chém chết!
Hai mắt hắn lộ ra tinh mang, chậm rãi ngẩng đầu lên.
- Cỗ lực lượng thời điểm cuối cùng mà nó thể hiện ra …. Có chút quỷ dị.
Mạnh Hạo như thoáng suy nghĩ, cúi đầu nhìn về phía túi trữ vật. Vừa mới rồi, trong một cái chớp mắt đó, hắn rõ ràng cảm nhận được, trong bốn thanh Thí Tiên kiếm, có một thanh xuất hiện chấn động và khát vọng mãnh liệt.
- Có lẽ bí mật trên bốn thanh mộc kiếm này, có thể tìm được đáp án trên người con dơi màu đen kia.
Mạnh Hạo trầm ngâm, thân thể nhảy dựng lên, đang muốn xông ra khỏi mặt biển, bỗng nhiên hai mắt co rút lại. Tiếp đó, thân thể hắn lại trầm xuống, không chút do dự dung hợp ý thức với biển tím, làm cho bản thân giống như đang ẩn núp.
Cùng lúc đó, trên biển tím Tây Mạc, có một cỗ thần thức từ trên trời phủ xuống, mang theo khí tức tang thương, quét qua toàn bộ Tây Mạc, giống như đang tìm kiếm cái gì đó. Cũng may có biển tím ngăn cản, Mạnh Hạo lại dung hợp với biển tím, giấu thân thể ở trong đó, khiến cho thần thức này sau khi đảo qua cũng không phát hiện ra, mà đuổi thẳng tới phía con dơi màu đen bỏ chạy.
Thần thức dũng mãnh này, khiến Mạnh Hạo nghĩ tới tám vị tiên thấy được năm đó, ở ngoài Khư Kiều giới!
- Người đó đang tìm kiếm cái gì?
Hai mắt hắn chớp động, không có lập tức rời khỏi, mà là đợi vài ngày. Trong mấy ngày này, thần thức kia lại xuất hiện thêm ba lượt, tìm kiếm một vòng, cho đến khi lại trôi qua mấy ngày nữa, thì mới chính thức biến mất.
Đợi thêm vài ngày nữa, sau khi Mạnh Hạo xác định chắc chắn đối phương đã rời đi, hắn mới chạy ra khỏi mặt biển, đứng trên nước biển. Mạnh Hạo cúi đầu nhìn túi trữ vật, hắn mơ hồ đoán được, có lẽ thứ mà thần thức từ trên trời phủ xuống kia tìm kiếm, chính là Thí Tiên kiếm!
Trong trầm ngâm, Mạnh Hạo nâng tay phải vỗ lên túi trữ vật, trong tay hắn lập tức xuất hiện một cái đầu lâu. Chính là đầu lâu của thanh niên mặc áo đen do con dơi hóa thành.
Tuy nhiên lại không phải hình người, mà là bộ dạng con dơi, hai mắt vô thần. Nhưng hoảng sợ và tuyệt vọng lưu lại trước khi chết, làm cho người ta khi nhìn thấy, sẽ có một loại cảm giác chấn động không thể nói rõ.
Chương trước Chương tiếp
Loading...