Ngã Dục Phong Thiên
Chương 736: Hằng Vũ đại bại!
Sự xuất hiện của nó, lập tức khiến tộc nhân Hằng Vũ bộ lâm vào hoảng sợ, tâm thần chấn động mãnh liệt, tiếng xôn xao lên lập tức nổi lên bốn phía.
- Thánh Tổ, nó... Nó không ngờ lại có cùng hình dáng với Thánh Tổ!!
- Người này là ai, hắn thế nhưng lại có thể làm cho dị yêu của chúng ta biến dị, nhưng lại không bị khống chế...
Ở trong tiếng xôn xao này, thanh âm của Mạnh Hạo mang theo bình tĩnh, cũng có chút yêu dị, quanh quẩn thiên địa.
- Từ thời khắc này, các ngươi liền theo ta, theo ta chiến!
Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng, mấy vạn yêu đàn lập tức đồng loạt rít gào, mạnh mẽ giãy thoát khỏi người chủ nhân bọn chúng, đều tự quay đầu lại. Trên mặt chúng lộ vẻ hung tàn, trong nháy mắt này... toàn bộ thế nhưng lại phản chiến.
Cũng chính tại thời khắc này, tay phải Mạnh Hạo vung lên, hai vạn yêu đàn của hắn, lập tức xuất hiện từ trong hư vô, tiếng gào rú ngập trời, lao thẳng về phía tộc nhân Hằng Vũ bộ.
Gần sáu vạn yêu đàn, sau khi toàn bộ đều hấp thu yêu khí, liền xuất hiện yêu đàn biến dị cường đại, đi vây công bảy tám ngàn tu sĩ tâm thần chấn động, đã không còn bao nhiêu chiến ý. Trận chiến tranh này, kết quả có thể nghĩ.
Mạnh Hạo vẻ mặt bình tĩnh, nhìn trận chém giết điên cuồng ở giữa thiên địa này, tiếng nổ vang không ngừng quanh quẩn, gào rú kinh thiên. Cũng có năm tu sĩ Nguyên Anh, mang theo sát khí, nháy mắt lao thẳng đến phía bản thân.
Đây là năm Nguyên Anh sơ kỳ, đối với năm người này, Mạnh Hạo đã không cần đeo mặt nạ huyết sắc nữa, tay phải hắn nâng lên, bấm tay niệm thần chú chỉ về phía trước. Lập tức lực lượng sương thổ truyền lời, biển lửa ngập trời, hư ảnh cự mộc quét ngang bát phương, cũng có kim vũ thành phong, bốn đồ đằng trong ngũ hành bùng nổ toàn diện, chỉ là một chỉ, lập tức liền có tiếng nổ vang truyền khắp bát phương.
Năm tu sĩ Nguyên Anh đang tiến đến kia, còn chưa tới gần được Mạnh Hạo thì toàn thân đã ầm ầm nổ vang, một đám bị tứ đại đồ đằng bên ngoài thân thể Mạnh Hạo trùng kích.
Năm người đồng loạt phun ra máu tươi, vẻ mặt hoảng sợ, tiếng gầm giận dữ từ phía trên không truyền đến. Có hai thân ảnh, nhấc lên sóng gợn mạnh mẽ, một đường quét ngang, phàm là dị yêu ngăn cản, đều nháy mắt máu thịt sụp đổ, không thể ngăn cản hai thân ảnh này chút nào.
Hai thân ảnh này là hai lão giả, giờ phút này mang theo sát cơ mãnh liệt, ở giữa không trung lao thẳng đến chỗ Mạnh Hạo.
- Hắn là Đại Tư Long, giết hắn, yêu đàn lập tức tan rã!
Khoảnh khắc khi hai lão giả này lao đến chỗ Mạnh Hạo, thì tay phải Mạnh Hạo đã lấy ra mặt nạ huyết sắc đeo lên. Huyết sắc lập tức ngập trời, khí tức toàn thân hắn lập tức biến hóa, sát khí tràn ngập, thân mình nhoáng lên một cái, cả người hóa thành một đạo hắc nguyệt, như khói nhẹ, một cái chớp mắt liền hiện ra trước mặt một người trong hai lão giả kia.
Sự xuất hiện của hắn, cực kỳ quỷ dị, trong cảm quan của lão già kia, giống như là từ hư không sinh ra rồi hiện lên trước mắt mình. Loại biến hóa đột nhiên này, đã làm cho thị giác của lão không thích ứng kịp, thậm chí còn khiến cho lão có chút khó chịu trong lòng, sau đó thì lại là vẻ mặt đại biến.
Ngay khi vẻ mặt lão giả này biến hóa, Mạnh Hạo với vẻ mặt thản nhiên, tay phải nắm lại, một quyền hạ xuống!
Ầm!
Thân thể lão già mạnh mẽ bay ngược ra, trong nháy mắt lấy ra bảy tám cái pháp bảo hóa thành phòng hộ, nhưng cũng dập nát hết trong nháy mắt, trực tiếp đánh lên lồng ngực của lão, khiến cho lão già này phun ra máu tươi, ánh sáng đồ đằng toàn thân run rẩy.
Cùng lúc đó, Mạnh Hạo chợt xoay người, trong hai mắt thoáng chốc ngưng tụ hắc nguyệt, trong phút chốc ở mi tâm liền có một hắc nguyệt biến ảo ra. Dùng Hắc Nguyệt Chi Nhãn, nhìn về phía một lão giả, quanh thân tràn ngập quỷ ảnh, đang mang theo thần thông tràn ngập, gấp rút lao tới. Lão già này chính là tộc trưởng của Hằng Vũ bộ, lúc nãy bị một quyền của Mạnh Hạo đấm bay chính là đại tế tư của Hằng Vũ bộ.
Khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, sắc mặt của tộc trưởng Hằng Vũ bộ biến đổi, trong đầu nháy mắt nổ vang, trên mặt của lão, trực tiếp xuất hiện một ảnh ngược của hắc nguyệt, thức hải mạnh mẽ đau đớn, giống như bị kiếm sắc vô hình đâm vào thức hải.
Lão kêu thảm một tiếng, trong óc vù vù, không còn nghĩ đến chuyện ra tay nữa, mà là nhanh chóng rút lui.
Hắc Nguyệt Chi Nhãn, chính là phương pháp bảo mệnh của Nhất Trần Tử, nhưng ở trong tay của Mạnh Hạo, uy lực nó đã cường đại hơn trong tay Nhất Trần Tử nhiều lắm. Tuy rằng Mạnh Hạo không có tu hành phương pháp huyết tế, nhưng sau khi hắn đeo mặt nạ huyết tiên lên, thì huyết khí trên người hắn cực mạnh, điểm này Nhất Trần Tử không thể sánh bằng!
Không cần huyết tế, hắn chỉ cần giết một người, mặt nạ của hắn sẽ đỏ tươi thêm một phần.
Tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng truyền ra trong thiên địa, dưới sự vây công tàn nhẫn của 60 ngàn yêu đàn biến dị, bảy tám ngàn tộc nhân của Hằng Vũ bộ đang dần tử vong với tốc độ cực nhanh.
Càng làm cho mọi người tâm thần sợ hãi kinh hoảng, đấy là trong yêu đàn có một đám quạ đen. Đám này cực kỳ cổ quái, chúng nó không có đi công kích bất cứ kẻ nào, chỉ lượn vòng ở giữa không trung, giống như đang hấp thu cái gì đấy, nhưng rất nhanh, những thi thể trên mặt đất lại một đám run rẩy, mạnh mẽ đứng lên.
Người chết tái sinh, sau khi đứng lên, trong hai mắt của từng thi thể này, đều lộ ra hình ảnh quạ đen, một đám phấn đấu quên mình, đi thẳng đến những người đã từng là tộc nhân của bọn họ.
Kinh người nhất là tu vi của bọn họ... Rõ ràng còn có giữ lại!
Tuy rằng chỉ có bản năng triển khai, nhưng lại không sợ sinh tử, cho dù là chỉ còn lại có cái đầu, cũng vẫn có thể cắn xé quỷ dị, khiến cho trận chiến tranh này, biến thành tàn khốc.
Mắt thấy tình trạng vô vọng, tộc trưởng của Hằng Vũ bộ cắn chót lưỡi, phun ra máu tươi, hai tay bấm niệm thần chú chỉ lên bầu trời.
- Mời Thánh Tổ đại nhân!
Giờ khắc này, đại tế tự cùng với năm tu sĩ Nguyên Anh khác, còn có không ít tộc nhân trên chiến trường, toàn bộ đều cắn chót lưỡi, phun ra máu tươi, bày ra tư thế, đồng loạt gào rú.
- Mời Thánh Tổ đại nhân!
Thanh âm mấy nghìn người dung hợp cùng một chỗ, lập tức hóa thành tiếng nổ vang như sấm sét, long trời lở đất, truyền khắp bát phương. Một tiếng gầm nhẹ, bỗng nhiên từ trên bầu trời xa xăm truyền đến.
Đó là một mảnh mây đen, trong mây đen, có một con lệ quỷ có sinh mạng!
Da xanh, thân hình trăm trượng, một sừng hình xoắn ốc, trên thân thể còn có một ít lân phiến khiến cho dị yêu Thánh Tổ này có khí thế kinh thiên. Khi nó xuất hiện, hai mắt đỏ thẫm, mạnh mẽ nhìn về hướng Mạnh Hạo.
- Trên người của ngươi, có hơi thở đồng loại...
Nó gầm nhẹ, tay phải nâng lên, tay phải kia giống như móng vuốt, chộp thẳng đến Mạnh Hạo.
- Thiên Phương!
Ngay tại nháy mắt ác quỷ gầm nhẹ, một tiếng rít gào, kinh thiên vang lên, chính là Thiên Phương thú, ở giữa không trung thuấn di mà ra, mạnh mẽ xông về phía ác quỷ kia để va chạm.
Trong tiếng nổ vang, chim anh vũ vỗ cánh, rít lên, hai mắt lại lộ ra vẻ chán ghét và ghê tởm.
- Thánh Tổ, nó... Nó không ngờ lại có cùng hình dáng với Thánh Tổ!!
- Người này là ai, hắn thế nhưng lại có thể làm cho dị yêu của chúng ta biến dị, nhưng lại không bị khống chế...
Ở trong tiếng xôn xao này, thanh âm của Mạnh Hạo mang theo bình tĩnh, cũng có chút yêu dị, quanh quẩn thiên địa.
- Từ thời khắc này, các ngươi liền theo ta, theo ta chiến!
Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng, mấy vạn yêu đàn lập tức đồng loạt rít gào, mạnh mẽ giãy thoát khỏi người chủ nhân bọn chúng, đều tự quay đầu lại. Trên mặt chúng lộ vẻ hung tàn, trong nháy mắt này... toàn bộ thế nhưng lại phản chiến.
Cũng chính tại thời khắc này, tay phải Mạnh Hạo vung lên, hai vạn yêu đàn của hắn, lập tức xuất hiện từ trong hư vô, tiếng gào rú ngập trời, lao thẳng về phía tộc nhân Hằng Vũ bộ.
Gần sáu vạn yêu đàn, sau khi toàn bộ đều hấp thu yêu khí, liền xuất hiện yêu đàn biến dị cường đại, đi vây công bảy tám ngàn tu sĩ tâm thần chấn động, đã không còn bao nhiêu chiến ý. Trận chiến tranh này, kết quả có thể nghĩ.
Mạnh Hạo vẻ mặt bình tĩnh, nhìn trận chém giết điên cuồng ở giữa thiên địa này, tiếng nổ vang không ngừng quanh quẩn, gào rú kinh thiên. Cũng có năm tu sĩ Nguyên Anh, mang theo sát khí, nháy mắt lao thẳng đến phía bản thân.
Đây là năm Nguyên Anh sơ kỳ, đối với năm người này, Mạnh Hạo đã không cần đeo mặt nạ huyết sắc nữa, tay phải hắn nâng lên, bấm tay niệm thần chú chỉ về phía trước. Lập tức lực lượng sương thổ truyền lời, biển lửa ngập trời, hư ảnh cự mộc quét ngang bát phương, cũng có kim vũ thành phong, bốn đồ đằng trong ngũ hành bùng nổ toàn diện, chỉ là một chỉ, lập tức liền có tiếng nổ vang truyền khắp bát phương.
Năm tu sĩ Nguyên Anh đang tiến đến kia, còn chưa tới gần được Mạnh Hạo thì toàn thân đã ầm ầm nổ vang, một đám bị tứ đại đồ đằng bên ngoài thân thể Mạnh Hạo trùng kích.
Năm người đồng loạt phun ra máu tươi, vẻ mặt hoảng sợ, tiếng gầm giận dữ từ phía trên không truyền đến. Có hai thân ảnh, nhấc lên sóng gợn mạnh mẽ, một đường quét ngang, phàm là dị yêu ngăn cản, đều nháy mắt máu thịt sụp đổ, không thể ngăn cản hai thân ảnh này chút nào.
Hai thân ảnh này là hai lão giả, giờ phút này mang theo sát cơ mãnh liệt, ở giữa không trung lao thẳng đến chỗ Mạnh Hạo.
- Hắn là Đại Tư Long, giết hắn, yêu đàn lập tức tan rã!
Khoảnh khắc khi hai lão giả này lao đến chỗ Mạnh Hạo, thì tay phải Mạnh Hạo đã lấy ra mặt nạ huyết sắc đeo lên. Huyết sắc lập tức ngập trời, khí tức toàn thân hắn lập tức biến hóa, sát khí tràn ngập, thân mình nhoáng lên một cái, cả người hóa thành một đạo hắc nguyệt, như khói nhẹ, một cái chớp mắt liền hiện ra trước mặt một người trong hai lão giả kia.
Sự xuất hiện của hắn, cực kỳ quỷ dị, trong cảm quan của lão già kia, giống như là từ hư không sinh ra rồi hiện lên trước mắt mình. Loại biến hóa đột nhiên này, đã làm cho thị giác của lão không thích ứng kịp, thậm chí còn khiến cho lão có chút khó chịu trong lòng, sau đó thì lại là vẻ mặt đại biến.
Ngay khi vẻ mặt lão giả này biến hóa, Mạnh Hạo với vẻ mặt thản nhiên, tay phải nắm lại, một quyền hạ xuống!
Ầm!
Thân thể lão già mạnh mẽ bay ngược ra, trong nháy mắt lấy ra bảy tám cái pháp bảo hóa thành phòng hộ, nhưng cũng dập nát hết trong nháy mắt, trực tiếp đánh lên lồng ngực của lão, khiến cho lão già này phun ra máu tươi, ánh sáng đồ đằng toàn thân run rẩy.
Cùng lúc đó, Mạnh Hạo chợt xoay người, trong hai mắt thoáng chốc ngưng tụ hắc nguyệt, trong phút chốc ở mi tâm liền có một hắc nguyệt biến ảo ra. Dùng Hắc Nguyệt Chi Nhãn, nhìn về phía một lão giả, quanh thân tràn ngập quỷ ảnh, đang mang theo thần thông tràn ngập, gấp rút lao tới. Lão già này chính là tộc trưởng của Hằng Vũ bộ, lúc nãy bị một quyền của Mạnh Hạo đấm bay chính là đại tế tư của Hằng Vũ bộ.
Khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, sắc mặt của tộc trưởng Hằng Vũ bộ biến đổi, trong đầu nháy mắt nổ vang, trên mặt của lão, trực tiếp xuất hiện một ảnh ngược của hắc nguyệt, thức hải mạnh mẽ đau đớn, giống như bị kiếm sắc vô hình đâm vào thức hải.
Lão kêu thảm một tiếng, trong óc vù vù, không còn nghĩ đến chuyện ra tay nữa, mà là nhanh chóng rút lui.
Hắc Nguyệt Chi Nhãn, chính là phương pháp bảo mệnh của Nhất Trần Tử, nhưng ở trong tay của Mạnh Hạo, uy lực nó đã cường đại hơn trong tay Nhất Trần Tử nhiều lắm. Tuy rằng Mạnh Hạo không có tu hành phương pháp huyết tế, nhưng sau khi hắn đeo mặt nạ huyết tiên lên, thì huyết khí trên người hắn cực mạnh, điểm này Nhất Trần Tử không thể sánh bằng!
Không cần huyết tế, hắn chỉ cần giết một người, mặt nạ của hắn sẽ đỏ tươi thêm một phần.
Tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng truyền ra trong thiên địa, dưới sự vây công tàn nhẫn của 60 ngàn yêu đàn biến dị, bảy tám ngàn tộc nhân của Hằng Vũ bộ đang dần tử vong với tốc độ cực nhanh.
Càng làm cho mọi người tâm thần sợ hãi kinh hoảng, đấy là trong yêu đàn có một đám quạ đen. Đám này cực kỳ cổ quái, chúng nó không có đi công kích bất cứ kẻ nào, chỉ lượn vòng ở giữa không trung, giống như đang hấp thu cái gì đấy, nhưng rất nhanh, những thi thể trên mặt đất lại một đám run rẩy, mạnh mẽ đứng lên.
Người chết tái sinh, sau khi đứng lên, trong hai mắt của từng thi thể này, đều lộ ra hình ảnh quạ đen, một đám phấn đấu quên mình, đi thẳng đến những người đã từng là tộc nhân của bọn họ.
Kinh người nhất là tu vi của bọn họ... Rõ ràng còn có giữ lại!
Tuy rằng chỉ có bản năng triển khai, nhưng lại không sợ sinh tử, cho dù là chỉ còn lại có cái đầu, cũng vẫn có thể cắn xé quỷ dị, khiến cho trận chiến tranh này, biến thành tàn khốc.
Mắt thấy tình trạng vô vọng, tộc trưởng của Hằng Vũ bộ cắn chót lưỡi, phun ra máu tươi, hai tay bấm niệm thần chú chỉ lên bầu trời.
- Mời Thánh Tổ đại nhân!
Giờ khắc này, đại tế tự cùng với năm tu sĩ Nguyên Anh khác, còn có không ít tộc nhân trên chiến trường, toàn bộ đều cắn chót lưỡi, phun ra máu tươi, bày ra tư thế, đồng loạt gào rú.
- Mời Thánh Tổ đại nhân!
Thanh âm mấy nghìn người dung hợp cùng một chỗ, lập tức hóa thành tiếng nổ vang như sấm sét, long trời lở đất, truyền khắp bát phương. Một tiếng gầm nhẹ, bỗng nhiên từ trên bầu trời xa xăm truyền đến.
Đó là một mảnh mây đen, trong mây đen, có một con lệ quỷ có sinh mạng!
Da xanh, thân hình trăm trượng, một sừng hình xoắn ốc, trên thân thể còn có một ít lân phiến khiến cho dị yêu Thánh Tổ này có khí thế kinh thiên. Khi nó xuất hiện, hai mắt đỏ thẫm, mạnh mẽ nhìn về hướng Mạnh Hạo.
- Trên người của ngươi, có hơi thở đồng loại...
Nó gầm nhẹ, tay phải nâng lên, tay phải kia giống như móng vuốt, chộp thẳng đến Mạnh Hạo.
- Thiên Phương!
Ngay tại nháy mắt ác quỷ gầm nhẹ, một tiếng rít gào, kinh thiên vang lên, chính là Thiên Phương thú, ở giữa không trung thuấn di mà ra, mạnh mẽ xông về phía ác quỷ kia để va chạm.
Trong tiếng nổ vang, chim anh vũ vỗ cánh, rít lên, hai mắt lại lộ ra vẻ chán ghét và ghê tởm.