Ngã Dục Phong Thiên
Chương 734: Tự tìm đường chết
Khi Mạnh Hạo xoay người đi về phía xa, thân thể lão giả phịch một tiếng, trực tiếp hóa thành tro bụi, cả thân xác và linh hồn đều bị hủy diệt. Liên Hoa kiếm trận gào thét, xoay tròn ở giữa không trung, lực lượng tuế nguyệt lại khuếch tán.
Trận chiến tranh này, không kéo dài quá lâu, dưới tu vi cá nhân dũng mãnh của Mạnh Hạo, dưới tình hình linh khí thiên địa ở đây quá loãng, cho dù là linh thạch cũng không thể nhanh chóng bổ sung, hơn ba nghìn người của Thái Hạn bộ, đã trở thành sông máu trên mặt đất.
Đối với những người này, Mạnh Hạo không hề động lòng trắc ẩn, bởi vì Mạnh Hạo hiểu rõ, nếu như tu vi của mình không đủ, như vậy giờ phút này, kết cục của mọi người trong Ô Thần ngũ bộ, cũng sẽ là hóa thành sông máu, bao gồm chính mình.
Túi trữ vật cùng tài nguyên của tộc nhân Thái Hạn bộ, đã trở thành dưỡng chất giúp Ô Thần ngũ bộ kéo dài thêm thời gian kiên trì. Mấy ngàn dị yêu kia, sau khi Mạnh Hạo tản ra yêu khí thì cũng đã quy phục, trở thành yêu đàn của hắn.
Phân ra hơn một ngàn con, kéo tộc nhân Ô Thần ngũ bộ, vượt qua mảnh hồ lớn kia, cuộc di chuyển của Ô Thần ngũ bộ, lại tiếp tục.
Chỉ có nội tâm Mạnh Hạo vẫn luôn tràn ngập u ám, la bàn xuất hiện, khiến cho trận di chuyển này trở nên gian nan hơn, Nhưng bất luận Mạnh Hạo che dấu và phong ấn như thế nào, đều không thể thoát khỏi dò xét của la bàn, khó có thể giấu kín hoàn toàn yêu linh.
Cũng may là nhờ có trí nhớ của lão giả hắc bào, nên Mạnh Hạo mới biết được trong vòng nửa năm hắn đi Khư Kiều giới, ở vùng đất Tây Mạc ngoại trừ xuất hiện la bàn ra, thì Liên minh Thiên Đình - Mặc Thổ cũng ban bố một loạt thông báo.
Trong đó bao gồm, đối với tất cả những đại bộ có được cường giả Trảm Linh trên toàn vùng đất Tây Mạc, Mặc Thổ mở cửa vô điều kiện, hoan nghênh những bộ lạc này đến Mặc Thổ tị nạn.
Qua đó, những đại bộ cường hãn này đương nhiên sẽ không quá quan tâm đối với yêu linh, cho dù là có cũng sẽ không đến mức độ là vì yêu linh mà bất chấp tất cả.
- Chân chính ở trong tình trạng buộc phải có yêu linh, là những bộ lạc cỡ trung này, còn có những đại bộ giống như Ngũ Độc, là đại bộ không có Trảm Linh.
Mạnh Hạo thoáng suy tư, mang theo Ô Thần ngũ bộ, sau khi vượt đại hồ thì tiếp tục di chuyển.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ba tháng sau, khi Ô Thần ngũ bộ hoàn toàn rời khỏi mảnh sơn mạch mà bọn họ cư trú, thì yêu đàn bên người Mạnh Hạo, đã một lần nữa lên đến 20 ngàn con.
Số yêu đàn này, theo Mạnh Hạo phán đoán thì chính là chỗ dựa để hắn hộ tống Ô Thần ngũ bộ. Ô Thần ngũ bộ không thể khai chiến với những bộ lạc cỡ trung cường hãn kia được, càng không phải là đối thủ của đại bộ, ưu thế duy nhất chính là thân phận Phong Yêu sư của bản thân trên cơ Đại Tư Long.
Dùng yêu khí hấp dẫn càng nhiều dị yêu cho mình khống chế, qua đó, trong rất nhiều trường hợp, có thể thay đổi cục diện cuộc chiến, càng trở nên hùng mạnh!
Ba tháng qua, đoạn đường này cũng không yên ổn, ngoại trừ Thái Hạn bộ ba tháng trước, đoạn đường này, Mạnh Hạo lại gặp ba cái bộ lạc cỡ trung nữa. Ba cái bộ lạc này không ngoài dự tính, đều là bị yêu linh hấp dẫn mà đến, mắt đỏ lên, mang theo sát khí, quyết tâm cướp đoạt bằng được.
Ba trận, diệt ba tộc!
Yêu đàn của Mạnh Hạo lúc này mới lớn mạnh lên đến 20 ngàn, Ô Thần ngũ bộ gần như không có tổn thất, ba cuộc chiến này đều là Mạnh Hạo và yêu đàn xuất thủ.
- Lấy chiến dưỡng chiến!
Mạnh Hạo quay đầu lại, nhìn sơn mạch vừa mới đi ra, từ đây thẳng đến phía trước, chính là bình nguyên.
- Thông qua việc không ngừng khai chiến, thu hoạch càng nhiều tài nguyên, đạt được càng nhiều yêu đàn. Nếu có một ngày, ta có 100 ngàn dị yêu, như vậy cho dù là gặp phải đại bộ, cũng có thể cân nhắc một chút.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, đã có quyết định.
Tộc trưởng Ô Binh bộ, còn có đại trưởng lão của Ô Ảm bộ, cùng với đám người Cổ Lạp đều ở xung quanh Mạnh Hạo, lúc này nhìn Mạnh Hạo như có quyết định, đều nhẹ nhàng thở ra.
Đối với bọn họ mà nói, tồn tại của Mạnh Hạo, chẳng những là Thánh Tổ, còn là hy vọng, là tất cả của Ô Thần ngũ bộ.
- Thánh Tổ đại nhân, tiếp tục đi về phía trước, ước chừng mấy tháng lộ trình, chính là phạm vi của Hằng Vũ bộ. Đồ đằng của bộ lạc này là ác quỷ mặt xanh, tộc nhân hung tàn, là một bộ lạc cỡ trung.
- Không biết bọn họ có còn ở đây không, nếu vẫn ở, chúng ta nếu không muốn đụng phải bọn họ, thì phải đi đường vòng, nhưng đường vòng này buộc phải đi qua phạm vi của Ngũ Độc đại bộ.
Tộc trưởng của Ô Binh bộ nhíu mày, mang theo sầu lo, trầm giọng mở miệng.
- Không cần đi đường vòng, Hằng Vũ bộ này nếu vẫn tồn tại, nếu đối với chúng ta có ác ý, chỗ này của ta còn thiếu không ít dị yêu, cũng có thể từ chỗ bọn chúng bổ sung một chút.
Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng, ánh mắt lộ ra một chút hàn quang sát khí.
Một đường này cùng nhau đi tới, đối với việc giết người, Mạnh Hạo sớm đã thành thói quen.
- Như vậy...
Hai mắt đại trưởng lão của Ô Ảm bộ cũng lộ ra quang mang sắc bén.
- Tiếp tục đi!
Mạnh Hạo bình tĩnh mở miệng, quyết định của hắn, chính là quyết định của Ô Thần ngũ bộ. Hơn một ngàn tộc nhân Ô Thần ngũ bộ, còn có mấy trăm nô dịch - từ bộ lạc tới xâm phạm dọc theo con đường này, lựa chọn quy thuận, đạt được quyền sinh tồn, đội ngũ gần hai ngàn người, tiếp tục di chuyển về phía trước.
Thời gian trôi qua, hơn hai tháng sau, ở ngay phía trước đội ngũ Ô Thần, mặt đất mưa tím thành sông, ở chỗ sâu trong nơi đã từng là bình nguyên, có một tòa thành trì đơn giản.
Thành trì này không lớn, bộ dạng có thể dung nạp trên mười ngàn người, kết cấu thổ thạch, mặt trên có rất nhiều phù văn sớm đã ảm đạm. Ở bên trong thành trì, có chín pho tượng thật lớn, tụm quanh cùng một chỗ, bộ dáng dữ tợn, như ác quỷ.
Nơi này chính là chỗ ở của Hằng Vũ bộ, tuy nói là bộ lạc cỡ trung, nhưng nơi đây là đường buộc phải qua, nếu đi từ bắc bộ Tây Mạc về trung tâm. Đối với việc di chuyển hay không, tộc nhân của Hằng Vũ bộ cũng đã tranh cãi nhiều, cuối cùng quyết định phái ra một bộ phận tộc nhân làm tiên phong mở đường, rồi sau đó cả bộ lạc, lại căn cứ tình huống, lựa chọn di chuyển hay không.
Nhưng mấy ngày gần đây, đại tế ti và tộc trưởng của Hằng Vũ bộ, còn có đám trưởng lão, lại đều đứng trên tường thành, ai nấy lộ ra vẻ mặt phấn chấn.
- Có chắc chắn không?
Tộc trưởng thở sâu, trầm giọng mở miệng.
- Tuyệt đối không sai, đã cách chúng ta rất gần rồi, đội ngũ di chuyển này, hẳn là Ô Thần ngũ bộ, bọn họ tìm được yêu linh rồi!
Đáp lời chính là đại tế ti của Hằng Vũ bộ, trong tay lão cầm một la bàn, mặt trên rõ ràng hiển thị một quang điểm đại biểu yêu linh.
- Căn cứ vào những gì chúng ta phái ra tìm kiếm, bọn họ có chừng hai ngàn người, trong đó thậm chí còn có một phần là tộc nhân bình thường, yêu đàn đại khái có hơn ngàn con.
- Trong đó Nguyên Anh trung kỳ một người, sơ kì hai người, còn lại còn lại là Kết Đan. Căn cứ tình báo của chúng ta, lúc trước Ngũ Độc đại bộ và Ô Thần ngũ bộ khai chiến, đồ đằng Thánh Tổ của Ô Thần ngũ bộ diệt vong, điều này cũng giải thích cho nguyên nhân tại sao thực lực chỉnh thể của Ô Thần ngũ bộ suy sụp.
Trận chiến tranh này, không kéo dài quá lâu, dưới tu vi cá nhân dũng mãnh của Mạnh Hạo, dưới tình hình linh khí thiên địa ở đây quá loãng, cho dù là linh thạch cũng không thể nhanh chóng bổ sung, hơn ba nghìn người của Thái Hạn bộ, đã trở thành sông máu trên mặt đất.
Đối với những người này, Mạnh Hạo không hề động lòng trắc ẩn, bởi vì Mạnh Hạo hiểu rõ, nếu như tu vi của mình không đủ, như vậy giờ phút này, kết cục của mọi người trong Ô Thần ngũ bộ, cũng sẽ là hóa thành sông máu, bao gồm chính mình.
Túi trữ vật cùng tài nguyên của tộc nhân Thái Hạn bộ, đã trở thành dưỡng chất giúp Ô Thần ngũ bộ kéo dài thêm thời gian kiên trì. Mấy ngàn dị yêu kia, sau khi Mạnh Hạo tản ra yêu khí thì cũng đã quy phục, trở thành yêu đàn của hắn.
Phân ra hơn một ngàn con, kéo tộc nhân Ô Thần ngũ bộ, vượt qua mảnh hồ lớn kia, cuộc di chuyển của Ô Thần ngũ bộ, lại tiếp tục.
Chỉ có nội tâm Mạnh Hạo vẫn luôn tràn ngập u ám, la bàn xuất hiện, khiến cho trận di chuyển này trở nên gian nan hơn, Nhưng bất luận Mạnh Hạo che dấu và phong ấn như thế nào, đều không thể thoát khỏi dò xét của la bàn, khó có thể giấu kín hoàn toàn yêu linh.
Cũng may là nhờ có trí nhớ của lão giả hắc bào, nên Mạnh Hạo mới biết được trong vòng nửa năm hắn đi Khư Kiều giới, ở vùng đất Tây Mạc ngoại trừ xuất hiện la bàn ra, thì Liên minh Thiên Đình - Mặc Thổ cũng ban bố một loạt thông báo.
Trong đó bao gồm, đối với tất cả những đại bộ có được cường giả Trảm Linh trên toàn vùng đất Tây Mạc, Mặc Thổ mở cửa vô điều kiện, hoan nghênh những bộ lạc này đến Mặc Thổ tị nạn.
Qua đó, những đại bộ cường hãn này đương nhiên sẽ không quá quan tâm đối với yêu linh, cho dù là có cũng sẽ không đến mức độ là vì yêu linh mà bất chấp tất cả.
- Chân chính ở trong tình trạng buộc phải có yêu linh, là những bộ lạc cỡ trung này, còn có những đại bộ giống như Ngũ Độc, là đại bộ không có Trảm Linh.
Mạnh Hạo thoáng suy tư, mang theo Ô Thần ngũ bộ, sau khi vượt đại hồ thì tiếp tục di chuyển.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ba tháng sau, khi Ô Thần ngũ bộ hoàn toàn rời khỏi mảnh sơn mạch mà bọn họ cư trú, thì yêu đàn bên người Mạnh Hạo, đã một lần nữa lên đến 20 ngàn con.
Số yêu đàn này, theo Mạnh Hạo phán đoán thì chính là chỗ dựa để hắn hộ tống Ô Thần ngũ bộ. Ô Thần ngũ bộ không thể khai chiến với những bộ lạc cỡ trung cường hãn kia được, càng không phải là đối thủ của đại bộ, ưu thế duy nhất chính là thân phận Phong Yêu sư của bản thân trên cơ Đại Tư Long.
Dùng yêu khí hấp dẫn càng nhiều dị yêu cho mình khống chế, qua đó, trong rất nhiều trường hợp, có thể thay đổi cục diện cuộc chiến, càng trở nên hùng mạnh!
Ba tháng qua, đoạn đường này cũng không yên ổn, ngoại trừ Thái Hạn bộ ba tháng trước, đoạn đường này, Mạnh Hạo lại gặp ba cái bộ lạc cỡ trung nữa. Ba cái bộ lạc này không ngoài dự tính, đều là bị yêu linh hấp dẫn mà đến, mắt đỏ lên, mang theo sát khí, quyết tâm cướp đoạt bằng được.
Ba trận, diệt ba tộc!
Yêu đàn của Mạnh Hạo lúc này mới lớn mạnh lên đến 20 ngàn, Ô Thần ngũ bộ gần như không có tổn thất, ba cuộc chiến này đều là Mạnh Hạo và yêu đàn xuất thủ.
- Lấy chiến dưỡng chiến!
Mạnh Hạo quay đầu lại, nhìn sơn mạch vừa mới đi ra, từ đây thẳng đến phía trước, chính là bình nguyên.
- Thông qua việc không ngừng khai chiến, thu hoạch càng nhiều tài nguyên, đạt được càng nhiều yêu đàn. Nếu có một ngày, ta có 100 ngàn dị yêu, như vậy cho dù là gặp phải đại bộ, cũng có thể cân nhắc một chút.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, đã có quyết định.
Tộc trưởng Ô Binh bộ, còn có đại trưởng lão của Ô Ảm bộ, cùng với đám người Cổ Lạp đều ở xung quanh Mạnh Hạo, lúc này nhìn Mạnh Hạo như có quyết định, đều nhẹ nhàng thở ra.
Đối với bọn họ mà nói, tồn tại của Mạnh Hạo, chẳng những là Thánh Tổ, còn là hy vọng, là tất cả của Ô Thần ngũ bộ.
- Thánh Tổ đại nhân, tiếp tục đi về phía trước, ước chừng mấy tháng lộ trình, chính là phạm vi của Hằng Vũ bộ. Đồ đằng của bộ lạc này là ác quỷ mặt xanh, tộc nhân hung tàn, là một bộ lạc cỡ trung.
- Không biết bọn họ có còn ở đây không, nếu vẫn ở, chúng ta nếu không muốn đụng phải bọn họ, thì phải đi đường vòng, nhưng đường vòng này buộc phải đi qua phạm vi của Ngũ Độc đại bộ.
Tộc trưởng của Ô Binh bộ nhíu mày, mang theo sầu lo, trầm giọng mở miệng.
- Không cần đi đường vòng, Hằng Vũ bộ này nếu vẫn tồn tại, nếu đối với chúng ta có ác ý, chỗ này của ta còn thiếu không ít dị yêu, cũng có thể từ chỗ bọn chúng bổ sung một chút.
Mạnh Hạo thản nhiên mở miệng, ánh mắt lộ ra một chút hàn quang sát khí.
Một đường này cùng nhau đi tới, đối với việc giết người, Mạnh Hạo sớm đã thành thói quen.
- Như vậy...
Hai mắt đại trưởng lão của Ô Ảm bộ cũng lộ ra quang mang sắc bén.
- Tiếp tục đi!
Mạnh Hạo bình tĩnh mở miệng, quyết định của hắn, chính là quyết định của Ô Thần ngũ bộ. Hơn một ngàn tộc nhân Ô Thần ngũ bộ, còn có mấy trăm nô dịch - từ bộ lạc tới xâm phạm dọc theo con đường này, lựa chọn quy thuận, đạt được quyền sinh tồn, đội ngũ gần hai ngàn người, tiếp tục di chuyển về phía trước.
Thời gian trôi qua, hơn hai tháng sau, ở ngay phía trước đội ngũ Ô Thần, mặt đất mưa tím thành sông, ở chỗ sâu trong nơi đã từng là bình nguyên, có một tòa thành trì đơn giản.
Thành trì này không lớn, bộ dạng có thể dung nạp trên mười ngàn người, kết cấu thổ thạch, mặt trên có rất nhiều phù văn sớm đã ảm đạm. Ở bên trong thành trì, có chín pho tượng thật lớn, tụm quanh cùng một chỗ, bộ dáng dữ tợn, như ác quỷ.
Nơi này chính là chỗ ở của Hằng Vũ bộ, tuy nói là bộ lạc cỡ trung, nhưng nơi đây là đường buộc phải qua, nếu đi từ bắc bộ Tây Mạc về trung tâm. Đối với việc di chuyển hay không, tộc nhân của Hằng Vũ bộ cũng đã tranh cãi nhiều, cuối cùng quyết định phái ra một bộ phận tộc nhân làm tiên phong mở đường, rồi sau đó cả bộ lạc, lại căn cứ tình huống, lựa chọn di chuyển hay không.
Nhưng mấy ngày gần đây, đại tế ti và tộc trưởng của Hằng Vũ bộ, còn có đám trưởng lão, lại đều đứng trên tường thành, ai nấy lộ ra vẻ mặt phấn chấn.
- Có chắc chắn không?
Tộc trưởng thở sâu, trầm giọng mở miệng.
- Tuyệt đối không sai, đã cách chúng ta rất gần rồi, đội ngũ di chuyển này, hẳn là Ô Thần ngũ bộ, bọn họ tìm được yêu linh rồi!
Đáp lời chính là đại tế ti của Hằng Vũ bộ, trong tay lão cầm một la bàn, mặt trên rõ ràng hiển thị một quang điểm đại biểu yêu linh.
- Căn cứ vào những gì chúng ta phái ra tìm kiếm, bọn họ có chừng hai ngàn người, trong đó thậm chí còn có một phần là tộc nhân bình thường, yêu đàn đại khái có hơn ngàn con.
- Trong đó Nguyên Anh trung kỳ một người, sơ kì hai người, còn lại còn lại là Kết Đan. Căn cứ tình báo của chúng ta, lúc trước Ngũ Độc đại bộ và Ô Thần ngũ bộ khai chiến, đồ đằng Thánh Tổ của Ô Thần ngũ bộ diệt vong, điều này cũng giải thích cho nguyên nhân tại sao thực lực chỉnh thể của Ô Thần ngũ bộ suy sụp.