Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1614: Chỉ có...chém



chém
Trong mắt Mạnh Hạo rét lạnh, trong lòng cảm thán nếu một cái gia tộc suy sụp cũng không sao nhưng nếu lòng người suy sụp thì hết thảy như gốc rễ mục nát
hoàn toàn vô dụng
Như nhất mạnh ngoại công sa sút cực điểm, người già yếu bệnh tật, vãn bối trở thành tôi tớ, trưởng bối như lão già mục nát nhưng hồn còn ở, tâm còn ở, lực ngưng tụ của gia tộc còn ở vẫn có một ngày vực dậy
Từ trên người Mạnh Như, từ trên người Mạnh Trần, từ trên người hai thiếu nữ trước mắt này, đều có thể thấy tinh thần bất khuất, còn có cố chấp đối với tương lai
Nhưng nhìn lại cái gọi là Mạnh gia lại khiến cho đáy lòng Mạnh Hạo thất vọng
"Người cặn bã như thế cũng có thể xưng là thiếu chủ?" Mạnh Hạo lắc đầu, cả đời này của hắn, đi từ Đệ Cửu Sơn Hải đến Đệ Bát Sơn Hải, thấy thiên kiêu rất nhiều cùng vô số thiếu chủ thiếu tông nhưng lại chưa từng thấy qua Mạnh gia như bây giờ
"U ác tính đã quá nhiều, chỉ có
chém!" Trong mắt Mạnh Hạo lóe lên sát khí, chớp mắt tu vi vọt tới bốn phía những gia tộc kia, nâng tay điểm xuống mặt đất, mặt đất phía dưới lập tức nổ vang, từng tầng sóng gợn mãnh liệt tản ra bốn phương tám hướng
Trong chớp mắt, bao trùm bốn phía, chỉ cần là tu sĩ chạm phải sóng gợn này, không quản có tu vi như thế nào, trong phút chốc thân thể cũng sẽ tan vỡ, trở thành tro bụi
Sóng gợn quét ngang, nổ vang vọng, những nơi đi qua chỉ còn là tro bụi
Hai thiếu chủ kia hoảng sợ, căn bản cũng không có khả năng lùi về để tránh thoát, trong chớp mắt đã bị sóng gợn bao trùm, phút chốc trên người bọn họ xuất hiện quầng sáng, vật bảo vệ từng người kích động cố gắng chống lại sóng gợn này
Nhưng lại
không có tác dụng nào, chỉ trì hoãn thời gian trong mấy hơi thở, hai quầng sáng vỡ vụn trong nháy mắt, sóng gợn quét qua
Hai thanh niên mở to mắt, không thể tin, thân thể ầm một tiếng trở thành tro bụi
Ảnh hưởng đến toàn bộ những tu sĩ phía sau bọn họ, trong phút chốc hóa thành tro bụi
Giờ phút này bốn phương tám hướng ngoài Mạnh Hạo, toàn bộ đám người cùng mấy thiếu nữ bên ngoài kia đều
tiêu tán
Cảnh tượng này quá đột ngột, quá chấn động khiến cho mấy thiếu nữ kia trợn mắt há mồm, thân thể run lẩy bẩy, hô hấp dồn dập
Mạnh Như cũng hơi sửng sốt, cho dù nàng không lanh lợi lại không hiểu biết về tiên cảnh giới, lúc này cũng hiểu được Tiên cũng không sánh bằng
lực lượng của Mạnh Trần! Về phần hai tộc nữ của nhất mạch ngoại công bên cạnh lúc này đều mở to mắt, tu vi của các nàng cao hơn Mạnh Như không ít, liếc mắt có thể nhìn ra manh mối, khi nhìn Mạnh Hạo, thân thể run nhẹ còn có kính sợ
Mạnh Trần ca ca
huynh
Mạnh Như hơi chần chờ, đang muốn nói gì đó lại bị tỷ tỷ bên cạnh giữ lại, ngăn cản nàng nói
Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn về phía ba thiếu nữ, ánh mắt nhu hòa, gật đầu mỉm cười sau đó ngẩng đầu về phía xa, ánh mắt trở nên lạnh lùng, vẻ mặt uy nghiêm còn có một luồng khí tức mang theo áp lực, im hơi lặng tiếng tản ra bốn phía, bao phủ bốn phương tám hướng, khiến cho bầu trời biến sắc, mặt đất run nhẹ, kiến trúc ốc xá bốn phía tựa hồ không chịu nổi, vang lên tiếng kẽo cà kẹo kẹt
Rất nhanh, dưới áp lực này, kiến trúc ở bốn phía nổ vang, từng ngọn sụp xuống, xa xa có khoảng mười đạo cầu vồng gào thét, xa hơn nữa lúc này cũng có khoảng mười đạo cầu vồng mang theo sát khí cùng phẫn nộ nổ vang ngày càng đến gần
Ngươi là ai, dám đến Mạnh gia ta giở thói ngang ngược!
Ngươi muốn chết!
Hai tiếng rống giận truyền ra, nổ vang bốn phương tám hướng như thiên lôi ầm ầm, truyền khắp bốn phía, trong tiếng nổ vang tạo thành hai luồng khí quay cuồng thẳng đến Mạnh Hạo Mạnh Hạo đứng đó, mắt lạnh nhìn hai phe tu sĩ đang đến, tu vi cao nhất cũng chỉ đạt Cổ Cảnh đại viên mãn thôi, mỗi phe chỉ có một người còn lại đều chưa đạt tới
Không phân biệt được phải trái đều vô dụng như nhau
Mạnh Hạo thản nhiên nói, thân thể bước lên trước, chớp mắt biến mất, người dẫn đầu phe tu sĩ phía trước là một nam nhân trung niên mặc hoa phục vốn cặp mắt đã đỏ máu nhưng khoảnh khắc Mạnh Hạo xuất hiện, bỗng nhiên thân thể hắn chấn động, trong mắt phẫn nộ tiêu tán hơn phân nửa, lộ ra dao động
Hắn không thấy Mạnh Hạo xuất hiện như thế nào, đây là thứ yếu, trọng yếu là
hắn cảm nhận được trên người Mạnh Hạo cuồn cuộn áp lực vô tận mãnh liệt, ngay cả khi hắn đối mặt với lão tổ cũng không như thế này
Ngươi
Nam nhân trung niên hít sâu, theo bản năng nói, hắn thấy được sát khí trong mắt Mạnh Hạo, da đầu nổ mạnh, trong đầu ầm một tiếng, nam nhân trung niên này lập tức lùi về sau, những người kia ở phía sau hắn từng người đều sửng sốt, run run hoảng sợ, cảm nhận được kinh khủng vô cùng vô tận trên người Mạnh Hạo
Chậm rồi
Mạnh Hạo lắc đầu, vung tay áo về trước lập tức gió lốc ngập trời, gió lốc tạo thành nối liền thiên địa, có thể thấy rõ ràng bốn phương tám hướng tổ trạch Mạnh gia
Gió này quét ngang, thẳng tới nam nhân trung niên cùng với tu sĩ phía sau hắn, tốc độ cực nhanh, mặc cho những người này bỏ chạy, giãy giụa thể nào, phản kháng thế nào đều trong nháy mắt bị gió lốc này trực tiếp cuốn vào, một loạt tiếng hét thảm thiết bị tiếng gió bạo che mất
Trong gió lốc này như có bàn tay vô hình, cầm một cây bút lông dính màu đỏ, đang vẽ tranh, phác họa nên từng cây cầu vòng màu máu
Cảnh này chấn động cả Mạnh gia, vô số tộc nhân đều thức tỉnh từ trong nhập định, không ít người ngẩng đầu lên lập tức thấy gió lốc ngập trời, từng thân ảnh bay nhanh, giữa không trung nhìn về địa phương có gió lốc, vẻ mặt nhanh biến hóa, lộ ra hoảng sợ
Địch tấn công!!
Có ngoại địch xâm nhập!!
Có ngoại địch xâm nhập!! Chết tiệt, đại trận Hà gia tộc lại không phát động được!! Một loạt tiếng kinh hô truyền ra, cả gia tộc chấn động, trong chớp mắt có chín thân ảnh trực tiếp từ trong chín phương hướng gia tộc, bay lên tận trời, khí thế như hồng, gào thét thẳng tới nơi có gió lốc
Phía sau chín người này còn có thân ảnh bay lên, xoay quanh bốn phía dường như sắp hợp lại thành trận pháp nào đó, tu sĩ bên trong không phải bay thẳng đến gió lốc mà đi vòng qua, rất nhanh, bầu trời biến sắc, những tu sĩ này bất ngờ tạo thành một lốc xoáy to lớn, lốc xoáy này ầm ầm chuyển động, dường như hoàn toàn bao vây Mạnh Hạo ở đó! Mạnh Như run rẩy, hai tộc nữ bên cạnh nàng cũng đều kinh hãi, ba người đều đang hoảng sợ chỉ có Mạnh Hạo giữa không trung, hắn liếc mắt mỉm cười với ba thiếu nữ, nụ cười của hắn như thiên hạ này, an ủi lòng họ, khiến cho ba thiếu nữ này trong chớp mắt không còn sợ nữa
Mạnh Hạo lúc này xoay người, nhìn về phía cách đó không xa đánh tới, nhưng tu sĩ bên kia đột ngột ngừng lại, về phần chín người đang gào thét bốn phía, còn có lốc xoáy dữ dội kia, Mạnh Hạo cũng không liếc nhìn một lần
Ánh mắt hắn quét tới, toàn bộ tu sĩ bên kia run rẩy, phía trước là một lão già, lão hít ngược một hơi, trong lòng nổ vang lập tức lùi về sau
Nhưng trong lúc bọn hắn lui về sau, Mạnh Hạo vung tay lần nữa, cơn gió lốc thứ hai đột nhiên xuất hiện ngập trời, trong tiếng nổ vang thẳng tới mọi người, chớp mắt đến gần, hàng loạt tiếng thét thảm thiết vang lên, bị cuốn vào trong gió lốc, cho dù là lão già có tu vi cường hãn kia cũng không cách nào khống chế thân thể, không ngừng thi triển thần thông, không ngừng lấy ra pháp bảo nhưng vẫn bị cắn nuốt vào trong gió lốc kia
Cầu vồng màu máu nở rộ lần nữa trong gió lốc này
Mạnh Hạo đứng giữa không trung, thản nhiên nhìn hết thảy, hai lốc xoáy hai bên hắn ngập trời trong chớp mắt, nhìn từ xa giống như khói báo động thậm chí nhìn lâu sẽ sinh ra ảo giác trong hai lốc xoáy này ẩn chứa hai con ác lang hung tàn nhìn chằm chằm bốn phương tám hướng
Chúng ta đi thôi
Mạnh Hạo bình tĩnh nói, hôm nay hắn không phải muốn tiêu diệt cả Mạnh gia, chính là làm theo yêu cầu của ngoại bà dẫn người rời đi, hơn nữa hắn nhận ra mình ở đây giết tộc nhân Mạnh gia, vốn không kích động gia tộc trận pháp, lúc này lại mơ hồ có dao động như muốn nổi dậy
Dao động này rất suy yếu nhưng lại làm Mạnh Hạo cảm nhận được bên trong ẩn chứa lực lượng khinh khủng dù sao suy cho cùng cũng
là đại trận bảo vệ của một gia tộc!! Mạnh Hạo vừa nói xong, đi về phía trước, phía sau hắn, hai thiếu nữ cùng Mạnh Như nhanh bay lên, đi phía sau Mạnh Hạo, bốn người bay về phía trước, không đi được bao xa, từ bốn phía nhanh chóng bay ra chín cây cầu vồng, chớp mắt đến gần
Không được đi! Một người trong chín người này rống lớn nhưng khi tiếng hô vừa truyền ra, Mạnh Hạo quay đầu lại, liếc mắt, tu vi này vượt qua Cổ Cảnh đại viên mãn, thậm chí cách Đạo Cảnh không xa
Trưởng lão gia tộc đã đến vô cùng gần đột ngột dừng lại, như bị một bàn tay vô hình bóp cổ, biến sắc, thân thể lùi về sau, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, lúc ngẩng đầu lão đã hoảng sợ cực độ
Chỉ bằng một ánh mắt, trưởng lão đã bị thương nặng, cảnh tượng này làm tám người khác hít sâu, lúc bọn họ đến đã nhận ra sự kinh khủng của Mạnh Hạo nhưng nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, không ngờ
còn kinh khủng hơn so với tưởng tượng của bọn họ!
Đạo
Đạo Cảnh!
Trưởng lão bị thương kia run rẩy nói
Không để ý chín người này, Mạnh Hạo quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước,hai thiếu nữ cùng Mạnh Như phía sau hắn trong lòng lúc này nổi lên kích động vô cùng, nhìn Mạnh Hạo hâm mộ cùng tôn sùng
Mạnh Hạo giống như núi cao của gia tộc các nàng, có ngọn núi này, phong ba không thể đến gần
Chín người kia không dám cản lại, lốc xoáy ở bốn phía chợt ngừng, tu sĩ bên trong từ sớm đã run như cầy sấy, tự động tạo thành một đường, vẻ mặt Mạnh Hạo bình tĩnh đi tới
Bốn phía rất an tĩnh, trên mặt đất, bên ngoài mọi kiến trúc, tất cả tộc nhân Mạnh gia đều đang nhìn bầu trời, vẻ mặt chấn động, trong đó Mạnh Đức cũng ở ngoài đại điện nhìn lên Mạnh Hạo trên bầu trời, ánh mắt không thể tin
Mà ở những nơi khác, ở phía sau tộc nhân Mạnh gia đang hoảng sợ có ba thiếu nữ, trong lòng phức tạp đến cực điểm, nhìn hai thiếu nữ cùng Mạnh Như phía sau Mạnh Hạo trên bầu trời, đáy lòng các nàng giống như bị đao cắt
Các nàng chính là cự tuyệt trở về gia tộc cam nguyện trở thành tộc nhân tôi tớ! Các nàng vứt bỏ gia tộc như vậy gia tộc cũng bỏ quên các nàng! Đúng lúc này, bỗng nhiên trên pho tượng to lớn bên trong tổ trạch Mạnh gia, trong nháy mắt phát ra ánh sáng mãnh liệt còn có áp lực ngập trời
Ngươi là ai!
oOo
Chương trước Chương tiếp
Loading...