Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1512: Một bước lui, từng bước lui!



Trước khi Mạnh Hạo chưa dung hợp quả Niết Bàn Quả thứ ba, hắn thi triển Huyết Yêu Đại Pháp chỉ có thể huyễn hóa ra một cái đầu, nhưng lúc này, sau khi trải qua Như Phong Giới, dung hợp quả được quả Niết Bàn Quả thứ ba, Huyết Yêu Đại Pháp của hắn đã sinh ra lột xác kinh người. Khi hư không bị xé mở, một thân ảnh Huyết Yêu hoàn chỉnh liền xuất hiện, gầm thét lao ra.
Bàn tay to lớn mang theo móng vuốt sắc bén chộp thẳng tới Thiên Vân thượng nhân, phát ra vô tận huyết quang, bất ngờ khiến cho máu trong cơ thể Thiên Vân thượng nhân như bị dẫn dắt, khiến Thiên Vân thượng nhân biến sắc, tay phải hắn nâng lên, phát ra một chỉ về phía Huyết Yêu.
Dưới một chỉ này, mi tâm của Thiên Vân thượng nhân nứt ra một khe hở, bên trong có máu tươi màu đen chảy ra, bay thẳng lên không trung rồi lập tức nhúc nhích, phát ra một tiếng kêu cao vút như tiếng trẻ con khóc, ngay sau đó, đám máu tươi kia không ngừng bành trướng, cuối cùng hóa thành một con muỗi!
Con muỗi này chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng sau khi xuất hiện lại tràn ra khí tức ngập trời, mang theo vô tận sát khí, phóng thẳng tới thân ảnh Huyết Yêu.
Tuy rằng một thứ hình thể khổng lồ, một thứ nhỏ xíu, nhưng trong nháy mắt khi song phương va chạm nhau, liền truyền ra tiếng sấm ngập trời, không ngờ lại đều không thể làm gì được đối phương.
Bàn tay to lớn của Huyết Yêu vung vẩy, huyết quang như biến thành biển máu, nhưng con muỗi kia lại vô cùng linh hoạt, chỉ nhoáng lên một cái là có thể tránh ra, dùng xúc tu đâm vào thân thể Huyết Yêu, trực tiếp hút máu.
- Thú vị. Mạnh Hạo liếc nhìn con muỗi một cái, trước giờ hắn chưa từng thấy qua hung thú như vậy, lúc này ắn liền cười nhạt, tay phải bấm quyết phóng ra một chỉ về phía Thiên Vân thượng nhân.
Lập tức từng ngọn tiên sơn ầm ầm phủ xuống, bao quanh bốn phía tựa như trấn áp, phóng thẳng tới Thiên Vân thượng nhân. Từng ngọn tiên sơn đập xuống, khiến vẫn thạch cũng phải chấn động.
Nếu cẩn thận quan sát, có thể thấy được, trên đỉnh những ngọn tiên sơn này không ngờ đều có một bóng người khoanh chân tĩnh tọa trên đó, hình dáng những người kia, không ngờ trông rất giống với Mạnh Hạo!
Đây chính là hiệu quả sau khi Mạnh Hạo dung hợp quả Niết Bàn Quả thứ ba, trong lúc La Thiên Đạo Tiên tiến hóa, thần thông của hắn cũng lột xác, uy lực trở nên mạnh hơn.
Thiên Vân thượng nhân thầm chấn động, giờ khắc này Mạnh Hạo khiến cho hắn cảm nhận được uy hiếp mạnh hơn, hắn chợt phát hiện ra, lúc trước mình đã hơi tự phụ, nhưng sự tự tin của hắn vẫn tràn đầy.
Hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải vung về phía trước, lập tức một đạo kiếm quang từ lòng bàn tay hắn phóng ra. Đó là một thanh phi kiếm màu đen, lúc bay ra liền tỏa ra độc khí tràn ngập, xé gió lao thẳng tới dãy núi Mạnh Hạo phát ra.
Khi bay đi, phi kiếm màu đen bất ngờ huyễn hóa ra mấy trăm luồng kiếm quang, đánh về phía tiên sơn, mỗi một luồng kiếm quang đều ẩn chứa lực lượng Cổ Cảnh đại viên mãn của Thiên Vân thượng nhân, khiến trời long đất lở.
Từng luồng kiếm quang va chạm với tiên sơn, truyền ra tiếng nổ lớn vang vọng, bốn phương tám hướng đều trở nên vặn vẹo, tiên sơn của Mạnh Hạo sụp đổ. Nhưng những bóng người trên đỉnh núi chợt mở hai mắt, lộ ra hàn mang, tựa như phân thân của Mạnh Hạo, bất ngờ toàn bộ đứng lên, đánh thẳng tới những kiếm quang kia.
Trong lúc nhất thời, tiếng nổ ngập trời không ngừng truyền ra.
- Ta muốn nhìn xem thử, ngươi có bao nhiêu pháp bảo! Mạnh Hạo nâng tay phải lên bấm quyết phát ra một chỉ, lập tức từng luồng ánh sáng màu tím chợt hiện ra, ngưng tụ lại với nhau, bất ngờ hóa thành một vầng trăng!
Đó là một vầng trăng... màu tím!
Vầng trăng này không ngờ lại tạo thành cái bóng, chiếu lên người của Thiên Vân thượng nhân, rồi nhanh chóng co rút, hướng về mi tâm của Thiên Vân thượng nhân ngưng tụ lại, một khi hoàn toàn ngưng tụ, trên trán của Thiên Vân thượng nhân sẽ xuất hiện một cái ấn ký mặt trăng màu tím!
Khi đó, nó liền trở thành Tử Nguyệt Chi Pháp, bạo phát nổ tung!
Thiên Vân thượng nhân cảm nhận được một cỗ nguy cơ mãnh liệt, liền hít sâu một hơi, không kịp suy tư nhiều, trong lòng thầm nhủ, tuyệt không thể để cho mặt trăng màu tím ngưng tụ đến mi tâm được. Lúc này hắn liền lui mạnh về sau, vung tay lên, lập tức trên tay xuất hiện một cây cờ màu trắng, xung quanh mây mù vờn quanh, tạo thành từng con rồng mây gào thét lao ra, không phải là xông về phía Mạnh Hạo, mà là toàn bộ bay thẳng tới Thiên Vân thượng nhân.
Trước khi mặt trăng tím kịp ngưng tụ, chúng liền sáp nhập vào cơ thể Thiên Vân thượng nhân, tổng cộng có 9 con rồng mây, tạo thành chín lớp hộ thể. Trong chớp mắt khi mặt trăng tím hoàn thành ngưng tụ, nó liền trực tiếp bạo phát.
Trong tiếng ầm ầm tiếng chấn động, Tử Nguyệt Chi Pháp bị chín con rồng hộ thể của Thiên Vân hóa thành vô hình.
Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra tia sáng kỳ dị, lần đầu tiên hắn mới thấy được một địch nhân khi ra tay thần thông không nhiều lắm, toàn dùng pháp bảo để chiến đấu. Lúc này hắn bước lên một bước, tay phải nâng lên trảo một cái vào hư không, lập tức hư không xung quanh hắn vốn đen như mực chợt xuất hiện từng luồng ánh sáng màu trắng.
Thậm chí mặt đất, vẫn thạch, khắp bốn phương tám hướng đều có ánh sáng màu trắng lao đến, càng kinh người hơn chính là, ngay cả Dương Tinh ở xa vời vợi cũng có bay ra một chùm ánh sáng màu trắng!
Toàn bộ ánh sáng ngưng tụ lại một chỗ, hóa thành một vầng mặt trời trên bàn tay Mạnh Hạo!
Đây chính là thần thông... Dương Bạo của Mạnh Hạo!
Hắn ném mạnh quầng sáng chói mắt này về phía trước, phóng thẳng tới Thiên Vân thượng nhân, trên đường bay, ánh sáng ở xung quanh vẫn không ngừng dung hợp, khiến quầng sáng càng lúc càng lớn, đến cuối cùng, dao động từ bên trong tản ra, khiến Thiên Vân thượng nhân thất kinh.
Mạnh Hạo rất ngạc nhiên đối với việc Thiên Vân thượng nhân có nhiều pháp bảo, ngược lại, Thiên Vân thượng nhân cũng rất khiếp sợ đối với việc Mạnh Hạo có nhiều loại thần thông như vậy.
- Sao hắn lại có nhiều thần thông pháp thuật như vậy chứ, hơn nữa mỗi một pháp thuật đều vô cùng không tầm thường! Sắc mặt Thiên Vân thượng nhân trở nên khó coi, lúc này hắn cũng không dám xem thường Mạnh Hạo chút nào nữa. Thấy quầng sáng kia sắp lao tới, mang theo nguy cơ mãnh liệt, chân phải hắn liền nâng lên, dậm mạnh xuống dưới. "Ầm" một tiếng, dưới chân hắn chợt xuất hiện một mặt la bàn to lớn, la bàn ầm ầm chuyển động, phát ra vô số ánh sáng, bên trong vầng sáng bất ngờ có từng bóng quỷ ảnh hư ảo, chúng gào thét dữ tợn, lao thẳng tới quầng sáng Dương Bạo.
- Tiểu bối, pháp bảo lão phu rất nhiều, không phải ngươi có thể tưởng tượng được đâu! Thiên Vân thượng nhân lạnh lùng lên tiếng, đúng như hắn nói, pháp bảo của hắn quả thực không ít, dù sao toàn bộ Thiên Vân Tập này chính là của hắn, bao nhiêu năm qua, chẳng những cung cấp tài nguyên tu hành cho hắn, mà các loại pháp bảo cũng có không ít.
Ánh sáng từ la bàn phát ra trong chớp mắt liền va chạm với Dương Bạo của Mạnh Hạo, truyền ra tiếng nổ ngập trời, giữa hai người chợt xuất hiện một cỗ gió lốc, khiến cho cụm vẫn thạch cũng rung lên ầm ầm, vô số tu sĩ dưới mặt đất đều hít sâu một hơi, nhanh chóng tản ra phía sau, sợ bị liên lụy vào bên trong.
- Mạnh Hạo! Thiên Vân thượng nhân gầm nhẹ một tiếng, tay trái lần nữa vung lên, lập tức từ trong tay áo của hắn bay ra chín pho tượng đá, mang bộ dáng chín lão già khác nhau, chín pho tượng đá này lập tức như thức tỉnh lại, toàn thân phát ra hào quang, đồng loạt mở mắt ra, đánh về phía Mạnh Hạo.
Sau đó hai mắt Thiên Vân thượng nhân lại lóe lên một cái, tay phải vỗ túi trữ vật, lập tức lấy ra một cây phất trần màu đỏ tựa như một mái tóc màu máu, hắn vung phất trần lên, lập tức tất cả sợi tóc màu máu tràn ra, bao phủ bốn phía, truyền ra tiếng nổ ầm ầm.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, Thiên Vân thượng nhân lui về phía sau vài bước, tay áo vung lên, lần này, từ trong cổ tay áo của hắn bay ra ba viên đan dược màu tím, ba viên đan dược này truyền ra tiếng sấm sét ì ùng, dường như ẩn chứa uy năng vô tận trong đó vậy. Hắn ném ba viên đan dược về phía trước, trong phút chốc đã bắn tới gần Mạnh Hạo.
Hết thảy nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế chỉ trong chớp mắt Thiên Vân thượng nhân đã hoàn thành loạt cử động trên. Lập tức khoảng không giữa hắn và Mạnh Hạo truyền ra sát khí ngập trời, tiếng nổ ầm ầm kinh người không ngừng truyền ra, vô số ánh sáng pháp bảo đan vào nhau, trông vô cùng rực rỡ, muôn màu muôn vẻ.
- Không hổ là nhân vật hùng bá một phương cụm vẫn thạch, nắm khu chợ trong tay, chẳng trách những tông môn gia tộc khác không muốn quá áp bách ngươi... Mới chỉ là pháp bảo đã có nhiều như vậy, ta rất mong đợi được xem ngươi sẽ có bao nhiêu đạo pháp. Mạnh Hạo hờ hững lên tiếng, lại bước lên một bước, lập tức Tinh Thần Thạch trong mắt hòa tan, trong phút chốc, thân thể Mạnh Hạo liền hóa thành một viên sao băng!
Nhất Niệm Tinh Thần Biến!
Ầm ầm ầm!
Mạnh Hạo hóa thành sao băng ầm ầm phóng về phía trước, nơi hắn đi qua, hư vô vỡ vụn, bầu trời biến sắc, tiếng nổ kinh thiên, hết thảy pháp bảo ngăn trở phía trước đều bị nghiền nát!
Đầu tiên chính lá chín pho tượng tượng đá điêu khắc lão già kia, chín lão già lão đồng thời rống lớn, toàn lực cản trở, nhưng trong khoảnh khắc va chạm cùng viên sao băng Mạnh Hạo hóa thành, từng pho tượng một lập tức run rẩy, xuất hiện vô số vết nứt, chỉ trong chốc lát đã trực tiếp chia năm xẻ bảy, hoàn toàn nổ tung.
Sau đó chính là phất trần màu máu kia, phất trần biến thành biển máu, cuồn cuộn đánh tới Mạnh Hạo, sợi tóc màu máu bên trong quấn chặt lấy viên sao băng Mạnh Hạo hóa thành, nhưng chỉ trong chớp mắt lập tức phát ra tiếng "bựt bựt", toàn bộ đứt hết.
Không thể ngăn cản được Mạnh Hạo nửa bước!
Đến khi ba viên đan dược cuối cùng bạo phát ra vô tận sấm sét, tạo thành ba tia chớp màu tím "ầm ầm" đánh xuống, lúc này mới tạo thành ảnh hưởng với Mạnh Hạo, khiến cho viên sao băng hắn hóa thành không ngừng thu nhỏ, đến một mức độ nhất định, viên sao băng liền tiêu tán, Mạnh Hạo hiện thân, lại hóa thành một con đại bàng màu xanh, lóe lên một cái xuất hiện trước mặt Thiên Vân thượng nhân!
Hết thảy điều này chỉ xảy ra trong chớp mắt, nhanh đến khó tin.
- Ngươi còn pháp bảo nữa không? Mạnh Hạo vừa hiện thân liền lên tiếng, tay phải hắn nâng lên trực tiếp đánh ra một quyền Diệt Sinh.
Thiên địa nổ vang, bầu trời run rẩy, hư vô vỡ vụn, trong khoảnh khắc Mạnh Hạo đánh ra một quyền Diệt Sinh ngưng tụ toàn bộ tu vi của hắn, Thiên Vân thượng nhân liền cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt đến cực hạn.
Nhưng hắn cũng không lui lại, mà trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
- Lão phu đã xem thường ngươi... Vừa dứt lời, hắn bất ngờ thổi ra một hơi về phía Mạnh Hạo, hơi thở này nhìn như vô hình, nhưng vừa thổi ra, quy tắc chung quanh hắn chợt biến đổi, khí tức căn nguyên thấp thoáng hiện ra, dường như tạo thành một loại đạo pháp của riêng hắn.
Khí phá bầu trời!
Rầm rầm uỳnh!
Một quyền Diệt Sinh của Mạnh Hạo trực tiếp đánh vào cỗ hơi thở kia, lực phản chấn vô tận ầm ầm xoắn tới, hai mắt Mạnh Hạo lộ ra vẻ tàn nhẫn, không chút lui lại mà áp chế lực phản chấn, bước mạnh về phía trước một bước!
Uỳnh!
Mạnh Hạo bước ra một bước, không ngờ lại ép cho lực phản chấn cuốn ngược, lần nữa cuốn về phía Thiên Vân thượng nhân. Sắc mặt Thiên Vân thượng nhân đại biến, trong tiếng nổ vang lập tức thụt lùi lại.
Hắn lui một bước, Mạnh Hạo liền tiến một bước, một bước lui... từng bước lui, một bước tiến, từng bước tiến!
Trong chớp mắt, trận chiến này, đã nằm trong tầm khống chế của Mạnh Hạo, sự bá đạo của hắn, ầm ầm hiển lộ.
----------oOo----------
Chương trước Chương tiếp
Loading...