Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1220: Huyết Tiên đồng tử!



- Muốn chết! Đại hán cười gằn, đối với Mạnh Hạo vẫn tính toán như cũ, một quyền kết thúc trận đấu, hắn rất bất mãn. Hắn thầm cười lạnh, lần nữa tăng thêm lực đạo, lại triển khai bí pháp cấm kỵ trong tông môn, khiến pháp thuật của hắn, trong phút chốc trở nên sắc bén thêm ba phần.
Chẳng những hắn muốn thắng, mà càng phải đánh chết đối phương, nghĩ tới việc mình có thể đánh chết người đứng đầu thí luyện, tương lai nhất định sẽ trở thành đệ tử hạch tâm Cửu Hải Thần Giới, trong lòng hắn liền hưng phấn không thôi.
Giết chết người ở trên lôi đài, ai cũng không nói được gì, chẳng những hắn không phải đối mặt với nguy hiểm sau đó, mà ngược lại, trong tông môn sẽ trọng thưởng cho hắn, lại càng chú ý bảo vệ hắn.
Cơ hội một bước lên trời, hắn thấy, đang ở trước mắt.
- Chết! Sát cơ trong mắt đại hán hiện ra mãnh liệt, trong tiếng nổ "ầm ầm", con Hải Long hắn biến ảo từ bảy vùng biển cả kia, không ngờ lại xuất hiện cái đầu thứ hai, cái đầu này cũng vô cùng dữ tợn, cắn thẳng về phía Mạnh Hạo.
Cũng chính vào lúc này, một quyền của Mạnh Hạo, bỗng nhiên cách không phóng tới.
Cũng là một quyền, nhưng một quyền này, lại trực tiếp đánh lên con Hải Long, trong chớp mắt, tiếng nổ ầm ầm ngập trời liền truyền ra, toàn thân Hải Long con chấn động mạnh, cái đầu thứ nhất "răng rắc" một tiếng sụp đổ, cái đầu thứ hai, cũng trực tiếp vỡ ra, thân thể tấc tấc nổ tung.
Mà bảy vùng biển cả kia, cũng dưới cơn chấn động, toàn bộ vỡ nát. Trong chớp mắt, hết thảy đều tiêu tán, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua, mà một quyền của Mạnh Hạo, vẫn tiếp tục lao tới nện thẳng vào ngực tên đại hán.
Đại hán mở to mắt nhìn Mạnh Hạo, sắc mặt nhăn nhúm, Mạnh Hạo bình tĩnh, chậm rãi phẩy tay, xoay người đi về phía mép lôi đài.
Trong khoảnh khắc khi hắn xoay người, tên đại hán liền phun ra máu tươi, nơi ngực của hắn xuất hiện từng khe nứt, trong chớp mắt liền bao phủ toàn thân, trên mặt hắn lộ ra vẻ không thể tin nổi, há miệng như đang muốn nói gì đó, nhưg hắn chưa kịp lên tiếng, thân thể đã "ầm" một tiếng, trực tiếp sụp đổ nổ tung.
Theo máu thịt bầy nhầy rơi xuống, Mạnh Hạo đã đi tới đến mép lôi đài, khoanh chân ngồi xuống. Vẻ mặt của hắn từ đầu đến cuối, đều một mực bình tĩnh, hắn nâng tay phải lên, lau đi giọt máu tươi vương trên tóc, sau đó hai mắt lại nhắm nghiền.
Tất cả tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải ở ngoại giới, rối rít hít hà, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo, đều hiện ra vẻ hoảng sợ rung động.
- Vẫn là... Một quyền!!!
- Tròi ơi, tên Phương Mộc này, hắn mạnh tới mức nào vậy, ngay cả thiên kiêu của Thất Hải Tông, người có thể so với Ngụy Tiên, nhưng ở trước mặt của hắn, không ngờ vẫn như cũ một quyền sụp đổ, không có tư cách để Phương Mộc ra quyền thứ hai.
- Liên tục bốn trận, toàn bộ đều chỉ một quyền, tên Phương Mộc này, quá mạnh mẽ!!!
- Hắn tiến vào top 100 người, mà chỉ dùng bốn quyền!!!
Ngay cả lão giả các tông môn trong Tinh Không Điện Đường, hai mắt cũng đều hơi co rút lại một chút.
Những thiên kiêu của các tông môn khác, toàn bộ đều chú mục về phía Mạnh Hạo, mỗi một người đều xem Mạnh Hạo trở thành đại địch, cho dù là Triệu Nhất Phàm, cũng tự thấy không làm được một quyền đánh chết tên Thất Hải Tông kia, nhưng nếu để hắn dùng kiếm, tắc có nắm chắc.
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, vòng thứ tư lôi đài, vẫn đang tiến hành, trong đó có một lôi đài, rất thu hút ánh mắt ngoại giới. Gần với Mạnh Hạo, thậm chí ngay khi Mạnh Hạo chiến đấu xong, gần như phần lớn ánh mắt ở ngoại giới, đều chuyển sang nơi này.
Trên lôi đài này, là Thái Dương Tử thuộc Thánh địa Thái Dương Sơn, thanh danh hiển hách!
Toàn thân hắn phát ra hào quang mười ngàn trượng, tựa như một vầng mặt trời, mà đối thủ của hắn, lại là một đồng tử, tên đồng tử này, chính là một trong mấy người Mạnh Hạo chú ý lúc trước, cũng chính là người khiến cho hắn ngưng trọng.
Dưới quan sát của Mạnh Hạo, người này ít nhất đã có ba thành lực lượng Chân Tiên.
Trận chiến này, lúc mới bắt đầu, mọi người đều khẳng định chắc chắc Thái Dương Tử thắng lợi, nhưng không ngờ kết quả sau cùng, Thái Dương Tử lại thất bại!
Mà còn là bị đánh bại triệt để, nếu không phải hắn thốt nhanh ra hai chữ "nhận thua", e là đã phải chết ở nơi đó. Pháp thuật của tên đồng tử này tràn ra huyết quang ngập trời, vô cùng khát máu, một màn này, lập tức chấn động ngoại giới, mọi người trên lôi đài, cũng đều lộ ra hoảng sợ.
- Huyết Tiên đồng tử, đây là hắn trước khi thí luyện, khai ra tên của mình!
- Không ngờ hắn lại chiến thắng Thái Dương Tử!!!
- Người này bắt đầu nổi danh!!!
Trong khi ngoại giới ầm ầm huyên náo, thì ánh mắt Mạnh Hạo cũng rơi vào trên người tên đồng tử kia, tên đồng tử cũng đang nhìn về phía Mạnh Hạo, sát cơ trong mắt lóe lên.
Cho đến một lúc lâu sau, vòng thứ tư lôi đài mới kết thúc, số tu sĩ còn dư lại, chỉ còn hơn 60 người, tiếp theo... chính là chọn ra 32 cường giả!
Từ hơn 1000 người, lựa chọn ra 32 người, có thể tưởng tượng được, 32 người này, cho dù là có người may mắn đều gặp kẻ yếu mà lọt vào, thì với vận khí như vậy, cũng đủ để trở thành một phần thực lực.
- Top 32 cường giả sắp xuất hiện!
- Vòng đấu trước, cho dù là thiên kiêu của các tông môn, đều có người thua, không biết trong vòng 32 cường giả này, sẽ như thế nào!
Trong khi ngoại giới đang chấn động, dưới tàng cây lôi đài viễn cổ Đạo Thụ, ánh mắt Lăng Vân Tử liền nhìn về hơn 60 người được lựa chọn ra đang đứng trên lôi đài Vấn Đạo kia.
- Lôi đài Vấn Đạo, lựa chọn ra 32 cường giả, vì nhân số dư ra ba người, cho nên sẽ có người trong các ngươi phải chiến đấu hai trận, về phần cụ thể là ai, nghe theo mệnh trời, nhìn Đạo Thụ truyền tống.
- Cho các ngươi hai canh giờ nghỉ ngơi, sau hai canh giờ, vòng chiến đấu chọn ra 32 cường giả, sẽ bắt đầu!
Hai canh giờ này, Mạnh Hạo đều chỉ khoanh chân tĩnh tọa, hắn có thể cảm nhận rất nhiều ánh mắt từ xung quanh truyền tới, nhưng cũng không mở mắt ra, với tu vi của hắn, trong lôi đài này, đã là đỉnh phong, nếu không phải là vì những tiên ngọc cùng chí bảo kia, hắn sẽ không tham gia lôi đài chiến.
Mà sau khi tham gia, cũng có một số người, khiến cho Mạnh Hạo hứng thú, đáng tiếc, từ đầu tới cuối, hắn cũng không gặp được những đối thủ kia.
Hai canh giờ sau, trên phiến lá cây liền lóe ra hào quang truyền tống, tất cả mọi người tính cả Mạnh Hạo trong đó, lập tức bị truyền tống đến tầng lá cây phía trên. Phía trước hắn chợt lóe lên một cái, đi ra một nữ nhân.
Nữ nhân này mang mặt nạ màu trắng, một thân váy dài màu máu, chính là vị thiên kiêu Huyết Lan Giáo kia. Khi nàng xuất hiện, nhìn thấy Mạnh Hạo, bước chân hơi dừng lại một chút, nhưng rất nhanh, trên người của nàng liền phát ra chiến ý kinh người.
Chiến ý này vô cùng mạnh mẽ, khiến hai mắt Mạnh Hạo lập tức lộ ra vẻ bén nhọn.
- Phương đạo hữu, xin chỉ giáo! Thanh âm lạnh như băng của nữ tử từ sau mặt nạ vừa truyền ra, nàng liền nâng tay bấm quyết, trước người lập tức xuất hiện một đóa Huyết Lan Hoa, đóa hoa này lay động một cái, trong nháy chợt rầm rầm khuếch tán ra, chỉ trong chớp mắt, không ngờ đã bành trướng đến tầm mười mấy trượng.
Nhánh hoa to lớn, đóa hoa màu máu, tạo nên hình ảnh nổi bật đánh vào thị giác. Nàng vung mạnh tay một cái, nhánh Huyết Lan Hoa quất vào hư không, phát ra tiếng gào thét, phóng thẳng tới Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo bước lên một bước, tay phải nâng lên, đánh ra một quyền.
Giờ khắc này, toàn bộ ngoại giới đều đang chú ý, sau khi một quyền này phát ra, lốc xoáy chợt xuất hiện, sóng gợn quanh quẩn, chấn động khuếch tán, khiến phiến hư không này cũng trở nên run rẩy, khiến bốn phương tám hướng trong thiên địa, đều phải chấn động.
Nhánh Huyết Lan Hoa kia vừa đánh tới, chợt trở nên vặn vẹo, tan rã giữa không trung, toàn thân đều sụp đổ. Nhưng ngay khoảnh khắc vỡ nát, cánh Huyết Lan Hoa lại lập tức nở rộ, bên trong tích chứa một giọt máu tươi, giọt máu tươi vừa rơi ra, lập tức bay về phía mi tâm của nữ tử. Toàn thân nữ tử Huyết Lan Giáo đột nhiên bạo phát ra khí thế bén nhọn, thân thể nhoáng lên một cái, lại phóng thẳng tới Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo đứng ở nơi đó không động, đánh ra quyền thứ hai.
Quyền thứ hai này vừa phát ra, hư không lắc lư, một cỗ khí tức mạnh mẽ ầm ầm bạo phát, quét ngang tới nữ tử, nữ tử lập tức chấn động toàn thân, đang định triển khai thần thông, nhưng tu vi dường như bị một cỗ uy áp mãnh liệt áp chế, trong phút chốc, dường như mất đi linh động, không ngờ không thể vận chuyển, một màn này, khiến nàng thất kinh, không né tránh kịp nữa, liền bị một quyền bao phủ toàn thân.
Trong tiếng nổ "ầm ầm", dưới lớp mặt nạ của nữ tử, chợt có máu tươi trào ra, thân thể nàng "bịch bịch bịch" lui về sau, cho đến khi thối lui mười mấy trượng mới trụ lại được. Nàng ngẩng mạnh đầu, hô hấp dồn dập, nhìn chằm chằm Mạnh Hạo.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta. Mạnh Hạo hờ hững lên tiếng.
Nữ tử trầm mặc, một lát sau liền cười khổ, gật gật đầu.
- Ta nhận thua. Nàng nói xong, trong khoảnh khắc thân hình liền biến mất, khi xuất hiện lại, đã ở tầng lá cây tiếp theo.
Mạnh Hạo lần nữa thắng lợi, nhưng không đợi những người ngoại giới truyền ra tiếng nghị luận, trên phiến lá cây của Mạnh Hạo, lại lần nữa lóe lên ánh sáng truyền tống, không ngờ... lại xuất hiện một người!
Đó là một đồng tử, chính là người đã chiến thắng Thái Dương Tử trước đó, Huyết Tiên đồng tử!
Trong khoảnh khắc khi hắn xuất hiện, tu sĩ Đệ Cửu Sơn Hải ở ngoại giới, lập tức ồ lên.
- Phương Mộc lại phải chiến đấu hai trận!!!
- Lựa chọn ra 32 cường giả, vì nhân số nhiều hơn ba người, cho nên có người phải chiến đấu liên tục hai trận, không nghĩ tới, lại có Phương Mộc!
- Đây chính là một hồi đại chiến, Phương Mộc cùng Huyết Tiên đồng tử, rốt cuộc ai mạnh hơn!!!
Huyết Tiên đồng tử cất bước đi ra, trong khoảnh khắc hắn đi ra, thấy được Mạnh Hạo, khóe miệng liền lộ ra cười gằn, sát cơ trong mắt lóe lên một cái.
- Rốt cục, cũng gặp ngươi! Tên đồng tử khàn khàn lên tiếng, liếm môi một cái, cặp mắt đỏ rực, tỏa ra chiến ý sắc bén kinh người, gắt gao nhìn chằm chằm Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo nhìn về phía tên đồng tử, tên này ra tay quỷ dị tàn nhẫn, tất cả đối thủ của hắn, ngoại trừ Thái Dương Tử ra, đều hóa thành một đoàn máu đen.
Nhưng cố tình tại mười cửa thí luyện này, tên đồng tử này lại không phải là tâm điểm chú ý của mọi người, không có tiếng tăm gì, chỉ xếp hạng thành tích trong một ngàn mà thôi, hiển nhiên là tại rất nhiều cửa ải, hẵn đều ẩn giấu thực lực.
Thần sắc Mạnh Hạo bình tĩnh, không lên tiếng, chỉ hờ hững nhìn về phía tên đồng tử.
Trong khoảnh khắc ánh mắt hai người vô hình va chạm giữa không trung, trong óc hai người liền nổ ầm ầm, thần thức tiếp xúc, tên đồng tử liền âm thầm kinh hãi, hắn đã biết đối phương rất mạnh, nhưng hắn đối với mình càng có lòng tin hơn, lúc này thừa dịp thần thức chấn động ầm ầm trong nháy mắt, thân thể hắn chợt nhoáng lên một cái, phóng thẳng tới Mạnh Hạo, tay phải nâng lên bấm quyết, huyết quang lóng lánh chợt hiện ra, trong nháy mắt liền hóa thành một cái hồ lô màu máu, xoay tròn đánh tới Mạnh Hạo.
Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn như thường, bước lên trước một bước, khoảnh khắc hạ chân xuống, toàn bộ lôi đài lá cây chợt chấn động, một cỗ gió lốc liền xuất hiện xung quanh Mạnh Hạo.
- Thần thông của ta, khai thác máu huyết toàn thân, dung hợp với tủy thành ô uế! Thanh âm đồng tử cao vút, đồng thời hồ lô máu trong nháy mắt đã tới gần, miệng hồ lô tràn ra lực hút ngập trời, hút mạnh một cái, muốn hút Mạnh Hạo vào bên trong.
Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, nhưng không xuất quyền, tu vi tên Huyết Tiên đồng tử này quỷ dị, Mạnh Hạo sẽ không khinh địch, luồng lốc xoáy bên ngoài thân thể hắn trong nháy mắt trở nên cuồng bạo, tràn ra xung quanh, thân thể hắn trực tiếp hóa thành một con kền kền màu đen, hai cánh kền kền mở ra, trong nháy mắt thoát khỏi lực hút, xuất hiện ở trước mặt đồng tử, hung hăng trảo mạnh ra một trảo xuyên kim phá núi.
----------oOo----------
Chương trước Chương tiếp
Loading...