Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1065: Hồ đạo phun trào



Tiếng nổ ầm ầm rung trời, vang vọng bốn phía, cả mặt đất đều đang run rẩy, tựa như có một người khổng lồ ở trong lòng đất đang gào thét, thanh âm của nó thuận theo rất nhiều giếng đạo cùng hồ đạo truyền ra mặt đất.
Từ xa nhìn lại giống như núi lửa phun trào, chỉ có điều thứ phun ra không phải là nham tương mà là từng luồng đạo ảnh nhiều màu vây quanh, những đạo ảnh này mặc trang phục tu sĩ thượng cổ, hoặc là đang đấu pháp, hoặc là đang tu hành, hoặc là đang cảm ngộ thiên địa.
Tu vi cũng không đều, thấp thì chỉ là Trúc Cơ, cao thì lại có Nguyên Anh.
Phóng mắt nhìn đi, có rất nhiều đạo ảnh.
- Đó là...
- Trảm Linh đạo ảnh! Không ngờ lại xuất hiện Trảm Linh đạo ảnh.
- Dĩ nhiên là Trảm Linh... Không đúng, đây là đạo ảnh Nguyên Anh đại viên mãn, đang Trảm Linh đệ nhất đao! Gần như khi mặt đất này phun trào, Mạnh Hạo cũng đã mang theo đám người Huyết Yêu Tông bước chân vào phạm vi hồ đạo, lập tức khiến cho vòng ngoài hồ đạo truyền ra một loạt tiếng kinh hô.
Rất nhiều tu sĩ chen chúc nhau bay tới nơi xuất hiện Trảm Linh đạo ảnh.
Bước chân Mạnh Hạo chợt ngừng lại, quay đầu nhìn một cái, thấy được ở một nơi xa, bên trong một cái giếng đạo phát ra ánh sáng lam ngập trời, trong ánh sáng đó có một đạo ảnh với thân hình thon dài đang Trảm Linh.
Một màn này gây chấn động cho vài trăm ngàn tu sĩ ở vòng ngoài, ngay cả mấy chục ngàn người Huyết Yêu Tông đi theo Mạnh Hạo cũng có không ít người tim đập thình thịch.
- Các ngươi có thể ở chỗ này cảm ngộ! Mạnh Hạo không có ngăn trở, nói xong lập tức có hơn hai mươi ngàn người ở phía sau đồng loạt hướng về phía Mạnh Hạo thi lễ, sau đó liền bay đi. Trong bọn họ không phải ai cũng đều là tu sĩ Nguyên Anh nhưng ở vòng ngoài này hiển nhiên là có thứ làm cho bọn họ động lòng.
Tiếng nổ ầm ầm vẫn còn đang vang vọng, dao động càng mạnh hơn nữa từ phía trước truyền ra. Vào thời khắc này, từng cái hồ đạo mười trượng, từng cái giếng đạo ở phía trong đều đang liên tục phun trào, phát ra tiếng nổ động trời.
- Đạo bảo! Xuất hiện đạo bảo rồi!
- Đây là một thanh kiếm, tuy có chút hư hại nhưng kiếm quang lại sắc bén như vậy!
Trong một cái giếng đạo mười trượng có một thanh kiếm màu đen đột nhiên bay ra, kiếm khí ngập trời. Ở phía xa hơn cũng có một ít đạo bảo được phun ra.
Thủ hộ ở bên cạnh những hồ đạo mười trượng này đều là một ít tông môn nhỏ. Khi nó phun trào thì bọn họ đều kích động không thôi, lập tức triển khai tranh đoạt, làm cho khắp nơi trở thành một mảnh hỗn loạn.
Hai mươi ngàn đệ tử còn lại của Huyết Yêu Tông đều lộ ra khát vọng nhìn về phía Mạnh Hạo.
- Bên trong hồ đạo này, các ngươi có thể tùy ý đi lại, nếu có nguy hiểm thì nhớ kêu gọi đồng tông của mình. Sau khi Mạnh Hạo nói xong, hơn hai mươi ngàn người này lập tức có một nửa tản ra, có người bay về phía trong, có người lựa chọn những hồ đạo mười trượng này, cùng người khác chém giết tranh đoạt.
Hiện giờ ở phía sau của Mạnh Hạo, trừ sáu vị Trảm Linh lão tổ ra thì còn có mấy ngàn đệ tử, bọn họ dĩ nhiên là coi thường những hồ đạo mười trượng này. Khi Mạnh Hạo tiếp tục bay về phía trước thì bọn họ lập tức theo sau, mọi người hóa thành cầu vòng bay nhanh trong hồ đạo này.
Nhìn như tốc độ rất nhanh nhưng thần thức của Mạnh Hạo sớm đã tản ra, hắn thấy rất rõ ràng trên cả vùng đất này, đôi khi có tu sĩ đang phi hành thì đột nhiên phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể vô thanh vô tức bị tách rời ra, hoặc vận khí tốt chút thì tứ chi bị tách rời, vận khí không tốt thì thân thể trực tiếp chia năm xẻ bảy.
Cả thiên địa một mảnh hỗn loạn, nhưng hễ là ở bên cạnh hồ đạo cùng giếng đạo thì đều xảy ra chém giết.
Oanh!
Hư không ở phía trước Mạnh Hạo chấn động, có bảy tám tu sĩ vừa mới đến gần liền lập tức như bị hư vô cắn nuốt, bỗng nhiên biến mất, chỉ còn dư âm của tiếng kêu thảm còn đang vang vọng.
- Giết! Cả vùng đất, máu chảy thành sông, giết chóc không ngừng khuếch tán ra, đặc biệt là những nơi xuất hiện đạo bảo.
Mạnh Hạo không để ý đến, tiếp tục bay về phía trước, vừa mới đi được khoảng ngàn trượng thì hắn đột nhiên ngừng bước, nâng tay phải lên, đám người phía sau hắn đồng loạt dừng lại.
Ngay khi bọn họ dừng lại, phía trước Mạnh Hạo có một hồ đạo mười trượng, trên đó lơ lửng một đạo bảo hình dạng hồ lô, xung quanh có vài trăm người đang chém giết tranh đoạt. Nhưng đột nhiên, mặt đất xung quanh hồ đạo chớp lóe mãnh liệt, xuất hiện vô số phù văn, những phù văn đó chỉ lóe lên ba cái thì có một lực lượng truyền tống kinh người chợt xuất hiện.
Cùng lúc đó, phạm vi bên trong khu vực đó đột nhiên nhiều thêm mười mấy bộ hài cốt, dường như xuất hiện từ hư vô.
Căn bản không cho người khác có bất kỳ cơ hội phản ứng nào, ngay khi những bộ hài cốt đó xuất hiện, lực truyền tống lập tức vang lên tiếng ầm ầm, mang theo vài trăm người đang ở xung quanh hô đạo này cùng với những bộ hài cốt vừa mới xuất hiện truyền tống biến mất.
Một màn này, cho dù là Mạnh Hạo cũng co mắt lại, thần sắc của sáu lão già Trảm Linh ở phía sau hắn càng thêm nghiêm trọng, những đệ tử khác cũng hít ngược một hơi.
- Đây là truyền tống?
- Ở bên trong khu vực Hồ Đạo thượng cổ thường hay xuất hiện những truyền tống không có quy luật vô cùng đáng sợ.
- Lúc nãy ta hình như thấy được mười mấy bộ hài cốt đã khô héo ở bên trong truyền tống khi nó xuất hiện,
Sau khi bị truyền tống, tu sĩ xung quanh hồ đạo biến mất không thấy, chỉ có ở phía trên hồ đạo vẫn lơ lửng một cái hồ hô rực rỡ, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, bọn họ đang từ bốn phía chạy tới. Mạnh Hạo cất bước, chớp mắt liền xuất hiện ở phía trên hồ đạo mười trượng, nâng tay phải lên phất một cái thu đi cái hồ lô đó.
Hắn ra tay khiến cho những tu sĩ đang tới gần lập tức dừng bước chân lại, xoay người bay về phía những khu vực khác.
- Đi! Mạnh Hạo mở miệng, hóa thành cầu vòng bay đi, đám người ở phía sau lập tức bay theo.
Một đường bay qua, bọn họ thấy qua hơn mười lần xuất hiện truyền tống, thấy hơn trăm lần khe nứt hư vô, thậm chí có một khe nứt trực tiếp chia cắt thân thể của hơn trăm người.
Càng khiến trong lòng Mạnh Hạo nghiêm trọng là hắn thấy được trong mười lần truyền tống, rõ ràng có không ít địch nhân cũng ở bên trong đó. Có người như phát điên muốn xông ra ngoài nhưng mỗi lần truyền tống chỉ là một cái chớp mắt, bọn họ căn bản không có cách nào rời khỏi phạm vi truyền tống, chỉ có thể một lần rồi một lần không ngừng bị truyền tống đi.
May ra gặp vận khí tốt, sau ba năm lần thì lực lượng truyền tống sẽ biến mất, hoặc vận khí không tốt... thì sẽ tuần hoàn không ngừng, cho đến khi chết.
Mặc dù càng đi vào sâu thì số người ít đi nhưng trình độ giết chóc lại càng kịch liệt. Nhất là đám người Mạnh Hạo lúc này đi vào sâu hơn, đã bắt đầu xuất hiện hồ đạo trăm trượng, có thể ở chỗ này chiếm cứ hồ đạo trăm trượng đều là một số tông môn gia tộc bậc trung.
Thường thường đều là tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn trấn thủ ở chỗ này, tranh đoạt lẫn nhau. Mạnh Hạo mang theo đám người Huyết Yêu Tông gào thét bay tới.
Hắn đến lập tức khiến cho tu sĩ nơi này đều tâm thần chấn động. Cùng lúc đó, mấy ngàn đệ tử Huyết Yêu Tông ở phía sau Mạnh Hạo, trong mắt ai cũng lộ ra tia sáng kỳ dị, sau khi xin chỉ thị của Mạnh Hạo xong, mấy ngàn người này lập tức xông ra, gia nhập vào trong tranh đoạt.
Âm thanh chém giết động trời lở đất, trong sự hỗn loạn này, lệ khí trong mắt Mạnh Hạo càng đậm thêm một chút, hắn tiếp tục bay đi, không có tham gia vào tranh đoạt, đạo ảnh cùng đạo bảo của các hồ đạo này hắn không đặt vào mắt.
Trong lúc bay, khi xung quanh bốn phía toàn bộ đều là hồ đạo trăm trượng thì đột nhiên Mạnh Hạo quay đầu thật mạnh, nhìn về phía một hồ đạo trăm trượng ở một chỗ không xa, trên đó có một đạo ảnh đang khoanh chân tĩnh tọa.
Thoạt nhìn cũng chỉ là tu vi Nguyên Anh, dường như đang cảm ngộ thiên địa, đạo ảnh như vậy, vô luận là ở bên ngoài hay xung quanh đây đều rất thường gặp.
Ở bốn phía đạo ảnh đó có bảy tám tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đang chém giết lẫn nhau để tranh đoạt cơ duyên cảm ngộ, thậm chí chỉ cần có người đến gần là lập tức bị bọn họ liên thủ chém giết, rõ ràng là không muốn cho người khác có cơ hội tranh đoạt với bọn họ.
Thủ đoạn tàn nhẫn, vừa ra tay chính là sát chiêu, ở xung quanh bọn họ cũng có không ít thi thể.
Mạnh Hạo nhìn một cái, hai mắt hơi lóe lên, trực tiếp bước tới đạo ảnh đó, sáu lão già Trảm Linh cùng đệ tử Huyết Yêu Tông phía sau Mạnh Hạo đều ngẩn ra.
Tốc độ Mạnh Hạo rất nhanh, chớp mắt là tới gần, bảy tám tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đó đều biến đổi sắc mặt.
- Huyết Yêu Tông!
- Hắn là... không lẽ hắn là thiếu tông của Huyết Yêu Tông!
Trong lòng bảy tám người đó lộp bộp một tiếng, đang muốn lên phía trước để che giấu một cái gì đó thì Mạnh Hạo nâng tay phải lên, giống như chụp vào hư vô, hướng về bên cạnh nhấc lên một cái.
Oanh!
Dường như có một tầng mạc bị Mạnh Hạo xốc lên, khi dao động khuếch tán ra thì lộ ra một thiên địa khác ở bên trong, vẫn như cũ là hồ đạo, nhưng thứ trôi lơ lửng không phải là đạo ảnh mà là một ngọn núi lớn nhỏ mấy chục trượng.
Hư vô xung quanh ngọn núi đó vặn vẹo, có dao động phát ra liên tục, dường như có một loại từ lực nào đó, khiến cho pháp bảo của ba lão già đang chém giết lẫn nhau ở gần đó đều có chút không tự chủ được bị hút đi.
Sự xuất hiện của Mạnh Hạo lập tức khiến cho ba lão già đều biến sắc.
- Ngươi là ai! Ba người lập tức nhìn về phía Mạnh Hạo, khi thấy được quần áo của Mạnh Hạo cùng sáu lão già Huyết Yêu Tông thì bọn họ lập tức hút ngược một ngụm khí.
Thủ đoạn lúc trước bọn họ thi triển là để che giấu làm cho người ngoài nhìn không ra đầu mối, ba người bọn họ tranh đoạt thì ở bên trong, vốn tưởng rằng có thể lừa gạt được mọi người nhưng không nghĩ tới, lại bị Mạnh Hạo nhìn ra.
- Ân? Mạnh Hạo nhìn ngọn núi đó, hai mắt chớp lóe mãnh liệt, hắn liếc mắt liền nhìn ra được ngọn núi nhỏ này không phải vật tầm thường, thậm chí hắn còn cảm nhận được ở trên nó có một chút khí tức Trảm Linh.
- Pháp bảo cấp bậc Trảm Linh! Trong lúc lẩm bẩm, Mạnh Hạo đưa tay phải lên trực tiếp chụp về phía ngọn núi, ba lão già kia căn bản không có kịp ngăn trở, ngọn núi nổ ầm ầm, chợt rút nhỏ lại, hóa thành lớn nhỏ chừng bàn tay, rơi vào trong tay của Mạnh Hạo.
Thu hồi nó xong, thân thể Mạnh Hạo nhoáng lên một cái đi về phía xa.
Đám người Huyết Yêu Tông lập tức theo ở phía sau, ba lão già kia giậm chân một cái nhưng cũng không dám nảy sinh oán khí gì, tất cả bảo vật trong Hồ Đạo thượng cổ này vốn chính là vật vô chủ, xem ai có khả năng đoạt được mà thôi.
- Chết tiệt, đã lãng phí một ít thời gian ở nơi này, vẫn là dựa theo kế hoạch cũ, chúng ta đi đoạt của người khác vậy!
- Đi mau lên, bỏ lỡ lần phun trào này nữa là kết thúc rồi!
Ngay lúc ba lão già đó lựa chọn hồ đạo khác thì đột nhiên có một tiếng nổ ầm ầm cực kỳ lớn từ chỗ sâu trong phạm vi nơi này truyền ra. Ngay sau đó, một đạo ánh sáng nghìn trượng phóng lên cao, bên trong ánh sáng đó lại xuất hiện một cây chùy màu đen, bốn phía có tia chớp quấn quanh, phát ra tiếng nổ ngập trời, trực tiếp hấp dẫn ánh mắt của không ít người.
- Ngàn trượng... Chẳng lẽ là hồ đạo ngàn trượng phun trào.
- Hồ đạo ngàn trượng rất ít khi phun trào, nhiều nhất cũng chỉ là hồ đạo trăm trượng mà thôi, lần này không ngờ lại phun trào!
- Lần này là lần thứ nhất từ khi hồ đạo mở ra có hồ đạo ngàn trượng phun trào!
- Đáng tiếc nơi đó đều là đại tông gia tộc, chúng ta tranh không nổi!
Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên, nhìn về phía cột sáng ngàn trượng, con mắt của sáu lão già Trảm Linh phía sau hắn như bốc lửa, mang theo mấy ngàn đệ tử triển khai tốc độ cao nhất bay đi.
----------oOo----------
Chương trước Chương tiếp
Loading...