Này Anh Hôm Nay Anh Gặp Hoạ Đó - Trang 2
Chương 18
Bữa cơm này mỗi người đều có tâm tư riêng, đặc biệt là Kiều Tĩnh Như, cơm chưa ăn được hai miếng đã no vì tức. Lê Dao và bà Lê đều đang xem kịch vui, còn Lê Thiệu vốn dĩ cũng không ăn nhiều.
Chỉ có Khúc Yêu Yêu, ăn đến bụng phình lên, còn ợ một cái: "Cảm ơn bà Lê, món ăn nhà bà ngon quá ạ."
Kiều Tĩnh Như khinh thường nói: "Thì ra là đến ăn ké."
Khúc Yêu Yêu nghiêm túc phản bác: "Cô Kiều, cô nói sai rồi, là bà Lê mời tôi đến ăn cơm."
"Đúng vậy, là tôi đã mời Yêu Yêu, lần sau bảo A Thiệu dẫn cháu đến, tôi sẽ chuẩn bị món ngon cho cháu."
Khúc Yêu Yêu cười cảm ơn: "Vâng, cảm ơn bà Lê."
Ăn no nê, tinh thần cũng phấn chấn hơn, Khúc Yêu Yêu mới cảm nhận được có điều gì đó không ổn trong căn nhà. Cô nhìn sang Lê Dao, phát hiện trên người cô ấy có vẻ thoang thoảng mùi yêu khí.
Thực ra từ lúc bước vào nhà, Khúc Yêu Yêu đã cảm nhận được, chỉ là lúc đó mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào món vịt quay, không nghĩ nhiều, giờ nhìn lại, quả thật Lê Dao, em họ của Lê Thiệu, đã bị thứ gì đó quấn lấy.
Ăn xong, Lê Thiệu đưa Khúc Yêu Yêu đi, Lê Dao vừa đi học về thì đi theo anh lên xe.
Khi bọn họ lên xe, yêu khí càng mạnh hơn, Khúc Yêu Yêu hỏi: "Cô Lê, gần đây cô có đi đâu không?"
Lê Dao bối rối: "Tôi chưa từng đi đâu, tôi vẫn luôn ở trường."
Lê Thiệu biết cô sẽ không tự nhiên hỏi vậy: "Cô nhìn thấy cái gì à?"
Khúc Yêu Yêu chỉ cười lắc đầu: "Không có gì, tôi chỉ tò mò về trường học của cô Lê thôi, tôi còn chưa đến trường."
Lê Dao nhìn cô, thấy cô cũng vẫn còn nhỏ, không đi học mà đã đi làm, có lẽ gia đình gặp khó khăn: "Nếu cô có hứng thú, tôi có thể dẫn cô đi tham quan trường tôi, không nói gì khác, chỉ riêng nhà ăn của trường tôi cũng ngon lắm."
"Được thôi, vậy hôm nay đi luôn nhé."
Lê Dao nghĩ dù sao cũng không có việc gì, nên đồng ý: "Được, vậy anh ba, anh chở chúng ta đi đến trường nhé."
Lê Thiệu không biết Khúc Yêu Yêu đang tính toán gì, nhưng nhìn cô như vậy, có vẻ như thực sự rất hứng thú, nên anh lái xe đến trường Sư phạm Nhạc Thành.
Gần đến lễ hội Halloween, những chiếc đèn lồ ng bí ngô được treo trên hàng rào của trường học để tạo không khí lễ hội.
Đây là lần đầu tiên Khúc Yêu Yêu đến một nơi như thế này: "Đây là trường đại học sao, thật tráng lệ." Cô đi trong trường học, tìm kiếm yêu khí, và đi đến trước cửa ký túc xá: "Đây là đâu?"
"Đây là ký túc xá, thật trùng hợp, tôi ở trong tòa nhà này."
"Chị Dao, tôi có thể vào xem một chút không?"
Trên đường đi, Lê Dao và Khúc Yêu Yêu đã trò chuyện khá vui vẻ. Sau khi biết cô nhỏ hơn mình, Lê Dao bèn cho phép cô gọi mình là chị, Lê Dao là em út trong nhà, cô vẫn muốn trải nghiệm cảm giác được làm chị.
"Được thôi, nhưng anh ba không được lên đó đâu."
Lê Thiệu khoát tay: "Anh đợi dưới này." Sau khi Lê Dao vào, anh kéo Khúc Yêu Yêu lại, hỏi cô: "Cô muốn làm gì?"
"Chờ chút nữa tôi sẽ nói cho anh biết."
Bản thân Khúc Yêu Yêu cũng không chắc chắn, mọi chuyện phải chờ cô điều tra xong rồi mới nói.
Cô đi lên tầng sáu với Lê Dao, trong lúc đó cũng gặp vài người bạn cùng lớp của cô ấy. Khi được hỏi về Khúc Yêu Yêu, Lê Dao đều giới thiệu là em gái ở nhà. Khúc Yêu Yêu ngửi mùi hương trong không khí, quả nhiên, ở đây yêu khí nặng nề hơn nhiều.
Ký túc xá nữ đều là phòng bốn người, ba người bạn cùng phòng khác đều đang ở đó.
Thấy Khúc Yêu Yêu, Lâm Tiểu Mễ tò mò hỏi: "Ê Lê Dao, đây là ai vậy?"
Lê Dao vẫn nói là em gái.
Khúc Yêu Yêu nhìn xung quanh, trước tiên khen ngợi một câu: "Wow, chị Dao ơi, ký túc xá của các chị đẹp quá!"
Ký túc xá không có gì khác biệt so với những trường đại học bình thường, nhưng trong phòng con gái, thích treo rèm cửa màu hồng, dán áp phích các kiểu. Nhìn thấy thứ treo trên tủ quần áo, Khúc Yêu Yêu đã phát hiện ra mục tiêu.
"Ê, cái mặt nạ này đặc biệt ghê, hình con hồ ly kìa." Cô tiến đến xem, yêu khí chính là phát ra từ cái mặt nạ này.
Mạc Thư Ngôn đi đến, cầm lấy mặt nạ và nói: "Cái này bọn chị mua hai ngày trước khi đi chơi ở công viên giải trí, gần đây sắp đến Halloween rồi mà, ở đó có hoạt động diễu hành Halloween, cũng vui lắm, Lê Dao, cậu không đi thật là đáng tiếc."
Vài ngày trước bọn họ đúng là nói sẽ đi chơi, chỉ có điều Lê Dao phải tập luyện nên không đi.
"Không sao, lần sau cũng có cơ hội."
Diễu hành Halloween...
Khúc Yêu Yêu nhắc nhở họ: "Diễu hành Halloween rất nguy hiểm, các chị không nên đi nữa."
Mạc Thư Ngôn nghe xong bật cười ha hả: "Diễu hành Halloween chỉ là một hoạt động thôi, toàn là người cosplay ma, Lê Dao, em gái cậu thú vị thật đấy."
"Nơi đó có nhiều loại mặt nạ như vậy sao?"
"Đúng vậy, ngoài mặt nạ hồ ly ra còn có mặt nạ quỷ, rất nhiều kiểu dáng."
"Oa, thật thú vị, chị ơi, em có thể đeo thử mặt nạ của chị được không? Em chưa bao giờ đeo loại mặt nạ nào như vậy."
Mạc Thư Ngôn đưa mặt nạ cho cô: "Được chứ."
"Cảm ơn chị."
Khúc Yêu Yêu đeo mặt nạ lên, yêu khí trong nháy mắt tan biến. Còn tưởng là yêu quái tu vi hồ ly thâm, hóa ra chỉ là trò vặt vãnh.
"Thật thú vị, em trả lại chị nhé."
Yêu khí trên người Lê Dao, có lẽ là do dính từ mặt nạ mà ra.
Lê Thiệu ở dưới lầu đã chờ đến nỗi sắp hết kiên nhẫn. Xung quanh anh có vài cô gái đang đứng, cô gái gan dạ nhất tiến đến xin số anh.
"Anh đẹp trai, anh học khoa nào ạ? Cho em xin số WeChat được không?"
Lê Thiệu mặt không biểu cảm từ chối: "Tôi không học trường này."
"Là sinh viên trường ngoài à, không sao, em cũng có thể chấp nhận."
Anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy Khúc Yêu Yêu đang đứng trên cầu thang, anh nói một câu "cho qua" rồi đi đến chỗ cô: "Sao giờ mới xuống?"
Lê Dao nói đùa với anh: "Anh ba vẫn còn sức hút nhỉ, ôi, nếu anh thích ai, em sẽ đi xin số cho anh."
"Lo cho bản thân mình đi."
"Haha, anh ba ngượng à? Thôi được rồi, em không tiễn anh nữa, Yêu Yêu tạm biệt."
Khúc Yêu Yêu vẫy tay: "Tạm biệt, à phải rồi, chị Dao, nếu chị cảm thấy cơ thể không khỏe ở đâu, thì bảo anh Lê cho em biết nhé, nhất định phải nhớ đấy."
Lời nói của cô có phần khó hiểu, Lê Dao tuy nghe không hiểu, nhưng vẫn đáp: "Ừ, chị biết rồi."
Nhóm con gái đứng xem thấy anh đẹp trai đã có bạn gái, ai cũng thất vọng bỏ đi, đúng là ai đẹp trai cũng đều thích con gái xinh đẹp, trẻ trung.
...
Trên đường về nhà, Lê Thiệu hỏi cô: "Cô đi theo Lê Dao lên trên, có phát hiện gì không ổn không?"
"Ừm." Khúc Yêu Yêu kể lại cho anh những gì cô nhìn thấy trong ký túc xá: "Là một chiếc mặt nạ hồ ly, trên đó có yêu khí, nhưng mùi không nồng nặc lắm, có thể là vật dụng cá nhân của một con yêu quái nào đó. Tuy nhiên, theo bạn cùng phòng của chị Yêu, chiếc mặt nạ này được mua ngẫu nhiên từ một quầy hàng, nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ."
Vì Lê Dao không sao, Lê Thiệu cũng yên tâm.
"Không sao là tốt rồi, có thể là vô tình mua phải mà thôi."
"Mong là vậy."
Hơi yêu khí đó mơ hồ không rõ, Khúc Yêu Yêu cũng không thể ngửi ra rốt cuộc là của ai. Thôi bỏ đi, như Lê Thiệu nói, có lẽ là mua nhầm rồi.
Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, các cửa hàng ven đường cũng bày biện theo không khí Halloween, Khúc Yêu Yêu không hiểu: "Anh Lê, Halloween là gì vậy?"
"Nói đơn giản thì là lễ hội ma quỷ của phương Tây."
"Nhưng lễ hội ma quỷ có gì đáng để ăn mừng, chẳng phải rất nguy hiểm sao?"
Thấy cô nói nghiêm túc, Lê Thiệu suýt bật cười: "Ma quỷ phương Tây không dọa được người phương Đông, chỉ là để vui chơi náo nhiệt thôi."
"Nhưng tôi vẫn cảm thấy không ổn lắm."
Mặc dù nói vậy, nhưng khi nhìn thấy các hoạt động Halloween được quảng hồ ly trên TV, cô vẫn cảm thấy hứng thú: "Anh Lê, chúng ta cũng đi chơi đi!"
Lê Thiệu nhìn về phía TV, đang chiếu quảng hồ ly hoạt động của Khu vui chơi giải trí Hoan Nhạc Cốc ở thành phố Vũ: "Không phải cô nói không thích tổ chức lễ Halloween sao?"
Khúc Yêu Yêu hắng giọng, nghiêm túc nói: "Khụ khụ, không phải tôi muốn đi xem thử xem có gì bất thường không hả? Biết đâu có yêu quái trà trộn vào làm hại người, tiện thể trừ gian diệt ác cho dân. Anh Lê, làm nhiều việc thiện sẽ được báo đáp mà."
Lê Thiệu thầm nghĩ, chuyện này liên quan gì đến anh?
Anh không thích đến những nơi đông người, đặc biệt là khu vui chơi giải trí vào ngày lễ. Hầu hết các trò chơi đều phải xếp hàng hơn một tiếng, xem biểu diễn thì chen chúc chật kín người. Với thời gian đó, chi bằng làm việc khác còn hơn.
"Không đi, muốn đi thì tự bắt xe đi, Hoan Nhạc Cốc cũng không xa, ddi hai mươi phút là tới."
Khúc Yêu Yêu giả bộ đáng thương: "Anh thật sự không thể đưa tooi đi sao?"
"Không đi." Lê Thiệu trả lời rất dứt khoát.
Cố Hề khuyên cô: "Yêu Yêu, Halloween thật ra cũng chẳng có gì hay ho, thực tế không đẹp như trong phim quảng hồ ly đâu, nếu em muốn đi Hoan Nhạc Cốc, có thể đợi ngày thường đi, lúc đó thời gian xếp hàng cũng ngắn hơn, đúng không cậu Lê?"
Lê Thiệu nhìn đôi mắt long lanh của cô, thỏa hiệp nói: "Nếu trong khoảng thời gian này cô ngoan ngoãn không gây chuyện, tôi sẽ cân nhắc đưa cô đi."
Khúc Yêu Yêu dơ ngón út ra: "Hứa đi, không được nói dối."
Lê Thiệu do dự một lúc, rồi cũng đưa ngón út móc vào ngón út của cô: "Hứa không lừa dối."
Khúc Yêu Yêu luôn mong chờ được đi công viên giải trí, chỉ không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy.
"Xin hỏi anh là anh trai của Lê Dao phải không? Bạn ấy ngất xỉu trong ký túc xá."
Hôm đó, Lê Thiệu nhận được một cú điện thoại, người gọi tự xưng là bạn cùng phòng của Lê Dao. Nghe vậy, Lê Thiệu lập tức lái xe đến, Mạc Thư Ngôn và Lâm Tiểu Mễ dìu cô xuống nhà, Lê Thiệu đã bất tỉnh nhân sự.
Tuy được đưa đến bệnh viện kiểm tra, nhưng bác sĩ lại nói không có dấu hiệu bệnh lý, chỉ nghi ngờ do kiệt sức nên truyền một bịch glucose rồi cho xuất viện.
Lê Thiệu sợ bác cả lo lắng nên đã đón Lê Dao về nhà mình.
Vừa về Lê Dao vào nhà, Khúc Yêu Yêu đã nhận ra yêu khí.
"Đừng động đậy!"
Cô nghiêm mặt, tiến đến hỏi: "Chị Dao bị sao vậy?"
"Ngất xỉu ở ký túc xá."
Cái yêu khí này giống hệt với yêu khí trên chiếc mặt nạ hồ ly, không ngờ Lê Dao cũng bị dính.
Lê Thiệu nhẹ nhàng đặt cô lên giường, Khúc Yêu Yêu tập trung tinh lực vào trán Lê Dao. Cô cảm nhận được Lê Dao bị mắc kẹt trong mơ: "Phải tìm ra con yêu quái đã nhốt chị Dao trong mơ."
Cô nhớ đến chiếc mặt nạ, bèn bảo Lê Thiệu gọi điện cho bạn cùng phòng của Lê Dao.
Mạc Thư Ngôn trả lời, khi được hỏi gần đây Lê Dao đã ở đâu, chị ta chỉ nói: "Chúng tôi không đi đâu cả, chúng tôi chỉ đến Hoan Nhạc Cốc để xem diễu hành Halloween và Hôn lễ của Hồ Vương. Ngược lại, Lê Dao cũng bắt được quả tú cầu của người cosplay Hồ Vương hôm ấy."
Khúc Yêu Yêu vội vàng hỏi: "Quả tú cầu còn ở đó không?"
"Ở ký túc xá, Hồ Vương không những không lấy lại quả tú cầu mà còn nói lần sau sẽ cưới Lê Dao, nhưng đó chỉ là diễn kịch, cho nên chúng ta không để ý lắm. Nhân tiện, Lê Dao có ổn không?"
Lê Thiệu nói: "Không sao đâu, chỉ là bị sốt thôi, nghỉ vài ngày là khỏe lại."
"Vậy là tốt rồi, chắc tối qua bị lạnh rồi. Nếu có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ gọi điện cho tôi nhé."
Khúc Yêu Yêu ra hiệu bên cạnh, Lê Thiệu hiểu ý, liền nói: "Cái quả tú cầu kia có thể cho tôi không?"
Mạc Thư Ngôn đương nhiên không ý kiến gì, vốn dĩ đó là do Lê Dao bắt được.