Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nam Phụ Cực Phẩm Của Văn Ngọt Sủng Sống Lại

Chương 82



"Thế quái nào lại thành ra thế này!"
Nghiêm Đồng nhìn vào hot search trên mạng, quả thực sắp bị tức chết.
Gần đây hắn ta sống không tốt chút nào. Thực tế mà nói, từ sau khi Phương Tử Dương đảo ngược tình thế trong vụ video bắt nạt, cuộc sống của hắn ta bắt đầu không dễ chịu, làm cái gì cũng không thuận lợi!
Bây giờ hắn ta vô cùng hối hận vì lúc trước ép Phương Tử Dương quá lợi hại. Sao hắn ta có thể quên Phương Tử Dương giống như một chiếc lò xo, càng ép mạnh thì lực bật lại càng lớn. Hắn ta không nên gấp gáp như vậy, hẳn là nước ấm nấu ếch từ từ sẽ tới.
Cho tới bây giờ hắn ta mới phát hiện, đây không phải là thế giới giấy mà chỉ cần dùng từ ngữ là có thể diễn tả mọi thứ. Không phải cái gì cũng chắc chắn không thay đổi, dù hắn ta có lợi thế về cốt truyện, muốn sống tốt trong thế giới này không hề dễ dàng như hắn ta tưởng.
Từ khi Phương Ngạn Đông và Phương Khiêm Hạo lần lượt rơi đài vào tù, mọi việc mà hắn ta làm càng ngày càng khó khăn.
Tạ Văn Húc không giống như Phương Khiêm Hạo, vốn có sự đối địch tự nhiên với Phương Tử Dương. Tạ Văn Húc không thể nào giúp hắn ta đối phó với Phương Tử Dương như Phương Khiêm Hạo đã làm, thậm chí ngay cả khi hắn ta tự mình ra tay, cũng phải cẩn thận giấu giếm từng li từng tí không để Tạ Văn Húc biết.
Điều này đối với hắn ta mà nói thật sự quá cản trở.
Nhưng vấn đề thực tế là trong thời gian ngắn, hắn ta không thể rời bỏ Tạ Văn Húc được. Hắn ta cần Tạ Văn Húc làm chỗ dựa, hơn nữa hắn ta còn muốn lợi dụng Tạ gia sử dụng "bàn tay vàng" để kiếm tiền. Quan hệ hợp tác này không thể tách rời ngay lập tức...
Trước đó, hắn ta bị kích động quá mức, nhịn không được để Thi Mỹ Cảnh sớm động thủ với Phương Tử Dương. Nhưng ai mà ngờ cuối cùng Phương Tử Dương không có việc gì, còn Thi Mỹ Cảnh thì bị chỉnh thành phế nhân.
Đêm hôm đó khi ra tay.
Hắn ta vốn định đến để giải quyết hậu quả, giết chết Thi Mỹ Cảnh để bịt miệng. Nhưng khi đến nơi, hắn ta lại bị đánh ngất. Khi tỉnh lại ở một vùng hoang vu dã ngoại, hắn ta đã nghe tin Thi Mỹ Cảnh nhập viện.
Hiện tại vừa nghĩ tới, Nghiêm Đồng cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Ngay lúc này, hắn ta cuối cùng cũng hiểu ra một điều, đó chính là hắn ta luôn coi Phương Tử Dương như một kẻ ngốc mà tính kế. Nhưng thực tế có lẽ hắn ta mới là kẻ ngốc! Phương Tử Dương chắc chắn đã biết tất cả mọi thứ!
Hắn ta quá tự mãn, hoàn toàn quên mất cho dù Phương Tử Dương không có hào quang của nhân vật chính thì còn có chỉ số thông minh. Nếu Phương Tử Dương đã thấy rõ âm mưu của hắn ta từ vụ video bắt nạt, làm sao có thể không đề phòng hắn ta chút nào?
Lần này, Thi Mỹ Cảnh gặp nạn, còn hắn ta chỉ bị đánh ngất. Điều này rõ ràng là một lời cảnh cáo.
Mặc dù không biết tại sao Phương Tử Dương lại tha cho hắn ta, nhưng Nghiêm Đồng cảm nhận được một nỗi sợ hãi còn sâu hơn cả cái chết, cảm giác như mình bị thần chết coi thường, trở nên nhỏ bé.
***
Mặc dù rất không cam lòng, nhưng sau khi trở về hoảng loạn một thời gian, hắn ta rốt cuộc không thể sinh ra nửa điểm tâm tư tính kế Phương Tử Dương nữa.
Thậm chí, hắn ta bắt đầu hối hận vì sao lại tham lam đối nghịch với Phương Tử Dương, đoạt vị trí nhân vật chính làm gì.
Đầu hắn ta đúng là phải bị nước vào mới có suy nghĩ như vậy! Hắn ta biết cốt truyện, hắn ta có thể chiếm được "bàn tay vàng" của Phương Tử Dương, có được hai lợi thế này hắn ta đã có thể sống một cuộc sống phong quang rồi, sao lại không thể yên phận mà phải gây chuyện đi đối nghịch với Phương Tử Dương? Nhìn xem hiện tại đem cuộc sống của mình giày vò thành cái dạng gì.
Vì vậy, sau khi sống trong sợ hãi vài ngày, nhận ra Phương Tử Dương dường như không có ý định giết mình, Nghiêm Đồng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, quyết định tạm thời không đi trêu chọc Phương Tử Dương nữa, thay vào đó tập trung vào sự nghiệp của mình.
Dù sao thì hắn ta cũng đã chiếm được "bàn tay vàng" của Phương Tử Dương, cướp đi người đàn ông mà Phương Tử Dương yêu nhất, Phương Tử Dương chắc chắn không thể đạt được những thành tựu như trong sách.
Cũng may là gần đây Tạ Văn Húc không mạnh lắm, hắn ta lại gặp được cậu nhỏ Lục Yến của Phương Tử Dương. Hơn nữa, Lục Yến còn có cảm tình với hắn ta, sẵn sàng giúp hắn ta tiến vào giới giải trí, hoàn thành giấc mơ trở thành ngôi sao của hắn ta.
Nghĩ đến điều này, Nghiêm Đồng còn cảm thấy rất đắc ý hả giận.
Phương Tử Dương có trâu bò thì thế nào, người thân bên cạnh đều không thích cậu. Cha con Phương gia không thích Phương Tử Dương có thể còn có lý do, nhưng đến cậu ruột của mình là Lục Yến cũng như vậy, chẳng lẽ điều này không thể hiện hắn ta còn quyến rũ hơn Phương Tử Dương sao?
Lục Yến là ảnh đế đang nổi tiếng, rất có ảnh hưởng trong giới giải trí. Ngay khi vừa bắt đầu, hắn đã sắp xếp cho hắn ta một quảng cáo nước hoa ZD.
Nước hoa ZD là thương hiệu quốc tế, người được chọn quay quảng cáo đều là những ngôi sao hạng A. Nếu lần nào chọn người mới, thì người mới đó sẽ nổi tiếng chỉ một đêm sau khi quảng cáo nước hoa được phát hành!
***
Đây vốn là một cơ hội rất tốt, nhưng ai biết thợ trang điểm hắn ta gặp lúc đi quay phim lại là Chung Ninh.
Đối với Chung Ninh hắn ta dĩ nhiên nhớ rất rõ, lúc trước chính là ở Phương gia tổ chức tiệc nhận người thân cho hắn ta, thợ trang điểm tên Chung Ninh này liên hợp với Phương Tử Dương hãm hại hắn ta một phen, làm cho hắn ta mất mặt trong buổi tiệc nhận người thân, sau đó còn bỏ rơi hắn ta, làm cho hắn ta tức đến phát điên.
Chuyện này hắn ta vẫn nhớ kỹ.
Cho nên lần thứ hai gặp Chung Ninh, hắn ta không nhịn được mà coi đối phương như đối tượng để trút giận, trút hết những bực tức trong hơn nửa năm qua lên người đối phương, gây khó dễ trong lúc làm tạo hình khi quay quảng cáo.
Kết quả ai biết tính tình Chung Ninh lớn như vậy, trực tiếp cãi nhau với hắn ta ở hiện trường quay phim.
Sau khi về nhà, hắn ta tất nhiên không thể chịu nổi, một thợ trang điểm nho nhỏ lại dám không coi hắn ta ra gì, hắn ta nhất thời xúc động đã dùng nick nhỏ lên Weibo phơi bày một chút.
Một là để trút giận, hai là để bán thảm, tranh thủ cơ hội lăng xê tẩy trắng lời đồn đãi không tốt trước đó của hắn ta trên internet.
Hắn ta thực sự không nghĩ tới cuối cùng mọi chuyện lại trở thành như bây giờ, Chung Ninh trực tiếp phản hồi lại trên Weibo! Đáng hận nhất chính là đối phương còn đăng video lên!
Chung Ninh cụ thể đăng weibo như thế này:
Chung Ninh ✅:
【Hôm nay thấy trên Weibo có một chuyện khá thú vị, mặc dù chưa lên hot search nhưng cũng đã lan truyền rộng rãi, tôi cũng muốn tham gia chút... Đúng rồi, là chuyện này, trong quá trình quay quảng cáo cho nước hoa ZD, một thợ trang điểm nổi tiếng nào đó đã bắt nạt người mới... Thật sự là một câu chuyện đặc biệt có mùi vị, có phải không? Rất tốt, vậy bây giờ tôi sẽ nói cho mọi người biết, thợ trang điểm nổi tiếng trong câu chuyện này chính là tôi.】
【Không sai, như người mới đó nói, tôi đã dùng giọng điệu cực kỳ ác liệt để mắng mỏ người mới này tại hiện trường quay. Về điều này, tôi không nghĩ mình sai. Là một thợ trang điểm chuyên nghiệp, tôi không hề lơ là trong công việc, khi có người không hiểu gì mà phê phán một cách vô lý về trình độ chuyên môn của tôi, tôi thấy việc mình tức giận là hoàn toàn hợp lý...】
【Đối với vị cư dân mạng "tốt bụng" tiết lộ thông tin này, tôi chỉ hỏi cậu một câu, cậu có dám công bố toàn bộ video không? Nếu cậu không dám, thì tôi có thể tốt bụng giúp cậu.】
【... Vậy bây giờ tôi đã đối chiếu xong, mọi người có muốn biết người mới bị tôi "bắt nạt" là ai không? Ha ha, thật là thú vị, chính là người mà mọi người đã rất quen thuộc trong nửa năm qua, một người ngoài giới, đã từng gây ra sự kiện bắt nạt học đường, con riêng hào môn, tranh giành quyền thừa kế tập đoàn Tạ thị, chuyện "cẩu huyết" Phương gia, vụ lừa đảo điểm thi đại học... và rất nhiều sự việc tai tiếng khác, bạn học Nghiêm Đồng.】
【Đối với những "thành tích lừng lẫy" về bạn học Nghiêm Đồng, tôi tạm thời không phán xét, tôi chỉ muốn hỏi bạn học Nghiêm Đồng một câu, có phải cậu là người công khai trả thù tôi? Có phải cậu muốn debut ở vị trí center không?】
【Tốt lắm, vậy bây giờ tôi thành toàn cho cậu, không cần nói cám ơn.】
Cuối cùng là đính kèm hai video.
Một video là toàn bộ sự kiện xảy ra tại hiện trường quay quảng cáo nước hoa ZD ngày hôm đó.
Một video khác là video mà Chung Ninh quay ở Phương gia khi làm tạo hình, trong đó có cảnh Nghiêm Đồng bôi nhọ và trách móc Chung Ninh sau lưng.
Hai video cùng với lời mô tả của Chung Ninh trên weibo, đủ để cho mọi người hiểu được chân tướng của toàn bộ sự việc rốt cuộc là cái gì.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cái gì mà nhân sĩ trong giới tiết lộ thợ trang điểm nổi tiếng nào đó khi dễ người mới đều là bịa chuyện, đây rõ ràng chính là Nghiêm Đồng nhân cơ hội trả thù cộng thêm ác ý lăng xê trước khi xuất đạo!
Sau khi weibo của Chung Ninh được đăng tải, không ít ngôi sao hạng A trong giới giải trí đã đồng loạt chia sẻ lại và kèm theo lời bình luận rằng nhân phẩm và trình độ chuyên môn của thợ trang điểm Chung Ninh đều không thể bắt bẻ.
Có sự tham gia của những ngôi sao hạng A này, dư luận không có gì ngạc nhiên trực tiếp nghiêng về một phía.
Cư dân mạng nhao nhao tặc lưỡi thán phục:
"Đậu má, Nghiêm Đồng này cũng giỏi thật. Lúc trước ở trên mạng nói nhân phẩm của người khác có vấn đề, bên ngoài thì giả bộ như bạch liên hoa, bên trong thì như hoa ăn thịt người, tôi còn nghĩ là hơi quá đáng, dù gì những chuyện trước đây cũng là do những người thích cậu ta tự ý liên lụy đến cậu ta, tôi còn có chút đồng tình, nhưng bây giờ... Được rồi, trước đây không có bằng chứng, lần này thì rõ ràng không phải là vô tội."
"Không bàn đến những chuyện trước kia, lần này thợ trang điểm Chung Ninh thật sự là không thể chấp nhận được. Trong video rõ ràng là Nghiêm Đồng đang làm khó dễ thầy Chung, chọn ba lấy bốn khiến cho thầy Chung không thể nhịn được nữa mới mắng chửi người, vậy mà cậu ta không biết xấu hổ lại dám nói là nhân sĩ trong giới tiết lộ thầy Chung khi dễ người mới? Ha ha... Nhân sĩ trong giới này chẳng phải là Nghiêm Đồng tự mình làm à."
"Xem video thứ hai. Trong video, thầy Chung đã đến Phương gia để làm tạo hình cho Nghiêm Đồng, cậu ta không nghe lời khuyên mà tự ý phối đồ linh tinh, bị mất mặt, không tự kiểm điểm, ngược lại trách thầy Chung và Phương tiểu thiếu gia cố tình thông đồng hãm hại cậu ta xấu mặt, rồi cáo trạng với Phương tổng để trốn tránh trách nhiệm, sau đó có lẽ ghi hận thầy Chung, lần này nắm được cơ hội để trả thù cộng thêm lăng xê... Kết quả ai ngờ lại bị lật xe."
"Tôi đệt, rốt cuộc đây là mạch não thần kỳ gì thế? Cái người tên Nghiêm này là cái quái gì mà lại nghĩ thầy Chung sẽ nhận hối lộ để hợp tác hãm hại một nhân vật nhỏ bé nào đó? Nghiêm Đồng chắc chưa bao giờ tìm hiểu về thầy Chung rồi đúng không? Thầy Chung cũng xuất thân từ hào môn không thiếu tiền, cám ơn."
"Đâu chỉ vậy, nghe nói người yêu của thầy Chung là một đại lão tổng tài trong giới, chỉ là thầy Chung sống kín tiếng nên không bao giờ khoe khoang thôi..."
"Thật là buồn cười. Trước đây mạng xã hội còn nói Nghiêm Đồng bị oan, cái loại nhân phẩm như thế này thì dù chuyện của Phương thiếu gia không phải do Nghiêm Đồng tự tay làm, cũng chắc chắn không thoát khỏi liên quan đến cậu ta!"
"Vậy mà còn muốn làm ngôi sao? Tốt lắm, giờ thì được debut rồi, có vui không? Có ngạc nhiên không?"
"Chuyên gia tạo drama, nổi tiếng như vậy rồi còn muốn nổi tiếng hơn nữa sao? Chậc chậc..."
Qua nhiều lần xuất hiện trên hot search, hình ảnh của Nghiêm Đồng trong lòng phần lớn cư dân mạng thật sự không còn tốt đẹp nữa.
Trước kia còn có Tạ Văn Húc đứng ra bảo vệ, lợi dụng thế lực nhân mạch của Tạ gia để giúp hắn ta dập tắt tin đồn, tìm thủy quân khống chế bình luận tẩy trắng. Bây giờ Tạ Văn Húc đã tỉnh táo lại, tự nhiên không có khả năng lại không quan tâm giúp hắn ta, hơn nữa Tạ Văn Húc cũng không đồng ý Nghiêm Đồng tiến vào giới giải trí, nên càng không muốn nhúng tay vào.
Lục Yến ngược lại muốn hỗ trợ, nhưng năng lực của Lục Yến có hạn. Người yêu của Chung Ninh là đại lão của một trong hai công ty giải trí hàng đầu, lúc này Lục Yến cũng có chút ngần ngại không dám ra tay.
Vì thế, điều này dẫn đến toàn bộ sự kiện hiện ra cục diện nghiêng về một phía.
Thật ra, những lời chửi rủa chế giễu trên mạng hiện tại không mạnh bằng một nửa vụ bắt nạt Phương Tử Dương trước đây, nhưng chỉ như vậy thôi, Nghiêm Đồng đã gần như không thể chịu nổi rồi.
Tạ gia.
Nghiêm Đồng nhìn Tạ Văn Húc mặc kệ hắn ta cầu thế nào cũng thờ ơ, tức giận không kềm được, "Tạ Văn Húc! Anh rốt cuộc muốn em thế nào mới chịu giúp em? Chỉ là một cái hot search thôi mà, anh là bạn trai của em, tại sao không giúp em? Không phải anh nói muốn quên Phương Tử Dương, muốn đi tiếp cùng em sao, bây giờ anh lại đối xử với em như thế này?"
"Anh biết rõ tiến vào giới giải trí là giấc mộng của em, anh nói em không hiểu về máy tính của anh, không ủng hộ ước mơ của anh, vậy còn anh? Anh đã ủng hộ giấc mộng của em chưa?"
Nghiêm Đồng gần như hét lên, hắn ta thật sự sắp không chịu nổi Tạ Văn Húc nữa.
Tạ Văn Húc nhìn người trước mặt đang gào thét, cũng cảm thấy rất mệt mỏi.
Thật sự càng tiếp xúc với Nghiêm Đồng, hắn càng thất vọng. Ban đầu hắn đã không định so đo gì với Nghiêm Đồng về chuyện trước đó, hắn thực sự muốn quên đi những chuyện trước kia để đi tiếp với Nghiêm Đồng, hắn không muốn phân tâm để Phương Tử Dương coi thường hắn nữa.
Nhưng Nghiêm Đồng lại luôn làm cho hắn thất vọng, đặc biệt là khi Nghiêm Đồng làm sai mà không biết hối cải, lại còn có mặt mũi trách móc hắn.
Tạ Văn Húc vừa thất vọng vừa tức giận, "Tiểu Đồng, anh đã nói với em rất nhiều lần đừng vào giới giải trí để làm minh tinh gì đó. Trước đây chúng ta đã gây ra bao nhiêu chuyện, danh tiếng trên mạng của em đã thối rồi, dù em có tư bản bảo vệ thì cũng chỉ có thể đi theo con đường hắc hồng, anh có thể cho em một cuộc sống phong lưu vinh quang, tại sao phải chịu khổ như vậy?"
"Hơn nữa, lần này người em đắc tội là Chung Ninh, không phải là kẻ vô danh tiểu tốt, người yêu của hắn là ông chủ Tần Phong của một trong hai công ty giải trí hàng đầu. Dù anh muốn giúp em, cũng hoàn toàn không biết bắt đầu từ đâu..."
"Tạ gia của chúng ta hiện tại không còn như khi có Tạ Tranh, tài sản thu nhỏ hơn phân nửa, cũng không có thế lực trong giới giải trí, việc bước chân vào một lĩnh vực mới không phải chỉ cần tiền là giải quyết được. Em muốn anh giúp em bằng cách nào đây?"
Còn một điều mà Tạ Văn Húc chưa nói ra chính là, hắn nhớ trước đây Nghiêm Đồng rất hào phóng thiện lương lại ôn nhu, làm sao có thể làm ra chuyện bởi vì một chút chuyện nhỏ lại mang thù cố ý làm khó dễ người khác chứ.
Hơn nữa sau đó nhìn lại sự việc, hắn ta cũng không có ý định hối cải.
Nhưng mà bây giờ Nghiêm Đồng hoàn toàn không nghe lọt được.
Hắn ta cảm thấy Tạ Văn Húc chính là không muốn giúp hắn ta. Cho dù hiện tại Tạ gia không bằng trước kia cũng không đến mức không thể đối phó với một tổng giám đốc nhỏ trong giới giải trí chứ? Tạ Văn Húc hoàn toàn chỉ là đang thoái thác, Tạ Văn Húc thay lòng đổi dạ mới như vậy.
Cái gì mà muốn quên chuyện cũ, muốn đi tiếp cùng mình toàn là lời dối trá. Tạ Văn Húc chính là kẻ ba lòng hai dạ, chần chừ lại nhu nhược!
Lời hay không thể thông, Nghiêm Đồng cũng không muốn tiếp tục nhẫn nhịn nữa, cuối cùng lộ ra bộ mặt thật, trào phúng: "Tạ Văn Húc, đừng có nói mấy thứ linh tinh đó, anh chỉ đơn giản là không muốn giúp tôi thôi đúng không? Một nhà tạo mẫu, một tổng giám đốc nhỏ, Tạ gia của anh không giải quyết nổi sao? Anh thật sự nghĩ tôi là đứa ngốc dễ lừa à?"
"Cho tôi cuộc sống phong lưu vinh quang? Nghe hay nhỉ, Tạ Văn Húc, bây giờ anh có địa vị gì trong Tạ gia? Ngay cả tiền tiêu vặt cũng phải xin từ gia đình, làm gì cũng phải cẩn trọng, anh chẳng thể cho tôi bất cứ thứ gì, lại còn muốn cản trở tôi theo đuổi ước mơ, Tạ Văn Húc, anh không thấy mình quá ích kỷ sao?"
"Tôi ích kỷ..."
Tạ Văn Húc nhìn trào phúng trên mặt Nghiêm Đồng, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Nghiêm Đồng lấy cái tư cách gì mà nói hắn ích kỷ? Hắn đã hy sinh bao nhiêu cho Nghiêm Đồng, bây giờ hắn ta lại nói hắn ích kỷ?
Hắn đã bao giờ ngăn cản Nghiêm Đồng theo đuổi ước mơ chưa? Hắn chỉ muốn phân tích thực tế cho hắn ta thấy, danh tiếng của Nghiêm Đồng bây giờ tệ hại như thế nào, bước chân vào giới giải trí chỉ là con đường hắc hồng, hắn thực sự lo lắng cho hắn ta nên mới khuyên hắn ta.
Ngược lại, hắn mới là người thực sự vì Nghiêm Đồng mà có thể từ bỏ ước mơ, đúng không? Chỉ vì muốn đi du lịch với Nghiêm Đồng mà hắn đã bỏ lỡ một sự kiện trọng đại khó có được một lần ở trong Dạ Tiềm!
Tạ Văn Húc muốn nói chuyện.
Nhưng Nghiêm Đồng nhanh hơn hắn, ánh mắt thương tâm, "Tạ Văn Húc, anh đã thay đổi, anh biết không? Đây chính là tình yêu của anh, ba lòng hai dạ, thay đổi bất cứ lúc nào. Khi người anh yêu phải chịu ấm ức, anh lại rụt đầu như con rùa rụt cổ... Anh nói anh yêu tôi, đây là cách anh yêu tôi sao?"
Tạ Văn Húc:...
Tạ Văn Húc đứng ngây ra.
Lời này đặt ở trên người Phương Tử Dương hắn có thể nhận, nhưng đặt ở trên người Nghiêm Đồng, quả thực chính là hoang đường chê cười có được hay không! Hắn đã vì Nghiêm Đồng trả giá đến nước này chẳng lẽ còn không tính là yêu sao?!
Rất hiển nhiên, trong mắt Nghiêm Đồng, những gì hắn làm vẫn chưa đủ.
Nếu Tạ Văn Húc là bạn trai của hắn ta, những gì hắn làm trước đó đều là điều tất nhiên phải làm, hơn nữa nếu không phải vì hắn ta nói quen với một đại lão thần bí có thể cung cấp hợp tác nghiên cứu khoa học, thì bây giờ Tạ Văn Húc còn có thể giữ vững vị trí người thừa kế hay không vẫn còn là điều đáng bàn.
Nghĩ đến đây.
Nghiêm Đồng đột nhiên nhận ra, đúng vậy, dù bây giờ hắn ta rất cần Tạ Văn Húc, nhưng có lẽ Tạ Văn Húc còn cần hắn ta hơn phải không? Cho nên nói, Tạ Văn Húc dựa vào cái gì mà ngăn cản hắn ta, tại sao hắn ta lại phải nhún nhường để lấy lòng đối phương?
Một khi hắn ta rời đi, hạng mục nghiên cứu mà chi thứ hai Tạ gia vừa mới bắt đầu sẽ phải tạm dừng.
Tạ Văn Húc đối xử với hắn ta như thế này chỉ là vì chưa nhận ra tầm quan trọng của hắn ta, quả nhiên, mối quan hệ chỉ dựa vào tình cảm thì không thể duy trì lâu dài, vẫn phải dựa vào lợi ích. Chỉ khi Tạ Văn Húc nhận ra tầm quan trọng của hắn ta, thì sau này khi hắn ta và Tạ Văn Húc kết hôn, hắn ta mới thực sự có chỗ đứng trong Tạ gia.
Trong chớp mắt, hắn ta bừng tỉnh.
Nghiêm Đồng lập tức lộ ra biểu tình mệt mỏi, nói: "Diễn xuất là ước mơ của em, em sẽ không từ bỏ. Tạ Văn Húc, gần đây chúng ta đã trải qua quá nhiều chuyện, em nghĩ chúng ta thật sự cần phải bình tĩnh lại một chút, thời gian này tạm thời không gặp nhau nữa..."
Nói xong, Nghiêm Đồng giống như người bị tổn thương sâu sắc, xoay người ảm đạm rời đi.
Tạ Văn Húc đứng tại chỗ.
Nhìn bóng lưng Nghiêm Đồng rời đi, cả người lại bối rối.
Chuyện lần này chẳng lẽ không phải bởi vì Nghiêm Đồng làm sai sao, tại sao cuối cùng lại giống như hắn đã phạm phải tội lớn nào đó, trở thành kẻ vô tâm bỏ rơi Nghiêm Đồng?
Không hiểu sao.
Tạ Văn Húc bỗng nhiên cảm thấy không đúng lắm.
Nhưng cụ thể có chỗ nào không đúng hắn lại nghĩ không ra, chính là mơ hồ cảm giác Nghiêm Đồng nói không đúng.
***
Ở phía khác.
Sau khi Nghiêm Đồng rời khỏi Tạ gia lần nữa, không giống như lần trước khi ra khỏi nhà chỉ biết chạy đến khách sạn, lần này hắn ta có nơi trực tiếp dừng chân, nhà của Lục Yến.
Hiện giờ ngoại trừ Tạ Văn Húc, Nghiêm Đồng chỉ còn có thể tìm đến Lục Yến, hơn nữa sau này hắn ta muốn phát triển trong giới giải trí, việc giao hảo với Lục Yến là ảnh đế nổi tiếng, là điều cần thiết.
Mặc dù Lục Yến không thể đối đầu trực diện để giúp Nghiêm Đồng trên mạng ngay lập tức, nhưng tiếp nhận và an ủi Nghiêm Đồng thì vẫn có thể.
Mặc dù hắn cũng đã đọc những tin tức tiêu cực về Nghiêm Đồng trên mạng, nhưng hắn không hoàn toàn tin tưởng. Bởi vì hắn là người trong giới giải trí, nên biết rõ những gì được tung ra trên mạng là thật giả lẫn lộn, lúc trước náo loạn mưa gió hắn lại không có mặt trong nước, những tin tức nghe đồn đương nhiên không đáng tin bằng những gì tự mình chứng kiến.
Bởi vì lần đầu gặp mặt cảm quan tương đối tốt, hơn nữa Nghiêm Đồng rất biết cách diễn, cho nên trong mắt Lục Yến, Nghiêm Đồng là bị bôi nhọ, đối phương thực sự là một chàng trai rất tốt, tất cả mọi người hiểu lầm hắn ta.
Nhìn đôi mắt đỏ hoe đáng thương của Nghiêm Đồng đến nương tựa, Lục Yến không khỏi mềm lòng an ủi, "Em yên tâm, khoảng thời gian này cứ ở lại nhà anh đi, giới giải trí là vậy, bị chửi là chuyện bình thường, chuyện này không có gì to tát cả, đợi đến khi sóng gió qua đi là được. Em tạm thời đừng phát ngôn gì trên weibo, dù Chung Ninh có nóng tính một chút, nhưng không phải là người đeo bám không buông, anh sẽ để quản lý của anh hỗ trợ em làm công tác PR hậu kỳ..."
Tuy rằng không phải là giải quyết ngay lập tức như mong đợi, nhưng ít ra cũng tốt hơn việc Tạ Văn Húc trực tiếp khuyên bỏ cuộc.
Nghiêm Đồng rất cảm động, "Cảm ơn anh, Lục Yến ca ca. Anh đối xử với em tốt như vậy, em thật sự không biết phải cảm ơn anh thế nào. Đợi đến khi ký hợp đồng với phòng làm việc của anh, em nhất định sẽ cố gắng hoàn thành mọi công việc, chỉ là lần này đã lãng phí tài nguyên quảng cáo mà anh giúp em tìm, em, em thật là vô dụng."
Giọng điệu tự trách nhìn qua thật sự là bất lực lại đáng thương.
Nhìn thấy như vậy, trong lòng Lục Yến vốn dĩ còn có chút trách hắn ta tại sao lại đi gây sự với Chung Ninh lập tức tiêu tán không ít. Hắn cũng rất thích ánh mắt đầy ngưỡng mộ của Nghiêm Đồng, bộ dáng ôn nhu yếu ớt kia cũng làm cho nam nhân rất dễ dàng sinh ra dục vọng bảo vệ, chà đạp.
Ánh mắt của Lục Yến trở nên sâu hơn, "Không có việc gì, em sắp trở thành nghệ sĩ đầu tiên ký hợp đồng với phòng làm việc của anh rồi, anh chăm sóc em là điều đương nhiên."
Rõ ràng chỉ là câu nói khách sáo bình thường, nhưng vì ánh mắt thay đổi mà bỗng nhiên không khí xung quanh trở nên đặc biệt ám muội.
Nghiêm Đồng rất hiểu đàn ông, cũng không phải là người mới không biết gì, gần như ngay lập tức nhận ra ý nghĩa trong ánh mắt của Lục Yến.
Hắn ta dừng lại một chút, có chút giãy dụa.
Nhưng rồi lại nghĩ đến việc Tạ Văn Húc rõ ràng là vị hôn phu của hắn ta bây giờ lại không giúp hắn ta, dù sao hắn ta cũng không phải con gái, cho dù có làm gì thì Tạ Văn Húc cũng không biết.
Dựa vào cái gì Tạ Văn Húc có thể lắc lư trái phải, hắn ta phải thủ thân như ngọc? Hơn nữa, so với một thanh niên vừa mới trưởng thành như Tạ Văn Húc, vẫn là Lục Yến thành thục ổn trọng kinh nghiệm phong phú, lại khiến hắn ta thích hơn. Ban đầu nếu không phải vì hoàn cảnh ép buộc, hắn ta cũng chẳng muốn ở bên Tạ Văn Húc.
Dù sao Tạ Văn Húc cũng không biết, mà giờ hắn ta cũng rất cần sự giúp đỡ của Lục Yến.
"Lục Yến ca ca, cảm ơn anh, có thể quen biết anh thật tốt..."
Nghĩ vậy, Nghiêm Đồng cúi đầu nói cảm ơn, lộ ra cái cổ trắng nõn trơn bóng, tràn ngập mị lực nhu nhược.
Lục Yến không kìm được mà ánh mắt càng trở nên sâu hơn.
***
Phương Tử Dương nhận được báo cáo từ thám tử Nghiêm Đồng đã chạy đến tìm Lục Yến, còn ở lại nhà Lục Yến, tin này đến vào ngày thứ ba sau khi hot search về Nghiêm Đồng và Chung Ninh nổ ra.
Nhìn tin nhắn trên điện thoại.
Phương Tử Dương suy nghĩ vài phút, sau đó gọi điện đặt mua một bộ vest màu xanh lá, nhờ người gửi đến cho Tạ Văn Húc.
Tạ Văn Húc đột nhiên nhận được món quà của cậu rất vui mừng, lại rất khẩn trương.
Hắn không biết đây rốt cuộc là ý gì, trong lòng trằn trọc thấp thỏm, chỉ có thể cẩn thận gọi điện thoại hỏi: "Phương Tử Dương, tôi nhận được một bộ vest, thật, thật sự là của cậu gửi sao?"
Lần này Phương Tử Dương không lạnh mặt, tâm tình rất tốt đáp lại: "Ừ, là tôi gửi."
Tạ Văn Húc nghe vậy có chút mừng rỡ, còn có chút không dám xác định: "Phương Tử Dương, tại sao cậu đột nhiên lại nghĩ đến việc tặng quà cho tôi? Cậu là..." tha thứ cho tôi rồi sao?
Nhưng những lời phía sau còn chưa kịp nói ra, đã bị Phương Tử Dương cắt ngang, cười híp mắt, "Không có gì đặc biệt đâu, chỉ là tôi cảm thấy bộ vest này rất hợp với anh. Là quà chia tay tôi quên trước đây không tặng."
Quà chia tay.
Từ này làm cho Tạ Văn Húc cảm thấy chút chua xót, nhưng có thể nhận được quà lần nữa, vẫn rất cao hứng: "Cảm ơn, tôi rất thích. Chỉ là màu xanh này... hơi khó phối đồ. Vest thì nên chọn màu tối sẽ tôn lên khí chất hơn."
Tạ Văn Húc cẩn thận ám chỉ, muốn mượn cớ đổi màu để có thể gọi điện thêm vài lần nữa.
Phương Tử Dương:...
Khóe miệng Phương Tử Dương nứt ra, mỉm cười, "Anh thích là được rồi."
___________
Chương trước Chương tiếp
Loading...