Nam Chính Từng Bị Tôi Tra Sống Lại - Trang 2
Chương 72: Xuyên thành bá tổng ngược tâm thế thân
Bá tổng 01.
2
Có nhiều tiền cũng vô dụng.
Tác giả: Chước Nhiễm
Edit: Sâm
*
Không lâu sau khi Lâm Không Lộc và Lan Trạch kết hôn, họ thường bị hoàng hậu Anna và vợ chồng Lâm Văn Bách ám chỉ: Có phải hai đứa nên sinh một nhóc hổ rồi không? Hoặc sinh mèo con hoặc bé người cá cũng được.
Một năm sau khi Lan Trạch đăng cơ, cựu hoàng đế bệ hạ rảnh rỗi cũng gia nhập quân đội giục sinh đẻ.
Lâm Không Lộc không muốn mỗi thế giới đều để lại một nhóc con, lần nào cũng toát mồ hôi lạnh từ chối. Cũng may Lan Trạch không thiết tha với việc sinh con, chỉ ám ảnh với vợ mình nên chuyện này hoàn toàn nghe theo y.
Còn đối với vấn đề người thừa kế, Lan Trạch tỏ vẻ, không phải Lan Khoa và Lộ Già mới có con sao?
Lan Khoa: "?"
Lâm Không Lộc thực sự rất thích nhóc con của Lan Khoa và Lộ Già, nhóc khiến y nhớ đến Lâm nhãi con ở lại thế giới trước.
Y ở bên hắn cả một đời. Khi rời đi, đối phương cũng để lại cho y một luồng năng lượng từ sâu trong linh hồn, nó hoàn chỉnh hơn so với những mảnh linh hồn vỡ trôi dạt ở các thế giới trước.
Lâm Không Lộc xoa xoa giữa mày, cảm nhận nguồn năng lượng ấm áp ấy, khẽ cười thầm.
Hy vọng sẽ sớm được gặp lại anh... người yêu của em.
Y thầm nói trong lòng. Lúc thoát khỏi thế giới, y mau chóng hỏi hệ thống: "Nhóc con ở thế giới kia có khỏe không?"
0687: "Nhóc... không còn ở thế giới đó nữa."
"Cái gì?!"
"Đừng nóng đừng nóng, khoảng thời gian trước 0688 ngoài ý muốn trói buộc nhóc, dẫn nhóc đi đến thế giới khác làm nhiệm vụ, nếu may mắn thì không chừng hai người còn có thể gặp lại ở một thế giới nào đó đấy." 0687 sợ y sốt ruột nên vội vã giải thích, "Cho dù không gặp lại ở thế giới nhỏ thì chắc chắn sẽ gặp lại khi về Cục Quản Lý Thời Không."
Lâm Không Lộc trầm mặc, một lúc sau, y nghiến răng nghiến lợi: "Về sau còn nói nửa vời như thế, tôi đảm bảo cậu sẽ không còn nữa đâu!"
0687: TAT
*
Khi mở mắt ra, Lâm Không Lộc phát hiện mình đang đứng cạnh một chiếc giường sang trọng rải đầy cánh hoa, dưới chân là một tấm thảm xa hoa mềm mại.
Ánh đèn trong phòng mập mờ ái muội, cửa phòng tắm bên cạnh cũng là kính mờ. Hiển nhiên đây là một phòng trong khách sạn tình yêu. Mà trên chiếc giường đôi, một thanh niên mặc đồng phục bồi bàn, cuộn người lại như đang cố gắng chịu đựng điều gì đó.
Lâm Không Lộc nháy mắt biết được đây là thế giới nào. Y nhìn thanh niên trên giường, bỗng cảm thấy mong chờ và hơi kích động.
Nam chính của thế giới này tên Cố Từ, là người cầm quyền Cố gia – nhà thế lực giàu có hàng đầu của thành phố A, thần bí, hùng mạnh và cao quý, không bao giờ lộ diện trước công chúng.
Nhưng trong một lần xui xẻo, hắn vô tình bị mất trí nhớ, lưu lạc đến thành phố C rồi làm công ở quán bar, sau đó bị một bá tổng tốt thí bao dưỡng, coi như thế thân.
Lâm Không Lộc chính là bá tổng tốt thí kia, lòng có ánh trăng sáng, lại muốn nuôi thế thân.
Bởi vì ánh trăng sáng là quý công tử nhà hào môn, còn y là thổ hào làm giàu, người ta chướng mắt y, y cũng ngại theo đuổi.
Nhưng Cố Từ thì khác, khi y gặp được Cố Từ đối phương đã mất trí nhớ, thoạt nhìn chỉ là một bồi bàn trong quán bar, còn đắc tội người xấu rồi bị trả thù, bị ép uống spring dược trong truyền thuyết.
Nói tóm lại, vừa nhìn đã biết không quyền không thế, rất dễ bắt nạt.
Bá tổng tốt thí cảm thấy Cố Từ có hơi giống ánh trăng sáng trong lòng mình, lập tức nổi lòng riêng, vội cứu người đưa đến khách sạn, ngày hôm sau ngỏ lời hẹn hò.
Lúc bấy giờ Cố Từ mù mờ như một tờ giấy trắng, vì bá tổng tốt thí cứu hắn, lại giúp hắn trả hết nợ nần, còn cho tiền chữa bệnh cho "mẹ nuôi" hắn, hắn liền đơn phương hứa hẹn "định ước"*, đồng ý với y.
*Nguyên văn là "芳心暗许 – Phương tâm ám hứa": thích người ta không dám thổ lộ, nhưng trong thâm tâm thì đã thầm muốn gả cho người ta rồi.
Nhưng bá tổng nuôi thế thân chỉ để nhìn người nhớ người, trong lòng luôn thương nhớ ánh trăng sáng.
Đối với ánh trăng sáng, y muốn liếm còn chẳng được. Nhưng đối với Cố Từ, y chỉ cho tiền, không cho tình yêu.
Không chỉ vậy, hắn còn luôn mồm trích lời mấy thằng cặn bã "Tôi chỉ chơi đùa thôi" "Nếu cậu nghĩ thế thì tôi đành chịu" "Cậu làm vậy chỉ vì tiền thôi" "Uống nhiều nước ấm vào, tôi đâu phải bác sĩ", bạo lực lạnh Cố Từ.
Chỉ là bá tổng tốt thí không ngờ rằng Cố Từ nhìn như không quyền thế không địa vị, có thể tùy ý hiếp đáp lại là một người có xuất thân lẫy lừng, lại còn là người mà ánh trăng sáng của y chỉ dám yêu thầm, không dám theo đuổi.
Sau này, khi ánh trăng sáng biết được chuyện đã tức giận đến mức lập tức nói sự thật với Cố Từ rồi dẫn hắn về Cố gia để gặp bác sĩ.
Cố Từ nhanh chóng lấy lại trí nhớ, hắn không thể hiểu nổi một bản thân hèn mọn đến vậy, đối với bá tổng tốt thí lại càng ghét đến cực điểm.
Thấy vậy, ánh trăng sáng tức khắc lấy cớ trút giận cho hắn, giúp hắn xử lý bá tổng, khiến đối phương tự nguyện* phá sản, lưu lạc đầu đường xó chợ rồi chết thảm chờ thành tựu.
*Nguyên văn là "喜提" – một từ chuyên dùng trong buôn bán online thông qua việc dùng Weixin, cũng có 1 mặt nghĩa là đạt một việc gì đó khiến tâm trạng phấn khởi, vui vẻ. Mình không hiểu ý ở đây lắm TT.
*
Rõ ràng, thời điểm Lâm Không Lộc xuyên đến chính xác là khi y vừa cứu Cố Từ ra khỏi quán Bar, đưa đối phương đến khách sạn.
Không sai, thanh niên trước mắt với khuôn mắt đỏ bừng, tóc mướt mồ hôi, đang kìm nén những tiếng rê.n rỉ, đúng là nam chính Cố Từ trúng spring dược – thế thân sắp bị y bao nuôi.
2
Lâm Không Lộc rất mong chờ, dựa vào tình hình ở những thế giới trước, nam chính rất có thể là người yêu của y.
Y vô thức tiến lên, căng thẳng chăm chú nhìn thanh niên đang nằm trên giường. Y ngập ngừng, rồi vươn tay vén mái tóc ướt đẫm trên trán đối phương.
Đúng lúc ấy Cố Từ mở mắt, con ngươi đen láy nhuốm màu đỏ au, nhưng ánh mắt lại trống rỗng, rõ là đã nhịn đến khó nhằn lắm rồi.
Hắn rất đẹp, đường nét sâu sắc, con ngươi đen trầm, ngày thường nhìn ai cũng lạnh lùng. Giờ đây nó nhuốm đỏ lại khiến sự dụ hoặc thanh lãnh cấm dục xuất hiện ngoài ý muốn.
Lâm Không Lộc hơi giật mình, còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn xoay người áp đảo, rồi răng môi y bị mút lấy một cách mạnh bạo.
"Ưm!" Lâm Không Lộc mất cảnh giác, bất giác giơ chân định đá, nhưng cảm giác quen thuộc từ sâu trong linh hồn khiến y khựng lại.
Chỉ một giây do dự, chân y đã bị đối phương giữ chặt, lực tay vô cùng mạnh.
Lâm Không Lộc: Đệt.
Bị thế thân áp đảo, bá tổng hắn đây sao có thể giữ vững uy phong?
Y dùng sức vùng lên, tựa hồ muốn rời đi, nhưng hơi thở ngày càng trĩu nặng, mồ hôi chảy dài theo thái dương, đọng lại trên chiếc cằm xinh đẹp, không hiểu sao lại khơi dậy trong lòng người... khát vọng khôn cùng.
Lâm Không Lộc: ** **!
Y cảm thấy rất không ổn, quả nhiên, ngay giây sau Cố Từ lại đè xuống, cánh tay ôm chặt lấy eo y, môi mỏng cũng áp xuống, gặm cắn bừa bãi.
Lâm Không Lộc: Má má má!
Thôi vậy, nể tình nam chính thế giới này là người yêu y, không phải không thể... Nhưng kỹ thuật cũng quá tệ rồi.
*
Ngày hôm sau, Lâm Không Lộc tỉnh dậy thì phát hiện mình còn bị Cố Từ ôm. Cánh tay đối phương đặt trên eo y, hơi thở gần kề bên gáy.
Lâm Không Lộc chớp mắt, phải mất một lúc lâu sau y mới hoàn hồn. Vậy mà y vừa xuyên qua đã... ngủ với nam chính?
Kiếp trước làm gì có chuyện như vậy, dù sao y cũng là con tốt. Mặc dù y từng bao nuôi đối phương một khoảng thời gian lúc hắn gặp xui, nhưng y khẳng định thật sự không làm gì nam chính.
Nhưng bây giờ diễn biến thế này... Thôi, hình như cũng không có vấn đề gì.
Nếu Cố Từ là người yêu, vậy y cũng không định chỉ làm con tốt, xuống sân khấu sớm.
Tận dụng cơ hội này để quyến rũ đối phương luôn. Cũng may Cố Từ còn chưa khôi phục trí nhớ, nếu không thật sự rất khó khăn.
0687: "Ting, độ yêu thích của mục tiêu là 30, giá trị hắc hóa 3."
Lâm Không Lộc quay đầu, quả nhiên thấy Cố Từ cũng đã tỉnh, đôi ngươi đen nhánh nhìn y chằm chằm.
Lâm Không Lộc nhớ lại chuyện đêm qua, hơi đỏ mặt, hắng giọng bảo: "Anh tỉnh rồi à? Tối hôm qua tôi cứu anh, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như này. Hay là từ nay mình ở bên nhau nhé, thế nào?"
Cố Từ trầm mặc.
0687: "Ting, độ yêu thích của mục tiêu là 40, giá trị hắc hóa 3."
Lâm Không Lộc vui mừng khôn xiết. Xem đi, người yêu chưa khôi phục trí nhớ, mù mờ dễ lừa dễ công lược vậy đấy.
Có điều bây giờ y là bá tổng, cần phải diễn theo thiết lập nhân vật.
Nghĩ vậy, Lâm Không Lộc trầm ngâm một lúc, lấy điện thoại ra bảo: "Nghe nói gia cảnh của anh không được tốt, để tôi chuyển ít tiền cho anh dùng tạm."
Y mở ứng dụng, chọn quét mã chuyển khoản, rồi tìm điện thoại của Cố Từ, dùng mặt đối phương mở khóa. Suốt cả quá trình không hề hỏi ý kiến của Cố Từ.
Lâm Không Lộc vốn định chuyển một triệu* trước, nhưng bỗng nhớ ra bá tổng tốt thí dù có tiền nhưng là một người keo kiệt, y do dự một hồi rồi xóa một số 0 đi.
*Một triệu tệ = khoảng 3 tỷ 3 VNĐ.
1
Hết cách, bá tổng không phải sinh ra đã ngậm thìa vàng, mà là dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, đã quen thói tằn tiện từ bé.
Quan trọng nhất là kiếp trước y xuyên đến từ sớm, người dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng kỳ thật chính là bản thân y, từng đồng từng cắc đều do y làm lụng vất vả mới kiếm được.
Mà lần này y cũng không định rời đi ngay khi hết cốt truyện, trước khi bị ánh trăng sáng làm cho phá sản, chẳng lẽ không được trộm tiết kiệm ít tiền riêng sao? Nếu không lỡ lại phá sản, y phải uống gió Tây Bắc à?
Nghĩ như thế, Lâm Không Lộc yên tâm thoải mái xóa bớt thêm một số 0 khác.
Rất nhanh, một giọng nữ ngọt ngào vang lên trong phòng: "Bạn có thông báo biến động số dư, mười nghìn tệ."
*Từ ba tỷ xuống bă trăm triệu xuống ba mươi triệu =)))))))))))))
Cố Từ không nói gì, nhưng hơi nhướng mày.
Lâm Không Lộc khẽ ho một tiếng, nghiêm túc bảo: "Anh có nhiều tiền như vậy cũng vô dụng, nếu cần gì thì có thể nói thẳng cho tôi biết."
Cố Từ lần này không im bặt nữa, mà cất tiếng nói lười biếng pha chút sự nghiền ngẫm: "Được."
____________________
Tác giả:
Tiểu Lộc: Bá tổng sống cũng không dễ dàng, bây giờ nuôi thế thân là sẽ cạnh tranh vô nghĩa*. Không chi được một triệu cũng ngại mở miệng, cũng may mà nhà y được hời.
*Nguyên văn " 内卷 ": có nghĩa mọi người ngày càng làm việc chăm chỉ nhưng lợi nhuận không tăng, còn có thể đi xuống. Ý anh Lộc là ảnh có kiếm được thì cũng phải đưa cho thế thân tiêu =)))))
Sâm: Anw vì phân vân vụ xưng hô nên mình đã đi đọc trước để biết ai lớn tuổi hơn, thế giới này cũng kỳ ba lắm =))))))
2
Có nhiều tiền cũng vô dụng.
Tác giả: Chước Nhiễm
Edit: Sâm
*
Không lâu sau khi Lâm Không Lộc và Lan Trạch kết hôn, họ thường bị hoàng hậu Anna và vợ chồng Lâm Văn Bách ám chỉ: Có phải hai đứa nên sinh một nhóc hổ rồi không? Hoặc sinh mèo con hoặc bé người cá cũng được.
Một năm sau khi Lan Trạch đăng cơ, cựu hoàng đế bệ hạ rảnh rỗi cũng gia nhập quân đội giục sinh đẻ.
Lâm Không Lộc không muốn mỗi thế giới đều để lại một nhóc con, lần nào cũng toát mồ hôi lạnh từ chối. Cũng may Lan Trạch không thiết tha với việc sinh con, chỉ ám ảnh với vợ mình nên chuyện này hoàn toàn nghe theo y.
Còn đối với vấn đề người thừa kế, Lan Trạch tỏ vẻ, không phải Lan Khoa và Lộ Già mới có con sao?
Lan Khoa: "?"
Lâm Không Lộc thực sự rất thích nhóc con của Lan Khoa và Lộ Già, nhóc khiến y nhớ đến Lâm nhãi con ở lại thế giới trước.
Y ở bên hắn cả một đời. Khi rời đi, đối phương cũng để lại cho y một luồng năng lượng từ sâu trong linh hồn, nó hoàn chỉnh hơn so với những mảnh linh hồn vỡ trôi dạt ở các thế giới trước.
Lâm Không Lộc xoa xoa giữa mày, cảm nhận nguồn năng lượng ấm áp ấy, khẽ cười thầm.
Hy vọng sẽ sớm được gặp lại anh... người yêu của em.
Y thầm nói trong lòng. Lúc thoát khỏi thế giới, y mau chóng hỏi hệ thống: "Nhóc con ở thế giới kia có khỏe không?"
0687: "Nhóc... không còn ở thế giới đó nữa."
"Cái gì?!"
"Đừng nóng đừng nóng, khoảng thời gian trước 0688 ngoài ý muốn trói buộc nhóc, dẫn nhóc đi đến thế giới khác làm nhiệm vụ, nếu may mắn thì không chừng hai người còn có thể gặp lại ở một thế giới nào đó đấy." 0687 sợ y sốt ruột nên vội vã giải thích, "Cho dù không gặp lại ở thế giới nhỏ thì chắc chắn sẽ gặp lại khi về Cục Quản Lý Thời Không."
Lâm Không Lộc trầm mặc, một lúc sau, y nghiến răng nghiến lợi: "Về sau còn nói nửa vời như thế, tôi đảm bảo cậu sẽ không còn nữa đâu!"
0687: TAT
*
Khi mở mắt ra, Lâm Không Lộc phát hiện mình đang đứng cạnh một chiếc giường sang trọng rải đầy cánh hoa, dưới chân là một tấm thảm xa hoa mềm mại.
Ánh đèn trong phòng mập mờ ái muội, cửa phòng tắm bên cạnh cũng là kính mờ. Hiển nhiên đây là một phòng trong khách sạn tình yêu. Mà trên chiếc giường đôi, một thanh niên mặc đồng phục bồi bàn, cuộn người lại như đang cố gắng chịu đựng điều gì đó.
Lâm Không Lộc nháy mắt biết được đây là thế giới nào. Y nhìn thanh niên trên giường, bỗng cảm thấy mong chờ và hơi kích động.
Nam chính của thế giới này tên Cố Từ, là người cầm quyền Cố gia – nhà thế lực giàu có hàng đầu của thành phố A, thần bí, hùng mạnh và cao quý, không bao giờ lộ diện trước công chúng.
Nhưng trong một lần xui xẻo, hắn vô tình bị mất trí nhớ, lưu lạc đến thành phố C rồi làm công ở quán bar, sau đó bị một bá tổng tốt thí bao dưỡng, coi như thế thân.
Lâm Không Lộc chính là bá tổng tốt thí kia, lòng có ánh trăng sáng, lại muốn nuôi thế thân.
Bởi vì ánh trăng sáng là quý công tử nhà hào môn, còn y là thổ hào làm giàu, người ta chướng mắt y, y cũng ngại theo đuổi.
Nhưng Cố Từ thì khác, khi y gặp được Cố Từ đối phương đã mất trí nhớ, thoạt nhìn chỉ là một bồi bàn trong quán bar, còn đắc tội người xấu rồi bị trả thù, bị ép uống spring dược trong truyền thuyết.
Nói tóm lại, vừa nhìn đã biết không quyền không thế, rất dễ bắt nạt.
Bá tổng tốt thí cảm thấy Cố Từ có hơi giống ánh trăng sáng trong lòng mình, lập tức nổi lòng riêng, vội cứu người đưa đến khách sạn, ngày hôm sau ngỏ lời hẹn hò.
Lúc bấy giờ Cố Từ mù mờ như một tờ giấy trắng, vì bá tổng tốt thí cứu hắn, lại giúp hắn trả hết nợ nần, còn cho tiền chữa bệnh cho "mẹ nuôi" hắn, hắn liền đơn phương hứa hẹn "định ước"*, đồng ý với y.
*Nguyên văn là "芳心暗许 – Phương tâm ám hứa": thích người ta không dám thổ lộ, nhưng trong thâm tâm thì đã thầm muốn gả cho người ta rồi.
Nhưng bá tổng nuôi thế thân chỉ để nhìn người nhớ người, trong lòng luôn thương nhớ ánh trăng sáng.
Đối với ánh trăng sáng, y muốn liếm còn chẳng được. Nhưng đối với Cố Từ, y chỉ cho tiền, không cho tình yêu.
Không chỉ vậy, hắn còn luôn mồm trích lời mấy thằng cặn bã "Tôi chỉ chơi đùa thôi" "Nếu cậu nghĩ thế thì tôi đành chịu" "Cậu làm vậy chỉ vì tiền thôi" "Uống nhiều nước ấm vào, tôi đâu phải bác sĩ", bạo lực lạnh Cố Từ.
Chỉ là bá tổng tốt thí không ngờ rằng Cố Từ nhìn như không quyền thế không địa vị, có thể tùy ý hiếp đáp lại là một người có xuất thân lẫy lừng, lại còn là người mà ánh trăng sáng của y chỉ dám yêu thầm, không dám theo đuổi.
Sau này, khi ánh trăng sáng biết được chuyện đã tức giận đến mức lập tức nói sự thật với Cố Từ rồi dẫn hắn về Cố gia để gặp bác sĩ.
Cố Từ nhanh chóng lấy lại trí nhớ, hắn không thể hiểu nổi một bản thân hèn mọn đến vậy, đối với bá tổng tốt thí lại càng ghét đến cực điểm.
Thấy vậy, ánh trăng sáng tức khắc lấy cớ trút giận cho hắn, giúp hắn xử lý bá tổng, khiến đối phương tự nguyện* phá sản, lưu lạc đầu đường xó chợ rồi chết thảm chờ thành tựu.
*Nguyên văn là "喜提" – một từ chuyên dùng trong buôn bán online thông qua việc dùng Weixin, cũng có 1 mặt nghĩa là đạt một việc gì đó khiến tâm trạng phấn khởi, vui vẻ. Mình không hiểu ý ở đây lắm TT.
*
Rõ ràng, thời điểm Lâm Không Lộc xuyên đến chính xác là khi y vừa cứu Cố Từ ra khỏi quán Bar, đưa đối phương đến khách sạn.
Không sai, thanh niên trước mắt với khuôn mắt đỏ bừng, tóc mướt mồ hôi, đang kìm nén những tiếng rê.n rỉ, đúng là nam chính Cố Từ trúng spring dược – thế thân sắp bị y bao nuôi.
2
Lâm Không Lộc rất mong chờ, dựa vào tình hình ở những thế giới trước, nam chính rất có thể là người yêu của y.
Y vô thức tiến lên, căng thẳng chăm chú nhìn thanh niên đang nằm trên giường. Y ngập ngừng, rồi vươn tay vén mái tóc ướt đẫm trên trán đối phương.
Đúng lúc ấy Cố Từ mở mắt, con ngươi đen láy nhuốm màu đỏ au, nhưng ánh mắt lại trống rỗng, rõ là đã nhịn đến khó nhằn lắm rồi.
Hắn rất đẹp, đường nét sâu sắc, con ngươi đen trầm, ngày thường nhìn ai cũng lạnh lùng. Giờ đây nó nhuốm đỏ lại khiến sự dụ hoặc thanh lãnh cấm dục xuất hiện ngoài ý muốn.
Lâm Không Lộc hơi giật mình, còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn xoay người áp đảo, rồi răng môi y bị mút lấy một cách mạnh bạo.
"Ưm!" Lâm Không Lộc mất cảnh giác, bất giác giơ chân định đá, nhưng cảm giác quen thuộc từ sâu trong linh hồn khiến y khựng lại.
Chỉ một giây do dự, chân y đã bị đối phương giữ chặt, lực tay vô cùng mạnh.
Lâm Không Lộc: Đệt.
Bị thế thân áp đảo, bá tổng hắn đây sao có thể giữ vững uy phong?
Y dùng sức vùng lên, tựa hồ muốn rời đi, nhưng hơi thở ngày càng trĩu nặng, mồ hôi chảy dài theo thái dương, đọng lại trên chiếc cằm xinh đẹp, không hiểu sao lại khơi dậy trong lòng người... khát vọng khôn cùng.
Lâm Không Lộc: ** **!
Y cảm thấy rất không ổn, quả nhiên, ngay giây sau Cố Từ lại đè xuống, cánh tay ôm chặt lấy eo y, môi mỏng cũng áp xuống, gặm cắn bừa bãi.
Lâm Không Lộc: Má má má!
Thôi vậy, nể tình nam chính thế giới này là người yêu y, không phải không thể... Nhưng kỹ thuật cũng quá tệ rồi.
*
Ngày hôm sau, Lâm Không Lộc tỉnh dậy thì phát hiện mình còn bị Cố Từ ôm. Cánh tay đối phương đặt trên eo y, hơi thở gần kề bên gáy.
Lâm Không Lộc chớp mắt, phải mất một lúc lâu sau y mới hoàn hồn. Vậy mà y vừa xuyên qua đã... ngủ với nam chính?
Kiếp trước làm gì có chuyện như vậy, dù sao y cũng là con tốt. Mặc dù y từng bao nuôi đối phương một khoảng thời gian lúc hắn gặp xui, nhưng y khẳng định thật sự không làm gì nam chính.
Nhưng bây giờ diễn biến thế này... Thôi, hình như cũng không có vấn đề gì.
Nếu Cố Từ là người yêu, vậy y cũng không định chỉ làm con tốt, xuống sân khấu sớm.
Tận dụng cơ hội này để quyến rũ đối phương luôn. Cũng may Cố Từ còn chưa khôi phục trí nhớ, nếu không thật sự rất khó khăn.
0687: "Ting, độ yêu thích của mục tiêu là 30, giá trị hắc hóa 3."
Lâm Không Lộc quay đầu, quả nhiên thấy Cố Từ cũng đã tỉnh, đôi ngươi đen nhánh nhìn y chằm chằm.
Lâm Không Lộc nhớ lại chuyện đêm qua, hơi đỏ mặt, hắng giọng bảo: "Anh tỉnh rồi à? Tối hôm qua tôi cứu anh, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như này. Hay là từ nay mình ở bên nhau nhé, thế nào?"
Cố Từ trầm mặc.
0687: "Ting, độ yêu thích của mục tiêu là 40, giá trị hắc hóa 3."
Lâm Không Lộc vui mừng khôn xiết. Xem đi, người yêu chưa khôi phục trí nhớ, mù mờ dễ lừa dễ công lược vậy đấy.
Có điều bây giờ y là bá tổng, cần phải diễn theo thiết lập nhân vật.
Nghĩ vậy, Lâm Không Lộc trầm ngâm một lúc, lấy điện thoại ra bảo: "Nghe nói gia cảnh của anh không được tốt, để tôi chuyển ít tiền cho anh dùng tạm."
Y mở ứng dụng, chọn quét mã chuyển khoản, rồi tìm điện thoại của Cố Từ, dùng mặt đối phương mở khóa. Suốt cả quá trình không hề hỏi ý kiến của Cố Từ.
Lâm Không Lộc vốn định chuyển một triệu* trước, nhưng bỗng nhớ ra bá tổng tốt thí dù có tiền nhưng là một người keo kiệt, y do dự một hồi rồi xóa một số 0 đi.
*Một triệu tệ = khoảng 3 tỷ 3 VNĐ.
1
Hết cách, bá tổng không phải sinh ra đã ngậm thìa vàng, mà là dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, đã quen thói tằn tiện từ bé.
Quan trọng nhất là kiếp trước y xuyên đến từ sớm, người dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng kỳ thật chính là bản thân y, từng đồng từng cắc đều do y làm lụng vất vả mới kiếm được.
Mà lần này y cũng không định rời đi ngay khi hết cốt truyện, trước khi bị ánh trăng sáng làm cho phá sản, chẳng lẽ không được trộm tiết kiệm ít tiền riêng sao? Nếu không lỡ lại phá sản, y phải uống gió Tây Bắc à?
Nghĩ như thế, Lâm Không Lộc yên tâm thoải mái xóa bớt thêm một số 0 khác.
Rất nhanh, một giọng nữ ngọt ngào vang lên trong phòng: "Bạn có thông báo biến động số dư, mười nghìn tệ."
*Từ ba tỷ xuống bă trăm triệu xuống ba mươi triệu =)))))))))))))
Cố Từ không nói gì, nhưng hơi nhướng mày.
Lâm Không Lộc khẽ ho một tiếng, nghiêm túc bảo: "Anh có nhiều tiền như vậy cũng vô dụng, nếu cần gì thì có thể nói thẳng cho tôi biết."
Cố Từ lần này không im bặt nữa, mà cất tiếng nói lười biếng pha chút sự nghiền ngẫm: "Được."
____________________
Tác giả:
Tiểu Lộc: Bá tổng sống cũng không dễ dàng, bây giờ nuôi thế thân là sẽ cạnh tranh vô nghĩa*. Không chi được một triệu cũng ngại mở miệng, cũng may mà nhà y được hời.
*Nguyên văn " 内卷 ": có nghĩa mọi người ngày càng làm việc chăm chỉ nhưng lợi nhuận không tăng, còn có thể đi xuống. Ý anh Lộc là ảnh có kiếm được thì cũng phải đưa cho thế thân tiêu =)))))
Sâm: Anw vì phân vân vụ xưng hô nên mình đã đi đọc trước để biết ai lớn tuổi hơn, thế giới này cũng kỳ ba lắm =))))))