Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế - Trang 4

Chương 51: C51: Ẩn nhẫn



Biên dịch: Yên Hy
Buổi sáng ngày hôm sau, Thẩm Ngôn dựa theo địa chỉ Hạ Lăng gửi, bước lên Aircar.
Đêm qua cậu lại cẩn thận kiểm kê một lần tài liệu cải tạo cơ giáp Ngân Dực, xác định không để xót cái gì, đồng thời đem sơ đồ thiết kế và danh sách cải tiến để vào con chip, mới an ổn đi ngủ.
Hy vọng ngày mai có thể cho đối phương một kinh hỉ.
Thiếu niên ngồi ở vị trí điều khiển, động tác thành thạo thiết lập lộ tuyến, Aircar màu trắng phóng lên cao, lấy tốc độ cực cao chạy như bay tại không trung, chỉ để lại tàn sáng trắng.
Dòng khí phun ra để lại phía sau một quỹ đạo thẳng tắp, qua hồi lâu mới biến mất.
Biệt thự Hạ gia nằm tại khu vực quảng trưởng trung ương Thủ Đô Tinh Cầu, chiếm diện tích đất lớn, đoạn đường này cho dù tiêu tốn vô số tiền cũng không mua được, càng như loại tượng trưng cho thân phận, thể hiện địa vị.
Đáng tiếc biệt thự to như vậy trống không, xác thật như lời Hạ Lăng, chỉ có một mình hắn.
Trừ cái này ra, còn có một vị quản gia tận trung với cương vị công tác.
Hạ Lăng sáng sớm đã chờ ở ngoài biệt thự.
Dáng người Alpha đĩnh bạt, như gỗ tùng trong rừng, cũng giống núi tuyết cô độc, chỉ cần đứng đó thôi cũng đủ mang tới phong thái khó bỏ qua.
Mái tóc dài màu bạc tự tơ lụa buông xuống trước ngực, áo sơmi nút thắt tận viên trên cùng, đường cong cơ bắp như ẩn như hiện dưới chất vải đơn bạc, lộ ra vài phần mỹ cảm cấm dục, tự phụ ưu nhã.
Mặt mày thanh lãnh hơi nhếch lên hai mắt xanh thẳm nhìn thẳng về nơi phương xa, cho dù ngoài mặt vẫn thong dong trấn định như cũ, chỗ sâu đáy mắt lại giấu giếm chờ mong.
Rốt cuộc, Aircar màu trắng từ không trung hạ xuống, thân ảnh Thẩm Ngôn dần dần hiện ra trước mắt hắn.
Hôm nay Omega mặc một áo sơmi sọc trắng đen, cà vạt màu tro đen thắt trên cổ áo trễ, để lộ một đoạn xương quai xanh cùng cổ thon dài.
Mà vòng cổ hắn đưa dán sát da thịt trắng sứ, ánh sáng tựa nước chảy linh động, càng tôn thêm màu da trắng nõn, trơn mượt giống dương chi bạch ngọc.
Khuy măng sét của áo sơ mi là những chiếc khuy bạc đơn giản nhất, trừ cái này ra thì không còn trang trí nào nữa, kiểu dáng ngắn gọn trang nhã, làm trên người đối phương thêm vài phần thiếu niên.
Hạ Lăng nhìn Thẩm Ngôn động tác uyển chuyển nhẹ nhàng từ trên xe nhảy xuống, vạt áo sơmi rộng thùng thình theo cơn gió thổi bay nhẹ ra sau, vải dệt kề sát phác họa ra vòng éo gầy tuyệt đẹp, mơ hồ có thể thấy được hình dáng cơ bụng nhợt nhạt.
Cà vạt trang trí cũng theo đó vòng thành chút độ cong, mái tóc rối loạn lộ ra khuôn mặt tinh xảo của Omega, mắt tím dưới ánh nắng chiếu rọi cũng xinh đẹp đến kinh người.
Một khắc Thẩm Ngôn nhìn lấy Thẩm Ngôn, đôi mắt Alpha từ trước đến nay bình tĩnh nổi lên gợn sóng, ánh mắt thâm thúy dừng trên người đối phương, lạnh lẽo quanh thân cũng tan đi vài phần.
Hắn tiến lên vài bước, rũ mắt, những ngón tay thon dài trắng nõn không tự chủ được nắm lấy cổ tay đối phương, giữa hơi thở có thể cảm nhận được hương bạc hà thanh mát, rất nhạt, nhưng cũng đủ khiến đầu óc hắn bay bổng.
Cằm Hạ Lăng căng chặt, khắc chế nhắm mắt, đặc biệt là ở —— thời điểm kỳ nhạy cảm hắn sắp đến gần.
Thẩm Ngôn cảm giác tay bị nắm thật rất chặt, nhưng mà Alpha vẫn không thỏa mãn, đầu ngón tay hơi lạnh chậm rãi trượt xuống, khớp xương ngón tay rõ ràng cường thế đan vào khe hở đối phương, sau đó hơi buộc chặt, biến thành tư thế mười ngón tay đan vào nhau, thân mật không thể chia lìa.
Phảng phất chỉ có như vậy, hắn mới có thể rõ ràng cảm nhận được Thẩm Ngôn tồn tại, tiến tới thỏa mãn dụ.c vọng chiếm hữu càng thêm mãnh liệt của chính mình.
Có phải tâm tình không tốt hay không?
Nghĩ đến hôm nay chỉ có một mình Alpha, ngày thường nói chuyện phiếm cũng chưa bao giờ đề cập đến gia đình, có lẽ quan hệ giữa hắn và ba mẹ không quá thân cận.
... Điểm này có vài phần tương tự cùng kiếp trước mình.

Trước 5 tuổi, khi cậu còn chưa kiểm tra ra thiên phú Tinh thần lực cấp 3S, dường như không có khác biệt gì với những đứa trẻ khác.
Có lẽ cậu cũng từng có được một gia đình hạnh phúc, một cặp cha mẹ yêu cậu.
Đáng tiếc, thời gian này duy trì quá mức ngắn ngủi.
Từ lúc 5 tuổi, thân ảnh cha mẹ rất ít xuất hiện trong ấn tượng không rõ ràng lắm, không biết có phải nguyên nhân do ký ức hỗn loạn hay không.
Tóm lại Thẩm Ngôn mỗi lần hồi tưởng, trước mắt hiện lên đều là khuôn mặt nghiêm túc của nguyên soái, cùng với những bài huấn luyện tàn khốc.
Thiên tài cũng phải trả một cái giá lớn.
Không biết Hạ Lăng có phải như vậy hay không?
Chẳng qua, cậu từ nhỏ đã biết trên người mình gánh trách nhiệm, nên không có một câu oán hận.
So với đại đa số người mà nói, cậu đã quá may mắn.
Cậu chỉ chịu huấn luyện gian khổ, trừ cái này ra, tất cả có được đều là thứ tốt nhất.
Cho dù cơ giáp sử dụng, khoang trị liệu, hay là chi phí ăn mặc ở quân bộ, cùng với gia cảnh thượng lưu, toàn bộ đều quá hoàn mỹ.
nhiều không đếm xuể.
Đến nỗi vinh dự, nên đạt được đều đạt được, có được các loại danh hiệu, hàm tước, quân công càng
Có vô số người hâm mộ cậu, duy trì cậu, yêu thích cậu, xác thật không có gì tiếc nuối.
Thẩm Ngôn suy nghĩ, cuối cùng cậu còn giế,t chết Vua dị thú, tuy rằng bằng cách thức đồng quy vu tận.
Nhưng có thể vì nhân dân tinh tế mang đến hoà bình, cũng coi như cái chết có ý nghĩa vậy.
Chờ cậu hoàn hồn, đã bị Hạ Lăng đưa tới phòng lưu trữ.
Trải qua năm sáu lần kiểm tra gắt gao, kèm theo âm thanh luồng gió "cạch cạch", cánh cửa nặng nề đóng chặt cuối cùng cũng mở ra, mang theo một bầu không khí phủ đầy bụi cùng hơi thở cổ xưa đập vào mặt.
Đây là biểu tượng di sản của gia tộc cổ xưa, là bằng chứng lịch sử được truyền từ đời này sang đời khác, là di sản văn hóa của trái đất cổ đại trong hàng ngàn năm.
Phòng này cách mỗi một đoạn thời gian sẽ được các nhân viên chuyên bảo vệ các di tích văn hóa cổ, ngày thường chưa từng được mở cho người ngoài.
"Thật sự có thể đi vào sao?"
Nhìn những chiếc giá cổ xưa bày ở bên trong, ánh mắt Thẩm Nghiên lập tức sáng lên, nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Lăng, đôi mắt màu tím hoa lệ tựa như ẩn chứa những vì sao.
"... Có thể."
Hạ Lăng nhìn ánh mắt xinh đẹp của cậu, còn muốn lộng lẫy hơn cả đá quý thượng đẳng nhất, trong veo không tì vết như thủy tinh, trong đó hiện rõ ảnh phản chiếu của mình, kết hợp với hàng mi dài khẽ chớp, khiến người ta chỉ muốn hôn nhẹ lên.
Nhưng hắn không thể.
Dù cho hắn cực kỳ khát vọng, lại chẳng thể làm gì.
Yếu hầu Alpha di chuyển, cơ bắp cánh tay lỏng lại chặt, cuối cùng vẫn buông tay.

Thiếu niên đã sớm bị thu hút bởi dãy bộ sưu tập rực rỡ, nện bước nhẹ nhàng về phía trước, tò mò nhìn đồ sứ đặt trên giá cổ.
Là một gia tộc cổ xưa đã được truyền qua vô số thế hệ, di sản của Hạ gia là không người có thể cập, hơn cả những bộ sưu tập trong một số bảo tàng Tinh tế.
Thẩm Ngôn nhìn đồ sứ trước mặt, hình vẽ và hoa văn trên đó hoàn toàn bất đồng với thời đại, màu sắc và đường nét cũng không rõ ràng như công nghệ in ba chiều, thậm chí một số lớp men đã bong tróc hơn nửa, lại có vẻ nhịp điệu độc đáo, là hương vị độc nhất sở hữu bởi lịch sử xa xưa.
Dù rằng chúng nó đều được lý bảo vệ, không thể chạm gần, nhưng lại không tổn hao chút nào đến việc Thẩm Ngôn yêu thích chúng.
"Cái này là Sứ Thanh Hoa(*), là một chiếc bình xuân bằng ngọc, thuộc loại đồ sứ."
(*) Sứ Thanh Hoa, (blue and white porcelain)là dòng tiêu biểu của nghệ thuật gốm sứ, mỗi tác phẩm như một bức tranh thủy mặc, lấy men trắng làm nền, chỉ dùng một màu mực, sắc độ chỉ biểu đạt qua độ đậm nhạt của bút pháp, y hệt như một tác phẩm Trung Quốc hoạ.
hình
Không biết khi nào, Hạ Lăng đi tới bên người cậu.
Khoảng cách hai người rất gần, hương gỗ tùng nhàn nhạt quanh quẩn bốn phía Thẩm Ngôn, mang theo hơi thở đặc trưng của Alpha, đem cậu bao lấy chặt chẽ, phá lệ thân mật.
Hạ Lăng đứng sườn sau Omega, từ góc độ này nhìn lại, nửa người trên của thiếu niên hơi nghiêng, nhưng lưng vẫn thẳng tắp, lộ ra một đường cong duyên dáng.
Áo sơ mi rộng thùng thình vì động tác mà dán sát phần lưng phía sau, phác họa đừờng cong mềm mại, vạt áo bị chặn bởi thắt lưng, càng làm eo nhỏ hơn, phảng phất từ phía sau có thể dùng một tay nhẹ nhàng ôm lấy.
Khớp xương ngón tay rõ ràng của Hạ Lăng nắm chặt, khắc chế dời mắt, vòng qua phía sau sóng vai đứng cùng Omega, giọng lành lạnh thấp vài phần, "Vài món bên trái là lọ hoa mận trắng xanh có hoa văn hình người, cổ đại dùng làm vật đựng rượu, lại có thể xem như vật trang trí.
"Mảnh sứ nhỏ này tên là Bình hít tráng men, phần lớn là dành cho cung đình xưa."
hình
......
Thẩm Ngôn mừng rỡ vừa kinh ngạc nhìn hắn, "Sao anh lại hiểu rõ bọn chúng như thế?"
Trước đó cậu cố ý sưu tầm trên Tinh Võng, nhưng mà có rất ít lời giới thiệu về đồ sứ cổ ngay cả trong cơ sở dữ liệu, rất nhiều đồ vật sớm đã bị thất lạc qua đoạn thời gian dài.
"Đã tìm đọc một ít tư liệu." Hàng mi Hạ Lăng dài hơi rũ, ngữ khí không có gì phập phồng, tựa hồ không đáng nhắc tới.
Nhưng bởi vì Omega thích, hắn vận dụng một ít đặc quyền, đem phần lớn dữ liệu gốc bị khuyết, từng ít khâu lại, cũng tiếp xúc với chuyên gia, lúc này mới hiểu biết.
Mà hắn làm hết thảy, chính vì có thể tại giờ phút này chia sẽ cùng đối phương.
Hạ Lăng cùng Thẩm Ngôn xem qua từng cái, đảm đương người giới thiệu, giọng điệu chậm rãi rõ ràng, tràn đầy kiên nhẫn.
Hai người cuối cùng còn làm một loại hình thủ công cắt giấy.
Tay thao tác cơ giáp Thẩm Ngôn lần đầu tiên tiếp xúc với thứ này, cho dù thiên tài cũng khó tránh khỏi vấp váp, cắt chữ hỷ đến xiêu xiêu vẹo vẹo.
hình
Nhưng dù vậy, cậu vẫn cực kỳ quý trọng cất giữ nó bên người, hơn nữa còn dùng quang não chụp vô số bức ảnh.
Nhìn Omega cong mắt, tâm tình Hạ Lăng cũng trở nên sung sướng lạ thường, khóe môi nhẹ nhàng nâng lên, ngay cả ánh mắt cũng nhu hòa xuống.

Dụ.c vọng chiếm hữu lẫn lòng ghen ghét do kỳ nhạy cảm đến gần mang tới, tại khắc này đều bị thỏa mãn tại tâm lý lấp đầy, tiện đà biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
"Nếu thích, cuốn 《Bách khoa toàn thư cắt giấy 》này tặng cho em."
Ngón tay thon dài đem cuốn sách mặt bìa cổ đẩy ra, lo đối phương không nhận, Hạ Lăng ngay sau đó bổ sung, "Đây là bản sao chép."
"Cảm ơn." Thẩm Ngôn chân thành nói cảm ơn, tiếp nhận rồi yêu thích không buông tay lật xem, mắt tím sáng lấp lánh, toát ra hồn nhiên cùng linh động thuộc về độ tuổi này.
Hơn nữa hôm nay còn mặc trang phục mới thoải mái, càng làm cậu thoạt nhìn giống một thiếu niên xinh đẹp không rành thế sự.
Thần sắc Hạ Lăng hơi giật mình.
Có trong nháy mắt hắn đột nhiên hy vọng đối phương có thể vẫn luôn bảo trì trạng thái này, vĩnh viễn bảo trì thiên chân cùng vui vẻ.
"Đúng rồi, tôi cũng có quà muốn tặng anh."
Tay trái Thẩm Ngôn ôm thư nửa dán lên ngực, nụ cười sáng ngời, lần đầu tiên chủ động cầm tay Alpha, giọng nói trong trẻo, "Chúng ta đến phòng chiếu phim đi."
Thiếu niên đang muốn lôi kéo đối phương rời đi, lại phát hiện người nọ ngồi tại chỗ không hề động đậy.
?
Thẩm Ngôn kỳ lạ ngoái đầu nhìn lại, liền nhìn đến lông mi hơi rũ Alpha, đôi mắt xanh thẳm như hình ảnh dừng lại trên ngón tay cậu, có vẻ hơi xuất thần.
"Hạ Lăng?"
"... Tôi mang em đi, phòng chiếu phim ở lầu 3."
Tầm mắt Alpha dừng trên tay giao nhau của cả hai một chút, lúc này mới đứng lên, bị đối phương lôi kéo đi ra khỏi phòng.
Hắn nhắm mắt, tận lực khiến bản thân bảo trì bình tĩnh.
Nhịp tim không cân bằng trong khoang ngực từ từ hồi phục theo sự điều chỉnh của hơi thở, cơ bắp căng cứng cũng dần dần thả lỏng, hắn rũ mắt nhìn ngón tay cả hai, ngay cả bước chân cũng chậm lại rất nhiều.
Hắn cẩn thận bảo vệ Omega lần đầu tiên chủ động, giống như lo lắng quấy rầy con bướm xinh đẹp lưu lại trên đầu ngón tay kia.
Nhưng nếu đã hạ xuống, hắn sẽ không để nó bay đi.
Chỉ là, hiện tại hắn, càng hy vọng con bướm có thể dừng lại lâu hơn một chút.
"Bên này." Alpha bỗng dưng dừng bước chân, nhìn thoáng qua phòng phía trước, trấn định nói: "Xin lỗi, thang máy tạm thời gặp trục trặc, ngày mai mới có thể sử dụng bình thường."
"Không sao, chúng ta đi cầu thang nha." Thẩm Ngôn không nghi ngờ hắn, dọc theo bậc thang một bậc một bậc đi lên.
Bởi vì diện tích biệt thự Hạ gia tương đối rộng, phòng chiếu phim lại nằm cuối lầu ba, hai người đi ước chừng mười phút mới đến nơi.
Thẩm Ngôn cảm giác bàn tay hai người đều ra chút mồ hôi.
Tuy vậy cậu không biết một điều, tầng lầu một phòng lưu trữ cũng có một phòng chiếu phim, hơn nữa còn lớn hơn cả phòng tại lầu ba.
Từ phòng lưu trữ vừa rồi, đi bộ chỉ cần một phút.
"Anh xem cái này trước đi."
Tiến vào phòng, Thẩm Ngôn đem con cho trong suốt gắn vào thiết bị chiếu, màn hình thật lớn giữa không trung hiện ra hình ảnh thực tế ảo 3D cơ giáp Ngân Dực.
Khi nhìn đến hình ảnh đầu tiên, tầm mắt Hạ Lăng liền hoàn toàn bị hấp dẫn, cằm tuyến hóp lại, biểu cảm trở nên nghiêm túc.
Cái này... Lại là sơ đồ cải tạo cơ giáp Ngân Dực?
Từ 5 năm trước Ngân Dực được ra đời dưới tay ba vị cơ giáp sư bậc thầy, chiếc cơ giáp này lấy tính năng siêu cường lẫn số liệu gần như hoàn mỹ nhanh chóng leo lên đỉnh, trở thành cơ giáp cấp R đứng đầu, được rất nhiều người yêu thích cơ giáp tôn sùng.

Số liệu được đưa ra ánh sáng, mỗi một linh kiện, mỗi một số liệu đều bị lấy tới phân tích tỉ mỉ, cuối cùng đưa ra kết luận là —— hoàn mỹ không thể phục chế.
Bản thân ba vị cơ giáp sư bậc thầy đã đại diện cho cấp độ cao nhất trong toàn bộ tinh tế, ba người liên hợp lại, linh cảm va chạm, kích phát lẫn nhau, hợp lực nghiên cứu hơn nửa năm, hao phí vô số tâm lực, rốt cuộc mới thiết kế ra cơ giáp độc nhất vô nhị này.
Từ phương diện này tới xem, không phải dễ dàng có thể làm lại.
Thu thập vật liệu hiếm cũng là khiêu chiến không nhỏ, không chỉ có yêu cầu tài lực lớn, còn cần con đường.
Huống chi, cơ giáp R cấp đều được định chế, số liệu nó không chỉ có dính dáng đến năng lực cơ giáp sư, còn liên quan rất lớn đến thói quen và trình độ của người thao tác.
Hạ Lăng vốn đã là thiên tài có Tinh thần lực gần tới SS, lại còn được nguyên soái bồi dưỡng từ nhỏ, thao tác cơ giáp không thể bắt bẻ, những người khác không làm ra được thao tác có hiệu suất chính xác cao như vậy.
Sự va chạm của cấp độ cao nhất trong ngành sản xuất, chồng chất của vô số yếu tố, mỗi bước không khuyết điểm, mọi thứ, cuối cùng đã tạo ra cơ giáp không gì sánh kịp này.
Cũng dùng số liệu thực tế chứng minh, xác thật hoàn mỹ không thể phục chế.
Năm năm qua, Ngân Dực chưa bao giờ cải biến dù cho một linh kiện, chưa từng được bất kỳ một cơ giáp sư này dị nghị.
Nó giống như một đỉnh cao không thể vượt qua trong cơ giáp, bản thân nó đại biểu cho sự hoàn mỹ, đại biểu cho thiết kế cơ giáp đỉnh cao, cũng đại biểu cho cực hạn của mỗi một số liệu.
Mà sơ đồ cải tạo trước mặt này ——
Hạ Lăng nhanh chóng đứng lên ghé vào màn hình, bước chân hỗn loạn tiết lộ nội tâm kích động khẩn trương của hắn.
Ngón tay thon dài kéo trên mô hình thực tế ảo 3D, xoay tròn, lấy đủ loại góc độ tới xem xét thuộc tính cơ giáp, đôi mắt xanh thẳm yên lặng nhìn cấu tạo bộ phận, hô hấp cũng theo đó dần dồn dập.
Tuy hắn cố trấn định cũng không khắc chế được kinh ngạc xen lẫn kích động trong nội tâm,trái tim nhảy lên ngày một nhanh hơn, thậm chí máu cũng đi theo sôi trào, đây là trạng thái tâm lý mỗi một người yêu thích cơ giáp không thể tránh khỏi.
Cho dù không có sơ đồ số liệu phân tích thiết kế kỹ càng hơn, nhưng là người hiểu biết Ngân Dực nhất, hắn biết đây là ý tưởng thiết kế hoàn toàn mới.
Bất đồng với tất cả hình thức thiết kế dĩ vãng, tiến hành đột phá dựa trên số liệu cơ sở, nhưng vẫn giữ lại hoàn mỹ thuộc tính lớn nhất, hai thứ hoàn hảo chồng lên nhau.
Trước đó, chưa từng có ai từng thử làm như vậy.
Một khi truyền ra ngoài, nhất định sẽ tạo thành oanh động toàn bộ ngành sản xuất cơ giáp.
Thẩm Ngôn đem hơn 60 mô hình thực tế ảo 3D chiếu một lần, đối mặt với Alpha từ trước đến nay gợn sóng bất kinh lại đang giấu khiếp sợ trong mắt, nụ cười trên khóe môi càng tươi thêm, "Như anh chứng kiến, chồng các thuộc tính khác nhau dựa theo dữ liệu gốc, tương ứng có bốn trạng thái: Do thám, gia tốc, phòng ngự và bùng nổ."
"Trạng thái 1- điều tra, thích hợp nhất trong tác chiến đội nhóm. Sau khi chuyển đổi, cơ giáp gia tăng thuộc tính tàng hình, giảm cường độ ánh sáng, đồng thời lắp đặt mắt dò xét trên nhiều bộ phận như cánh tay, vai..."
"Trạng thái 2- Gia tốc, thích hợp nhất trong đánh nhanh. Nó có thể tăng tốc độ tối đa. Sau khi chuyển đổi, một nút bấm sẽ loại bỏ bộ phận bảo vệ cánh tay, bảo vệ chân, bảo vệ vai, v.v..."
......
"Tóm lại, động cơ cơ giáp Ngân Dực đã đủ cường đại, bốn trạng có thể chuyển đổi bất cứ lúc nào, bình thường không có trường hợp đặc biệt thì dùng thuộc tính nguyên bản, chúng không can thiệp lẫn nhau."
"Vật liệu tôi cũng giúp anh mua rồi, đều nằm trong nút không gian này."
Cảm nhận được tầm mắt gần như ngưng đọng của đối phương, Omega đem nút không gian đưa ra, cười nhạt nói, "Việc cải tạo vẫn nên dựa vào cơ giáp sư, dù sao họ cũng quen thuộc cơ giáp anh hơn."
Nhìn thiếu niên vươn tay, Hạ Lăng chỉ yên lặng nhìn, thật lâu đều không có động tác.
Thẩm Ngôn cảm thấy hôm nay Alpha thật sự có chút kỳ quái, đây đã là lần thứ hai hắn xuất thần.
Đầu ngón tay trắng nhẹ nhàng đung đưa nút không gian được luồn bằng sợi dây mảnh trước mắt, ánh mắt của bên kia cuối cùng cũng di chuyển, Omega thu được đối phương cảm ơn một tiếng khàn khàn.
Hàng mi dài của Alpha buông xuống, chân mày có chút ẩn nhẫn nhăn lại, ngón tay căng thẳng đến phát đau, toàn thân đều đang mạnh mẽ tự khắc chế.
Đáng tiếc hình như vô dụng.
Hạ Lăng nhắm mắt, kỳ nhạy cảm của hắn... Dường như đã tới.


Chương trước Chương tiếp
Loading...