Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế - Trang 4
Chương 150: Ngoại truyện 7
Biên dịch: Yên Hy
Bữa tối lần này, ngoài Thẩm Ngôn và Hạ Văn Xuyên có bầu không khí nồng nhiệt, những người khác cơ bản đều ở trạng thái cứng đờ.
Thường Úc cúi đầu, bàn tay từ trước đến nay chỉ biết chơi game vụng về lột vỏ tôm, dùng một chút lực thiếu chút đâm thủng tay.
Nhưng con tôm được cố sức lột xong vẫn không tặng ra ngoài được.
Anh ta nương động tác lấy khăn giấy liếc nhìn trong chén của Thẩm Ngôn, thịt tôm trơn mềm hoàn chỉnh, bên trên rưới ít sốt chanh, ánh lên chút màu nhợt nhạt, thoạt nhìn rất mê người.
Rồi nhìn lại thịt tôm gồ ghề lồi lõm trong chén mình, Thường Úc trầm mặc một lát, tự bỏ vào miệng ăn luôn.
Cũng ngon, chỉ là cho hơi nhiều chanh, hơi chua.
Thường Úc gỡ bao tay xuống, ngơ ngác nhìn vỏ tôm tán loạn bên cạnh, thoạt nhìn biểu cảm có điểm đáng thương.
Lục Từ cũng dựa vào động tác rót rượu ý đồ cắm vào giữa hai người, lại hoàn toàn không thể dung nhập vào bầu không khí mập mờ riêng biệt này.
Hai người phảng phất tự tạo thành một không gian, cách ly bọn họ với mọi người thế giới xung quanh.
Lục Từ trầm mặt ngồi lại chỗ ngồi, cầm ly chân dài uống hơn phân nửa ly rượu vang đỏ.
Rượu màu đỏ sậm đổ vào cổ hong, mang đến cảm giác nóng rát, làm anh ta thấp giọng khụ một tiếng, khuôn mặt điển trai cũng hơi phiếm đỏ.
Anh ta cảm thấy rượu hôm nay không tốt, không đủ làm anh ta đắm chìm trong đó, do đó xem nhẹ một ít thứ anh ta không muốn nhìn đến.
【Anh Từ vẫn luôn uống rượu, rượu có ngon lắm không? 】
【 bồ nói đi? Aiz, mượn rượu tiêu sầu mà càng sầu hơn. 】
【 Úc thần đáng thương quá, bé ngốc, lại đây mami ôm một cái ——】
【 trong chốc lát cảm thấy ngọt ngào cho ông chủ và Ngôn Ngôn, trong chốc lát lại đau lòng những người khác, tui lăng nhăng quá QAQ】
【 chậc, lúc này mới ngày đầu tiên, về sau cơ hội nhiều hơn. Cặp đôi mùa đầu không phải tập sau cũng đều đổi người sao? 】
【 lập tức công bố nghề nghiệp, biết đâu buổi tối sẽ có biến hóa. 】
【 phải đó, các khách quý trước mắt còn chưa quá quen thuộc, cảm tình có thể có bao nhiêu? Đơn giản là ấn tượng đầu tiên. 】
【 kích động, Úc thần của tụi này cũng có thể ra mặt rồi!】
Tuy rằng tâm tình mấy Lục Từ người không tốt, nhưng tài nấu nướng của Hạ Văn Xuyên thật sự rất tuyệt, vì thế mọi người rất nể tình mà ăn hết rồi.
Vào lúc không khí đang đóng băng thế này, chuyện này hoặc nhiều hoặc ít có vẻ hơi buồn cười.
【 Ông chủ: Kỹ thuật nấu ăn được mọi người tán thành. 】
【 Lâm Thừa Hiên: Hóa đau thương thành sức mạnh, điên cuồng ăn hai chén salad lớn! 】
【con tôm sốt chanh cuối cùng bị bị Úc thần ăn, nhìn mặt của ảnh, người ta chua đến rớt răng rồi.】
【 ha ha ha, sao mà hừ hước dữ! 】
【 vừa mới bắt đầu tui cho rằng nhóm khách quý này đều là cao phú soái(*), là loại người sinh hoạt không tiếp xúc đến được, giờ trái lại cảm thấy bọn họ rất bình dân. 】
(*)高富帅 (Gāofùshuài) Từ dùng để đối tượng trong mơ của các cô gái, ghép từ 3 tính từ高 /Gāo/ – cao ráo, thân hình đẹp; 富/fù/- giàu có, thành công (theo tiêu chuẩn của cô gái Trung Quốc, có nhà, có xe được tính là có điều kiện) và帅 /shuài/- đẹp trai
【 khách quý cũng là người mà, ngoài việc lớn lên đẹp trai, có tiền, sự nghiệp thành công ra, thì không còn gì khác chúng ta.】
【 tui cảm thấy… khác nhau lớn nhất chính là ba thứ bồ vừa nêu đó.】
Chén bát ăn được mọi người giúp đỡ dọn xuống, phòng bếp có máy rửa chén, thật không tốn quá nhiều thời gian.
9 giờ tối, sáu người dọn dẹp xong rồi trên sô pha ở đại sảnh.
Từ góc nhìn của phòng phát sóng trực tiếp, là những đại soái ca chân dài, giá trị nhan sắc tuyệt hảo, khí chất khác nhau, làm lạn đạn thêm kích động.
Dựa theo quy trình của tổ chương trình, khách quý yêu cầu đoán thử nghề nghiệp và tuổi của nhau, nhưng kỳ thật rất nhiều người đã không cần giới thiệu.
Ví dụ Hạ Văn Xuyên, tuổi còn trẻ đã có sự nghiệp thành công, được gọi là thiên tài thương nghiệp thế hệ trẻ.
Người này sáng lập ‘công ty kỹ thuật khoa học tương lai’ trong mấy năm ngắn ngủi phát triển thần tốc, tổng trị giá thị trường vượt ngưỡng 50 tỷ; viện nghiên cứu phát minh trong lĩnh vực hệ thống chữa bệnh thông minh, cùng công nghệ không người lái đều ở trình độ dẫn đầu thế giới.
Bản thân hắn không chỉ được tạp trí kinh tế tài chính và thương mại phỏng vấn nhiều lại, tuy rằng làm đơn giảng, nhưng không thể che lấp sự ưu tú trên người, chỉ cần ngồi ở chỗ kia đã có thể cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ xen lẫn với khí chất lạnh nhạt xa cách.
Ví dụ Lục Từ, phú nhị đại (*) của thành phố S.
(*)Phú nhị đại là một thuật ngữ tiếng Trung được dùng để chỉ đến thế hệ con cái của giới nhà giàu mới nổi tại Trung Quốc.
Ngoài thừa kế công ty của gia đình, anh ta còn có một câu lạc bộ cấp ở trung tâm thành phố, nơi mà tấc đất tấc vàng, sàng lọc thành viên nghiêm ngặt, mạng lưới quan hệ rộng khắp.
Trong vòng gần như không có ai không quen biết anh ta.
Mức độ nổi tiếng của Bạch Nhược Hàm cũng không thấp, mẹ là ảnh hậu, là ngôi sao của trường kịch nghệ X, còn có bài nhảy nhảy cổ điển từng lên hot search.
Về phần Lâm Thừa Hiên, có lẽ không phải quá hiểu biết, nhưng cũng ít nhiều người có thể đoán được.
Gương mẫu của tinh anh, cách ăn mặc và nói chuyện đều ở đẳng cấp khác, để lại ấn tượng rõ ràng.
Lục Từ đặt cánh tay vào sô pha phía sau lưng, cẩn thận quan sát đối phương: “Tôi đoán liên quan đến ngành tài chính… Giám đốc cấp cao ngân hàng đầu tư, đúng không?”
Lâm Thừa Hiên hơi kinh ngạc nhìn anh ta: “Đúng vậy, hoàn toàn chính xác.”
Lục Từ cười khẽ búng tay một cái, mấy người cùng nhau nhìn về phía video trên máy tính bảng.
Bên trong ưu trữ hình ảnh các vị khách đang làm việc được chỉnh sửa và phát dưới dạng phim ngắn VCR, không chỉ giúp khách quý tham khảo, còn tăng điểm ghi nhớ cho khán giả và tạo cảm giác ngầu lòi.
Trong video, Lâm Thừa Hiên mang mắt kính gọng vàng, đang dùng tiếng Pháp lưu loát giao lưu với nhà đầu tư nước ngoài.
Vẻ mặt anh tatrầm ổn, ăn mặc khéo léo hào phóng, không thể nghi ngờ để lộ ưu thế của sinh viên tài năng, làm thay đổi ấn tượng mọi người rất nhiều.
【 lợi hại, không hổ là học bá. 】
【GS đầu hành đặc biệt khó vào, tố chất chuyên nghiệp thật sự vượt qua thử thách. 】
【 tiếng Pháp tốt ghê! Nghe nói anh Lâm còn thành thào tiếng Ý và tiếng Đức, hoàn toàn không gặp trở ngại giao tiếp với khách hàng.】
【 học tra quỳ bái, cầu anh Lâm phù hộ cuối kỳ lần này không đội sổ! 】
Nghề của bốn người đều đã công bố, kế tiếp là Thường Úc cùng Thẩm Ngôn, cũng là hai người được công chúng tò mò nhất.
Thẩm Ngôn là người thuần ngoài dưới duy nhất trong sáu người, hơn nữa thoạt nhìn rất trẻ, tương đối dễ đoán; đến nỗi Thường Úc, các khách quý rất ít chú ý trong vòng, tự nhiên không rõ thân phận anh ta.
Tầm mắt Lục Từ dừng trên dung mạo xuất chúng của thanh niên, ngữ khí chắc chắn: “Thẩm Ngôn nhất định còn đi học, hơn nữa tuổi rất nhỏ. Tôi đoán 18 tuổi, lớn hơn một hoặc hai.”
“Hai mươi… Ừm… Hai mươi tuổi đi, là sinh viên.”
Bạch Nhược Hàm liếc mắt nhìn Thẩm Ngôn một cái, mặt mày đối phương tinh xảo, mỗi một tấc đều như được tinh tế khắc ra, cho dù mình đi theo mẹ nhìn quen minh tinh giới giải trí đều thất thần.
Bạch Nhược Hàm năm nay 22 tuổi, tốt nghiệp trường diễn xuất X, vốn tưởng rằng mình là khách mời nhỏ tuổi nhất, nhưng đối diện với khuôn mặt trước mặt, thật sự không thể nói đối phương lớn tuổi hơn mình.
Thẩm Ngôn nhẹ nhàng gật đầu: “Là 20 tuổi, chỉ là đã tốt nghiệp.”
【 đậu mé, 20 tuổi tốt nghiệp, kia chẳng phải chưa đến 16 tuổi đã vào đại học? 】
【 chẳng lẽ Ngôn Ngôn cũng là học bá? Wow. 】
【có lẽ là trường nước ngoài gà mờ mạ vàng, tùy tiện vào có thể tốt nghiệp chứ gì.】
【 trên tư liệu không công bố trường học, hẳn là không có danh khí gì. 】
Thời điểm làn đạn nổi lên vô vàn suy đoán, trên màn hình bắt đầu phát tin video giới thiệu của Thẩm Ngôn.
Trong hình ảnh, thanh niên mặc đồng phục quốc phòng, vòng eo được kiềm lại bằng đai lưng màu trắng, dáng người phác họa ra trung cân xứng hoàn mỹ, quân ủng bao bọc cẳng chân, càng làm hai chân thon dài thẳng tắp.
Trên tay cậu đeo bao tay trắng, biểu tình nghiêm túc, đang cử hành nghi thức kéo cờ.
“Chào!”
Theo hiệu lệnh, các học sinh phòng thủ hàng trước và hàng sau nhanh chóng cất súng, người cầm cờ tiên phong đối diện dùng sức vẫy, cờ đỏ tung bay trong gió.
Bầu trời xanh thẳm không mây, ánh mặt trời dừng lại bên sườn mặt tinh xảo dưới vành nón Thẩm Ngôn tạo thành một mảnh nhu hòa.
Cùng
với quốc ca vang lên, thanh niên mang theo bao tay trắng vẫn duy trì tốc độ kéo dây thừng đều đều, quốc kỳ chậm rãi lên không, cho đến tận cùng, toàn bộ trang nghiêm chấn động.
Làn đạn đã hoàn toàn bùng nổ.
【 a a a, đẹp trái quá, Ngôn Ngôn đẹp đến phát khóc! 】
【đại học G, là đại học G! Học phủ quân sự đứng đầu, danh tiếng không kém hai trường kia.】
【 đ*, này cũng quá trâu bò rồi? 】
【học thần Thẩm Ngôn hiển linh. Có thể vào đều là đại lão, các phương diện đều phải phi thường ưu tú mới được. 】
【 Ngôn Ngôn, hu hu, tui là cún con của cậu đây! 】
【 cảm ơn tổ chương trình giúp tôi biết chồng Thẩm Ngôn của tui, điên cuồng liếm màn hình. 】
Các khách quý khác cũng không tự chủ bị hình ảnh này hấp dẫn, thanh niên trong video mặc quân trang màu xanh lục, eo thẳng tắp, mặt mày nhiều thêm vài phần sắc bén hơn ngày thường, biểu cảm nghiêm túc, cả người toát ra vẻ Alpha.
Mấy chục người tạo thành đội ngũ kéo cờ, mỗi người đều là tinh anh trường quốc phòng, mà cậu là người lóa mắt trong đó, không có ai thể dời mắt khỏi cậu.
Đến Lâm Thừa Hiên đều nhìn đến sửng sốt, nháy mắt tim đập lệch nửa nhịp.
Như vậy Thẩm Ngôn, thật sự… quá đẹp trai.
Vẻ đẹp của cậu không phải đơn giản, mà sắc bén góc cạnh như đóa hoa anh túc nồng nàn, mỹ lệ mê hoặc người, ai cũng vô thức bị cậu hấp dẫn.
Lâm Thừa Hiên cùng nhóm B đều có biểu hiện này, thì càng không cần đề cập đến khách quý tổ Alpha
Tầm mắt Lục Từ nhìn về phía Thẩm Ngôn nóng rực đến dọa người, ánh mắt Thường Úc cũng liên tiếp gửi về cậu, không ngừng dùng việc uống nước để khắc chế tiếng tim đập loạn nhịp, bên tai cũng đỏ bừng một mảnh.
Hạ Văn Xuyên thu hết biểu tình mọi người vào đáy mắt, khuôn mặt càng thêm lạnh lẽo, môi mỏng mím chặt, đáy lòng trào ra ghen tuông muốn chôn lấp hắn.
Đúng lúc này, hắn phát hiện Thẩm Ngôn dùng mũi chân nhẹ nhàng chạm chạm hắn.
Người đàn ông rũ mắt nhìn lại, chỉ thấy hai đôi dép màu lam đứng song song, dính sát vào bên nhau, dường như đang chứng minh bọn họ mới là một đôi.
Hạ Văn Xuyên nhìn chằm chằm chúng một hồi lâu, tầm mắt không tự chủ dừng trên mắt cá chân đong đưa của thanh niên, trắng giống ngọc bạch, dưới ánh đèn càng thêm lóa mắt.
Hắn ảo tưởng bản thân gắt gao nắm lấy cổ chân mảnh khảnh của Thẩm Ngôn dùng ngón tay mơn trớn từng tấc một, ở trên da thịt trắng như tuyết hạ xuống vòng vệt đỏ……
!
Người đàn ông hít sâu một hơi, dựa vào sô pha phía sau lưng nhắm mắt lại, giơ tay nhéo nhéo mũi cao thẳng.
… Hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
Trước khi mối quan hệ hai người được xác định, hắn không nên có ý nghĩ như vậy.
Khi nỗi lòng Hạ Văn Xuyên chuyển động, những người khác đã bắt đầu suy đoán nghề nghiệp Thường Úc.
Đối phương thoạt nhìn tuổi không lớn, khuôn mặt trắng nõn đẹp trai, tính cách có chút lãnh, mặc quần áo cũng rất tùy ý, không giống loại nghề liên quan đến giao tiếp.
“Tôi đoán… Là người vẽ tranh minh họa?”
“tác gia Internet?”
“Chẳng lẽ là người mẫu?”
Liên tục nói mấy cái đều không đúng, Lục Từ nhìn sườn mặt cậu chàng, đột nhiên cảm giác có điểm quen mắt.
“Hay cậu chính là… Tuyển thủ chơi chuyên nghiệp, đội trưởng chiến đội SK——”
“Ừ, anh đoán đúng rồi.” Thường Úc ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, ngữ khí tùy ý.
Mấy người đều kinh ngạc nhìn cậu chàng, cài này hoàn toàn ra ngoài dự kiến bọn họ.
Máy tính bảng bắt đầu phát tin video, trong ảnh, thanh niên đội áo choàng mặt lãnh khốc, ánh mắt lộ ra sát khí, ngón tay thon dài không ngừng động trên bàn phím, tốc độ tay kinh người.
Nhân vật cậu chàng thao tác lợi dụng công sự che chắn linh hoạt né lửa đạn kẻ địch, nhưng mỗi lần ra tay lại lấy đi mạng đối, một súng bạo đầu, làm người xem nhiệt huyết sôi trào.
Ngay sau đó hình ảnh vừa chuyển, Thường Úc và đội viên ST khác mặc chiến phục đỏ trắng đan xen bước lên đài lĩnh thưởng.
Cùng với tiếng kích động của người dẫn chương trình và tiếng hoan hô bên dưới, không khí đẩy nhiệt huyết: “Chúng ta cùng chúc mừng chiến đội SK giành chức vô địch thế giới giải “Bắn tỉa” LAD League, xin chúc mừng họ!”
【 Úc thần! Úc thần! 】
【 lúc tui xem lại vẫn kích động ghê! 】
【thời điểm Úc thần chơi game thiệt tàn nhẫn, chó con thành chó săn nhỏ. 】
【khách quý tố B nên chọn Úc thần của tụi này nhỉ?】
【 đứa nhỏ lần đầu tiên tới trường hợp này, làm ơn đừng đả kích ẻm. 】
Sau khi Video kết thúc, thái độ mấy người với Thường Úc thay đổi rất nhiều.
Nam nhân trời sinh cảm thấy hứng thú với loại trò chơi kích thích này, huống chi người trước mắt còn là quán quân thế giới, khí chất của đại thần khiến tấm lọc của mọi người dày đến mười mét.
Bạch Nhược Hàm trong mắt mang theo sùng bái mà nhìn về phía cậu chàng, “Cậu thật lợi hại.”
20 tuổi quán quân thế giới, quá mạnh!
Bản thân cậu ta cũng là một game thủ, cho nên rất ngưỡng mộ những người chơi game giỏi.
Lục Từ trực tiếp đi qua đi vỗ vỗ bờ vai cậu chàng, “Người anh em, có thời gian mang tôi đánh hai trận, để tôi cảm nhận khoái cảm khi được quán quân thế giới kéo.”
Bạch Nhược Hàm lập tức nói: “Tôi cũng muốn!”
“À. Nếu lúc nào không huấn luyện nhiều thì có thể.” Thường Úc giơ tay khảy khảy tóc mái rơi xuống chán, cúi đầu uống nước, đối nhiệt tình mọi người hình như không quá thích ứng.
Qua một phút, ánh mắt cậu chàng theo bản năng hướng về phía Thẩm Ngôn, ngón tay khẩn trương cầm ly nước.
Không biết đối phương có thay đổi ấn tượng mới với cậu không?
Cậu rất ít mang người khác chơi game, nhưng nếu là Thẩm Ngôn, cậu sẽ rất vui.
Hy vọng có thể có cơ hội này.
*
10 giờ tối, Thẩm Ngôn rửa mặt xong ghé vào trên giường, dưới đồ ngủ là cẳng chân thon dài cẳng chân thon dài, trong tay cầm di động tổ chương trình phát.
Từ lúc đi vào biệt thự, di động bọn họ đã bị tịch thu, chỉ có thể dùng di động của hãng, không thể lên mạng, cũng không thể nhìn được tin tức phòng phát, đề phòng lộ bí mật.
Tổ chương trình quy định: 10 giờ tối mỗi ngày, mỗi vị khách quý phải gửi ‘tin nhắn tâm tư’ cho một khách quý khác, nội dung tự biên tập. Nhưng mỗi lần chỉ có thể gửi cho một người, cũng không để lộ tên họ.
Vì để xem đầy đủ hơn, tổ khách quý A/B vẫn gửi cho nhau, cũng có thể gửi cho cùng tổ, ‘tình yêu’ cũng có thể là ‘tình bạn’.
Đồng thời lúc các khách quý gửi tin nhắn, phòng phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu rút phiếu.
Toàn bộ người xem đoán trúng có được quyền lợi miễn phí xem《không gian yêu đương – bản tinh hoa》- những người khác thì cần trả thêm phí.
Đây cũng là nguyên nhân số một khiến nhiệt độ 《không gian yêu đương》luôn giữ mức cao.
Tận khả năng gia tăng tham gia của người xem, tăng tính tương tác, nhiệt độ và đề tài tự nhiên xuất hiện.
Đầu tiên là tổ A: Hạ Văn Xuyên, Lục Từ, Thường Úc.
【 Hạ tổng không cần nhìn, nhất định sẽ gửi Thẩm Ngôn. 】
【 anh Từ cũng tương tự, nhìn đến Ngôn Ngôn mặc quân trang, ánh mắt kia sắp đốt người ta luôn á 】
【 Úc thần chỉ chủ động một lần, rót nước cho Thẩm Ngôn. Cho nên —— ba khách quý đều sẽ chọn Thẩm Ngôn? 】
【 chỉ là Bạch Nhược Hàm rất sùng bái Úc thần á, lúc sau càng nỗ lực tìm đề tài nói chuyện phiếm, có khả năng không…? 】
【 không đâu. Nếu được chọn tui cũng chọn anh trai nhỏ Thẩm Ngôn nhan sắc chạm đỉnh, học thần, mặc quân trang ngầu đến liếm màn hình, liên tiếp làm người ta ngạc nhiên. 】
【 đúng thế, tôi cũng vậy. Tôi liếm cẩu của Ngôn Ngôn. 】
(*)Liếm cẩu “舔狗”: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.
Sau đó là tổ B: Thẩm Ngôn, Lâm Thừa Hiên, Bạch Nhược Hàm.
【 mũi tên Thẩm Ngôn hướng về Hạ tổng rất thô, khẳng định sẽ gửi cho ảnh. 】
【 Lâm Thừa Hiên… Bắt đầu có hảo cảm với ông chủ, nhưng bị cự tuyệt rất nhiều lần, cảm giác lấy lòng tự trọng của cậu ta sẽ không gửi cho hắn đâu. 】
【 kia còn có thể là ai? Anh Từ và Úc thần hình như thiếu chút nữa bốc cháy á. 】
【 khẳng định vẫn là Hạ tổng. Lúc này mới ngày đầu tiên, sợ cái gì? 】
【 Bạch Nhược Hàm hẳn là gửi cho Úc thần nhỉ, dù sao cũng rất sùng bái đối phương. 】
【 sùng bái và thích không thể nhập làm một, cậu ấy lúc chủ động để ạm Từ giúp dọn hành lý, tui chọn anh Từ. 】
……
Trong vòng mười phút người xem bỏ phiếu, trừ Thẩm Ngôn, những người khác khó tránh khỏi đều có chút xao động tâm tình.
Hạ Văn Xuyên rửa mặt xong, mặc đồ ngủ màu xanh biển ngồi ở mép giường đọc sách.
Eo hắn thẳng tắp, cùng với đôi chàn dài, lông mi hơi rũ, từng động tác đều thấy dán vẻ tốt đẹp; cúc áo vào lúc này cũng không thả ra một viên, che kín mít da thịt, có thể nói thể hiện nam đức rõ ràng.
Ánh đèn nhu hòa càng làm khuôn mặt hắn càng thêm góc cạnh, ánh sáng rơi xuống bị chắn bởi đầu hằn lên bóng mờ trên trang sách, không khí yên tĩnh, hắn lại nửa ngày cũng không lật một trang.
Người đàn ông lần thứ n liếc sang di động ở đầu giường, rũ mắt nhìn kim đồng hồ nhấc từng cm, chân mày nhíu lại, chưa bao giờ cảm thấy thời gian lại dài như thế.
Chẳng sợ biết Thẩm Ngôn có xác suất 99.990% sẽ gửi choh mình, nhưng xác suất 0.001% kia cũng sẽ làm lòng hắn phiền loạn, chẳng giữ nổi bình tĩnh.
10 giờ 10 phút, di động Thẩm Ngôn run lên một chút.
Cậu nhanh chóng mở ra tin nhắn: [ sáng ngày mai muốn ăn cái gì, tôi làm cho cậu. ]
Vừa thấy chính là Hạ Văn Xuyên gửi.
Mắt tím thanh niên cong lên xinh đẹp, ôm di động lăn lăn ở trên giường, bên môi là nụ cười còn rực rỡ hơn cả hoa đào tháng ba.
Vài giây sau, cậu lại thu được một tin nhắn.
[ cách dùng dao không tồi, có thời gian sẽ học hỏi cậu. ]
Này hẳn là Lục Từ gửi.
Ngay sau đó, di động Thẩm Ngôn lại liên tiếp chấn động hai cái.
[ đôi mắt của cậu rất đẹp. ]
[ dáng cậu mặc quân trang rất tuấn tú. ]
Người xem phòng phát sóng trực tiếp: trời mé, lập tức thu được bốn tin nhắn?!
Bữa tối lần này, ngoài Thẩm Ngôn và Hạ Văn Xuyên có bầu không khí nồng nhiệt, những người khác cơ bản đều ở trạng thái cứng đờ.
Thường Úc cúi đầu, bàn tay từ trước đến nay chỉ biết chơi game vụng về lột vỏ tôm, dùng một chút lực thiếu chút đâm thủng tay.
Nhưng con tôm được cố sức lột xong vẫn không tặng ra ngoài được.
Anh ta nương động tác lấy khăn giấy liếc nhìn trong chén của Thẩm Ngôn, thịt tôm trơn mềm hoàn chỉnh, bên trên rưới ít sốt chanh, ánh lên chút màu nhợt nhạt, thoạt nhìn rất mê người.
Rồi nhìn lại thịt tôm gồ ghề lồi lõm trong chén mình, Thường Úc trầm mặc một lát, tự bỏ vào miệng ăn luôn.
Cũng ngon, chỉ là cho hơi nhiều chanh, hơi chua.
Thường Úc gỡ bao tay xuống, ngơ ngác nhìn vỏ tôm tán loạn bên cạnh, thoạt nhìn biểu cảm có điểm đáng thương.
Lục Từ cũng dựa vào động tác rót rượu ý đồ cắm vào giữa hai người, lại hoàn toàn không thể dung nhập vào bầu không khí mập mờ riêng biệt này.
Hai người phảng phất tự tạo thành một không gian, cách ly bọn họ với mọi người thế giới xung quanh.
Lục Từ trầm mặt ngồi lại chỗ ngồi, cầm ly chân dài uống hơn phân nửa ly rượu vang đỏ.
Rượu màu đỏ sậm đổ vào cổ hong, mang đến cảm giác nóng rát, làm anh ta thấp giọng khụ một tiếng, khuôn mặt điển trai cũng hơi phiếm đỏ.
Anh ta cảm thấy rượu hôm nay không tốt, không đủ làm anh ta đắm chìm trong đó, do đó xem nhẹ một ít thứ anh ta không muốn nhìn đến.
【Anh Từ vẫn luôn uống rượu, rượu có ngon lắm không? 】
【 bồ nói đi? Aiz, mượn rượu tiêu sầu mà càng sầu hơn. 】
【 Úc thần đáng thương quá, bé ngốc, lại đây mami ôm một cái ——】
【 trong chốc lát cảm thấy ngọt ngào cho ông chủ và Ngôn Ngôn, trong chốc lát lại đau lòng những người khác, tui lăng nhăng quá QAQ】
【 chậc, lúc này mới ngày đầu tiên, về sau cơ hội nhiều hơn. Cặp đôi mùa đầu không phải tập sau cũng đều đổi người sao? 】
【 lập tức công bố nghề nghiệp, biết đâu buổi tối sẽ có biến hóa. 】
【 phải đó, các khách quý trước mắt còn chưa quá quen thuộc, cảm tình có thể có bao nhiêu? Đơn giản là ấn tượng đầu tiên. 】
【 kích động, Úc thần của tụi này cũng có thể ra mặt rồi!】
Tuy rằng tâm tình mấy Lục Từ người không tốt, nhưng tài nấu nướng của Hạ Văn Xuyên thật sự rất tuyệt, vì thế mọi người rất nể tình mà ăn hết rồi.
Vào lúc không khí đang đóng băng thế này, chuyện này hoặc nhiều hoặc ít có vẻ hơi buồn cười.
【 Ông chủ: Kỹ thuật nấu ăn được mọi người tán thành. 】
【 Lâm Thừa Hiên: Hóa đau thương thành sức mạnh, điên cuồng ăn hai chén salad lớn! 】
【con tôm sốt chanh cuối cùng bị bị Úc thần ăn, nhìn mặt của ảnh, người ta chua đến rớt răng rồi.】
【 ha ha ha, sao mà hừ hước dữ! 】
【 vừa mới bắt đầu tui cho rằng nhóm khách quý này đều là cao phú soái(*), là loại người sinh hoạt không tiếp xúc đến được, giờ trái lại cảm thấy bọn họ rất bình dân. 】
(*)高富帅 (Gāofùshuài) Từ dùng để đối tượng trong mơ của các cô gái, ghép từ 3 tính từ高 /Gāo/ – cao ráo, thân hình đẹp; 富/fù/- giàu có, thành công (theo tiêu chuẩn của cô gái Trung Quốc, có nhà, có xe được tính là có điều kiện) và帅 /shuài/- đẹp trai
【 khách quý cũng là người mà, ngoài việc lớn lên đẹp trai, có tiền, sự nghiệp thành công ra, thì không còn gì khác chúng ta.】
【 tui cảm thấy… khác nhau lớn nhất chính là ba thứ bồ vừa nêu đó.】
Chén bát ăn được mọi người giúp đỡ dọn xuống, phòng bếp có máy rửa chén, thật không tốn quá nhiều thời gian.
9 giờ tối, sáu người dọn dẹp xong rồi trên sô pha ở đại sảnh.
Từ góc nhìn của phòng phát sóng trực tiếp, là những đại soái ca chân dài, giá trị nhan sắc tuyệt hảo, khí chất khác nhau, làm lạn đạn thêm kích động.
Dựa theo quy trình của tổ chương trình, khách quý yêu cầu đoán thử nghề nghiệp và tuổi của nhau, nhưng kỳ thật rất nhiều người đã không cần giới thiệu.
Ví dụ Hạ Văn Xuyên, tuổi còn trẻ đã có sự nghiệp thành công, được gọi là thiên tài thương nghiệp thế hệ trẻ.
Người này sáng lập ‘công ty kỹ thuật khoa học tương lai’ trong mấy năm ngắn ngủi phát triển thần tốc, tổng trị giá thị trường vượt ngưỡng 50 tỷ; viện nghiên cứu phát minh trong lĩnh vực hệ thống chữa bệnh thông minh, cùng công nghệ không người lái đều ở trình độ dẫn đầu thế giới.
Bản thân hắn không chỉ được tạp trí kinh tế tài chính và thương mại phỏng vấn nhiều lại, tuy rằng làm đơn giảng, nhưng không thể che lấp sự ưu tú trên người, chỉ cần ngồi ở chỗ kia đã có thể cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ xen lẫn với khí chất lạnh nhạt xa cách.
Ví dụ Lục Từ, phú nhị đại (*) của thành phố S.
(*)Phú nhị đại là một thuật ngữ tiếng Trung được dùng để chỉ đến thế hệ con cái của giới nhà giàu mới nổi tại Trung Quốc.
Ngoài thừa kế công ty của gia đình, anh ta còn có một câu lạc bộ cấp ở trung tâm thành phố, nơi mà tấc đất tấc vàng, sàng lọc thành viên nghiêm ngặt, mạng lưới quan hệ rộng khắp.
Trong vòng gần như không có ai không quen biết anh ta.
Mức độ nổi tiếng của Bạch Nhược Hàm cũng không thấp, mẹ là ảnh hậu, là ngôi sao của trường kịch nghệ X, còn có bài nhảy nhảy cổ điển từng lên hot search.
Về phần Lâm Thừa Hiên, có lẽ không phải quá hiểu biết, nhưng cũng ít nhiều người có thể đoán được.
Gương mẫu của tinh anh, cách ăn mặc và nói chuyện đều ở đẳng cấp khác, để lại ấn tượng rõ ràng.
Lục Từ đặt cánh tay vào sô pha phía sau lưng, cẩn thận quan sát đối phương: “Tôi đoán liên quan đến ngành tài chính… Giám đốc cấp cao ngân hàng đầu tư, đúng không?”
Lâm Thừa Hiên hơi kinh ngạc nhìn anh ta: “Đúng vậy, hoàn toàn chính xác.”
Lục Từ cười khẽ búng tay một cái, mấy người cùng nhau nhìn về phía video trên máy tính bảng.
Bên trong ưu trữ hình ảnh các vị khách đang làm việc được chỉnh sửa và phát dưới dạng phim ngắn VCR, không chỉ giúp khách quý tham khảo, còn tăng điểm ghi nhớ cho khán giả và tạo cảm giác ngầu lòi.
Trong video, Lâm Thừa Hiên mang mắt kính gọng vàng, đang dùng tiếng Pháp lưu loát giao lưu với nhà đầu tư nước ngoài.
Vẻ mặt anh tatrầm ổn, ăn mặc khéo léo hào phóng, không thể nghi ngờ để lộ ưu thế của sinh viên tài năng, làm thay đổi ấn tượng mọi người rất nhiều.
【 lợi hại, không hổ là học bá. 】
【GS đầu hành đặc biệt khó vào, tố chất chuyên nghiệp thật sự vượt qua thử thách. 】
【 tiếng Pháp tốt ghê! Nghe nói anh Lâm còn thành thào tiếng Ý và tiếng Đức, hoàn toàn không gặp trở ngại giao tiếp với khách hàng.】
【 học tra quỳ bái, cầu anh Lâm phù hộ cuối kỳ lần này không đội sổ! 】
Nghề của bốn người đều đã công bố, kế tiếp là Thường Úc cùng Thẩm Ngôn, cũng là hai người được công chúng tò mò nhất.
Thẩm Ngôn là người thuần ngoài dưới duy nhất trong sáu người, hơn nữa thoạt nhìn rất trẻ, tương đối dễ đoán; đến nỗi Thường Úc, các khách quý rất ít chú ý trong vòng, tự nhiên không rõ thân phận anh ta.
Tầm mắt Lục Từ dừng trên dung mạo xuất chúng của thanh niên, ngữ khí chắc chắn: “Thẩm Ngôn nhất định còn đi học, hơn nữa tuổi rất nhỏ. Tôi đoán 18 tuổi, lớn hơn một hoặc hai.”
“Hai mươi… Ừm… Hai mươi tuổi đi, là sinh viên.”
Bạch Nhược Hàm liếc mắt nhìn Thẩm Ngôn một cái, mặt mày đối phương tinh xảo, mỗi một tấc đều như được tinh tế khắc ra, cho dù mình đi theo mẹ nhìn quen minh tinh giới giải trí đều thất thần.
Bạch Nhược Hàm năm nay 22 tuổi, tốt nghiệp trường diễn xuất X, vốn tưởng rằng mình là khách mời nhỏ tuổi nhất, nhưng đối diện với khuôn mặt trước mặt, thật sự không thể nói đối phương lớn tuổi hơn mình.
Thẩm Ngôn nhẹ nhàng gật đầu: “Là 20 tuổi, chỉ là đã tốt nghiệp.”
【 đậu mé, 20 tuổi tốt nghiệp, kia chẳng phải chưa đến 16 tuổi đã vào đại học? 】
【 chẳng lẽ Ngôn Ngôn cũng là học bá? Wow. 】
【có lẽ là trường nước ngoài gà mờ mạ vàng, tùy tiện vào có thể tốt nghiệp chứ gì.】
【 trên tư liệu không công bố trường học, hẳn là không có danh khí gì. 】
Thời điểm làn đạn nổi lên vô vàn suy đoán, trên màn hình bắt đầu phát tin video giới thiệu của Thẩm Ngôn.
Trong hình ảnh, thanh niên mặc đồng phục quốc phòng, vòng eo được kiềm lại bằng đai lưng màu trắng, dáng người phác họa ra trung cân xứng hoàn mỹ, quân ủng bao bọc cẳng chân, càng làm hai chân thon dài thẳng tắp.
Trên tay cậu đeo bao tay trắng, biểu tình nghiêm túc, đang cử hành nghi thức kéo cờ.
“Chào!”
Theo hiệu lệnh, các học sinh phòng thủ hàng trước và hàng sau nhanh chóng cất súng, người cầm cờ tiên phong đối diện dùng sức vẫy, cờ đỏ tung bay trong gió.
Bầu trời xanh thẳm không mây, ánh mặt trời dừng lại bên sườn mặt tinh xảo dưới vành nón Thẩm Ngôn tạo thành một mảnh nhu hòa.
Cùng
với quốc ca vang lên, thanh niên mang theo bao tay trắng vẫn duy trì tốc độ kéo dây thừng đều đều, quốc kỳ chậm rãi lên không, cho đến tận cùng, toàn bộ trang nghiêm chấn động.
Làn đạn đã hoàn toàn bùng nổ.
【 a a a, đẹp trái quá, Ngôn Ngôn đẹp đến phát khóc! 】
【đại học G, là đại học G! Học phủ quân sự đứng đầu, danh tiếng không kém hai trường kia.】
【 đ*, này cũng quá trâu bò rồi? 】
【học thần Thẩm Ngôn hiển linh. Có thể vào đều là đại lão, các phương diện đều phải phi thường ưu tú mới được. 】
【 Ngôn Ngôn, hu hu, tui là cún con của cậu đây! 】
【 cảm ơn tổ chương trình giúp tôi biết chồng Thẩm Ngôn của tui, điên cuồng liếm màn hình. 】
Các khách quý khác cũng không tự chủ bị hình ảnh này hấp dẫn, thanh niên trong video mặc quân trang màu xanh lục, eo thẳng tắp, mặt mày nhiều thêm vài phần sắc bén hơn ngày thường, biểu cảm nghiêm túc, cả người toát ra vẻ Alpha.
Mấy chục người tạo thành đội ngũ kéo cờ, mỗi người đều là tinh anh trường quốc phòng, mà cậu là người lóa mắt trong đó, không có ai thể dời mắt khỏi cậu.
Đến Lâm Thừa Hiên đều nhìn đến sửng sốt, nháy mắt tim đập lệch nửa nhịp.
Như vậy Thẩm Ngôn, thật sự… quá đẹp trai.
Vẻ đẹp của cậu không phải đơn giản, mà sắc bén góc cạnh như đóa hoa anh túc nồng nàn, mỹ lệ mê hoặc người, ai cũng vô thức bị cậu hấp dẫn.
Lâm Thừa Hiên cùng nhóm B đều có biểu hiện này, thì càng không cần đề cập đến khách quý tổ Alpha
Tầm mắt Lục Từ nhìn về phía Thẩm Ngôn nóng rực đến dọa người, ánh mắt Thường Úc cũng liên tiếp gửi về cậu, không ngừng dùng việc uống nước để khắc chế tiếng tim đập loạn nhịp, bên tai cũng đỏ bừng một mảnh.
Hạ Văn Xuyên thu hết biểu tình mọi người vào đáy mắt, khuôn mặt càng thêm lạnh lẽo, môi mỏng mím chặt, đáy lòng trào ra ghen tuông muốn chôn lấp hắn.
Đúng lúc này, hắn phát hiện Thẩm Ngôn dùng mũi chân nhẹ nhàng chạm chạm hắn.
Người đàn ông rũ mắt nhìn lại, chỉ thấy hai đôi dép màu lam đứng song song, dính sát vào bên nhau, dường như đang chứng minh bọn họ mới là một đôi.
Hạ Văn Xuyên nhìn chằm chằm chúng một hồi lâu, tầm mắt không tự chủ dừng trên mắt cá chân đong đưa của thanh niên, trắng giống ngọc bạch, dưới ánh đèn càng thêm lóa mắt.
Hắn ảo tưởng bản thân gắt gao nắm lấy cổ chân mảnh khảnh của Thẩm Ngôn dùng ngón tay mơn trớn từng tấc một, ở trên da thịt trắng như tuyết hạ xuống vòng vệt đỏ……
!
Người đàn ông hít sâu một hơi, dựa vào sô pha phía sau lưng nhắm mắt lại, giơ tay nhéo nhéo mũi cao thẳng.
… Hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
Trước khi mối quan hệ hai người được xác định, hắn không nên có ý nghĩ như vậy.
Khi nỗi lòng Hạ Văn Xuyên chuyển động, những người khác đã bắt đầu suy đoán nghề nghiệp Thường Úc.
Đối phương thoạt nhìn tuổi không lớn, khuôn mặt trắng nõn đẹp trai, tính cách có chút lãnh, mặc quần áo cũng rất tùy ý, không giống loại nghề liên quan đến giao tiếp.
“Tôi đoán… Là người vẽ tranh minh họa?”
“tác gia Internet?”
“Chẳng lẽ là người mẫu?”
Liên tục nói mấy cái đều không đúng, Lục Từ nhìn sườn mặt cậu chàng, đột nhiên cảm giác có điểm quen mắt.
“Hay cậu chính là… Tuyển thủ chơi chuyên nghiệp, đội trưởng chiến đội SK——”
“Ừ, anh đoán đúng rồi.” Thường Úc ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, ngữ khí tùy ý.
Mấy người đều kinh ngạc nhìn cậu chàng, cài này hoàn toàn ra ngoài dự kiến bọn họ.
Máy tính bảng bắt đầu phát tin video, trong ảnh, thanh niên đội áo choàng mặt lãnh khốc, ánh mắt lộ ra sát khí, ngón tay thon dài không ngừng động trên bàn phím, tốc độ tay kinh người.
Nhân vật cậu chàng thao tác lợi dụng công sự che chắn linh hoạt né lửa đạn kẻ địch, nhưng mỗi lần ra tay lại lấy đi mạng đối, một súng bạo đầu, làm người xem nhiệt huyết sôi trào.
Ngay sau đó hình ảnh vừa chuyển, Thường Úc và đội viên ST khác mặc chiến phục đỏ trắng đan xen bước lên đài lĩnh thưởng.
Cùng với tiếng kích động của người dẫn chương trình và tiếng hoan hô bên dưới, không khí đẩy nhiệt huyết: “Chúng ta cùng chúc mừng chiến đội SK giành chức vô địch thế giới giải “Bắn tỉa” LAD League, xin chúc mừng họ!”
【 Úc thần! Úc thần! 】
【 lúc tui xem lại vẫn kích động ghê! 】
【thời điểm Úc thần chơi game thiệt tàn nhẫn, chó con thành chó săn nhỏ. 】
【khách quý tố B nên chọn Úc thần của tụi này nhỉ?】
【 đứa nhỏ lần đầu tiên tới trường hợp này, làm ơn đừng đả kích ẻm. 】
Sau khi Video kết thúc, thái độ mấy người với Thường Úc thay đổi rất nhiều.
Nam nhân trời sinh cảm thấy hứng thú với loại trò chơi kích thích này, huống chi người trước mắt còn là quán quân thế giới, khí chất của đại thần khiến tấm lọc của mọi người dày đến mười mét.
Bạch Nhược Hàm trong mắt mang theo sùng bái mà nhìn về phía cậu chàng, “Cậu thật lợi hại.”
20 tuổi quán quân thế giới, quá mạnh!
Bản thân cậu ta cũng là một game thủ, cho nên rất ngưỡng mộ những người chơi game giỏi.
Lục Từ trực tiếp đi qua đi vỗ vỗ bờ vai cậu chàng, “Người anh em, có thời gian mang tôi đánh hai trận, để tôi cảm nhận khoái cảm khi được quán quân thế giới kéo.”
Bạch Nhược Hàm lập tức nói: “Tôi cũng muốn!”
“À. Nếu lúc nào không huấn luyện nhiều thì có thể.” Thường Úc giơ tay khảy khảy tóc mái rơi xuống chán, cúi đầu uống nước, đối nhiệt tình mọi người hình như không quá thích ứng.
Qua một phút, ánh mắt cậu chàng theo bản năng hướng về phía Thẩm Ngôn, ngón tay khẩn trương cầm ly nước.
Không biết đối phương có thay đổi ấn tượng mới với cậu không?
Cậu rất ít mang người khác chơi game, nhưng nếu là Thẩm Ngôn, cậu sẽ rất vui.
Hy vọng có thể có cơ hội này.
*
10 giờ tối, Thẩm Ngôn rửa mặt xong ghé vào trên giường, dưới đồ ngủ là cẳng chân thon dài cẳng chân thon dài, trong tay cầm di động tổ chương trình phát.
Từ lúc đi vào biệt thự, di động bọn họ đã bị tịch thu, chỉ có thể dùng di động của hãng, không thể lên mạng, cũng không thể nhìn được tin tức phòng phát, đề phòng lộ bí mật.
Tổ chương trình quy định: 10 giờ tối mỗi ngày, mỗi vị khách quý phải gửi ‘tin nhắn tâm tư’ cho một khách quý khác, nội dung tự biên tập. Nhưng mỗi lần chỉ có thể gửi cho một người, cũng không để lộ tên họ.
Vì để xem đầy đủ hơn, tổ khách quý A/B vẫn gửi cho nhau, cũng có thể gửi cho cùng tổ, ‘tình yêu’ cũng có thể là ‘tình bạn’.
Đồng thời lúc các khách quý gửi tin nhắn, phòng phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu rút phiếu.
Toàn bộ người xem đoán trúng có được quyền lợi miễn phí xem《không gian yêu đương – bản tinh hoa》- những người khác thì cần trả thêm phí.
Đây cũng là nguyên nhân số một khiến nhiệt độ 《không gian yêu đương》luôn giữ mức cao.
Tận khả năng gia tăng tham gia của người xem, tăng tính tương tác, nhiệt độ và đề tài tự nhiên xuất hiện.
Đầu tiên là tổ A: Hạ Văn Xuyên, Lục Từ, Thường Úc.
【 Hạ tổng không cần nhìn, nhất định sẽ gửi Thẩm Ngôn. 】
【 anh Từ cũng tương tự, nhìn đến Ngôn Ngôn mặc quân trang, ánh mắt kia sắp đốt người ta luôn á 】
【 Úc thần chỉ chủ động một lần, rót nước cho Thẩm Ngôn. Cho nên —— ba khách quý đều sẽ chọn Thẩm Ngôn? 】
【 chỉ là Bạch Nhược Hàm rất sùng bái Úc thần á, lúc sau càng nỗ lực tìm đề tài nói chuyện phiếm, có khả năng không…? 】
【 không đâu. Nếu được chọn tui cũng chọn anh trai nhỏ Thẩm Ngôn nhan sắc chạm đỉnh, học thần, mặc quân trang ngầu đến liếm màn hình, liên tiếp làm người ta ngạc nhiên. 】
【 đúng thế, tôi cũng vậy. Tôi liếm cẩu của Ngôn Ngôn. 】
(*)Liếm cẩu “舔狗”: Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.
Sau đó là tổ B: Thẩm Ngôn, Lâm Thừa Hiên, Bạch Nhược Hàm.
【 mũi tên Thẩm Ngôn hướng về Hạ tổng rất thô, khẳng định sẽ gửi cho ảnh. 】
【 Lâm Thừa Hiên… Bắt đầu có hảo cảm với ông chủ, nhưng bị cự tuyệt rất nhiều lần, cảm giác lấy lòng tự trọng của cậu ta sẽ không gửi cho hắn đâu. 】
【 kia còn có thể là ai? Anh Từ và Úc thần hình như thiếu chút nữa bốc cháy á. 】
【 khẳng định vẫn là Hạ tổng. Lúc này mới ngày đầu tiên, sợ cái gì? 】
【 Bạch Nhược Hàm hẳn là gửi cho Úc thần nhỉ, dù sao cũng rất sùng bái đối phương. 】
【 sùng bái và thích không thể nhập làm một, cậu ấy lúc chủ động để ạm Từ giúp dọn hành lý, tui chọn anh Từ. 】
……
Trong vòng mười phút người xem bỏ phiếu, trừ Thẩm Ngôn, những người khác khó tránh khỏi đều có chút xao động tâm tình.
Hạ Văn Xuyên rửa mặt xong, mặc đồ ngủ màu xanh biển ngồi ở mép giường đọc sách.
Eo hắn thẳng tắp, cùng với đôi chàn dài, lông mi hơi rũ, từng động tác đều thấy dán vẻ tốt đẹp; cúc áo vào lúc này cũng không thả ra một viên, che kín mít da thịt, có thể nói thể hiện nam đức rõ ràng.
Ánh đèn nhu hòa càng làm khuôn mặt hắn càng thêm góc cạnh, ánh sáng rơi xuống bị chắn bởi đầu hằn lên bóng mờ trên trang sách, không khí yên tĩnh, hắn lại nửa ngày cũng không lật một trang.
Người đàn ông lần thứ n liếc sang di động ở đầu giường, rũ mắt nhìn kim đồng hồ nhấc từng cm, chân mày nhíu lại, chưa bao giờ cảm thấy thời gian lại dài như thế.
Chẳng sợ biết Thẩm Ngôn có xác suất 99.990% sẽ gửi choh mình, nhưng xác suất 0.001% kia cũng sẽ làm lòng hắn phiền loạn, chẳng giữ nổi bình tĩnh.
10 giờ 10 phút, di động Thẩm Ngôn run lên một chút.
Cậu nhanh chóng mở ra tin nhắn: [ sáng ngày mai muốn ăn cái gì, tôi làm cho cậu. ]
Vừa thấy chính là Hạ Văn Xuyên gửi.
Mắt tím thanh niên cong lên xinh đẹp, ôm di động lăn lăn ở trên giường, bên môi là nụ cười còn rực rỡ hơn cả hoa đào tháng ba.
Vài giây sau, cậu lại thu được một tin nhắn.
[ cách dùng dao không tồi, có thời gian sẽ học hỏi cậu. ]
Này hẳn là Lục Từ gửi.
Ngay sau đó, di động Thẩm Ngôn lại liên tiếp chấn động hai cái.
[ đôi mắt của cậu rất đẹp. ]
[ dáng cậu mặc quân trang rất tuấn tú. ]
Người xem phòng phát sóng trực tiếp: trời mé, lập tức thu được bốn tin nhắn?!