Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế - Trang 4
Chương 128: C128: Quen thuộc
Biên dịch: Yên Hy
Đặng Mậu và Hàn Thiên Thành vội vàng liếc mắt nhìn nhau, không biết nên giải thích gì.
Đây chẳng lẽ là chiến thuật của Trường Quân Đội Đế Quốc?
Nhưng hôm nay đội viên ba Trường Quân Đội lớn khác đã bị loại, điểm Trường Quân Đội Đế Quốc nhất kỵ tuyệt trần(*), kéo ra chênh lệch các chiến đội khác khó lòng cạnh tranh.
(*)一骑绝尘 (yījì juéchén), tức nhất kỵ tuyệt trần.
Nghĩa gốc: Trong đội ngũ rất nhiều người cưỡi ngựa, có một người cưỡi ngựa rất nhanh, tới mức ngay cả người đi ngay phía sau cũng không nhìn thấy bụi vung lên khi người phía trước cưỡi ngựa.
Dùng để ví von trong số rất nhiều người cạnh tranh, có người đặc biệt nổi bật hơn xa những người khác.
Dưới sự kính sợ với thực lực cường hãn, chiến đội khác hận không thể đi đường vòng, cục diện thắng lợi đã thuộc về Trường Quân Đội Đế Quốc.
Đều lúc này, còn muốn chiến thuật cái gì?!
Cho nên, bọn họ thật sự muốn vùng cấm cấp S+ đầm lầy sương mù cùng cốc vực sâu?
Hay là nói... Chỉ tiện đường mà thôi.
Không đúng, tiện đường cái gì, bên kia căn bản không có đường!
Lấy định vị hiện tại của Thẩm Ngôn, lại đi thêm 300 km đã tới mảnh đất giáp ranh rừng mưa Lạc Nhật, lại đi phía trước, chính là đầm lầy sương mù đầy nguy cơ.
Bởi vì có sương mù dày đặc che đậy cùng sóng quấy nhiễu tinh thần lực, ngay cả vệ tinh lượng tử đều không thể do thám biết bên trong đầm lầy, càng đừng nói phái người tiến đến điều tra.
Quá nhiều thứ chạm với không biết, vùng cấm có trình độ nguy hiểm cao tới S+, ai biết sẽ gặp được cái gì!
Nội tâm Đặng Mậu điên cuồng thét chói tai, cảm giác kiếp sống giải thích của mình sắp gặp nguy hiểm trước nay chưa từng có.
Rất nhiều hành động của Thẩm Ngôn anh ta đều không thể đoán trước, càng không thể giải thích.
Tựa như trước mắt, vị đại thần này rốt cuộc muốn làm gì??
Thiên tài cấp SS giống cậu, có được thiên phú chữa trị độc nhất vô nhị, vật báu của Đế Quốc, bên cạnh còn đi theo con trai độc nhất của nguyên soái Đế Quốc Hạ Tuyên, tương tự cũng là thực lực đứng top – hl, còn có con trai độc nhất của người đứng đầu bảng xếp hạng tài chính Thiệu thị - Thiệu Tinh Lan ——
Ông trời của tôi ơi, một trong bọn họ nếu gặp điều gì sơ xuất, anh ta nghĩ thôi đã không dám!
Đặng Mậu chỉ cảm thấy da đầu một trận tê dại, sắp nổ tung, chỉ hy vọng suy đoán của anh ta là sai.
Nếu mục đích bọn họ quả thật là đầm lầy sương mù cùng cốc vực sâu, vậy không phải phạm trù của vòng đào thải.
Cổ họng anh ta nuốt nuốt, miễn cưỡng giải thích, "Xem ra ba người Thẩm Ngôn đã xuất phát từ đêm qua, ở trong màn đêm khắp nơi đầu nguy hiểm, chẳng qua ba người tránh thoát truy kích của Thú Tinh, vẫn chưa xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Trước mắt đang hướng tới... nhanh về phía đông bắc mục đích là gì, chúng ta vẫn chưa biết được."
Người xem phòng phát sóng trực tiếp cũng xem ngây người, ai cũng không đoán được tình huống này.
【 trời mé, bọn họ... Đây là muốn đi đâu vậy? Cách nhóm Giang Nặc cách quá xa. 】
【 hơn nữa nó còn ngược hướng với điểm đích, khoảng cách càng ngày càng xa! 】
【 không thích hợp, luôn cảm giác có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra. 】
【 có thể là chiến thuật không? 】
【 hẳn sẽ không. Cho dù Trường Quân Đội Đế Quốc giây tiếp theo bị đào thải, quán quân cũng là ván đã đóng thuyền.】
【 sự ra khác thường tất có trá! Ngồi chờ đại lão phân tích. 】
【 đệch mợ, đệch mợ, tôi có một anh em từng nghiên cứu tư liệu về hành tinh hoang A1084 nói với tôi, bên đó là mảnh đất nguy hiểm cấp bậc S+! 】
【S+?? Quỷ thần ơi, toàn Đế Quốc khu nguy hiểm S+ chỉ có mười mấy chỗ, đó chính là nơi quân đội Đế Quốc cũng không thể tiến vào.】
【 chẳng lẽ nhóm Thẩm Ngôn muốn đi nơi đó sao, quá nguy hiểm! 】
【 đ*, đủ kích thích, a a a ——】
Biết phương hướng mấy người Thẩm Ngôn tiến lên, phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn bị kíp nổ.
Có suy đoán này cũng có nghĩa có khả năng, có lo lắng an nguy ba người Thẩm Ngôn, có cảm thấy mạo hiểm kích thích, còn có cảm thấy hứng thú với vùng cấm S+...... Các loại tâm thái không phải trường hợp cá biệt, nhưng động tác này không thể nghi ngờ khơi dậy lòng hiếu kỳ của mọi người.
Đại chúng lại lần nữa bị Trường Quân Đội Đế Quốc hấp dẫn, nhiệt độ Liên Minh Trường Quân Đội không giảm mà còn tăng.
Ở giai đoạn mấu chốt của vòng đào thải, chẳng sợ chiến đội khác đang liều mạng đánh Thú Tinh, thậm chí nhằm vào chiến đội nào đó triển khai kế hoạch bao vây tiễu trừ kịch liệt, cũng rất ít có người chú ý.
Toàn bộ tâm tư mọi người đặt ở trên người ba người Thẩm Ngôn.
Mấy tỷ người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều bị bọn họ tác động tâm trạng, từng động tác đều bị chú ý, là vì sao lóa mắt nhất trong khóa Liên Minh lần này.
*
Tin tức đăng báo, trung tướng Đổng Thành ở ban tổ chức thực mau nhận được phân tích số liệu hậu trường giành giật từng giây gửi tới.
Ông nhìn thấy con đường mấy người Thẩm Ngôn có khả năng tiến lên nhất, cùng với định vị hướng tới khu nguy hiểm S+ càng ngày càng gần, cau mày.
Trước mắt ba người vẫn ở trong phạm vi vòng đào thải rừng mưa Lạc Nhật, bình thường mà nói, vì tính công bằng trong thi đấu, trừ khi gọi cứu viện khẩn cấp, nếu không bất luận ai cũng không được can thiệp vào.
Đây là quy tắc Liên Minh trường quân đội.
Nhưng đủ loại phân tích cho thấy, đích đến của bọn họ rất có khả năng là đầm lầy sương mù cùng cốc vực sâu, nơi đó đến tột cùng có bao nhiêu nguy hiểm, không có người rõ hơn ông.
Trung Tướng Đổng Thành nhắm mắt, ông tuyệt đối không thể để một thế hệ thiên tài mới của Đế Quốc, vật báu của Đế Quốc ngã xuống.
Cho dù như thế nào, cần phải làm tốt phòng bị trước tiên!
"An bài đội cứu viện mang theo đầy đủ vật tư, lập tức xuất phát."
"Dạ!"
Nhận được thông báo, Lục Vân Thiên đã hoàn thành nhiệm vụ cứu viện bỗng chốc đứng dậy, khi những người khác còn chưa phản ứng lại, bước lên cơ giáp hóa thành một đường sáng chạy về hướng Tây Bắc.
Đội cứu viện có thể kịp thời cứu người bệnh, có được bản đồ toàn bộ sân thi đấu tỉ mỉ và máy định vị cao cấp nhất, anh nhất định theo kịp!
Nhất định có thể.
Trái tim Lục Vân Thiên rung động, cằm căng chặt, cắn răng đem tinh thần lực vận dụng đến mức tận cùng, đôi tay thao tác trên khu điều khiển chỉ còn lại từng tàn ảnh, lấy tốc độ cực hạn hướng về vị trí Thẩm Ngôn.
Rừng mưa Lạc Nhật.
Theo bóng đêm rút đi, ánh nắng xuyên qua khu rừng, tầm nhìn cũng trở nên trống trải.
Linh Vũ cùng Ngân Dực chuyển đến hình thức【 điều tra 】, mấy con mắt điện tử phân tán chung quanh, hai con bay cao lên trời, phân biệt phương hướng giữa tràn ngập sương mù cùng cây cao rợp trời.
Ở hoàn cảnh như vậy, cho dù Thẩm Ngôn có được cảm nhận phương hướng cực mạnh cũng không thể không cẩn thận, nếu không không một khi bị lạc sẽ rất khó sửa đúng.
Hai người mỗi cách một đoạn thời gian phải dừng lại so với máy định vị, để tránh đi lạc đường.
Tiến lên bằng tốc độ nhanh, tinh thần lực cùng nguồn năng lượng cũng tiêu hao cực kỳ nhanh.
Buổi sáng khoảng 7 giờ, hai người tìm một chỗ đất trống tiến hành nghỉ ngơi đơn giản chỉnh đốn.
Thẩm Ngôn thay khối nguồn năng lượng thứ hai, đồng thời mở bản đồ xem xét khoảng cách và lộ tuyến, Hạ Lăng cũng bổ sung một ít dịch khôi phục tinh thần lực cùng dịch dinh dưỡng, chuẩn bị cho bôn ba kế tiếp.
Thiệu Tinh Lan vào lúc này xuất hiện trước mặt hai người.
Thiếu niên nhảy xuống từ cơ giáp màu đen, trên trán che kín mồ hôi, đầu ngón tay buông xuống bên cạnh người nhẹ nhàng run rẩy.
Đồ tác chiến y cũng bị mồ hôi ướt nhẹp, phác họa ra đường cong cơ bắp phập phồng, vài giọt mồ hôi chảy xuống nhập vào trong cổ áo, làm phần cổ thon dài bịt kín một tầng nước, cực kỳ gợi cảm.
Lúc này quanh thân Alpha tản ra hormone mãnh liệt, dáng người càng khiến vô số Omega thét chói tai.
"Anh trai Thẩm Ngôn, cuối cùng em... cũng theo kịp anh."
Thiệu Tinh Lan thở hổn hển dồn dập, bước nhanh đi đến bên người thanh niên, tiếng nói mang theo vài phần đáng thương,
"Anh trai Thẩm Ngôn, em suốt cả đêm mới đuổi kịp anh, anh không thể... Đuổi em đi."
Y từ tối hôm qua liền vẫn luôn đi theo phía sau hai người, cùng bọn họ vẫn duy trì khoảng cách không xa không gần.
Lo lắng bị phát hiện, lại sợ hãi khoảng cách quá xa mà cùng ném, yêu cầu nắm chắc độ trung gian, việc này với y mà nói là khiêu chiến không nhỏ.
Linh Vũ Thẩm Ngôn là thiết kế tối cao nhất trong cơ giáp cấp R, tốc độ mau đến kinh người, Ngân Dực Hạ Lăng cũng đã cải tạo.
Thiệu Tinh Lan có rất nhiều lần thiếu chút nữa mất bóng dáng hai người, dọc theo đường đi tinh thần căng chặt, đầu ngón tay đều bởi vì thao tác nhanh mà phát đau, cho tới bây giờ mới thả lỏng lại.
Dù sao y đã rời đi cùng khoảng cách xa như vậy, cho dù trở về cũng vô dụng, hơn nữa y cũng không có khả năng trở về.
Thẩm Ngôn kỳ thật đã sớm phát hiện y, nhưng không nghĩ đối phương vẫn luôn đi theo, tâm tình tức khắc có chút phức tạp.
Cậu nhìn khuôn mặt đối phương mướt mồ hôi, hàng mi dài như cánh bướm nhẹ nhàng rung động, "Cậu không nên theo tới, nhóm Giang Nặc——"
"Anh trai Thẩm Ngôn yên tâm, tôi đã sớm nói với bọn họ. Chiến đội khác còn đang vội vàng tranh đoạt điểm không kịp, Giang Nặc cùng Bạch Nhạn cũng làm một ít che giấu, sẽ không có bất luận vấn đề gì."
Thẩm Ngôn ngước mắt nhìn y một cái, ngữ khí mang theo vài phần nghiêm túc: "Nhưng mà, địa phương tôi muốn đi rất nguy hiểm......"
"Em biết." Đôi mắt màu hổ phách Thiệu Tinh Lan đựng đầy ánh sáng, ngồi một bên nghiêng nghiêng đầu, bên môi nở nụ cười xán lạn: "Nguyên nhân chính vì nguy hiểm, em muốn đi cùng anh trai Thẩm mà."
"Em sẽ bảo vệ anh."
Biểu tình Thẩm Ngôn hơi hoảng hốt, bởi vì... Hạ Lăng cũng từng nói lời giống như đúc.
Có trong nháy mắt, mặt Hạ Lăng đè trùng lên khuôn mặt thiếu niên, rõ ràng là hai người hoàn toàn bất đồng, lại cho cậu cảm giác cực kỳ quen thuộc.
Vì sao sẽ có ảo giác như vậy?
Thật kỳ quái.
Đúng lúc này, Alpha thanh lãnh cao ngạo đưa nguồn nước đã lọc sạch đưa cho Thẩm Ngôn, nắp bình cũng được ngón tay thon dài vặn ra, cẩn thận không hợp với khí chất hắn.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ không có ai nghĩ đến đóa hoa cao lãnh sẽ có một mặt này.
Omega duỗi tay nhận lấy, rất tự nhiên ngửa đầu uống sạch, phảng phất đã phối hợp rất nhiều lần, bầu không khí người khác không thể xông vào.
Hạ Lăng rũ mắt sửa sang lại vật tư, dùng tầm mắt không mang theo chút độ ấm quét nhìn Thiệu Tinh Lan, thái độ khác thường không có biểu hiện ra dục vọng chiếm hữu quá mức, chỉ lạnh nhạt nói: "Hai mươi phút sau xuất phát."
Thiếu niên cũng biết đây không phải thời điểm tranh giành tình cảm, nắm chặt thời gian bổ sung, điều chỉnh tốt trạng thái, rồi sau đó ba người cùng nhau xuất phát.
Lộ trình kế tiếp còn thuận lợi, bọn họ trên đường lại tiêu hao một khối nguồn năng lượng cao cấp, chạng vạng đã đi tới mảnh đất giáp ranh rừng mưa Lạc Nhật.
Lại đi về phía trước ước chừng 80KM, chính là phạm vi đầm lầy sương mù.
Theo đích đến càng ngày càng gần, sương mù tràn ngập rừng mưa cũng càng thêm nồng đậm, cho dù có mắt điện tử cùng cơ giáp phụ trợ, cũng không thể thấy rõ sự vật ngoài 2000 mét.
Bốn phía đều là một mảnh trắng xoá, tựa như rơi sâu vào bên trong mê cung vô tận, người có cảm nhận phương hướng không mạnh rất dễ bị lạc.
Tàn lưu của bão hạt vẫn còn rất rõ ở đây, máy liên lạc cũng đứt quãng, máy định vị càng sắp mất đi hiệu lực, lộ trình kế tiếp chỉ biết càng thêm gian nan.
Mấy người Thẩm Ngôn từ trên cơ giáp nhảy xuống, điều tra hoàn cảnh chung quanh.
Hoàn cảnh nơi này có chút an tĩnh, không giống rừng rậm có đủ loại tiếng của trùng độc và rắn bò, tiếng Thú Tinh gào rống, chỉ có tiếng nước và chim thú tinh ngẫu nhiên kêu to trên không trung.
Sương mù dày đặc di chuyển trôi nổi xung quanh, thay đổi liên tục, như mộng như ảo, tiếng nước chảy róc rách từ bốn phía, phảng phất đặt mình trong tiên cảnh mây mù mờ mịt.
Đáng tiếc đây cũng không phải tiên cảnh, ngược lại rất có khả năng trí mạng.
Thẩm Ngôn nhạy bén đã nhận ra một cổ khí độc bay tới, nhíu mày nhắc nhở: "Có độc, mang mặt nạ bảo hộ lên trước."
Khí độc cũng tuy rằng không nồng, nhưng hít vào lúc sẽ khiến choáng váng đầu, tình trạng bệnh nôn mửa thậm chí cơn sốc, giết người vô hình.
Đương nhiên, thể chất ba người Thẩm Ngôn cực tốt, tạm thời sẽ không xuất hiện vấn đề gì.
Khí độc này rất nhanh tiêu tán trong sương mù dày đặc, nhưng—— Thẩm Ngôn nhìn về phía đầm lầy sương mù nơi xa, đó chính là điểm bắt đầu thật sự của khí độc, vừa rồi bay ra chỉ là một lượng rất nhỏ.
Hạ Lăng kiểm tra đo lường một chút nguồn nước xung quanh, còn tính sạch sẽ; mặt đất tuy rằng ẩm ướt, lại không có mềm xốp và lầy lội.
Hàm lượng khí độc trong không khí cũng rất thấp, nếu hạ trại, nơi này sẽ là lựa chọn không tồi.
Trải qua một ngày một đêm bôn ba, ba người khó tránh khỏi có chút mỏi mệt, cần nghỉ ngơi gấp.
Lúc này tiến vào khu vực nguy hiểm cấp S+ không thể đoán trước, cũng không phải một lựa chọn sáng suốt.
Trán Thẩm Ngôn chảy ra một tầng mồ hôi hơi mỏng, ngũ quan tinh xảo dưới ánh hoàng hôn chiều có vẻ càng thêm oánh nhuận, cậu điều chỉnh lại hơi thở dồn dập: "Buổi tối chúng ta nghỉ ngơi ở đây. Buổi sáng ngày mai hẳn là thời điểm khí độc nồng đậm nhất, muốn tránh đi trước, chúng ta tận lực thời gian giữa trưa chạy tới đầm lầy sương mù."
Thanh niên nhìn về phía bản đồ trong tay.
Phạm vi đầm lầy sương mù rất lớn, không biết bên trong sẽ có nguy hiểm như thế nào, khí độc nồng đậm cũng không thích hợp con người ở lâu.
Thuốc giải độc bên trong túi cấp cứu và mặt nạ bảo hộ chỉ có thể giảm bớt nhất thời, cho nên thời gian bọn họ rất gấp.
Đêm nay chỉ sợ là thời gian nghỉ ngơi đầy đủ nhất.
Lúc bọn họ đang lắp ráp lều trại, máy liên lạc Thẩm Ngôn truyền đến tiếng vang đứt quãng.
Thanh niên nhìn đến tên biểu hiện mặt trên khi, không khỏi sửng sốt một cái, là Lục Vân Thiên.
Giọng Alpha hỗn loạn đầy sốt ruột thở dốc, ngữ khí khó nén vội vàng: "Ngôn Ngôn, đồng bộ định vị của em với anh, anh đi tìm em."
Biểu tình Thẩm Ngôn phức tạp: "Anh ——"
Còn muốn nói gì, máy liên lạc đã bị cắt đứt dưới ảnh hưởng của hạt lưu.
Lục Vân Thiên miễn cưỡng ngăn chặn cảm xúc nóng nảy, lại lần nữa kết nối lại, mãi cho đến lần thứ sáu mới một lần nữa có tín hiệu.
Giọng anh mang theo khàn khàn và khẩn cầu khó khắc chế, " Ngôn Ngôn, gửi định vị cho anh, anh đi tìm em."
"... Được."
Thẩm Ngôn mở máy định vị, liên tục thử rất nhiều lần đều không có phản ứng.
Hậu trường đang tìm kiếm vị trí của họ, nhưng vì lớp sương mù dày che đậy cùng tàn lưu của bão hạt, độ chính xác không thể bảo đảm.
Tình huống nhất thời lâm vào cục diện bế tắc.
"Chúng ta có thể thử tính toán vị trí." Hạ Lăng đột nhiên mở miệng, "Vừa rồi lần định vị cuối cùng ở 1 giờ 37 phút trước... Khoảng cách nơi này góc độ chếch lên... tốc độ bình quân của cơ giáp......."
Thẩm Ngôn bỗng chốc ngước mắt xem hắn.
Alpha tính toán cũng nghĩ đến phương thức của hắn, chỉ lý luận sắp xếp luận, muốn kết quả chính xác phải cần thiết có cảm giác hướng cực mạnh, nhạy bén độ, năng lực ghi nhớ......... Cùng với kinh nghiệm tác chiến nhiều.
Quan trọng nhất chính là kinh nghiệm thực chiến.
Hạ Lăng...Mấy hạng mục trước hắn có thể làm được, nhưng kinh nghiệm ——
Thẩm Ngôn áp xuống cảm giác quen thuộc quái dị trong lòng xuống, hai người tiến hành so sánh tọa độ, kết quả không sai biệt mấy.
Lục Vân Thiên bắt được tọa độ, liên tục dùng hai dịch khôi phục tinh thần lực, đem tinh thần lực thay đổi đến cao nhất, hóa thành một đường sáng bay về phía họ.
Rất nhanh, bốn người sẽ tụ cùng nhau, cùng xuất phát về đầm lầy sương mù.