Muội Muội mê Thoại bản
Chương 19
Nữ nhi của Thiếu khanh gia Hồng Tư Lự cũng có tham gia nhóm thi ca.
Xem ra nàng ta cũng bị thoại bản mê hoặc, lầm đường lạc lối.
Kẻ viết mấy cuốn thoại bản này cần phải bị trừng trị.
Khi ta còn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên có tiếng nói truyền từ ngoài phòng khách vào, Vệ Tư Vi đã lâu không gặp đang cùng Đại tiểu thư đi vào.
Nàng nhìn ta, khóe miệng giật giật cười như không cười: “Nghe nói Nhị tiểu thư đại hỉ, vẫn còn chưa chúc mừng Nhị tiểu thư. Chỉ đáng tiếc Tam tiểu thư trong phủ, nói đi liền đi, không kịp uống chung rượu mừng của tỷ tỷ!”
Nàng ta còn dám nhắc đến Giang Uyển trước mặt ta.
Nếu không phải đệ đệ của nàng ta bạc tình bạc nghĩa, mẫu thân một lòng muốn treo cao, Giang Uyển làm sao sống không thấy người, chết không thấy xác chứ?
Ta cười lạnh một tiếng: “Rượu mừng không phải ai muốn uống cũng được, giống như Vệ tiểu thư đây có muốn uống, cũng phải xem phủ Tề Quốc công chúng ta có đồng ý hay không?”
Vệ Cư An mang Giang Uyển đi, sớm đã đắc tội với phủ Tề Quốc công, mẫu thân chắc chắn không gửi thiệp mời cho phủ Ninh Viễn hầu.
“Ngươi!”
Vệ Tư Vi tức nghẹn, Đại tiểu thư sợ nàng ta sinh sự chọc giận ta liền kéo nàng ta đi chỗ khác: “Mọi người tụ tập cùng nhau thưởng hoa uống rượu vui vẻ là tốt rồi, đừng tổn thương hòa khí!”
Vệ Tư Vi không thể nể mặt chủ nhà, chỉ biết trừng mắt với ta, oán hận mà nói: “Chờ xem, phủ Tề Quốc công của ngươi chắc chắn không có kết cục tốt, lúc đó xem ngươi còn đắc ý được không?”
Lời nói của nàng ta đã chọc đến vết thương lòng của ta.
Xem bộ dáng vụng về của Vệ Tư Vi, nếu không phải có người trước mặt nàng lộ ra cái gì hoặc nàng ta đã nghe được cái gì, chắc chắn nàng ta sẽ không nói những lời như vậy.
Là Vệ Cư An, nhất định là Vệ Cư An, hắn thi trượt Khoa cử, lại bị ta làm hỏng thanh danh, nếu muốn trở mình, không có cống hiến lập công thì sẽ không được.
Cho nên, hắn đang tính toán hãm hại phủ Tề Quốc công sao?
10.
Đem thứ này để vào thư phòng của Ninh Viễn hầu đi, nhớ kỹ phải đặt ở nơi ít người để ý nhưng lại dễ tìm được.
Ta lấy thứ lục soát được từ thư phòng của phụ thân, suy nghĩ một chút liền đưa cho ám vệ.
Đây là ám vệ mà Tam thúc để lại cho Đại ca, võ công cao cường, người cực kỳ cẩn thận.
Ta dùng miệng lưỡi dụ ngọt, làm nũng huynh ấy mới tặng cho ta.
Ám vệ này được Tam thúc cứu được, cũng một tay Tam thúc nuôi lớn, ta xem hắn như một nửa huynh trưởng, hắn đối với ta như muội muội.
Nhìn đồ vật mà ta đưa, mặt ám vệ biến sắc: “Đây là bản đồ phòng thủ toàn thành ở biên quan?”
Đúng vậy, là Vệ Cư An dựa theo ký ức của kiếp trước mà vẽ lại, sau đó bổ sung thêm văn tự của của phiên bang, nhằm vu khống Giang gia thông đồng bán nước.
Nhưng đâu có dễ như vậy.
Ta muốn thiêu đốt gia đình hắn bằng chính ngọn lửa mà hắn đã thổi lên.
Gần bước sang năm mới, tin thắng trận báo về liên tục, trong cung vui mừng lại khen thưởng không ít.
Phụ thân và mẫu thân đang chuẩn bị hôn sự cho Đại ca cùng ăn Tết.
Hôn sự của huynh ấy định vào tháng Chạp, Đại tẩu mới vào cửa mấy ngày, Ngự lâm quân trong cung liền bao vây phủ Tề Quốc công.
Ninh Viễn hầu dâng tấu nói phụ thân ta cùng Tam thúc vì muốn bảo vệ vinh hoa phú quý cho phủ Tề Quốc công đã tư thông ngoại địch, mại quốc cầu vinh, cùng phiên bang kẻ xướng người hoạ, diễn trò che mắt Triều đình.
Đương kim bệ hạ giận dữ, phái Ngự lâm quân kê biên tịch thu toàn bộ tài sản phủ Tề Quốc công.
Trong phủ từ trên xuống dưới đều bị Ngự Lâm quân khống chế, ta đứng đó nhìn Ngự Lâm quân lục soát từng phòng, từng phòng một. Sau đó tìm thấy một gói đồ trong thư phòng của phụ thân.
Mắt Vệ Cư An đỏ ngầu, cùng đám người ở ngoài nhìn chằm chằm vào gói đồ, nhìn Ngự Lâm quân từ từ mở nó ra. Lấy ra vài quyển sách được gói trong lớp giấy dầu.
Hắn nhìn mấy quyển sách kia, hoang mang không thể tin được. Thống lĩnh Ngự Lâm quân cũng không thể tin vào mắt mình, mở ra hai trang đọc thử, liền ho khan một tiếng rồi ném nó sang một bên.
Xem ra nàng ta cũng bị thoại bản mê hoặc, lầm đường lạc lối.
Kẻ viết mấy cuốn thoại bản này cần phải bị trừng trị.
Khi ta còn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên có tiếng nói truyền từ ngoài phòng khách vào, Vệ Tư Vi đã lâu không gặp đang cùng Đại tiểu thư đi vào.
Nàng nhìn ta, khóe miệng giật giật cười như không cười: “Nghe nói Nhị tiểu thư đại hỉ, vẫn còn chưa chúc mừng Nhị tiểu thư. Chỉ đáng tiếc Tam tiểu thư trong phủ, nói đi liền đi, không kịp uống chung rượu mừng của tỷ tỷ!”
Nàng ta còn dám nhắc đến Giang Uyển trước mặt ta.
Nếu không phải đệ đệ của nàng ta bạc tình bạc nghĩa, mẫu thân một lòng muốn treo cao, Giang Uyển làm sao sống không thấy người, chết không thấy xác chứ?
Ta cười lạnh một tiếng: “Rượu mừng không phải ai muốn uống cũng được, giống như Vệ tiểu thư đây có muốn uống, cũng phải xem phủ Tề Quốc công chúng ta có đồng ý hay không?”
Vệ Cư An mang Giang Uyển đi, sớm đã đắc tội với phủ Tề Quốc công, mẫu thân chắc chắn không gửi thiệp mời cho phủ Ninh Viễn hầu.
“Ngươi!”
Vệ Tư Vi tức nghẹn, Đại tiểu thư sợ nàng ta sinh sự chọc giận ta liền kéo nàng ta đi chỗ khác: “Mọi người tụ tập cùng nhau thưởng hoa uống rượu vui vẻ là tốt rồi, đừng tổn thương hòa khí!”
Vệ Tư Vi không thể nể mặt chủ nhà, chỉ biết trừng mắt với ta, oán hận mà nói: “Chờ xem, phủ Tề Quốc công của ngươi chắc chắn không có kết cục tốt, lúc đó xem ngươi còn đắc ý được không?”
Lời nói của nàng ta đã chọc đến vết thương lòng của ta.
Xem bộ dáng vụng về của Vệ Tư Vi, nếu không phải có người trước mặt nàng lộ ra cái gì hoặc nàng ta đã nghe được cái gì, chắc chắn nàng ta sẽ không nói những lời như vậy.
Là Vệ Cư An, nhất định là Vệ Cư An, hắn thi trượt Khoa cử, lại bị ta làm hỏng thanh danh, nếu muốn trở mình, không có cống hiến lập công thì sẽ không được.
Cho nên, hắn đang tính toán hãm hại phủ Tề Quốc công sao?
10.
Đem thứ này để vào thư phòng của Ninh Viễn hầu đi, nhớ kỹ phải đặt ở nơi ít người để ý nhưng lại dễ tìm được.
Ta lấy thứ lục soát được từ thư phòng của phụ thân, suy nghĩ một chút liền đưa cho ám vệ.
Đây là ám vệ mà Tam thúc để lại cho Đại ca, võ công cao cường, người cực kỳ cẩn thận.
Ta dùng miệng lưỡi dụ ngọt, làm nũng huynh ấy mới tặng cho ta.
Ám vệ này được Tam thúc cứu được, cũng một tay Tam thúc nuôi lớn, ta xem hắn như một nửa huynh trưởng, hắn đối với ta như muội muội.
Nhìn đồ vật mà ta đưa, mặt ám vệ biến sắc: “Đây là bản đồ phòng thủ toàn thành ở biên quan?”
Đúng vậy, là Vệ Cư An dựa theo ký ức của kiếp trước mà vẽ lại, sau đó bổ sung thêm văn tự của của phiên bang, nhằm vu khống Giang gia thông đồng bán nước.
Nhưng đâu có dễ như vậy.
Ta muốn thiêu đốt gia đình hắn bằng chính ngọn lửa mà hắn đã thổi lên.
Gần bước sang năm mới, tin thắng trận báo về liên tục, trong cung vui mừng lại khen thưởng không ít.
Phụ thân và mẫu thân đang chuẩn bị hôn sự cho Đại ca cùng ăn Tết.
Hôn sự của huynh ấy định vào tháng Chạp, Đại tẩu mới vào cửa mấy ngày, Ngự lâm quân trong cung liền bao vây phủ Tề Quốc công.
Ninh Viễn hầu dâng tấu nói phụ thân ta cùng Tam thúc vì muốn bảo vệ vinh hoa phú quý cho phủ Tề Quốc công đã tư thông ngoại địch, mại quốc cầu vinh, cùng phiên bang kẻ xướng người hoạ, diễn trò che mắt Triều đình.
Đương kim bệ hạ giận dữ, phái Ngự lâm quân kê biên tịch thu toàn bộ tài sản phủ Tề Quốc công.
Trong phủ từ trên xuống dưới đều bị Ngự Lâm quân khống chế, ta đứng đó nhìn Ngự Lâm quân lục soát từng phòng, từng phòng một. Sau đó tìm thấy một gói đồ trong thư phòng của phụ thân.
Mắt Vệ Cư An đỏ ngầu, cùng đám người ở ngoài nhìn chằm chằm vào gói đồ, nhìn Ngự Lâm quân từ từ mở nó ra. Lấy ra vài quyển sách được gói trong lớp giấy dầu.
Hắn nhìn mấy quyển sách kia, hoang mang không thể tin được. Thống lĩnh Ngự Lâm quân cũng không thể tin vào mắt mình, mở ra hai trang đọc thử, liền ho khan một tiếng rồi ném nó sang một bên.