Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mưa Không Tên - Na Khả Lộ Lộ

Chương 5: Điện thoại



Có thể nói việc Chung Thận nổi giận là rất hiếm. Hắn thường đối mặt với mọi việc bằng thái độ lạnh nhạt, không biểu lộ cảm xúc, nhưng bỗng nhiên cả buổi chiều không nhận cuộc gọi từ quản lý, còn chặn luôn WeChat.
Đường Du buộc phải suy nghĩ lại xem mình đã nói gì khiến hắn nổi giận. Suy đi nghĩ lại, có lẽ không phải là một câu nói cụ thể nào đó, mà là vì đã nói quá nhiều.
Đến nước này, dù Đường Du không giỏi nhìn sắc mặt người khác, cô cũng biết mình nên im lặng.
Đêm khuya không ngủ được, cô thậm chí cảm thấy hơi "emo", đột nhiên nhận ra mình từ trước đến giờ không có năng lực gì. Ngoài ảnh hưởng của Hề Vi, cô còn có thể giúp Chung Thận được bao nhiêu? Chẳng trách những đồng nghiệp đó ngoài mặt thì tươi cười gọi cô là chị, nhưng sau lưng lại châm chọc cô là chó cậy thế chủ.
Chung Thận không thể không nhận ra điều này, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc sa thải cô.
Nói về việc tại sao Chung Thận chọn cô làm quản lý khi mới vào nghề, đó cũng là một bí ẩn.
Vào mùa hè năm 2016, Đường Du gặp Chung Thận trước Hề Vi. Khi đó cô làm thực tập sinh tuyển chọn tài năng tại một công ty không đáng tin, lùng sục các tài năng để đưa ra mắt, nhưng sau hai tháng không có kết quả, lúc sắp mất việc đến nơi thì đúng lúc gặp được Chung Thận.
Đường Du không thông minh lắm, nhưng mắt nhìn người khá tốt. Cô ngay lập tức nhận định Chung Thận là một ứng viên triển vọng, nếu ký với hắn thì chắc chắn công ty sẽ thăng chức lên lương, vì vậy đã tung chiêu bóc phét, nổ rằng có thể đưa Chung Thận trở thành ngôi sao lớn, dụ Chung Thận ký hợp đồng. Nhưng hắn trông ngây thơ chứ không ngốc nên đã lịch sự từ chối cô.
Đáng lẽ câu chuyện nên kết thúc ở đây, nhưng không lâu sau, Hề Vi xuất hiện.
Còn về mối quan hệ tất yếu giữa "Hề Vi xuất hiện" và "Chung Thận chọn cô làm quản lý", đến giờ Đường Du vẫn chưa hiểu rõ. Cô chỉ nhớ một đêm nọ, trên bờ vực sụp đổ vì sắp thất nghiệp, cô đi lang thang trước cổng Học viện Hí kịch Hải Kinh, cầu trời ban cho cơ hội tốt, mong cho có sinh viên kém thông minh có thể ký vào hợp đồng quản lý trông giống như lừa đảo mà cô đang cầm.
Đi loanh quanh đến khi trời tối, vẫn không có ai để ý đến cô. Đột nhiên, một chiếc Rolls-Royce chạy tới, cửa xe mở ra, một tài xế trong bộ đồ đen như nhân vật trong phim bước xuống, vòng qua bên kia mở cửa, mời người ngồi ở hàng ghế sau xuống.
Đường Du chưa từng thấy cảnh tượng này, tưởng rằng người xuống xe sẽ là một nhân vật quan trọng, không ngờ, người xuống xe lại là Chung Thận, mặc áo hoodie bình thường, quần jeans rẻ tiền, giày thể thao trắng, vẻ mặt ủ rũ, mắt có vẻ hơi đỏ.
Khi đó, Chung Thận vừa mới lên hot search, Đường Du thức thời, biết hắn có cơ hội tốt hơn, không thể ký hợp đồng với cô nữa. Không ngờ, sau khi Chung Thận chào tài xế, quay lại nhìn thấy cô, hắn lại chủ động đi đến.
Chung Thận nói: "Chị có muốn làm quản lý của tôi không?"
Đường Du: "Hả?"
Chung Thận tự nói tiếp: "Tôi hơi e ngại người bên anh ta, chẳng thà là chị đi, hiểu tận gốc rễ."
Đường Du: "..."
Lúc đó Đường Du vẫn chưa biết Hề Vi, không biết "anh ta" là ai. Sau này mới biết, hóa ra là cháu nội của Hề Vận Thành, người thừa kế tập đoàn Hoa Vận, Đường Du suýt rơi cả tròng mắt.
Sau đó, Đường Du hưởng ké Chung Thận: "đá" ông chủ của công ty mình, rồi chuyển sang làm việc cho Hề Vi.
Nói chính xác hơn, là làm việc cho công ty của cấp dưới cấp dưới cấp dưới của Hề Vi.
—— Tập đoàn Hoa Vận có phạm vi hoạt động rộng lớn, gần như tham gia vào tất cả các ngành nghề, ngành giải trí chỉ là một phần nhỏ trong tài sản của nhà họ Hề, Hề Vi ngày thường không mấy quan tâm, nhưng cũng đã đứng đầu trong ngành. Hợp đồng quản lý của Chung Thận được ký với Tinh Hội Entertainment, thuộc tập đoàn Hoa Vận.
Hề Vi là con cưng của trời đúng nghĩa. Như một cô bạn của Đường Du từng nói: Một vài người giống như hoàng tử trong câu chuyện cổ tích, khiến người ta khát khao, mơ tưởng có thể giao thoa với anh ta. Mà Hề Vi còn xa vời hơn cả hoàng tử, cậu nhìn một cái là biết, đời này anh ta không thể có liên quan gì đến cậu đâu, đừng có mơ.
Đường Du nằm trên giường, đột nhiên thấy lạnh toát.
Cô nhận ra một cách muộn màng rằng chẳng lẽ Chung Thận tức giận vì cô liên tục nhấn mạnh rằng Hề Vi sẽ không bao giờ yêu hắn ư? Nếu không, những lời khác mà cô nói cũng chẳng có gì không thích hợp cả.
Nhớ lại đủ loại biểu hiện trước đây của Chung Thận ——
"..."
Đường Du trừng to mắt, rơi vào trạng thái mơ hồ và ngơ ngác khó xác định.
**
Buổi sáng, ngày 30 tháng 12, Chung Thận cuối cùng cũng gỡ chặn quản lý.
Hắn không giải thích về hành động của mình, mà Đường Du cũng không dám yêu cầu giải thích. Cả hai người đều ăn ý không nhắc đến chuyện này, tiếp tục công việc theo kế hoạch đã định, chạy show.
Sau khi quay xong quảng cáo, có một buổi phỏng vấn cho tạp chí, sau đó là buổi ghi hình cho chương trình đêm giao thừa của đài truyền hình.
Mỗi năm đến thời điểm này, Chung Thận luôn là khách mời hot được các nhà đài tranh nhau mời chào, nhưng hắn thường không nhận lời mời tham gia các chương trình trực tiếp, chỉ tham gia các chương trình ghi hình sẵn. Vì đa phần thời gian hắn sẽ đón giao thừa cùng Hề Vi, không có thời gian lên sân khấu. Hơn nữa, hắn là diễn viên, không giỏi ca hát nhảy múa, thành thử tham gia cũng chỉ góp vui mà thôi.
Năm nay cũng không ngoại lệ, Chung Thận đã hát một bài trong chương trình ghi hình sẵn, sau đó trở về nhà bằng xe bảo mẫu.
Không khí giữa Đường Du và hắn vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi sự ngượng ngùng sau vụ bị chặn, cô lúng túng tìm chuyện để nói: "Quý Tinh Văn hôm nay cũng mặc đồ trắng để ké fame em, không cần nhìn chị cũng biết, khi chương trình phát sóng, các nền tảng sẽ bàn luận xem ai mặc đồ trắng đẹp hơn, chậc."
Lăng xê gắn kết tên tuổi với người khác là chiến lược luôn hiệu quả trong giới giải trí, Quý Tinh Văn rất am hiểu việc này. Ngoài Chung Thận, cậu ta là một trong những ngôi sao nam nổi tiếng nhất hiện nay, nổi lên nhờ phim cổ trang. Nam chính trong bộ phim ăn khách của nữ diễn viên đã bí mật kết hôn là do cậu ta đóng.
Theo lý thuyết, Chung Thận chỉ đóng các phim chính kịch với đội ngũ sản xuất hùng hậu và phim điện ảnh của các đạo diễn lớn, phạm vi vai diễn khác nhau, không phải đối thủ cạnh tranh, nhưng Quý Tinh Văn lại thích ké fame hắn, hơn nữa cậu ta rất thông minh, thường phát biểu như "Đàn anh Chung Thận là thần tượng của tôi," để thu hút sự thiện cảm của công chúng. Thực tế, cậu ta chỉ vào nghề sau Chung Thận một năm, thậm chí tuổi thật còn lớn hơn Chung Thận vài tháng. Không biết cậu ta làm sao dám mặt dày nói những lời như vậy.
Chung Thận chưa từng để ý, nhưng Đường Du thì rất ghét tên này, cứ nhắc đến là mắng: "Diễn xuất thì không tiến bộ, mà mặt thì ngày càng dày. Nghe nói cậu ta muốn chuyển hướng, nhưng mãi không tìm được tài nguyên tốt ngoài việc làm cái bóng bên cạnh nữ chính, nóng ruột đến mức đi khắp nơi tìm chỗ dựa."
Chung Thận mặt không biểu cảm nói: "Mỗi người có một con đường, em cũng không hơn anh ta bao nhiêu, chỉ may mắn hơn thôi."
"..."
Không biết hắn đang khoan dung hay tự mỉa mai, Đường Du nghe vậy thì nghẹn lời, không biết nói gì. Trong xe rơi vào im lặng, một lúc sau, Chung Thận đột nhiên nói: "Đêm giao thừa em có việc, nếu có lịch trình thì hủy giúp em nhé."
Đường Du vội nói: "Tổng giám đốc Hề tìm em hả? Yên tâm, không có lịch trình gì đâu, chị hiểu mà."
Chung Thận lại không trả lời trực tiếp, người tìm hắn có vẻ không phải là Hề Vi. Hắn cúi đầu xem tin nhắn, ánh đèn neon ngoài cửa sổ xe vụt qua, liên tục chiếu sáng sườn mặt hắn, lúc sáng lúc tối, quang ảnh giao điệp, giống như một thước phim mơ hồ, điềm báo trong âm thầm.
Đường Du do dự muốn nói, nhưng không dám hỏi thêm.
**
Đêm cuối cùng của năm 2023, Hề Vi đang chơi mạt chược trên tầng cao nhất của Tòa tháp Kinh Tâm, biểu tượng của thành phố Hải Kinh.
Không phải y gầy sòng, nhưng ở đâu y cũng là trung tâm, vài ánh mắt công khai hoặc lén lút nhìn theo bàn tay rút bài của y, sau đó di chuyển lên mu bàn tay, lướt qua tay áo, nhảy lên cánh tay, cẩn thận nhìn sắc mặt, âm thầm suy đoán tâm trạng của y, liệu có thích hợp để bắt chuyện hay không.
Hề Vi không thích nơi ồn ào, tối nay người không nhiều, bảy người, bốn người ngồi đánh bài, ba người đứng xem. Người gầy sòng là Hạ Dập, miễn cưỡng coi là bạn thời thơ ấu Hề Vi, nhưng mối quan hệ không thân thiết như bề ngoài, chỉ là người quen trong cùng tầng lớp mà thôi.
Tối nay, Hạ Dập dẫn theo một ngôi sao đến, nói rằng muốn giới thiệu với Hề Vi. Đó là một nam diễn viên tên là Quý Tinh Văn, không biết làm thế nào lại kết thân với Hạ Dập, tiếc rằng cậu Hạ là trai thẳng, nếu không cũng không cần phải đưa đến trước mặt Hề Vi.
Căn phòng sáng rực ánh đèn, không khí hoàn hảo. Sau vài ván, Hề Vi gặp may, tâm trạng cũng theo đó mà phấn chấn. —— Trước khi đến, y không biết có tiết mục bất ngờ Quý Tinh Văn, nhưng khi gặp rồi cũng chẳng để tâm.
Hề Vi không ngó ngàng, đối phương cũng không dám phản ứng, vẫn luôn quan sát thật cẩn thận, thỉnh thoảng giúp y rút một quân bài theo sự thúc giục của Hạ Dập. Lần này đưa tay chạm vào một quân, lật ra thì thấy vừa khéo là quân bài Hề Vi cần: Bảy Vạn.
Hề Vi khẽ cười, đẩy bài: "Sao toàn là tôi thắng vậy? Không chơi nữa."
"Bọn họ nhát nên không dám thắng cậu đấy." Hạ Dập nói: "Còn tôi thì khác, tại tôi gà."
Mọi người phối hợp cười lớn, ngón tay của Quý Tinh Văn hơi run, châm thuốc cho Hề Vi. Hạ Dập nói: "Cậu ấy không hút đâu, bình thường cũng ít uống rượu, không thích mấy thứ đó."
Lúc này Hề Vi mới liếc nhìn đối phương. Có thể làm diễn viên thì ngoại hình chắc chắn không tệ, nhưng so với Chung Thận thì không có gì nổi bật.
"Anh Hề của chúng ta kén lắm, người bình thường không lọt vào mắt cậu ấy được đâu." Hạ Dập là tay lõi đời, nhìn qua có vẻ chê bai Quý Tinh Văn, nhưng thực ra đang mở đường cho cậu ta: "Hôm qua tôi đã nói cậu có tới cũng vô ích mà, đầu óc rỗng tuếch, nói chuyện với người ta, không hợp nhau thì nói một câu cũng đã thừa. Cậu biết bình thường cậu ấy thích làm gì không? Nghiên cứu triết học đó. Ôi dồi, đến cả tựa sách tôi còn chẳng hiểu nữa là, cậu học được mấy năm, có hiểu được không?"
Quý Tinh Văn ngượng ngùng cúi đầu: "Không hiểu lắm, nhưng có đọc một chút ạ."
Hạ Dập nói: "Nói nghe thử xem, cậu đọc gì?"
Hề Vi thấy buồn cười trong lòng, thờ ơ nhìn bọn họ kẻ xướng người hoạ, chẳng khác gì diễn tấu nói.
Kết quả, không ngờ là diễn tấu nói thật, Quý Tinh Văn ngay lập tức bắt đầu liệt kê một loạt tên triết gia nổi tiếng như Plato, Hegel, Kant, Nietzsche, Voltaire, còn nhắc đến Lão Trang, bảo rằng cậu ta cũng thích tư tưởng Đạo gia[1].
[1] Đạo gia là một trong những trường phái quan trọng nhất trong thời kỳ của. Những nhân vật đặt nền móng cho trường phái này là,.
Hề Vi không nói gì, chỉ nhìn cậu ta. Quý Tinh Văn thoáng nhìn biểu cảm của y, sắp túa mồ hôi lạnh, lời thoại tiếp theo lập tức bị kẹt, vô cùng vụng về nói: "Em, em còn đọc..."
"Thôi đi, cậu đừng đọc gì nữa hết." Hạ Dập thở dài: "Vô dụng thôi."
Anh ta không hề nể mặt Quý Tinh Văn, thay vào đó, Hề Vi lại muốn giảng hòa: "Mỗi ngành nghề có chuyên môn riêng, diễn viên hiểu về diễn xuất là được rồi."
Hạ Dập nói: "Diễn xuất của cậu ta cũng chẳng ra sao, không bằng người bên cạnh cậu, tên gì ấy nhỉ? À Chung Thận."
Hề Vi không cảm xúc.
Hạ Dập nói: "Sao hôm nay cậu ta không đi cùng cậu? Đêm nay chán quá, gọi cậu ta đến chơi cho vui, đúng lúc chúng ta có bảy người, thêm cậu ta thì có thể làm tròn hai bàn, thế nào?"
Hề Vi thường không đưa Chung Thận ra ngoài, dù họ là quan hệ bao nuôi, nhưng đó vẫn là chuyện riêng, đưa đến một dịp như thế này có chút khó coi, để Chung Thận phải chịu sự soi mói của người khác, có vẻ thấp hơn một bậc. Cứ như Quý Tinh Văn này đây thì thật xấu hổ.
Nhưng những năm trước Chung Thận luôn cùng y đón năm mới, hắn thường dành thời gian chờ tin nhắn của y, năm nay mời đến chơi mạt chược cũng không phải không được.
Hề Vi lấy điện thoại ra gọi, mấy người bên cạnh đều nhìn theo.
Không ngờ, y gọi hai lần, chuông reo mấy chục tiếng —— Chung Thận lại không bắt máy.
Chương trước Chương tiếp
Loading...