Mộc Hề Bạch - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
Chương 21
Ngay lúc Quân Mộc Hề tưởng hắn đại phát từ bi muốn buông tha cho mình thì thấy hòa thượng không biết cầm một dải lụa màu đen ở nơi nào, còn có một đoạn dây ngắn mềm mại.
“Hu…” Hòa thượng không chỉ không buông tha cho cậu mà còn dùng dải lụa đen che mắt cậu lại, đôi tay cũng bị dây mềm cột vào phía sau, còn dùng dây thừng buộc qua đầu vú nhỏ đang dựng thẳng, buộc chặt tay và hai đầu vú của cậu.
“Cái gì vậy… ưm a!… Đau! Đầu vú đau quá…” Quân Mộc Hề bị che mắt, đôi tay bị trói chặt cũng bất an động động hai lần, nhưng lại khiến hai đầu vú trước ngực bị cọ xát khiến cậu đau tới mức run rẩy.
Cậu biết hòa thượng sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, liền chậm rãi nhấc đôi chân run rẩy bước tới chỗ hòa thượng.
“Ha a… ưm!… Em khó chịu quá… phía sau… ưm a!…” Theo bước đi của cậu, dây thừng vào càng lúc càng sâu, không chỉ kịch liệt cọ xát hoa huyệt non mềm phía trước mà dương vật cũng bị cọ xát đến cứng ngắc, cúc huyệt phía sau cũng bị kích thích tận vào phía trong.
Đầu vú cũng bị cọ xát khi cậu bước đi, khiến đầu vú vốn đã sưng đỏ lại càng đậm màu, thậm chí còn vì lôi kéo mà phồng to hơn chút, có vẻ càng thêm dâm đãng.
“Ha a… sư phụ!…” Thiếu niên mặc trang phục tình thú gợi cảm, đầu vú bị cọ xát tới mức to lên, lỗ nhỏ phía dưới cũng bị mài, kích thích kịch liệt khiến thiếu niên lớn tiếng rên rỉ kêu đau.
Khung cảnh dâm đãng kích thích này khiến hòa thượng vẫn luôn ung dung cũng không khỏi có chút chịu không nổi, hô hấp bắt đầu trở nên thô nặng, hai mắt màu đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm thân thể dâm đãng vặn vẹo trước mắt, một bàn tay bắt đầu chậm rãi loát động trên dương vật cứng ngắc thô dài.
Âm thanh dính nhớp chậm rãi vang lên trong phòng tối, Quân Mộc Hề giật giật tai, vì đôi mắt bị che lại nên các giác quan khác càng thêm mẫn cảm, cậu biết hòa thượng đang nhìn mình rồi tự an ủi, suy nghĩ này khiến thân thể cậu càng thêm hưng phấn, động tác dưới chân cũng bắt đầu nhanh hơn.
“Ha a!… Sư phụ… sướng quá… âm đế sướng lắm… sư phụ mau tới đ* lỗ nhỏ dâm đãng của đồ nhi… a a…” Dây thừng thô ráp hung hăng cọ xát âm đế, khoái cảm dường như còn lớn hơn đau đớn, thiếu niên xoắn thân mình, hoa huyệt chảy ra từng luồng dâm thủy khiến dây thừng ướt đẫm, cúc huyệt phía sau cũng bắt đầu lúc đóng lúc mở, dường như đang oán giận vì không được yêu thương.
Quân Mộc Hề cảm thấy phía trước ngứa mà phía sau cũng ngứa, chỉ có thể vừa đi vừa làm dây thừng vào càng sâu thêm chút, hai lỗ nhỏ bị cọ vừa đau vừa sướng.
“A! To quá!… Cái gì… vậy a a!…” Đột nhiên một thứ gì đó thật lớn nhô lên trên dây thừng tiến vào hoa huyệt sưng đỏ không chịu nổi, bởi vì dây thừng vào rất sâu nên thứ nhô lên đó vào thẳng trong hoa huyệt, không chỉ hung hăng đè ép âm đế sưng to phía trước, thậm chí còn khẽ chạm tới nơi mẫn cảm nhất kia.
“A a a! Sướng quá!… Còn muốn!…” Thiếu niên không khỏi ép chặt chân, mông trắng nõn xoay mạnh, dâm đãng cọ xát.
“Bảo bối nhi không ngoan, sao lại tự chơi mình như thế? Em đang bắt sư phụ chờ thêm này.” Mộ Bạch kéo một đầu dây khiến cậu càng bị nâng cao lên, như vậy lại càng cọ xát vào Quân Mộc Hề mạnh hơn, phần nhô lên kia cũng chen vào chỗ sâu nhất.
“A a! Đau… hu hu… sư phụ… bé Hề sai rồi, bé Hề đi qua đây… a a…” Âm đế bị đè ép thật sự quá đau, thiếu niên khóc kêu xin tha, hòa thượng chậm rãi buông dây thừng xuống. Lúc này cậu mới gian nan nâng mông nhỏ, rút phần nhô lên trong thân thể ra, từng luồng dâm thủy cũng chảy ra theo.
“Ưm ưm…” Quân Mộc Hề thở phì phò, chịu đựng khoái cảm thật lớn khi cúc huyệt cũng bị phần nhô lên kia đâm thọc, run chân chậm rãi bước về phía trước.
Dây thừng này có tận bốn nút kết, hơn nữa cái sau còn lớn hơn cái trước, Quân Mộc Hề đi được hai phần ba thì hoa huyệt cùng cúc huyệt gần như đồng thời bị phần nhô lên nhét vào, bởi vì quá mức thô to nên nếp uốn trong cúc huyệt đều bị căng đến trơn nhẵn, hoa huyệt phía trước cũng bị căng rộng ra.
“A a a! Ưm a! Sướng quá…” Kích thích kịch liệt trước sau khiến cậu không khỏi rên rỉ, chân cũng bắt đầu nhũn ra, phần thô ráp nhô lên trong cơ thể hung hăng cọ xát thịt non trong hoa huyệt cùng cúc huyệt, khiến cậu banh ngón chân, khóc lóc cao trào.
“Hu hu… đồ hòa thượng thối… hu hu… không thèm nữa…” Khi cuối cùng cậu cũng tới được chỗ hòa thượng thì thân thể cũng mềm mại ngã vào ngực hắn, nước mắt chảy đầy mặt, dải lụa màu đen cũng đã thấm ướt, miệng còn đang lên án hắn.
Mộ Bạch nhanh chóng cởi bỏ đồ trên người cậu, dây thừng dưới thân cũng rơi trên mặt đất.
Quân Mộc Hề vất vả lắm mới giải phóng nộn huyệt, giờ lại thẹn tới mức muốn tìm khe đất chui vào. Bởi vì bị cọ xát lâu, khoái cảm cùng đau đớn đột nhiên đồng thời biến mất, vậy mà lại khiến hai lỗ nhỏ kia ngậm chặt dây thừng không buông, cứ dán chặt vào phần thịt non.
“Hu hu… đừng… không phải đâu…” Quân Mộc Hề cảm thấy thẹn đến mức vùi đầu trong ngực hòa thượng, cậu lắc đầu, không biết muốn phủ nhận cái gì, khóc càng dữ.
Hòa thượng bất đắc dĩ cười một tiếng, trấn an hôn hôn cần cổ tuyết trắng của thiếu niên, rút dây thừng dưới thân cậu ra, còn phát ra một tiếng vang nhỏ.
Quân Mộc Hề xấu hổ đến đỏ cả tai.
“Ha ha, bảo bối nhi cơ khát như thế, sư phụ liền thỏa mãn em.” Hòa thượng cười khẽ, tay cọ xát hoa huyệt sưng đỏ của thiếu niên hai lần rồi cắm mạnh dương vật vào.
“A ưmmmm!… Đầy quá… sướng quá… sư phụ động đi… lỗ dâm của bé Hề ngứa quá…” Cuối cùng cũng được lấp đầy, thịt non trong lỗ nhỏ gắt gao hấp thụ, Quân Mộc Hề thỏa mãn ngẩng đầu, mông nhỏ vô thức xoay xoay.
“A, phía sau bảo bối nhi cũng phải thỏa mãn đây.” Hòa thượng vỗ lên cặp mông dâm đãng đang xoay kia, dường như phát hiện cúc huyệt cũng dục cầu bất mãn hút ngón tay hắn nên hắn vừa hung hăng cắm hoa huyệt, vừa thọc hai ngón tay vào cúc huyệt.
“Ha a… sư phụ… phía sau đồ nhi… cũng ngứa… ưmmmm…”
Hòa thượng vừa đ* thiếu niên vừa chậm rãi nhìn quanh bốn phía, đột nhiên phát hiện trên tường có thứ gì đó như dương vật giả. Hắn nhướng mày, trong lòng đã có quyết định, sau đó bế cậu tới chỗ ven tường.
“Ưm a… sâu quá… sư phụ… đ* bé Hề sướng quá…” Quân Mộc Hề bị làm đến dục tiên dục tử, thân dưới vừa đau vừa sướng, điểm mẫn cảm cũng bị hòa thượng hung hăng đâm vào, còn cao trào một lần lúc hắn bước đi nữa, nhưng lần này lại bị hòa thượng bóp dương vật.
“Bảo bối nhi, phía trước bắn quá nhiều không tốt đâu.”
“Ưmmm… sư phụ… em khó chịu…” Thiếu niên khó nhịn cọ cọ vào cơ bụng cứng rắn của hòa thượng, dương vật bị hắn bóp nên không bắn được, hoa huyệt lại liên tục chảy nước.
“Một lát nữa sẽ thoải mái, nhé? Ngoan, lần này sư phụ sẽ cho em bắn.”
“Ưmm a! Sâu quá!…” Cúc huyệt bị thọc vào không hề báo trước, hòa thượng thấy hậu huyệt của cậu đã được lấp đầy liền mạnh mẽ làm tiếp.
Bởi vì động tác kịch liệt của hắn nên không chỉ có phía trước của Quân Mộc Hề bị đ* mạnh mà phía sau cũng bị thọc sâu vào, thậm chí rất nhiều lần còn thọc tới tận điểm G của cậu. Cảm giác tiền hậu giáp kích làm cậu sướng tới mức đại não trống rỗng, miệng rên rỉ dâm loạn, nước mắt lạch cạch rớt xuống, liên tục bị hòa thượng đ* tới cao trào, dương vật phía trước cũng đáng thương hề hề phun nước, nhưng lại chẳng bắn được gì nữa.
“Ưm a! Sư phụ… hu hu… lỗ nhỏ của em sắp hỏng rồi… a…”
“Bé Hề làm sao hỏng được… sư phụ yêu thương em còn không kịp mà…” Hòa thượng vừa liếm đầu vú sưng to trước ngực cậu, vừa tăng tốc độ đ*, thân thể mềm mại xinh đẹp này đúng là có yêu thương thế nào cũng không đủ.
Nhưng thời gian còn rất dài, đồ vật nơi này cũng có thể mang về từ từ chơi. Đôi mắt hòa thượng đỏ đến đáng sợ, nhìn đồ đệ đã bị đ* tới mức không ngậm nổi miệng mà ác liệt nghĩ thầm.
Kích thích!
——————————————
Vẫn là gian phòng ngủ cổ kính quen thuộc kia, thiếu niên ghé vào chiếc giường to rộng, trong tay cầm một quyển kinh Phật thật dày, khẽ nhíu mày nghiêm túc đọc.
Ngày hôm qua, cuối cùng Quân Mộc Hề và Mộ Bạch cũng về tới Đại Phật Tự, hòa thượng tính tình đại biến nên dọc đường đi luôn tìm mọi cách yêu thương cậu, tính tình cực kỳ ác liệt, khiến cậu về tới chùa rồi còn hờn dỗi, trách hắn lăn lộn tàn nhẫn, khiến cậu đi đường cũng không thoải mái.
Nhưng chờ tới ngày hôm sau, hòa thượng lại khôi phục dáng vẻ lãnh đạm ban đầu kia, quả thực khiến cậu có giận cũng chẳng có chỗ phát.
Hơn nữa, việc đầu tiên hoà thượng làm khi khôi phục tính tình là cưỡng chế cậu trong vòng ba ngày phải học thuộc quyển Phật môn kinh pháp siêu dày này, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, không thể xin xỏ được. Cảm giác hờn dỗi của cậu đã nghẹn thành oán khí, chỉ có thể oán hận ghé vào nơi này đấu tranh với quyển kinh Phật kia.
“Ai ~” Sau khi thở dài lần thứ một trăm năm mươi tám, Quân Mộc Hề quyết đoán đặt quyển kinh Phật khiến cậu đau đầu kia sang một bên, rồi cẩn thận lấy thoại bản dưới gối đầu ra vui vẻ đọc.
“Ầy! Ký chủ, ngươi không sợ vị sư phụ kia của ngươi trừng phạt ngươi à!”
Âm thanh máy móc vang lên đột ngột khiến thiếu niên vốn đang chột dạ run tay, suýt nữa đã ném văng thoại bản.
“Hệ thống? Ngươi xuất hiện đúng lúc quá nhỉ.” Cậu vừa về không đến hai ngày thì nó đã xuất hiện.
“He he, bổn hệ thống có tin tức tốt muốn mang cho ký chủ đây!” Hệ thống cười hai tiếng, lại tựa hồ nhớ tới cái gì “À đúng rồi! Nhiệm vụ lần này ký chủ cũng hoàn thành vượt mức, khen thưởng hai vạn tích phân, cộng thêm một viên hoàn tùy ý nắn hình.”
“Ha? Đó là cái gì?” Lần nào hệ thống cấp đồ vật đều có thể khiến cậu dục tiên dục tử, rất hố người, lần này cậu phải hỏi rõ ràng mới được.
“A! Ký chủ hỏi hay lắm!” Giọng nói hèn mọn của hệ thống lại mang lên cảm giác quen thuộc đáng khinh, nó ra vẻ nghiêm túc thanh thanh giọng nói “Khụ khụ, cái này ấy hả, chính là thứ tốt đấy! Phải hơn một vạn tích phân mới có thể đổi nhé. Cái gọi là tùy ý nắn hình, chính là ý trên mặt chữ, sau khi ký chủ sử dụng, trong đầu có thể tưởng tượng hình tượng mình muốn, sau đó thân thể sẽ tự động biến hóa, thời gian duy trì một ngày.”
Hệ thống thấy cậu vẫn ngơ ngác liền tốt bụng giải thích thêm hai câu “Nói cách khác, nếu ngươi muốn biến thành con thỏ, có đuôi dài, hoặc ếch xanh gì đó thì chỉ cần nghĩ đến bộ dáng ngươi muốn trong đầu, sau đó thân thể sẽ tự động thay đổi như bộ dạng ngươi muốn. Nói như vậy ngươi đã hiểu rồi chứ.”
Quân Mộc Hề thấy viên thuốc thần kỳ như thế, không khỏi hơi giật mình, “Cái gì cũng biến được á?”
“Đương nhiên là thứ đó cần phải tồn tại trong thực tế, chứ nếu ngươi muốn biến thành thứ gì đó không có thật thì không được.”
Quân Mộc Hề sờ sờ cằm, vẻ mặt suy tư, cái này có vẻ thú vị hơn hai cái trước nhiều.
“À đúng rồi, bổn hệ thống đã nói là mang tin tức tốt đến cho ký chủ!”
Quân Mộc Hề hồi thần, vẻ mặt nghi hoặc, “Tin tức tốt gì?” Cái hệ thống chuyên hố người này thì có thể có tin tức tốt gì chứ?
------oOo------