Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mộc Hề Bạch - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu

Chương 12



“Ưm a a a… sư phụ… sư… phụ… ưmmmm… nhẹ chút mà… đầu vú em hỏng rồi… hu hu…” Thiếu niên há miệng thở phì phò, đầu lưỡi nhỏ thỉnh thoảng lại bị người đàn ông kia mút vào một chút, trên dưới đều bị hắn đùa bỡn đến mức tê dại, nhưng cậu vẫn cảm thấy như thiếu thiếu cái gì. Sau đó, cảm nhận thứ đồ nóng như lửa phía sau, cậu lắc mông nhẹ nhàng cọ cọ.
“Thành thật chút, ngoan, đừng phát dâm.” Mộ Bạch vỗ mạnh một cái lên cặp mông trắng nõn của cậu, giọng hắn đã khàn lại, cũng đã nhẫn nhịn tới mức không chịu nổi. Nhóc này, chẳng có lúc nào là không quyến rũ hắn.
Cởi bỏ dây thừng đã cột vào trên người thiếu niên, cậu bị người đàn ông đùa bỡn tới mức cả người nhũn ra, cứ cố ưỡn người nhưng cũng chẳng còn chút sức lực nào, chỉ có thể mặc kệ người đàn ông chơi đùa cơ thể mình.
Người đàn ông hôn lên những vết đỏ do bị dây thừng cọ vào trên cơ thể tuyết trắng của cậu, còn vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp.
“Sư phụ… bụng em căng quá, đầu vú cũng đau…” Đầu vú nhỏ bên phải bị hắn vừa mút vừa cắn tới mức sưng to gấp đôi rồi.
Thiếu niên ngồi trên đùi người đàn ông, đối mặt với hắn, còn ôm cổ hắn nữa, miệng mềm mại oán giận. Dáng vẻ hệt như yêu tinh bé nhỏ đang quyến rũ người khác, thuần khiết mà lại không mất đi mị hoặc.
Cảnh tượng này trong mắt Mộ Bạch đại khái là, “Em mềm lắm, đ* thích lắm đó”.
“Không sao, sư phụ sẽ lập tức khiến em không cảm giác được thứ đó nữa.” Người đàn ông cởi bỏ hết quần áo đã sớm rối loạn, sờ sờ khuôn mặt nhỏ mềm mại của cậu, sắc mặt đen tối không rõ.
Hắn đã sớm muốn đ* cậu rồi, phải khiến khuôn mặt nhỏ thuần khiết kia tràn đầy dâm dục mới được. Hoa huyệt phía trước của thiếu niên bị chặn, không thể động vào, hắn chỉ có thể chiến đấu ở một nơi khác. Hắn nghĩ vậy, và cũng làm như vậy.
Bàn tay to vòng qua vòng eo mảnh khảnh của thiếu niên, tiến đến cúc huyệt không người hỏi thăm kia, nơi đó cũng xinh xắn mềm mại, bởi vì hoa huyệt phía trước phun ra dâm thủy mà sớm đã ướt mềm, giờ đang co rụt lại như muốn có thứ gì đó đi vào. Ít nhất, trong mắt người đàn ông thì hiện tại chính là như vậy.
Đầu tiên, Quân Mộc Hề cảm nhận được một thân thể ấm áp hữu lực, thoải mái thở dài một tiếng, khuôn mặt nhỏ cọ cọ vào cơ bắp căng chặt của người đàn ông, sau đó lại cảm nhận được bàn tay to của hắn đang vuốt ve cúc huyệt chưa từng bị chạm qua phía sau, trong lòng cũng đã hiểu rõ. Lại đột nhiên nhớ tới hệ thống cho cậu cái gì mà cúc hoa vạn năng cao, vẻ mặt liền hơi rối rắm.
“Bảo bối nhi, ta không nhịn được, cho sư phụ đ* vào miệng nhỏ phía sau được không?” Giọng nói khàn khàn từ tính vang lên bên tai, khiến vành tai tinh xảo của thiếu niên nhanh chóng đỏ lên.
“Ưm… vâng…” Quân Mộc Hề nào từng nghe thấy hòa thượng nói cái lời cợt nhả lộ liễu như vậy, một tiếng gọi bảo bối nhi kia đã khiến cậu mê đảo, huống chi giọng nói của hắn lại vô cùng gợi cảm, khàn đi vì tình dục, cho nên cậu cứ mê man đáp ứng. Hơn nữa còn cam tâm tình nguyện dùng cúc hoa vạn năng cao mà hệ thống cho mình. Ôi, thơm quá.
Thiếu niên cong mông, dược hiệu đang tràn ra trong cúc huyệt, cảm giác tê ngứa nhè nhẹ truyền đến, còn có một ít tràng dịch chảy xuống tới, dính ướt cả bàn tay người đàn ông.
Mộ Bạch kinh ngạc nhìn chất lỏng trên tay, trong mắt chợt hiện lên một cảm xúc khó hiểu, hắn không ngờ bé con này lại cho hắn kinh hỉ như thế, phía sau vậy mà cũng có thể chảy nước.
Nhưng giờ Quân Mộc Hề lại âm thầm kêu khổ, cậu biết cái đồ hệ thống xấu xa kia không đáng tin rồi, cái thứ vạn năng cúc hoa cao này chắc cũng chẳng khác gì đan dược lần trước, thậm chí còn cao hơn một bậc. Ban đầu cậu chỉ cảm thấy trong mông mình hơi ngứa, sau đó thì tăng dần lên, cuối cùng biến thành cơn ngứa khiến da đầu cậu tê dại.
Mộ Bạch cảm giác bé con trong ngực càng lúc càng không an phận, eo nhỏ xoay như rắn nước, mông nhỏ trắng mềm cũng điên cuồng cọ xát, hậu huyệt ẩm ướt chảy đầy dâm thủy, dính ướt đầy tay hắn.
“Nhóc dâm đãng! Sư phụ mới sờ lỗ nhỏ mà em đã không chịu nổi rồi à? Chảy nhiều dâm thủy như thế.”
“Không đâu… sư phụ… em… em không cố ý phát dâm mà… hu hu… lỗ nhỏ phía sau ngứa lắm… ưm ưm… đ* em đi… cầu xin… cầu xin sư phụ mà… ưmmmm…” Thiếu niên chảy cả nước mắt, không chỉ tủi thân trong lòng mà phía sau cũng tủi thân nốt.


Mộ Bạch nhướng mày, cảm thấy thiếu niên lúc này có hơi không thích hợp, dáng vẻ có hơi giống lúc trước ở suối nước nóng.
Hắn chọc một ngón tay vào lỗ nhỏ co giãn, còn xấu xa vẽ một vòng tròn bên trong, khiến thiếu niên mềm mại rên rỉ.
Rút ngón tay ra, lẫn theo vài tia dâm dịch, Mộ Bạch đặt dưới mũi nhẹ nhàng ngửi một chút, vẻ mặt chợt ngưng lại, một mùi hương hoa cúc nhàn nhạt. Bé con này dùng dược sao?
Quân Mộc Hề nhìn động tác của người đàn ông, vẻ mặt cứng đờ, biết vạn năng cúc hoa cao đã bị hắn phát hiện. Cậu căng thẳng co chặt hậu huyệt, lại phát hiện ra sắc mặt người đàn ông đã hơi trầm xuống, khiến cậu sợ tới mức nhanh chóng dùng lỗ nhỏ cọ cọ lấy lòng gậy thịt to lớn kia.
Mộ Bạch quả thực đã giận đến bật cười, khi phát hiện ra bé con này dâm đãng dùng dược trong hậu huyệt, thân thể hắn liền như bốc hỏa. Giờ cậu lại còn không biết sống chết khiêu khích hắn, sắc mặt hắn trầm xuống, bé con này lúc nào cũng muốn quyến rũ để thân thể hắn dâng lên dục vọng, nên phạt.
Người đàn ông đặt cậu lên giường, vỗ vỗ mông nhỏ, sắc mặt hơi lạnh lùng.
“Tự nằm sấp xuống, chổng mông lên.”
Quân Mộc Hề nào dám không nghe lời, cậu sợ hãi nằm sấp xuống rồi cong mông lên như hắn nói, cố nén khoái cảm do nước thuốc không ngừng chuyển động trong hoa huyệt, bàn tay còn cẩn thận giữ bụng nhỏ, không thể nước thuốc chảy ra.
Mộ Bạch thấy dáng vẻ này của cậu, lại không nhịn được vỗ mạnh lên cặp mông tuyết trắng lắc lư trước mặt, lưu lại một dấu tay rất rõ ràng.
“Đã sớm không nhịn được muốn ta đ* phải không? Sao em lại dâm như thế, học ở đâu cái kiểu tự dùng dược cho mình hả?” Người đàn ông nhìn hậu huyệt xinh xắn phun dâm dịch, giọng nói hơi lãnh đạm, cẩn thận nghe còn có thể cảm nhận được tình dục đang cố gắng nén xuống.
“Ưm a a!… A a… sư phụ, bé Hề chỉ dâm với chàng… ưmmm… làm bé dâm đãng của một mình chàng thôi… sư phụ, mau đ* em… hu hu…” Thiếu niên chổng mông nhỏ, dâm đãng đong đưa trước mặt hắn, miệng đầy dâm từ lãng ngữ.
Mộ Bạch cảm thấy giờ mà còn nhịn thì quả thật có lỗi với tiểu Bạch dưới thân, hắn khuếch trương qua loa rồi đỡ gậy thịt của mình đâm thẳng vào.
“A a a a! Ưmmm… sướng quá!… Gậy thịt to quá… thật lớn…”
Gậy thịt nóng như lửa thọc thẳng tới đáy, bởi vì có cúc hoa cao nên lỗ nhỏ đã sớm ướt đẫm, tuy vẫn hơi hơi đau, nhưng vẫn khiến cậu cảm thấy thật thoả mãn khi được lấp đầy.
“Nói cho sư phụ nghe, có phải em là bé dâm đãng thiếu đ* không?”
Người đàn ông hung hăng động eo, gậy thịt hoàn toàn đi vào rồi lại rút ra. Hắn đ* thiếu niên tới mức cậu chảy cả nước miếng, nhưng vẫn ép cậu nói lời dâm đãng.
“Ưmmmm!… A a… là… em là bé dâm đãng thiếu đ*… chỉ thích được sư phụ đ*… ôiiii… gậy thịt lớn của sư phụ đ* em sướng quá!… Aaaaa…”
Mộ Bạch đỏ mắt, hận không thể đ* chết bé yêu tinh này. Hắn tìm được điểm G trong thân thể thiếu niên rồi tàn nhẫn đâm vào.
“A á á á! Ưmm!… em muốn ra… ưm a… ra rồi…”


Thiếu niên bị đ* tới mức không khép miệng được, gậy thịt nhỏ phía trước đã không bắn được gì nữa, chỉ có thể run rẩy phun ra vài tia dâm dịch trong suốt, hậu huyệt hút chặt dương vật đang đâm vào thân thể mình.
Mộ Bạch vẫn không buông tha cậu, lúc cậu cao trào còn đang hung hăng đâm tiếp vào, sau đó còn lật cậu lại đ* thêm một lần nữa.
“Ưm aaa… sư phụ… tha cho Hề đi… em sắp hỏng rồi…” Cậu không biết cuối cùng thì người đàn ông kia đã làm bao lâu, chỉ biết khoái cảm cuồn cuộn không ngừng, khiến cậu như một con thuyền nhỏ, cứ mãi phiêu đãng lênh đênh trong bể dục.
Người đàn ông lại nhanh chóng thọc vào rút ra mấy trăm lần trong thân thể cậu, sau đó dùng sức bắn mạnh vào trong lỗ nhỏ.
“Ưm a a!… á á á…” Quân Mộc Hề bị tinh dịch nóng bỏng bắn đến chảy nước mắt, khoái cảm xâm nhập thần kinh cậu, nước thuốc trong hoa huyệt phía trước cũng lắc lư mạnh thì thân thể cậu đang run rẩy, khoái cảm kịch liệt từ cả hai nơi khiến ý thức của cậu có chút mơ hồ, cuối cùng thật sự sướng không chịu nổi mà ngất đi.
Mộ Bạch nhìn khuôn mặt vô cùng mệt mỏi cùng thân thể đầy dấu vết của thiếu niên, thậm chí còn nghĩ có phải mình làm quá rồi không. Hắn đã đề cao thể lực của bé con này rồi, xem ra vẫn phải có kế hoạch rèn luyện thoả đáng cho cậu mới được.
Cẩn thận rửa sạch cho thiếu niên, nhưng gậy thịt vẫn chôn trong mông cậu, hắn ôm thân thể mềm ấm ấy vào ngực rồi cũng cùng cậu ngủ.
Lúc Quân Mộc Hề tỉnh lại, điều đầu tiên nghĩ đến lại là bản thân bị đ* tới mức hôn mê bất tỉnh, cậu vô cùng xấu hổ, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng. Vị trí bên cạnh đã trống không, có lẽ Mộ Bạch đã đi tụng kinh mỗi sáng sớm theo thông lệ của chùa rồi.
Đầu tiên, cậu ăn bữa sáng ấm áp ngon miệng trên bàn, khẽ ợ lên, nghĩ một lát liền đi tìm hòa thượng. Cậu đã vô thức ỷ lại vào hắn khi bản thân còn chưa kịp phát hiện ra rồi.
Đêm qua tình ái kịch liệt khiến cậu không cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo thấu xương khi âm khí phát tác, có lẽ là do nước thuốc mà người đàn ông đã rót vào trong cậu, hoặc là tinh dịch nóng bỏng trong thân thể đã phát huy tác dụng.
Quân Mộc Hề sờ sờ bụng nhỏ đã bình thường lại của mình, lại giật giật mông nhỏ, loáng thoáng cảm giác được hậu huyệt cứ như vẫn còn đang bị cắm. Cậu hơi bĩu môi, đồ sư phụ lưu manh kia, chắc lại cắm trong cậu cả đêm rồi!
Thiếu niên ra khỏi phòng, đêm qua được người đàn ông yêu thương dễ chịu khiến khuôn mặt cậu đỏ hồng, trông lại thật sự giống như một bé yêu tinh nhỏ vừa hút no tinh khí của phàm nhân vậy.
Duỗi duỗi người, cậu bước tới sảnh nơi các hoà thượng vẫn tụng kinh.
Nhưng không ngờ đã tới đó rồi mà lại không gặp được, một tiểu tăng nói cho cậu biết là bạn cũ của phương trượng tới, đang nói chuyện ở phòng nghị sự.
Quân Mộc Hề lại chuyển bước đi tới cửa phòng nghị sự, cậu hơi hơi do dự, cảm thấy cứ vậy đi vào quấy rầy bọn họ nói chuyện thì có vẻ không tốt lắm, liền trộm nhìn qua cửa sổ, ngốc nghếch nhìn vào trong.
Xuyên qua cửa sổ nửa trong suốt, cậu trông thấy hòa thượng vẫn mang dáng vẻ quạnh quẽ như cũ, gương mặt tuấn tú thần sắc nhàn nhạt, đang ưu nhã nhấp trà.
 
------oOo------
 

Chương trước Chương tiếp
Loading...