Mơ Ước - Tô Mã Lệ - truyen full -
Chương 49: Đừng kẹp (H)
Tay phải Hàng Dục bị thương, còn bó thạch cao nên không thể dùng sức, hoàn toàn dựa tay trái bóp mông thịt phía dưới, một chút một chút hất hông đưa đẩy vào bên trong, cửa mình nhỏ hẹp kẹp đến dương v*t sướng muốn chết, anh không biết mệt mỏi cứ thế đỉnh vào, nhiều lần cắm đến tận tử cung, chọc đến Viên Vũ thét lên một tiếng chói tai.
Cô sắp bị làm phát điên rồi.
Cao trào đến cả giọng nói đều ách, Hàng Dục cố tình ác liệt dồn tới cực hạn, biết rõ cô còn đang ở trong cơn cao trào, chế trụ vòng eo không quan tâm mà chọc, chọc đến Viên Vũ như đang rung đùi đắc ý, phía dưới cửa mình phun ra một dòng lại một dòng nước dâm.
Lúc dương v*t rút ra, cả người Viên Vũ cũng mềm nhũn trượt xuống, mặt chống vào trên cửa kính, cái miệng nhỏ giương lên, chỉ biết hé miệng thở dốc.
Hàng Dục rửa sạch cho mình, nhấc Viên Vũ lên, xối qua cho cô một lần rồi hôn lên môi.
Cô vẫn còn hãm trong dư vị cao trào vừa rồi, hơi thở hỗn loạn, bị hôn một hồi, bám vào bờ vai anh nhẹ nhàng thở, kêu tên: "Hàng Dục......"
"Ừm" Hàng Dục mút lưỡi cô, nghe được tiếng nức nở nên thả lỏng lực đạo, trằn trọc mút hôn dưới cổ, một bàn tay xoa xoa mông thịt : "Đi ra túi của anh lấy váy ngắn mặc vào."
Viên Vũ vừa nghe lời này giật mình, nhớ đến lần trước bị làm, cô ôm cổ anh lấy lòng, nhỏ giọng nói: "Em mới làm dẫn trương trình pháp luật, ngày mai còn có tiết mục phát sóng trực tiếp, đừng để lại vết trên cổ."
Hàng Dục hôn hôn môi cô: "Được, làm một lần cuối cùng."
Viên Vũ đi vào phòng khách tìm balo của Hàng Dục, mở ra lấy chiếc váy ngắn màu hồng nhạt kia, Hàng Dục không cho cô mặc quần lót, cứ vậy mà mặc vào, cảm thấy hơi thẹn thùng, lúc mặc xong muốn đi soi gương, Hàng Dục đi từ toilet ra đến.
Anh không mặc gì, cầm khăn lông lau người, vai rộng eo thon, vân da căng chặt, một đôi chân dài thẳng tắp có lực. Hướng lên trên nhìn gương mặt kia càng nhìn càng đẹp trai quá mức, tóc mái ẩm ướt, che khuất đôi lông mày, cặp mắt đào hoa càng có vẻ trong sáng, nếp gấp hai mắt rất sâu, lúc nhướng mày nhìn về phía cô, khóe môi hơi gợn lên, hai bên má lúm từng chút hiện hình, hầu kết nhô lên theo động tác anh nuốt nước bọt lăn lộn trên dưới.
Mang theo sự gợi cảm mê người.
"Đi đâu?" Hàng Dục đi đến, ném khăn lông lên sô pha, mình cũng ngồi lên ghế, ngoắc ngoắc ngón tay về phía cô, Viên Vũ kéo kéo hai vạt váy đi về phía trước mặt, cảm thấy xấu hổ không dám nhìn anh. Cô dường như không biết mình quyến rũ thế nào, váy màu hồng phấn bó sát vào cơ thể trắng nõn, lộ ra cánh tay như củ sen, bao lại đôi vú thịt, ở giữa nhô lên hai cái núm, hai bên eo nhỏ nhắn bị bao chặt, xuống chút nữa, váy quá ngắn, gì cũng không che được, nhìn được cả âm hộ mở rộng, mặt sau nhìn hai cánh mông thịt càng rõ ràng hơn.
Hai bên chân vì xấu hổ mà khép chặt, hai tay Viên Vũ che ở phía dưới, vành tai đỏ bừng, cảm thấy xấu hổ cực điểm.
Hàng Dục tách hai chân ra, nói về phía cô: "Ngồi lên trên."
Viên Vũ nhìn anh một cái, vừa thẹn vừa đi đến, đỡ vai anh, trọng tâm ngồi ở trên đùi, dương v*t nóng rực chống vào đùi, vòng eo cô run rẩy, cả người dán vào ngực anh.
Lồng ngực Hàng Dục rung động, đang cười, một bàn tay với vào cửa mình dưới làn váy ngắn, chỗ đó đã ướt, anh trực tiếp cắm vào một ngón tay.
"Hàng Dục......"
Viên Vũ không tự giác kẹp chặt chân, vành tai bị anh cắn chặt, âm thanh anh ách, anh nói: "Đừng kẹp."