Mị Ảnh
Chương 976: Thừa thánh quả
- Kim trưởng lão, nghĩ không ra Kim Ưng Tông cư nhiên không nói chữ tín như vậy.
Năm vị Tôn cấp vây quanh Kim Ưng Tông, tức giận trừng mắt nhìn vào Kim trưởng lão, đấu khí trong cơ thể bạo phát ra, sắc mặt cả đám đều khó coi, ánh mắt ngưng lại trên hộp ngọc trong tay Kim trưởng lão.
Kim trưởng lão áp chế huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, lau vết máu trên khóe miệng, nhìn thoáng qua Thiết trưởng lão đồng dạng cũng đang căng thẳng đứng kế bên, nhớ tới tin tức Thiết trưởng lão mang đến, hắn không thể ức chế nổi lửa giận trong lòng, nếu không phải đang giữ thánh quả trong tay, sợ rằng đã liều lĩnh lùng bắt và chém giết đối phương bằng được rồi.
Thiết trưởng lão nhìn Kim trưởng lão lau máu trên khóe miệng, sắc mặt đồng dạng cũng kinh sợ. Khi Nghệ Phong chém giết Tiễn trưởng lão, hắn liền tìm đến chỗ Kim trưởng lão, thật không ngờ Kim trưởng lão cư nhiên thực sự cướp giật được thánh quả tới tay, có điều tranh đoạt trong miệng nhiều ác lang như vậy, chịu thụ thương cũng không phải nhẹ. Lúc này có thêm hắn trợ giúp, hai người vừa đánh vừa chạy, nhưng vẫn không thoát khỏi được đối phương.
Thiết trưởng lão không chút nghi ngờ, nếu như thêm một đoạn thời gian nữa, cường giả biết được sẽ tới càng nhiều hơn.
- Kim trưởng lão, làm sao bây giờ?
Thiết trưởng lão cảnh giác nhìn bốn phía, thấp giọng hỏi Kim trưởng lão ở bên cạnh.
- Chuyến này tổn thất to lớn như vậy, nếu như không mang theo một điểm thu hoạch trở về, lấy tính tình của tông chủ, hai người chúng ta cũng không sống khỏe được, chúng ta không có lựa chọn nào khác.
Kim trưởng lão hít sâu một hơi, áp chế huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, ánh mắt nhìn vào chúng cường giả đang vây chung quanh.
- Đều tại tiểu tử kia gây mầm tai họa!
Thiết trưởng lão rống giận một câu, gân xanh nổi đầy thân quyền, sắc mặt dữ tợn vô cùng.
- Hừ! Da mặt Kim Ưng Tông thật đúng là đủ dày, đồ bị người khác đoạt đi, cư nhiên còn có mặt mũi tới đoạt bốn quả này.
Một vị Tôn cấp trong đó khinh thường nói, khí tức vững vàng tập trung Kim trưởng lão.
- Không chỉ là không biết xấu hổ, còn có tiếng không có miếng. Chậc chậc, nhiều đệ tử như vậy và một Tôn cấp, cư nhiên bị một thiếu niên chém giết, Kim Ưng Tông cũng có mặt mũi khai tông lập phái. Xuy xuy…
Tiếng cười nhạo lẫn theo âm hiểm, khiến cho hai người Kim, Thiết nghe vào cực kỳ chói tai, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không tìm nổi phản bác.
Kim trưởng lão hít sâu một hơi, nói:
- Các vị, Kim Ưng Tông ta đã đàm phán trước với các vị, nhất định phải thu xong hai quả, các bị bức ta gay gắt như vậy là sao?
- Ha ha…
Một câu nói này khiến mọi người vây quanh Kim trưởng lão cười phá lên:
- Kim trưởng lão, ngươi còn biết xấu hổ hay không? Hai quả của các ngươi đã sớm bị người đoạt rồi, ngươi còn nói ra được lời này?
- Đúng! Chúng ta đã nhượng bộ cho ngươi lấy trước hai quả rồi, có đồ tốt không giữ được là vấn đề của các ngươi, có điều hiện tại ngươi lại đánh chủ ý tới bốn quả này, ngươi hỏi xem nắm tay chúng ta có đồng ý hay không.
Nói xong, một vị Tôn cấp ào ào tuôn ra đấu khí, kéo theo khí thế kinh khủng bức thẳng về phía Kim trưởng lão.
Kim trưởng lão nhìn về phía năng lượng kinh khủng đang bay nhanh về phía mình, mặt biến sắc, thi triển thân pháp nhanh tránh thoát, nguyên bản chỗ hắn vừa đứng nhất thời nhấc lên một trận đất cát cao mấy trượng.
- Các vị, đừng nhiều lời vô ích với người vô sỉ như vậy, trực tiếp cướp thứ đó về là được, chúng ta lại tính toán phân phối sau.
- Chính phải!
Những lời này, nhất thời chiếm được mọi người có cùng nhận thức, đều xông tới phía Kim trưởng lão. Lực lượng cuồng bạo của năm người, xẹt qua hư không thành một đạo vết tích, lao thẳng về phía hai người Kim Ưng Tông.
Hai người Kim, Thiết thấy thế, sắc mặt đại biến, thân ảnh chớp động, đấu khí tuôn ra, đón đỡ.
Binh…
Hai cỗ năng lượng va chạm trên hư không vang lên những tiếng như sấm sét, toàn bộ hư không trong chiến đấu của bảy người liên tục bị biến sắc sụp đổ, một cơn lốc kinh khủng kéo theo tất cả mọi thứ lên tới chân trời, đạo đạo kình khí tàn sát bừa bãi thiên địa xung quanh, mặt đất bên dưới chỗ tranh đấu bị tước bay đi xuống mấy trượng.
Tranh đấu kinh khủng như vậy, tự nhiên kinh động tới Nghệ Phong đang điên cuồng chạy trở về đế quốc Trạm Lam, nhìn cỗ khí thế bàng bạc phóng thẳng lên cao, hầu như quét tới tận trời, Nghệ Phong hơi nhíu mày, lập tức như nghĩ đến gì đó, thấp giọng lẩm bẩm:
- Lẽ nào đám cường giả kia đang tranh đoạt thánh quả tại chỗ này?
Nghĩ tới khả năng này, trong lòng Nghệ Phong cũng không nhịn được kích động. Tuy rằng hắn đoạt được hai thánh quả, thế nhưng chỉ đủ cho quái lão đầu dùng, căn bản không dư thừa thánh quả cho hắn dùng luyện tập đột phá y sư thất giai. Nếu có thể thu được bốn quả này, vậy…
Nghệ Phong nghĩ tới đây, trong lòng rung động, nếu có thể đột phá y sư bát giai, đó là một biến hóa long trời lở đất.
Hít sâu một hơi, biết rõ lúc này không thích hợp dừng lại tại đây, dù sao hắn hiện đã là mục tiêu của bao nhiêu người, nhưng dụ hoặc của y sư bát giai khiến Nghệ Phong di động cước bộ, bay nhanh về phía địa phương đang bạo phát khí thế tận trời kia.
Nghệ Phong không quên thu liễm khí tức của mình, tại Lăng Thần Quyết và Phệ Châu toàn lực phối hợp, khí tức của Nghệ Phong cũng bị áp chế đến thấp nhất có thể, nhưng muốn tiêu trừ hoàn toàn là chuyện không có khả năng.
- Thực lực vẫn thiếu a, như lão đầu tử là có thể che giấu hoàn toàn khí tức rồi.
Nghệ Phong thở dài một hơi.
Nghệ Phong đã khôi phục lại hoàn toàn thực lực, tốc độ cực nhanh, trong hư không lưu lại một đạo bóng ảnh hướng về chỗ địa phương có cỗ khí thế bạo phát tận trời.
Nếu như lúc này Thiết trưởng lão thấy được tốc độ Nghệ Phong mà nói, tất nhiên sẽ há hốc miệng kinh hãi, đối phương vừa thi triển kỹ năng kinh khủng như vậy, cư nhiên không tốn bao lâu thời gian đã hoàn toàn khôi phcu, loại tốc độ khôi phục như vậy còn là người nữa sao?
Trong chốc lát thời gian, Nghệ Phong đã chạy tới cách không xa chiến trường. Nghệ Phong cũng không dám lại quá gần, chui vào một chỗ bí mật ẩn thân, nhìn người bị vây công, Nghệ Phong không khỏi sửng sốt, trong đó cư nhiên là Kim trưởng lão và Thiết trưởng lão. Trong lòng Thiết trưởng lão còn thoáng lộ ra một hộp ngọc.
- Thảo nào ta không thấy bóng dáng lão gia hỏa này, nguyên lai là tới đây tranh đoạt bốn thánh quả rồi, thật không biết xấu hổ a. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong lòng Nghệ Phong mắng to một tiếng, ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú và hộp ngọc trong lòng Kim trưởng lão, đáy lòng thầm tính toán biện pháp đoạt được thứ này.
Một lúc lâu sau, Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha. Coi như là thi triển thuấn di tới trước mặt một Tôn cấp, cũng có thể bị hắn phát hiện nhanh chóng, căn bản là không có mấy tác dụng. Quan trọng nhất, nếu như hắn xuất hiện tại chỗ này, sợ rằng cũng sẽ trở thành đối tượng bị vây công.
Ngay khi ánh mắt Nghệ Phong đang chăm chú nhìn thẳng vào hộp ngọc trong lòng đối phương, hai đạo nhân ảnh bay nhanh đến từ nơi xa, rất nhanh liền gia nhập trong chiến cuộc.
Có thêm hai Tôn cấp gia nhập, nguyên bản hai người Kim, Thiết đang chống đối chật vật, càng cảm giác khó khăn hơn mười phần.
Phụt…
Đối mặt công kích của bốn năm người, tuy rằng thực lực Kim trưởng lão rất mạnh, thế nhưng đối phương chiếm ưu thế nhân số, thêm vào tình huống hắn suy yếu do thương nặng, lập tức bị một vị Tôn cấp hung hăng đánh trúng trên lưng. Dưới một chưởng này, Kim trưởng lão hộc máu bay ngược ra ngoài, hung hăng đập xuống trên mặt đất, thân hình vùi sâu trong bùn cát, khóe miệng tiếp tục trào máu tươi.
Thấy Kim trưởng lão thụ thương nặng như vậy, trong lòng đám người vây công mừng rỡ, cả đám một lần nữa bạo phát năng lượng, đánh về phía Kim trưởng lão còn vùi thân trong bùn cát,.
Nhìn năng lượng kinh khủng đang oanh về phía mình, Kim trưởng lão hoảng hốt, đấu khí tăng vọt, mạnh mẽ bốc lên khỏi mặt đất, bỏ chạy về một phía. Nguyên bản chỗ hắn vừa đứng, vài đạo năng lượng oanh kích tới, mặt đất lập tức bị tước bay đi hơn mười trượng.
Mặc dù Kim trưởng lão lui nhanh nhưng vẫn không thể ngăn trở toàn bộ năng lượng, một cỗ năng lượng dâng trào vẫn nện xuống trên người hắn. Dưới cỗ lực lượng này, trong miệng Kim trưởng lão phun ra một ngụm máu.
Thân hình tung lên, được Thiết trưởng lão ngăn cản. Nhìn Kim trưởng lão không còn đứng vững tại hư không, Thiết trưởng lão hốt hoảng nói:
- Kim trưởng lão, ngươi không sao chứ?
Kim trưởng lão nhổ ra thêm một ngụm máu, không trả lời Thiết trưởng lão, tay nắm lấy hộp ngọc, dữ tợn hét lớn một tiếng:
- Ai tiến thêm về phía trước một bước, ta sẽ hủy thánh quả.
Một câu nói, nhất thời khiến chúng Tôn cấp dừng cước bộ, ánh mắt cả đám đều ngưng lại trên hộp ngọc trong tay hắn.
Nghệ Phong trốn ở một bên, nhìn khóe miệng Kim trưởng lão không ngừng trào máu ra, trong mắt cũng có một tia tàn nhẫn, lão gia hỏa này đã là lừa già kiệt lực, nếu như chính mình liều mạng với hắn một trận, tỷ lệ chém giết đối phương cao tới chín thành.
Trong đầu vừa dâng lên ý nghĩ này, Nghệ Phong liền cảm giác không thể kéo lại. Chém giết Kim trưởng lão là chuyện khiến hắn oanh động, chém giết Tiễn trưởng lão xa xa không thể so sánh được. Đối phương có thực lực tứ giai đỉnh phong, cho dù trong những cường giả Tôn cấp cũng coi như nhân vật nhất hào. Nếu như hắn ngã xuống tại chỗ này, Kim Ưng Tông sợ rằng đau đớn muốn khóc.
Nghĩ vậy, vẻ tàn nhẫn trong mắt Nghệ Phong càng đậm. Thế nhưng nhìn đông đảo Tôn cấp phía trước mặt, trong lòng Nghệ Phong lại trùng xuống phân nửa. Nếu hiện tại hắn chạy ra, kết cục tuyệt đối không khác gì so với Kim trưởng lão.
- Kim trưởng lão, giao hộp ngọc ra đây, ta tha các ngươi đi!
Một người trong đó cũng sợ bức bách quá khiến đối phương cùng đường hủy thánh quả, hắn trầm giọng nói.
Thấy một đám người dữ tợn nhìn chằm chằm phía mình, Kim trưởng lão hừ một tiếng, lau vết máu trên khóe miệng, nhìn Thiết trưởng lão đồng dạng cũng đã trào máu miệng, hắn thở dài một hơi.
Kim trưởng lão cũng không nhiều lời vô ích, rút hộp ngọc ra từ trong lòng, tại trong ánh mắt chăm chú của mọi người, ném mạnh vào hư không, hô lớn:
- Cho các ngươi!
Ném hộp ngọc vào hư không, khiến đám Tôn cấp nhất thời liều mình lao nhanh về phía hộp ngọc, một cỗ năng lượng từ trong cơ thể bạo dũng tiến ra, oanh hướng mọi người vừa mới kề vai chiến đấu.
- Thiết trưởng lão, đi!
Kim trưởng lão hô to một tiếng, liều mạng bay nhanh về một phương hướng khác. Thiết trưởng lão cũng phản ứng qua, đồng dạng bay nhanh theo.
Nghệ Phong ở một bên kinh ngạc nhìn Kim trưởng lão chịu giao ra hộp ngọc, đồng thời trong lòng không khỏi mừng rỡ, phương hướng Kim trưởng lão chạy tới, chính là chỗ vị trí của hắn.
Nhìn Kim trưởng lão bay nhanh đến, lấy ra Tiêm Hổ Kiếm, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong cũng tuôn ra, Nghệ Phong không dám có chút bảo lưu, đấu khí liều mạng nảy lên, từng đạo đấu khí chuyển tới khiến Tiêm Hổ Kiếm cũng hơi rung động.