Mị Ảnh
Chương 53: Hỏa địa thử
Nghệ Phong thật sự cũng không ngờ, đánh người lại khiến cho bình cảnh của mình đạt được đột phá, phảng phất giống như phát tiết, đấu khí trong cơ thể cũng dâng trào, không hề hao phí chút khí lực đã đột phá đến cửu giai. Kết quả này khiến Nghệ Phong vô cùng ngạc nhiên, hắn thậm chí có nghi hoặc, mình có phải rảnh rỗi khi đi tìm những người này chỉnh đốn.
Thế nhưng nghĩ đến thực lực Tử Cấp cửu giai của mình, hắn không khỏi thở dài, với thực lực này của hắn đi tìm người khác gây phiền phức, thuần túy là đi chịu đòn.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong tự chế giễu bản thân, vứt bỏ suy nghĩ không thực tế này. Đột phá cấp bậc khó khăn hơn đột phá giai tầng. Đại đa số mọi người, có thể cả đời cũng không đột phá được một cấp bậc. Nếu như nói đột phá giai tầng là đột phá về lượng thì đột phá cấp bậc chính là đột phá về chất. Cái sau hiển nhiên khó khăn hơn cái trước vạn phần.
Nghệ Phong lại nhớ tới lời tứ trưởng lão nói, mặc dù tứ trưởng lão nói không nhiều, thế nhưng câu nào cũng có điểm quan trọng. Hắn nói, "Thực chiến là thủ đoạn đột phá tốt nhất", Nghệ Phong vẫn luôn cho rằng như vậy.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi có chút hối hận vì đã đưa Nhuyễn Kình giáp cho Trữ Huyên, trước đây ỷ vào có Nhuyễn Kình giáp, cấm địa phía sau Thánh địa hắn cũng dám lén lút thâm nhập vào. Thế nhưng hiện tại, Nghệ Phong thật sự không có dũng khí này, với thực lực Tử Cấp cửu giai của hắn, chưa cần nói đến Mị khủng khiếp, cho dù tùy tiện xuất ra một Linh cũng có thể lấy cái mạng nhỏ của Nghệ Phong.
Nghệ Phong thở dài một hơi. Trong lòng có chút tiếc nuối. Thánh địa bao quát bất cứ cường giả chức nghiệp nào, thế như không có Nhiếp hồn sư quỷ dị nhất. Mặc dù lão đầu tử lúc nào cũng nhắc đi nhắc lại Nghệ Phong tuyệt đối sẽ là một Nhiếp hồn sư xuất sắc, nhưng hắn lại không có ai chỉ dạy.
Nghệ Phong hạ quyết tâm, lần sau nhất định phải kêu lão đầu tử bắt cóc một Nhiếp hồn sư lên núi chỉ giáo Nghệ Phong. Nếu hắn không dạy, các loại hổ báo đầy trong thời Thanh thập đại cực hình mà từ trước đến giờ hắn chưa nếm thử, vừa vặn sẽ mượn dịp này nếm qua.
Nghệ Phong cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định mạo hiểm một lần. Với thực lực Tử Cấp cửu giai của mình, lại cộng thêm hồn lực của Sư Cấp bát giai và công pháp Thiên cấp, vẫn có thể đi tìm Linh nhất giai cấp bậc thấp nhất, đánh không lại ít nhất có thể bỏ chạy.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong cắn răng, tiến về chỗ sâu sau núi.
...
Thánh địa tọa lạc ở một sơn cốc. Ở phía sau Thánh địa có cấm địa, không phải cái gì khác mà chính vì do ở đó là chỗ giao tiếp của Thánh địa và dãy núi Lam Linh.
Tuy dãy núi Lam Linh không bằng Thập đại cấm địa, nhưng cũng có danh tiếng ở đại lục, cường giả bỏ mạng ở đó cũng không ít. Trong Dãy núi Lam Linh ngoại trừ ma thú có thực lực cao cường, còn tồn tại đủ loại Linh và Mị.
Nói cách khác, cấm địa của Thánh địa là một con đường thông đến Dãy núi Lam Linh.
Mặc dù Nghệ Phong đã có một thời gian chưa tới cấm địa, thế nhưng tình huống vẫn không có gì thay đổi. Cây cối cao vút trời mây, trên mặt đất trải một lớp lá rụng dày đặc, thỉnh thoảng có tiếng chim hót líu ríu gọi nhau. Ánh sáng mặt trời thỉnh thoảng lại chiếu xuyên qua những tán lá xanh um, khiến rừng cây rậm rạp lại có thêm mấy phần sinh khí.
Dãy núi Lam Linh chung quy vẫn có khí thế to lớn, Nghệ Phong cũng có thể cảm giác được đại khí bên trong. Chỉ có điều, trái tim hắn bỗng nhiên co thắt lại, tiến vào nơi nguy hiểm, hắn không thể không cẩn thận.
Tuy nói hiện tại vẫn ở ngoại vi của Dãy núi Lam Linh không gặp phải ma thú và Mị cường hãn. Thế nhưng, cho dù là linh và ma thú cấp thấp cũng không phải thứ hiện tại Nghệ Phong có thể đối kháng được. Hiện tại hắn chỉ có thể đối kháng với Linh nhất giai và ma thú cấp thấp nhất.
Nghệ Phong cẩn thận tìm kiếm xung quanh, thế nhưng tựa hồ vận khí của hắn cũng không tốt, không tìm được ma thú và Linh nhất giai mà hắn muốn. Ngược lại hắn tìm được rất nhiều chim bay cá nhảy, nếu không phải biết hiện tại không thích hợp làm việc khác. Nghệ Phong thật sự rất muốn bắt bọn chúng làm thịt, sau đó nướng ăn.
Cũng không biết qua bao lâu, Nghệ Phong không dám đi quá xa, rời khỏi Thánh địa càng xa, chứng minh tỷ lệ bản thân đụng độ với ma thú và linh cao cấp càng lớn. Hắn không muốn mạo hiểm tính mạng của mình.
Thời gian từng chút trôi qua, gió thổi nhè nhẹ khiến Nghệ Phong cảm thấy hơi lạnh. Hắn khẽ nắm chặt nắm tay, đưa tay đẩy đám lá rụng thổi vào mặt mình, bên tai vang lên tiếng lá cây di động.
- Xoạt... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Một tiếng động vang lên, khóe miệng Nghệ Phong cuối cùng cũng lộ ra nụ cười. Cước bộ hơi chậm lại, đấu khí trong cơ thể căng thẳng, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nghệ Phong biết rất rõ, ma thú này chính là Hỏa địa thử hay xuất hiện trong khu vực này nhất, tuy gọi là Địa thử, thế nhưng hình thể của nó cũng không nhỏ, có con lớn bằng con lợn sữa. Bộ lông màu xám, duy chỉ có cái đuôi dài là màu hỏa hồng.
Hỏa địa thử trước mắt nhe hàm răng ra ngoài, bộ lông màu xám hơi dựng lên, uốn cong người. Hiển nhiên nó cũng đã phát hiện ra Nghệ Phong, liền tiến nhập trạng thái công kích.
Mặc dù Hỏa địa thử là tồn tại thấp nhất trong ma thú, tuy nhiên thực lực cũng không thấp, con người Tử Cấp bình thường không phải là đối thủ của nó, nhưng nó cũng không phải đối thủ của Sĩ Cấp. Thế nhân vì vậy xếp thực lực của nó là Sĩ Cấp.
Nghệ Phong hiểu rõ, nếu chỉ dựa vào thực lực của mình, muốn đánh bại Hỏa địa thử là tương đối khó khăn. Mặc dù hắn vốn đang tìm cơ hội đột phá, nhưng cũng không muốn dùng cách đầu cơ trục lợi.
Đây là một trận ác chiến.
Hỏa địa thử thấy con người trước mặt vẫn đang dò xét đánh giá nó, không hề có dấu vết động thủ. Nó liền mài hàm răng sắc bén. Chân sau nhún mạnh, há mồm cắn về phía Nghệ Phong.
Ánh mắt Nghệ Phong chăm chú, động tác dưới chân không hề chậm trễ, nhanh chóng né tránh sang một bên. Công pháp Thiên cấp tu luyện trong khoảng thời gian này cũng phát huy tác dụng, cuốn theo một đám lá rụng bay lượn. Người hắn theo đó cũng vọt sang bên cạnh.
Móng vuốt của Hỏa địa thử hung hăng chộp xuống mặt đất, một đạo vết tích có thể thấy rõ xuất hiện trên mặt, nưng có thể nhìn ra lực đạo và hung tàn bên trong.
Hỏa địa thử tung một kích chưa trúng, thân thể bỗng nhiên thay đổi, móng vuốt lại cào thêm một vết xuống mặt đất, gào thét, hung hăng chộp về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong hơi nghiêng người, đấu khí hội tụ trên nắm tay, khi Hỏa địa thử lướt qua bên người, hung hăng đánh về phía hắn.
Dù sao thực lực của Hỏa địa thử cũng cao hơn Nghệ Phong một bậc. Lực công kích mạnh mẽ của nắm tay cũng không đánh tới người hắn, nó xoay người trên không trung, rồi vững vàng rơi xuống mặt đất. Ánh mắt hung tàn nhìn về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong và Hỏa địa thử đứng đối mặt với nhau, cẩn thận nhìn xung quanh, dùng một loại quỹ tích riêng lưu chuyển đấu khí trong kinh mạch. Nghệ Phong biết, vũ kỹ sơ cấp không có tác dụng với Hỏa địa thử, hắn chỉ có thể mượn vũ kỹ cao cấp. Hai chiêu vừa rồi, nếu không dựa vào Mị Ảnh cường hãn. Hắn đã thất bại.
Hỏa địa thử phảng phất cũng cảm nhận được nguy hiểm của con người trước mặt, cái đuôi hỏa hồng lại tiên diễm thêm mấy phần, giống như muốn xuất huyết.
- Vù...
Bỗng nhiên, Hỏa địa thử lại bổ xuống Nghệ Phong. Chỉ là tốc độ lần này nhanh hơn vừa rồi mấy phần, tiếng không khí vù vù cũng chứng minh lực lượng lần này mạnh hơn mấy lần. Màn bất ngờ này khiến Nghệ Phong đầy căng thẳng.