Mị Ảnh
Chương 239: Tứ tinh đê giai
Nghệ Phong lần nữa tiến vào căn phòng bẩn thỉu, mùi hôi thối khó chịu của Quái lão đầu. Nhìn khắp nơi toàn là các đồ vật bẩn thỉu hắn không khỏi buồn nôn. Hắn không hiểu tại sao Quái lão đầu có thể sống trong một ngôi nhà như thế này? Chính hắn đã tới đây rất nhiều lần nhưng mỗi lần đều phải trải qua thời gian rất lâu mới có thể thích ứng được.
- Quái lão đầu...
Nghệ Phong cố gắng dùng đấu khí xua tan mùi buồn nôn này, sau đó gọi Quái lão đầu.
- Con mẹ nó. Lão già chết tiệt này lại đi đâu rồi? Chẳng lẽ lại tới thanh lâu tìm nữ nhân sao?
Nghệ Phong tìm khắp nhưng vẫn không thấy đâu, cuối cùng không nhịn được nói xấu một câu.
- Ngươi nói cái gì?
Một giọng nói tức giận từ sau lưng Nghệ Phong vang lên. Nghệ Phong giật mình quay đầu lại thì thấy trong đôi mắt mầu bích lục của Quái lão đầu bốc lửa khiến hắn không khỏi rùng mình một cái, biến sắc, sau đó vội vàng cười nói lấy lòng:
- Ai nha... Quái lão đã về rồi! Quái lão lại đi làm chuyện cao thượng gì rồi? A, ta nghĩ hẳn là Quái lão đi cứu vớt thế giới!
Nghệ Phong cố nén buồn nôn trong lòng, tâng bốc Quái lão đầu.
- Thôi đi. Ta vừa nghe tiểu tử nhà ngươi mắng ta đi tìm nữ nhân!
Quái lão đầu cười âm hiểm nhìn Nghệ Phong, không có ý tốt nói.
- Ai? Ai dám nói Quái lão như vậy? Quái lão là người cao thượng, sao có thể làm ra những chuyện như vậy! Ngài nói cho ta biết rốt cục hắn là ai, ta với hắn thế bất lưỡng lập!
Nghệ Phong ngôn từ chính nghĩa, giống như muốn lột da đối phương.
- Hừ...
Quái lão đầu hừ một tiếng, nhưng lại cảm thấy Nghệ Phong tâng bốc rất thoải mái, nói:
- Coi như tiểu tử ngươi thức thời, ta tha cho ngươi lần này. Chỉ là... Đúng là ta đi tìm nữ nhân. Ha ha...
Một câu của Quái lão đầu khiên trán Nghệ Phong xuất hiện hắc tuyến, hận không thể đạp cho lão đầu xấu xa này một cước. Đồng thời hắn thầm nghĩ: lão già này đã lớn tuổi như vậy, liệu còn có thể "đứng dậy" nổi hay không?
- Ha ha... Khí thế của Quái lão không thua năm xưa nha!
Nghệ Phong ngượng ngùng cười nói, cảm thông cho nữ tử tiếp đón Quái lão đầu, e rằng hiện giờ nàng ta đang rất khó chịu đi!
Quái lão đầu quan sát kỹ Nghệ Phong một lần, kinh ngạc nói:
- Tiểu tử ngươi cũng không lãng phí thời gian nửa tháng này. Chậc chậc, khí tức mạnh hơn trước kia rất nhiều! Nói cho ta biết ngươi đã đạt tới cấp độ gì rồi?
Quái lão đầu cũng tò mò, chính lão cũng không thể nhìn thấu thực lực của Nghệ Phong, chỉ có thể thông qua khí tức mà phán đoán, điều này khiến lão càng thêm bội phục sư phụ Nghệ Phong thêm một phần, không ngờ lão già kia còn có công pháp như vậy. Công pháp có thể khiến mình nhìn không thấu tuyệt đối quỷ dị khó lường!
- Hai ngày trước đã vô tình đạt tới Tướng cấp!
Nghệ Phong cũng không che giấu, nói thật với Quái lão đầu.
- Tướng cấp?
Mặc dù Quái lão đầu đã từng trông thấy vô số thiên tài nhưng vẫn không khỏi chấn động. Một tháng đột phá năm giai, thậm chí còn đột phá một cấp bậc, tiểu tử này cũng quá kinh khủng rồi!
Quái lão đầu quan sát kỹ Nghệ Phong lại một lần, cố gắng cảm nhận khí tức, nghe tiếng tim đập, hắn lắc đầu, giống như tự nói với bản thân:
- Không biết lão già kia tìm một tên đệ tử biến thái như này ở đâu! Con mẹ nó, Tà tông có thể có lúc nào không biến thái như vậy không!
Quái lão đầu nhớ tới sự kinh khủng mỗi đời Tà đế, hắn không nhịn được mắng một tiếng.
- Tiểu tử, ngươi tu luyện Nhiếp Hồn thuật thế nào rồi? Sẽ không chỉ tập trung đề thăng đấu khí mà quên đi chính sự đó chứ?
Quái lão nhắc nhở Nghệ Phong.
- Quái lão cứ nói đùa. Dù ta to gan lớn mật tới đâu cũng không quên việc Quái lão giao cho! Đã có thể miễn cưỡng dung hợp hồn lực với nguyên hồn, vận dụng Nhiếp Hồn thuật bình thường cũng là vấn đề lớn. Chỉ có điều Nhiếp Hồn thuật cao thâm hơn Quái lão vẫn chưa dạy cho ta, ta không cách nào sử dụng!
Con mắt Nghệ Phong lóe ra quang mang. Hắn hi vọng Quái lão đầu truyền cho mình một hai bộ Nhiếp Hồn thuật cao cấp!
Quái lão đầu đánh giá Nghệ Phong, miệng tùy ý nói:
- Tiểu tử nhà ngươi nằm mơ đi. Trước tiên cứ tập trung xây dựng trụ cột! Mặc dù hiện giờ ngươi có thể miễn cưỡng vận dụng Nhiếp Hồn thuật nhưng ta cũng không có ý định dạy cho ngươi!
Quái lão đầu đương nhiên biết chủ ý của Nghệ Phong. Nhưng thân là một Nhiếp Hồn Sư già dặn kinh nghiệm, sao lão có thể không biết phương pháp dạy dỗ Nghệ Phong. Hiện tại tuy rằng Nghệ Phong đã nhập môn, nhưng căn cơ còn quá mỏng. Điều hắn muốn chính là tạo dựng cơ sở vững chắc cho Nghệ Phong, đến khi đó học tập Nhiếp Hồn thuật cao cấp mới tạo thành hiệu quả làm ít công to!
- Hả... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nghệ Phong có chút thất vọng, hắn vẫn luôn mong chờ học tập Nhiếp Hồn thuật cao cấp, nhưng Quái lão đầu đã lập tức chặt đứt hi vọng của hắn.
- Tiểu tử ngươi cũng không phải thất vọng! Chỉ cần ngươi tu luyện Nhiếp Hồn thuật cấp thấp tới mức tận cùng thì cũng không thua kém Nhiếp Hồn thuật cao cấp. Một mực truy cầu công pháp cao cấp chỉ là tiểu thừa mà thôi. Với đẳng cấp hiện tại của ngươi, Nhiếp Hồn thuật cơ sở cũng đã đủ dùng!
Quái lão đầu vừa cảnh cáo vừa an ủi Nghệ Phong.
- Ách...
Nghệ Phong trách móc Quái lão đầu, hắn cũng biết Quái lão đầu đã hạ quyết tâm không dạy mình Nhiếp Hồn thuật. Mặc dù có chút bất đắc dĩ nhưng hắn cũng sớm đã chuẩn bị tâm lí, không đến mức cảm thấy quá khó chịu.
- Chỉ là tiểu tử ngươi phát triển cũng rất nhanh, không ngờ đã đạt tới tứ tinh đê giai!
Trong giọng Quái lão đầu có vài phần tán thưởng.
- Tứ tinh đê giai? Không phải Sư cấp tam giai sao?
Nghệ Phong nghi hoặc về cách phân chia đẳng cấp Nhiếp Hồn Sư của Quái lão đầu!
- Ngươi nói là Sư cấp tam giai cũng đúng, thế nhưng trong giới Nhiếp Hồn Sư, chúng ta thích sử dụng tinh để phân cấp hơn! Giống như ngươi bây giờ theo cách phân cấp của võ giả thì gọi là Sư cấp tam giai, còn chúng ta gọi là Sư cấp tam tinh. Nhưng chính quy nhất, hay dùng nhất chính là sử dụng tinh!
- Tinh?
Nghệ Phong tựa hồ có chút không hiểu, nhìn về phía Quái lão đầu hỏi.
- Đúng vậy! Võ giả Tử, Sĩ, Sư, Tướng, Vương, Tôn, Quân ứng với Nhiếp Hồn Sư một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy tinh! Mỗi tinh lại chia thành đê giai, trung giai và cao giai!
Quái lão đầu giải thích.
- Tại sao lại phân chia như vậy? Đúng phân cấp của võ giả chẳng phải cũng tốt sao? Như vậy cũng để mọi người càng dễ hiểu hơn!
Nhiếp Phong không hiểu rõ tại sao Nhiếp Hồn Sư lại phải làm như vậy.
- Ngươi thì biết cái gì! Nhiếp Hồn Sư với võ giả khác nhau rất lớn. Trong một cấp bậc, võ giả có chín bình cảnh, còn Nhiếp Hồn Sư trong một tinh chỉ có ba bình cảnh mà thôi!
Quái lão đầu trừng mắt một cái, dường như rất không bằng lòng vì Nghệ Phong chỉ trích cách phân cấp của Nhiếp Hồn Sư.
- Ách...
Lúc này Nghệ Phong với bừng tỉnh, chỉ là hắn lập tức hưng phấn nói:
- Vậy chẳng phải nói tốc độ tu luyện của Nhiếp Hồn Sư nhanh hơn võ giả rất nhiều? Dù sao thì cũng ít bình cảnh hơn nha!
Quái lão khinh thường ý nghĩ viển vông của Nghệ Phong, trợn mắt nói:
- Ngươi thì biết cái gì. Tuy rằng Nhiếp Hồn Sư một tinh chỉ có ba bình cảnh nhưng muốn đột phá khó hơn võ giả rất nhiều. Bằng không Nhiếp Hồn Sư đã áp đảo tất cả các chức nghiệp khác rồi? Hiện tại tiểu tử ngươi đã đạt tới bốn tinh đê giai, sắp đột phá bình cảnh, đến lúc đó ngươi sẽ hiểu được!
- Ách...
Một câu nói của Quái lão đầu khiến Nghệ Phong ớn lạnh: bình cảnh của của hồn sư khó đột phá tới vậy? Ngay cả Quái lão đầu cũng phải cảm thán!