Mị Ảnh
Chương 1548: Nghệ Phong trở về
Yêu Ngọc lắc đầu:
- Không có tin tức gì, bên Tiên Cảnh cũng không thăm dò ra.
Yêu Ngọc cũng có chút kinh hãi, nữ nhân kia quả thực là tồn tại không phải người. Vốn hắn còn cho là trên đại lục này không ai có thể so với đại tẩu, nhưng đối phương cũng có nét mị hoặc điên đảo chúng sinh hàng nghìn hàng vạn trạng thái, đồng thời thực lực mạnh tới nghịch thiên, không kém đại tẩu của mình.
- Chú ý nhiều một chút, nữ nhân đó không đơn giản.
Tần Y thản nhiên nói.
- Ừ! Ta biết!
Yêu Ngọc hồi đáp:
- Ở bên ngoài Tội Ác Chi Thành còn có một Thánh cấp giám sát chúng ta. Đại tẩu, tẩu xem…
Tần Y lắc lắc đầu nói:
- Cứ để bọn họ giám sát đi, có lẽ đang chờ tin tức của Liễu tiền bối. Không cần phải để ý đến hắn, hết thảy chờ Nghệ Phong trở lại rồi mới tính tiếp.
- Ừ!
Yêu Ngọc gật đầu nói:
- Suốt ngày Kỳ nhi nói muốn gặp cha. Ha ha. Không biết đại ca khi trở về biết mình đã có hài tử sẽ cao hứng cỡ nào.
Trên mặt Tần Y cũng lộ ra nét mẫu tính nhu hòa:
- Nó giống Nghệ Phong như đúc từ một khuôn. Nhãng ra một cái là lại chạy về Thánh thành, nó thực cho rằng Thánh thành là nhà của mình a.
Nghe thấy Tần Y bất mãn nói thầm, trên trán Yêu Ngọc hiện lên hắc tuyến. Trong lòng thầm nghĩ người khác có mơ cũng không thể tiến vào Thánh thành, tẩu lại không thích cho nó vào. Hơn nữa đãi ngộ của tiểu tử này ở đó giống như đối với thiếu chủ nhân. Loại ưu ái này thật khiến người ta phải ghen tỵ, bởi ngay cả Nghệ Phong cũng chưa từng có.
- Đại tẩu! Vậy ta đi trước! Có tin tức gì sẽ báo cho tẩu.
Yêu Ngọc cùng không muốn cùng Tần Y đàm luận vấn đề của nữ nhân nữa. Bởi Tần Y ước gì ngày nào cũng ở bên cạnh nàng.
- Ừ! Ngươi đi xuống đi!
Tần Y gật đầu, ánh mắt nhìn hướng Huyết Sắc Thiên Đường, trong lòng nàng có hơi hoảng hốt.
…
Bên trong Huyết Sắc Thiên Đường, tuy rằng linh khí đã không còn trút xuống như thác đổ trước kia nữa, nhưng vẫn tạo nên một con sông lớn. Những võ giả đuổi giết Nghệ Phong đa số đều ở lại đây, chỉ có rất ít người rời đi, bởi vì linh khí nơi đây cực kỳ nồng đậm. Những võ giả chưa thể đột phÁ Thánh cấp, nói không chừng mượn cơ hội lần này để tăng thêm một bước.
Trong thời gian bốn năm, thực lực của những võ giả này chỉ tăng một cách rất bình thường, chưa có một ai đột phÁ Thánh cấp. Cho dù là tên Á Thánh đã bước nửa bước vào Thánh cấp, nhưng thủy chung vẫn có một lớp màng vô hình ngăn cản, không thể đột phá.
Nhìn linh khí không ngừng trút xuống, trong lòng hắn rất muốn xông vào trong. Nhưng nhớ tới những võ giả năm đó không thể chống đỡ nổi rốt cuộc bạo thể, hắn không có dũng khí để làm.
Nghĩ lại võ giả năm đó, trước khi rời đi đã tuyên bố lúc xuất quan sẽ huyết tẩy Huyết Sắc Thiên Đường. Nhưng đã qua nhiều năm rồi, ngay cả bóng dáng của hắn cũng không thấy, có lẽ đã vẫn lạc.
Á Thánh không khỏi có chút thổn thức, Nghệ Phong là võ giả kinh tài tuyệt diễm đầu tiên mà hắn được chứng kiến. Một người như thế ngã xuống thật khiến người ta cảm thấy đáng tiếc. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Oanh...
Các võ giả đang tận lực hấp thu linh khí thì trong hư không bộc phát một tiếng sấm rền. Trong tiếng nổ mạnh, toàn bộ không gian chấn động mấy cái, linh khí vốn đang chảy xuống vào giờ khắc này đột nhiên ngừng lại.
Một cái khe cực lớn xuất hiện bên trong dòng chảy linh khí, sau đó có một bóng người dần dần hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
Khi đạo thân ảnh này xuất hiện, khóe miệng hắn nhếch lên nở nụ cười như vùa trút được gánh nặng. Nghệ Phong mất rất nhiều thời gian tìm khắp nơi trong không gian cung cấp linh khí, nhưng vẫn không thể tìm được lối ra. Bất đắc dĩ hắn đưa mắt nhìn khe hở cực lớn trong không gian, sau khi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn nhảy vào bên trong.
Khiến Nghệ Phong mừng rỡ chính là, hắn đã đoán đúng, khe không gian này thông tới đại lục.
Nhìn Huyết Sắc Thiên Đường quen thuộc dưới chân, Nghệ Phong rất muốn hô to một tiếng:
- Nghệ Phong ta đã trở lại.
Trên hư không lúc này xuất hiện mấy đạo thân ảnh, hai mắt họ trợn lên nhìn Nghệ Phong, sau đó một người kinh hô:
- Nghệ Phong!
Trong tiếng kinh hô, trong lòng tất cả các võ giả hung hăng chấn động. Năm đó Nghệ Phong biến mất không tìm thấy tung tích, nhưng hiện tại sau bốn năm, hắn đã xuất hiện tại nơi này. Đây là tình huống gì? Thần thoại sao?
Mọi người dùng sức dụi mắt, tin chắc đây là Nghệ Phong không thể nghi ngờ. Một số võ giả kịp phản ứng chạy tới, ánh mắt nhìn Nghệ Phong mang theo vẻ tham lam và cảnh giác. Tham lam vì món đồ có thể tiến vào Thánh cấp trên người Nghệ Phong, và cảnh giác là không biết sau bốn năm, hắn đã đạt tới trình độ nào?
Một số người nhìn phương hướng Nghệ Phong xuất hiện, trong lòng mơ hồ cảm thấy, linh khí biến động là do có quan hệ vô cùng to lớn với Nghệ Phong. Chỉ bất quá, mỗi người đều ôm may mắn, qua nhiều năm, thực lực của họ đã tăng vọt, lòng tin cũng không kém.
Nghệ Phong vừa xuất hiện, tưởng rằng những người này sẽ thất kinh chạy trốn, nhưng không ngờ họ lại mang ánh mắt tham lam nhìn mình. Nghệ Phong ngẩn ra, đồng thời cũng suy nghĩ cẩn thận, nói vậy những người này không cho là hắn có thể tiến vào Thánh cấp sao? Đúng là nếu không thôn phệ những pháp tắc ở không gian bí cảnh, nếu Nghệ Phong muốn đạt tới Thánh cấp e rằng tốn không ít thời gian. Nhưng hiện giờ bọn họ sẽ phải thất vọng, vì Nghệ Phong đã đạt tới Thánh cấp.
Ánh mắt hắn quét qua các võ giả quen thuộc, năm đó vây khốn mình trong Huyết Sắc Thiên Đường. Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Năm đó trước khi Bản đế rời đi đã từng nói, ngày ta trở về sẽ huyết tẩy Huyết Sắc Thiên Đường. Hôm nay, Bản đế sẽ thực hiện lời hứa năm đó.
Thanh âm mang theo đấu khí ẩn hiện lôi minh, vang vọng giữa Huyết Sắc Thiên Đường. Trong tiếng vang này, trong nháy mắt các sắc mặt các võ giả biến đổi, chỉ một câu nói đã có uy lực như thế. Chẳng lẽ hắn thật sự tiến vào cấp độ kia?
Nghĩ tới đây, một số võ giả trở nên hoảng sợ. Trong lòng không dám có chút suy nghĩ may mắn, họ vận chuyển đấu khí tới cực hạn, điên cuồng chạy trốn.
Những võ giả này không hề nghi ngời quyết tâm huyết tẩy Huyết Sắc Thiên Đường của Nghệ Phong. Với danh xưng ma đầu của hắn, việc giết bọn họ căn bản không phải là chuyện gì trọng đại. Quản bọn họ là cường giả ở đâu trên đại lục, trước mặt hắn không là bất cứ cái gì.
Nghệ Phong nhìn võ giả chạy trốn, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh. Nếu trước kia thì hơi khó, nhưng hiện tại đã đạt tới Thánh cấp, hơn nữa còn là Thánh cấp tam giai, hắn có thể lo lắng điều gì sao?
Thân ảnh Nghệ Phong chớp động, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh một võ giả Quân cấp cao giai đang chạy trốn, bàn tay hắn nhấn xuống. Sắc mặt võ giả Quân cấp đại biến, vội vàng vận khởi lực lượng ngăn cản, nhưng một con kiến hôi là sao có thể chống cự. Dưới một nhấn của Nghệ Phong, hồn thể của võ giả bạo liệt tức khắc, huyết nhục bay tán loại trong thiên địa.