Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mị Ảnh

Chương 1472: Chạm đến Thánh cấp



 
Trên hư không, Ngũ Hành đại tuần hoàn không ngừng biến lớn hơn một thước. Dưới sự vận chuyển của nó, linh khí bốn khí bắt đầu hội tụ lại. Ngũ hành đại tuần hoàn theo thời gian bắt đầu ngưng tự thành thực chất.
 
Nữ nhân thắc mắc nhìn nhìn Ngũ Hành đại tuần hoàn trên đỉnh đầu Nghệ Phong, không hiểu hắn muốn làm gì?
 
Dưới ánh mắt nghi hoặc và chăm chú của nàng, Nghệ Phong quát to một tiếng, thủ ấn trong tay điên cuồng biến đổi, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra. Tại thời khắc này, toàn bộ linh khí bốn phía u cốc bắt đầu bạo động. Tốc độ thôn phệ linh khí của Nghệ Phong tăng lên khủng khiếp, khiến người ta phải kinh hãi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Chỉ trong nháy mắt, linh khí nồng đậm tại u cốc trở thành mỏng manh. Tất cả linh khí đều hội tụ xung quanh Ngũ hành đại tuần hoàn, nhiệt độ bốn phía bắt đầu hạ xuống, lấy Ngũ Hành đại tuần hoàn làm trung tâm, không gian bắt đầu đông lại. Trong hư không xuất hiện từng khối băng lấp lánh, từ chỗ của Nghệ Phong tràn ra bốn phía. Nhìn bằng mắt thương chỉ có thể thấy ngập tràn băng điêu.
 
- Pháp tắc chi lực?
 
Nữ nhân trừng mắt nhìn quá trình đóng băng đang lan ra, nàng đang chuẩn bị thi triển lực lượng ngăn cản thì đột nhiên kinh hô. Tốc độ thôn phệ năng lượng khủng bố, hiệu quả đóng băng lan ra khắp không gian, hiển nhiên chỉ có pháp tắc chi lực mới làm được.
 
Thế nhưng, trong khi sự kinh hãi còn chưa tiêu tan thì toàn bộ khối băng trong nháy mắt biến mất giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Dưới ánh mắt nghi hoặc của nữ nhân, lấy Ngũ Hành đại tuần hoàn làm trung tâm, một cỗ hỏa diễm ngập trời bạo phát từ chỗ của Nghệ Phong, tràn về bốn phía. Băng thiên tuyết địa trên bầu trời chuyển thành một biển lửa.
 
- Hỏa pháp tắc?
 
Nữ nhân ngây ngốc nhìn biển lửa. Nàng rất quen thuộc pháp tắc chi lực này, bởi nàng cũng sở hữu nó. Không ngờ một tia pháp tắc chi lực mà Nghệ Phong có được lại tạo nên biển lửa lớn tới vậy.
 
Dưới ánh mắt chăm chú của nữ nhân, băng cùng hỏa giao phong với nhau trong không gian, tạo nên những biến hóa kì dị. Ngay khi hai cỗ pháp tắc chi lực chạm vào nhau, trong hư không đột nhiên xuất hiện một khe hở đen kịt.
 
Nữ nhân nín thở nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong. Rất hiển nhiên lúc này Nghệ Phong không thể khống chế pháp tắc chi lực, chỉ có thể để mặc nó biến hóa không ngừng. Nói cách khác, Nghệ Phong đã chạm tới biên giới nhưng chưa thể khống chế được.
 
Băng cùng hỏa trong hư không, nữ nhân nhìn chằm chằm Ngũ Hành đại tuần hoàn. Nghệ Phong có thể nhờ vào một tia pháp tắc chi lực đi đến một bước này, chắc chắn nhờ hiệu quả của Ngũ Hành đại tuần hoàn.
 
- Tiến đến…
 
Trong tiếng rống giận dữ của Nghệ Phong, thủ ấn không ngừng biến hóa. Cùng lúc đó, linh khí trong u cốc hóa thành thực chất, chui vào trong cơ thể của hắn. Sau khi cỗ năng lượng khủng bố này tiến vào cơ thể hắn lập tức khiến khí tức tăng vọt, nhưng không ổn định, trong nháy mắt bị tiêu tán, ngay đó Nghệ Phong phun ra một ngụm huyết dịch.
 
Sau khi Nghệ Phong phun một ngụm huyết dịch, Ngũ Hành đại tuần hoàn trên đầu hắn cũng biến mất. Nguyên bản linh khí bốn phía u cốc hội tụ vô cùng vô tận xung quanh Nghệ Phong cũng tiêu tán, u cốc khôi phục lại tình trạng linh khí nồng đậm như ban đầu. Đồng thời hai cỗ lực lượng pháp tắc băng, hỏa cũng không còn bóng dáng.
 
- Đáng tiếc!
 
Nữ nhân nhìn Nghệ Phong phun ra một ngụm máu, không nhịn được cảm thán một câu.
 
Nghệ Phong lau khóe miệng thì thào:
 
- Thánh cấp quả nhiên có Thiên Địa chi uy, không phải nhẹ nhàng vượt qua như vậy.
 
Sau khi Nghệ Phong tỉnh lại từ trong trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất liền nhanh chóng mượn một tia pháp tắc chi lực của Tần Y và nữ nhân kia, thông qua trung gian môi dẫn là Ngũ Hành đại tuần hoàn, muốn nhân cơ hội trùng kích Thánh cấp.
 
Thế nhưng, một bước này quả thật khó khăn hơn hắn tưởng tượng rất nhiều. Một chút pháp tắc chi lực này còn chưa thể trùng kích Thánh cấp được.
 
Nhớ lại tình huống vừa rồi, giống như nắm linh khí thiên địa bốn phía u cốc vào trong tay, Nghệ Phong không nhịn được cảm thấy kinh hãi. Đó chính là lực lượng khủng bố của Thánh cấp sao? Tuy chỉ cảm nhận trong tích tắc, nhưng Nghệ Phong vẫn có thể thấy rõ sự chênh lệch giữa Quân cấp đỉnh phong và Thánh cấp to lớn tới mức nào.
 
Dưới sự khu động từ pháp tắc chi lực của Thánh cấp, dĩ nhiên có thể tạo nên uy năng khủng bố như thế.
 
Nghệ Phong thở phào một hơi, tuy rằng trùng kích Thánh cấp thất bại, nhưng hắn vẫn cảm thấy vui sướng. Mượn trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, trong mơ hồ hắn đã cạm tới biên giới của Thánh cấp. Chỉ cần điểm này đã vượt qua hơn phân nửa Quân cấp đỉnh phong trên khắp đại lục rồi.
 
Nghệ Phong nhớ lại cỗ lực lượng quán thâu vào thân thể mình vừa rồi, trong lòng cảm thấy hoảng sợ. Hiện tại hắn hiểu vì sao sư tôn của Liễu Nhiên, tức là sư tổ của hắn, vì trùng kích Thánh cấp thất bại mà tử vong.
 
Ngay cả Lăng Thần Quyết của Nghệ Phong, dưới sự quán thâu của nó cũng dường như còn muốn nổ tung. Nếu không có pháp tắc chi lực điều hòa, căn bản hắn không thể thôn phệ nhiều năng lượng như thế. Không có pháp tắc chi lực, hiện tại chính là cực hạn thôn phệ của hắn.
 
Lực lượng tấn cấp Thánh cấp khủng bố tới một mức độ không thể tưởng nổi. Nếu cứ cường hành thôn phệ thì e rằng xác suất tử vong sẽ là năm mươi năm mươi.
 
Nghệ Phong nghĩ thầm may mà mình có Lăng Thần Quyết chuyển hóa hơn nửa cỗ lực lượng đó thành hồn lực, sau đó quán thâu vào nguyên hồn mới thoát được một kiếp. Cũng nhờ vậy mà Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong được mạnh mẽ đẩy lên cấp độ bát tinh cao giai.
 
Điều này có thể thấy được lực lượng của Thánh cấp khủng bố như thế nào.
 
- Xem ra, cho dù tương lai muốn trùng kích Thánh cấp cũng phải tìm một nơi có linh khí dồi dào, nếu không mật độ linh khí quá thấp thì không đủ để tấn cấp.
 
Nghệ Phong cảm thán một tiếng, cố gắng dẹp đi những cảm xúc trong lòng. Lần này tiến vào Thiên Nhân Hợp Nhất không thể nghi ngờ giúp hắn đạt được rất nhiều chỗ tốt.
 
- Thánh cấp không dễ đột phá như vậy. Ngươi nên đi từng bước một, không nên mạo hiểm như thế. Lực lượng Thánh cấp, đủ để khiến ngươi bạo thể mà chết.
 
Nữ nhân bỗng nhiên nói với Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong nhìn nữ nhân, giống như cười mà không phải cười hỏi:
 
- Nàng đang quan tâm tới ta sao?
 
Nghe thấy câu này, nữ nhân oán hận trừng mắt nhìn Nghệ Phong, nàng hừ một tiếng nói;
 
- Ta sợ ngươi chết, một mình ta ở nơi này quá tịch mịch thôi.
 
Nghệ Phong cười cười:
 
- Nàng nói là không có ta nàng sẽ "tịch mịch" đúng không? Kỳ thật ta có một biện pháp giúp nàng giải tỏa cảm giác "tịch mịch" đó. Nàng có muốn thử không?
 
Một câu này khiến cho nữ nhân mặt đỏ tới mang tai. Nàng quay mặt đi chỗ khác, trong lòng lại muốn hung hăng đánh Nghệ Phong một trận. Trong lòng thầm nghĩ tự nhiên đi nói lung tung với tên hỗn đản này, không phải là tự đi tìm phiền phức sao?
 
Chương trước Chương tiếp
Loading...