Mị Ảnh
Chương 1432: Nhận thức
Từ giải thích của lão trang chủ, Nghệ Phong mới biết được chuyện gì xảy ra.
Có thể là do hàn đan không hoàn toàn dung hợp khiến nàng đạt chưa đạt được tất cả lực lượng. Hơn nữa bởi vì nguyên nhân bản thân có hàn độc, nàng nào dám tùy ý vận dụng cỗ lực lượng kia?
- Ngươi còn có lòng tin không?
Lão trang chủ nhìn Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, lập tức nói:
- Cũng phải thử một chút, các ngài còn có biện pháp khác sao?
Lão trang chủ trầm mặc một hồi, thật lâu sau mới nói:
- Ngươi thử cũng tốt, bất quá nếu không được thì nhất định phải toàn thân trở ra.
- Lui ra ngoài?
Nghệ Phong cười khổ một tiếng, cũng không che dấu nói:
- Chỉ có thể thành công, bằng không ta cùng Tần Y đều phải chết.
Một câu nói kia khiến trong lòng lão trang chủ giật mình, thật không ngờ kết quả trị liệu khi thất bại là như thế. Lão nhìn chằm chằm Nghệ Phong thật lâu:
- Chỉ có một thành hi vọng?
- Triệu lão đã nói như vậy.
Nghệ Phong nhìn lão trang chủ nói thẳng, nguy hiểm trong đó Nghệ Phong cũng không muốn lừa dối đối phương.
Lão trang chủ gõ gõ cái ghế lão đang ngồi, sắc mặt thập phần ngưng trọng. Hi vọng chỉ có một thành quá ít, nếu là thử mà không sao cả thì tốt. Thế nhưng một khi thất bại, Tần Y trả giá bằng tánh mạng, cái giá lớn như thế này quá đắt.
- Lão trang chủ không có biện pháp khác?
Nghệ Phong nhìn lão trang chủ hỏi.
Lão trang chủ hiểu ý tứ của Nghệ Phong, ngươi đã không có biện pháp khác, vậy thì cũng chỉ có thể để cho hắn thử xem. Tối thiểu hắn còn có một tia hi vọng. Nhớ tới lời nói của Nghệ Phong, nếu thất bại hai người đều chết. Ánh mắt lão nìn Nghệ Phong nhu hòa vài phần.
Có thể dùng tánh mạng của mình mạo hiểm vì Tần Y, chỉ riêng điều này đủ cho lòng lão sinh lòng hảo cảm. Tuy lão không muốn Tần Y trở thành người của Tà Tông. Dù sao, nếu Tần Y đi theo Nghệ Phong thì ân oán giữa Tà Tông cùng Tiên Phủ, Tần gia trang bọn họ cũng không thể không để ý tới.
- Ta muốn nghị sự trong chốc lát. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lão trang chủ đối với Nghệ Phong nói:
- Ngươi chờ nơi đây một chút.
Nghệ Phong gật đầu, hắn biết lão trang chủ muốn đi hỏi ý tứ của Thánh cấp Tần gia trang. Dù sao sự tình có quan hệ cùng Viễn cổ Chí Tôn, không phải chuyện đùa. Lão không dám tùy ý hạ quyết định.
- Lão trang chủ có thể thông báo cho tiền bối Thánh cấp, Triệu lão đã từng nói qua, trên đời này chỉ ta mới có một thành hi vọng cứu trị Tần Y.
Cước bộ lão trang chủ hơi dừng lại chút, nhưng sau đó lập tức lách mình đi ra ngoài.
Nghệ Phong nhìn không gian trống trải, tuy rằng đáy lòng cũng thấp thỏm không yên nhưng hiện tại chỉ có thể được bước nào đi bước đó. Về phần tiền bối Thánh cấp Tần gia trang, Nghệ Phong không lo lắng bọn họ sẽ cự tuyệt.
Có thể đạt tới cường giả Thánh cấp đều là những võ giả cực kỳ quyết đoán, thời điểm như lúc này nên quyết thì phải quyết.
Quả nhiên, rất nhanh lão trang chủ đã trở lại, nhìn Nghệ Phong nói:
- Ý của tiền bối Thánh cấp, ngươi cùng Tần Y tự quyết định là được rồi.
Nghệ Phong gật nhẹ đầu, hỏi ý tứ của Tần Y tức là đã đồng ý.
- Vậy thì mời lão trang chủ dẫn ta đi gặp Tần Y.
Nghệ Phong nói.
Lão trang chủ gật đầu đi trước dẫn đường. Lão trầm mặc một lát rồi đột nhiên lên tiếng:
- Liễu Nhiên đã đạt tới Thánh cấp khi nào?
- Ah!
Nghệ Phong sững sờ, lập tức lắc đầu nói:
- Cụ thể lúc nào ta cũng không rõ ràng lắm. Chỉ biết lão đầu tử là Thánh cấp khi tới Mặc gia.
Nghe được Nghệ Phong nói như thế, lão trang chủ thở dài một hơi, chậm rãi nói:
- Năm đó Liễu Nhiên, Đế Thích Thiên, ta. Ba người được đánh giá kiệt xuất nhất. Thế nhưng thật không ngờ, hắn lại bước qua một bước kia. Ta chỉ là chênh lệch một bước nhỏ như vậy, thế nhưng nhiều năm nay vẫn một mực không qua. Chỉ là không biết Đế Thích Thiên có bước ra được hay không.
Nghe lão trang chủ cảm thán, Nghệ Phong cười nói:
- Có nhiều thứ không cưỡng cầu được, thuận theo tự nhiên có lẽ sẽ đến.
Thân ảnh lão trang chủ sững lại, tựa hồ đã bị cái gì kích thích lão trừng mắt nhìn Nghệ Phong, khiến cho Nghệ Phong hoảng sợ.
- Thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên...
Lão trang chủ không ngừng lặp đi lặp lại những lời này, nghĩ đến lão một chân đã bước vào Thánh cấp nhiều năm rồi. Nếu như muốn phân chia thực lực, có lẽ là Á Thánh đỉnh phong chỉ chênh lệch với Thánh cấp chỉ là một bước nhỏ. Thế nhưng, lão cưỡng cầu nhiều năm như vậy, lại thủy chung không thể vượt qua.
Những lời này của Nghệ Phong tuy là thuận miệng an ủi, nhưng ngược lại đã kích thích lòng tin của hắn. Mặc kệ lời này của Nghệ Phong đúng hay không, lão trang chủ cũng cảm thấy nên đổi lại sách lược.
Lão trang chủ hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong nói:
- Không thể ngờ được ta còn phải nhờ ngươi đến cảnh tỉnh.
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
- Chẳng qua là lão đầu tử cùng Triệu lão thỉnh thoảng chỉ điểm ta. Ta máy móc nói lại mà thôi, hi vọng có tác dụng đối với lão trang chủ.
Lão trang chủ nghe được là Triệu lão chỉ điểm lại càng để ở trong lòng.
- Người trẻ tuổi ở thế hệ này xuất hiện không ít nhân vật kiệt xuất. Ha ha, Tiên Đế thế hệ này đồng dạng là nhân tài có một không hai. Ngươi về sau gặp hắn cần phải cẩn thận một chút.
Nghệ Phong nghe lão trang chủ, nghi ngờ hỏi:
- Lão trang chủ đã từng gặp hắn? Biết rõ thực lực của hắn như thế nào sao?
Đối với địch nhân vốn có không chết không thôi này, Nghệ Phong cũng muốn hiểu rõ. Ba đệ tử của Đế Thích Thiên hắn đã gặp hai người, chắc hẳn Đế Ngạo Thiên với tư cách là truyền nhân, so với hai đệ tử kia còn mạnh hơn một bậc.
- Năm đó Tần Trấn vừa mới đạt tới Quân cấp, người đó đã đi vào Tần gia trang mượn Địa Hỏa rồi phát sinh mâu thuẫn với Tần Trấn, sau đó chỉ một chiêu đã đánh bại Tần Trấn. Ngươi nói thực lực của hắn như thế nào? Đã nhiều năm như vậy rồi, chắc hẳn lại còn tăng lên.
Lão trang chủ cười nói.
Trong lòng Nghệ Phong cả kinh, nhiều năm trước có thể một chiêu đánh bại Tần Trấn, người đó với tư cách là đệ tử của Tiên Đế, cố nhiên sẽ không dậm chân tại chỗ, chắc hẳn thực lực bây giờ còn mạnh hơn nhiều.
- Ha ha, năm đó Liễu Nhiên là đệ nhất nhân. Trước khi nhìn thấy ngươi, ta cảm thấy được thế hệ này Tiên Đế chính là đệ nhất nhân, hơn nữa so với Liễu Nhiên năm đó còn yêu nghiệt hơn vài phần. Đế Thích Thiên đã tìm được một đệ tử giỏi.
Lão trang chủ cười nói.
Nghe được câu này, Nghệ Phong cũng mang theo một tia ngưng trọng, sự tình này đã vượt quá suy đoán trước kia của Nghệ Phong.
- Ba người đệ tử của hắn thua kém nhau cũng quá xa a.
Nghệ Phong thì thầm một tiếng.
Lão trang chủ nói:
- Tuy Tiên Phủ thu chỉ thu ba người đệ tử, nhưng chân chính truyền nhân giống như Tà Tông, chỉ có một đại đệ tử. Mặc dù hai người còn lại có đãi ngộ tốt hơn những đệ tử của các thế lực lớn, nhưng chênh lệch so với đại đệ tử lại không phải chỉ một hai điểm. Đây cũng là tại sao đại đệ tử có thể xưng là Tiên Đế, mà còn lại hai người còn lại thì không.
Nghệ Phong gật đầu, đáy lòng bắt đầu phỏng đoán thực lực đối phương.
- Ha ha, bất quá ngươi cũng không kém, niên kỷ nhỏ hơn hắn mười tuổi có thành tựu vượt qua hắn rồi.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng, lập tức lắc lắc đầu nói:
- Chẳng lẽ đối phương còn có thể bởi vì niên kỷ của ta mà không động thủ sao? Những lão gia hỏa kia hận không thể giết ta, hắn lại càng không cần phải nói.
Lão trang chủ cười cười, tự nhiên biết rõ Nghệ Phong nói rất đúng, chỉ có điều lão sẽ không nói ra.
Nhìn cửa đá trước mặt, lão trang chủ đối với Nghệ Phong nói:
- Bên trong nhiệt độ rất cao, ngươi phải chú ý một ít.
Nói xong, lão dẫn đầu tiến vào cửa đá.