Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mị Ảnh

Chương 136: Đánh cường giả Vương Cấp trọng thương




- Tiểu tử, ta muốn quyết đấu với ngươi!
Đại Vương Cấp đứng bên cạnh trầm mặc không nói gì, đột từ phía Tần Y chuyển nhìn Nghệ Phong, lạnh lùng nói.
Nghệ Phong nhìn thoáng qua, giọng nói thản nhiên đầy vẻ coi thường:
- Các ngươi không đủ tư cách!
Câu nói này, khiến đám người xung quanh rộ lên, nhìn Nghệ Phong. Rốt cục không nhìn thấy đối phương có điểm nào không bằng hắn!
- Ngươi sợ sao? Nếu như sợ, hãy dập đầu chịu thua. Từ bỏ Tần Y, ta sẽ bỏ qua cho ngươi.
Ngữ khí cuồng ngạo, không thể che giấu được ý châm biếm trong đó. Tần Y vốn bị Nghệ Phong ôm, khuôn mặt đỏ bừng bỗng nhiên nghe câu nói này, sắc mặt liền đại biến, khí lạnh mạnh mẽ bốc lên.
Nghệ Phong nắm chặt tay chính mình, nhìn nữ nhân quyến rũ trong lòng nhẹ nhàng nói:
- Để ta xử lý hắn!
Tần Y nghe thấy Nghệ Phong nói như vậy, nàng ngẩn người, gật đầu ưng thuận, toàn bộ thần thể cũng mềm xuống.
- Ha ha, vốn tưởng rằng ngươi thông minh hơn vương bát màu xanh bên cạnh. Không ngờ giống như kẻ không biết suy nghĩ. Người ah! Không thể ngu ngốc như vậy!
Nghệ Phong thở dài một hơi, nói một câu đầy ẩn ý.
Câu nói có vẻ thâm trầm, khiến đám người vây xem nhìn Nghệ Phong bằng ánh mắt khinh thường: Kháo, dường như ngươi rất giống người thông minh.
Sức kiềm chế của Vương Cấp mặc áo bào đen hiển nhiên tốt hơn Vương Cấp áo bào xanh rất nhiều. Hắn không để ý tới câu nói châm chọc của Nghệ Phong, lạnh lùng nhìn Nghệ Phong nói:
- Không dám sao? Lẽ nào ngươi để người đời cho rằng, Tần Y yêu một kẻ nhu nhược sao? Chẳng lẽ ngươi không suy nghĩ vì nàng sao?
Những lời này, nhất thời khiến ánh mắt Nghệ Phong ngưng đọng. Cánh ta buông eo nhỏ quyến rũ của Tần Y ra, tiến về phía trước, lạnh lùng nói:
- Không thể không nói, ngươi thông minh hơn vương bát màu xanh kia, thế nhưng nói ngươi biết. Ngươi vẫn không đủ tư cách khiêu chiến với ta.
Ngữ khí lạnh lùng, khiến mọi người bàng hoàng, đám người nhìn về phía hai đại Vương Cấp bằng ánh mắt cổ quái.
Vương Cấp mặc áo bào xanh nổi giận gầm lớn, hắn cười lạnh nói:
- Không đủ tư cách? Bây giờ lão tử sẽ để ngươi biết, ta có đủ tư cách hay không?
Nói xong, đấu khí trong cơ thể hắn mạnh mẽ bắn ra. Luồng đấu khí khổng lồ màu xanh mờ mờ ảo ảo bạo động, toàn bộ khoảng không chịu áp lực lớn liền ngưng đọng lại, khiến người ta không sao thở nổi.
Tần Y thấy vậy liền tiến lên phía trước một bước, đang định xoay người tiến vào khối năng lượng. Lại phát hiện cánh tay của chính mình bị Nghệ Phong kéo lại, hắn truyền tới bên tai âm thanh chân thật đáng tin:
- Hãy để ta tới, với tư cách là nam nhân của tỷ. Chuyện này là trách nhiệm của ta.
Tần Y có chút sửng sốt, nhãn thần chăm chú nhìn về phía Nghệ Phong. Trông thấy gương mặt góc cạnh kia rất nghiêm túc. Trong lòng nàng hoảng hốt, nhưng cũng vui vẻ gật đầu. Không nữ nhân nào không muốn nam nhân của chính mình ngăn chặt sóng gió. Tuy rằng không biết Nghệ Phong tự tin tới mức nào, thế nhưng Tần Y rất tin tưởng Nghệ Phong. Hắn nói đi, chính là đi.
Nữ thần trong lòng chính mình và nam nhân trước mắt tinh chàng ý thiếp, nhất thời càng kích phát lòng đố kị trong hắn, hắn không kiềm chế được. Cánh tay huy động đấu khí càn quét hướng về phía Nghệ Phong.
- Tiểu tử, nếu như ngươi có tài hãy tỷ thí cùng ta một hồi!
Nghệ Phong nhìn Vương Cấp mặc áo bào xanh đang hướng về chính mình bằng ánh coi thường, khóe miệng cười nhạt, cấp tốc bay tới. Thân thể không hề tránh né, dường như nhìn hắn như nhìn xác chết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tốc độ của Vương Cấp càng lúc càng nhanh, thoáng chốc tới trước mặt Nghệ Phong. Nắm tay mang theo lực lượng cường đại đánh tới ngực Nghệ Phong.
Đám người vây xem trông thấy tràng cảnh như vậy, liền nhắm chặt hai mắt, không dám tiếp tục nhìn. Quả thực nếu như quyền này đánh chính xác, không chết cũng tàn phế!
- Phụt...
Đúng như mọi người dự liệu, tiếng phun máu truyền tới tai mọi người. Thế nhưng, khi bọn họ mở mắt xem, lại thấy tràng cảnh vô cùng kinh khủng. Chỉ thấy trên miệng Vương Cấp mặc áo bào xanh không ngừng phun ra máu tươi, trong nháy mắt đất dưới chân đều đỏ lòm.
Mọi người trông thấy tràng cảnh kinh khủng này, vốn tưởng rằng Nghệ Phong đứng kia ắt sẽ bị thương nặng, thế nhưng Vương Cấp kia không thể chạm tới y phục của Nghệ Phong. Ngay lập tức phun máu. Biến cố xảy ra quá nhanh, khiến mọi người không kịp phản ứng, toàn bộ đứng ngây dại tại chỗ.
Đám người tiếp tục chuyển ánh mắt hướng về phía Nghệ Phong, lại phát hiện trước mắt hắn là một người toàn thân bao phủ bộ đồ đen, trên đầu quấn khăn đen. Toàn bộ trông rất quỷ dị.
Vương Cấp mặc áo bào đen thấy người tiến tới, sắc mặt đại biến. Hắn có thể cảm nhận được luồng khí tức cường đại trên người đối phương. Hơn nữa, hắn tận mắt chứng kiến tràng cảnh vừa rồi. Vương Cấp mặc áo bào xanh nhanh tay đánh tới trước ngực Nghệ Phong. Bỗng nhiên người này xuất hiện. Một chưởng, chỉ một chưởng khiến Vương Cấp áo bào xanh phun máu, đập mạnh xuống đất. Thực lực này, quả thực khiến người ta kinh hãi tới cực điểm.
Tuy chính mình và Vương Cấp mặc áo bào xanh vừa mới tiến tới Vương Cấp. Dù sao cũng là Vương Cấp. cho dù là Vương Cấp nhất giai, cũng khiến người khác ngưỡng mộ. Thế nhưng người thần bí trước mắt, rõ ràng chỉ cần một chưởng có thể thể đánh Vương Cấp nhất giai phun máu. Điều này cho thấy, thực lực của người này ít nhất phải đạt tới Vương Cấp đỉnh phong mới có thể làm được như vậy!
Vương Cấp mặc áo bào đen nhìn người thần bí này, đứng sững sờ không dám cử động. Bởi vì hắn phát hiện, cổ khí tức cường đại đang tập trung trên cơ thể chính mình, hắn không chút nghi ngờ, nếu như chính mình chỉ khẽ cử động. Số phận sẽ giống Vương Cấp mặc áo bào xanh. Giờ khắc này, hắn mới hiểu được, vốn chính mình tại đại lục này không đáng nhắc tới. Dù là Vương Cấp trẻ tuổi nhất, vậy đã thấm vào đâu? Bị người ta bức bức còn không dám cử động! Nghĩ vậy, hắn liền nản lòng thoái thoái chí.
Tần Y trông thấy người này bỗng nhiên xuất hiện, nàng không khỏi ngẩn người. Thực lực của người này thực sự quá mạnh. Đây chính là Vương Cấp ah!
Giống vậy, Nghệ Phong không ngờ ma đầu này lợi hại tới tình trạng như vậy. Nghệ Phong nhớ tới Thiên Nghịch trước đây nói với chính mình, ma đầu này là Vương Cấp lục giai. Nhìn tình hình hiện tại, thực lực của hắn ít nhất đã ngoài bát giai. Bất quá, ma đầu này càng mạnh, đối với chính mình lại càng lợi. Hắn liền cười cười.
Tần Y trông thấy dáng vẻ tươi cười tà mị của Nghệ Phong:
- Nghệ Phong! Hắn là ai?
- A! Chắc là nàng cũng đoán được.
Nghệ Phong vừa cười vừa nói.
Tần Y ngây người, tuy rằng nàng biết Nghệ Phong có thân phận rất đặc biệt tại Thánh Tông, thế nhưng cũng không ngờ địa vị của hắn lại đặc biệt như vậy. Rõ ràng có thể sai khiến cả cao thủ Vương Cấp đỉnh phong. Chuyện này thật kinh khủng!
Tất nhiên, từ khi đám người quan chiến trông thấy người thần bí này xuất hiện, đều đứng ngây dại tại chỗ. Một chưởng đánh cao thủ Vương Cấp thương nặng, thật sự quá cường hãn. Dường như mọi người đã hiểu vì sao vừa nãy Nghệ Phong nói hai đại Vương Cấp kia không đủ tư cách. Ngay cả cao thủ như vậy cũng có thể sai khiến. Vậy hắn kinh khủng tới cỡ nào? Hoặc là thế lực đứng phía sau lưng vô cùng kinh khủng?
Nghĩ vậy, ánh mắt đám người vừa nãy bởi vì Tần Y mà căm thù cũng vụt tắt. Hơn nữa, mặc dù Tần Y mị hoặc tới cực điểm, thế nhưng cũng không hề dám chuyển mắt nhìn tới. Đứng trước thân ảnh nữ nhân bốc hỏa như vậy, nam nhân bọn họ cũng chỉ có thể dám nhìn trộm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...