Mị Ảnh
Chương 1257: Bế quan trong Thánh thành
Đại trưởng lão lắc đầu, năm đó sau khi Liễu Nhiên bị buộc phải lánh đời, đã không còn tiến vào Thánh thành, đây cũng là nguyên nhân cung điện của hắn một mực dừng tại cấp độ này.
- Bất quá, cung điện Liễu Nhiên sẽ lập tức biến thành không còn tinh cấp. Thực lực của hắn đã không thể dùng Tinh cấp để xác định.
Đại trưởng lão thản nhiên nói. Lời này khiến Nghệ Phong có điều suy nghĩ.
- Người trong Thánh thành ta có thể mang ra ngoài hay không?
Nghệ Phong hỏi. Đại trưởng lão lắc lắc đầu nói
- Tạm thời không thể, nhưng sau này thì không biết? Thế sự khó lường, thực lực của ngươi tăng lên, không gì là không thể.
- Huống chi nếu tinh cấp của ngươi đạt tới cấp độ đầy đủ. Tài nguyên của Thánh thành tùy ngươi sử dụng, cho dù là ngươi thiếu khuyết cái gì, Thánh địa tuyệt đối có thể tìm giúp ngươi. Cho dù là công pháp thiên giai, chỉ cần ngươi có đầy đủ Tinh cấp, cũng có thể mượn học tập.
Đại trưởng lão cực kỳ đầu độc nói. Nghệ Phong trợn trắng mắt, đối với việc không thể mang người trong Thánh thành ra ngoài vẫn còn có chút thất vọng. Bất quá ngẫm lại, hắn lập tức giật mình, ngay cả ngũ đại trưởng lão cũng không thể tùy ý xuống núi. Như vậy người trong Thánh thành đương nhiên là không thể tùy tiện xuất hiện trên đại lục.
- Sau này, ngươi muốn biết tin tức gì, cũng có thể bằng vào tinh cấp của cung điện ngươi tiến vào xem xét. Tuy rằng hiện tại đẳng cấp của ngươi thấp nhất, nhưng có thể tìm hiểu được không ít chuyện. Đương nhiên hết thảy chuyện này phải đợi đến khi ngươi tiến vào Quân cấp.
Đại trưởng lão nói. Nghệ Phong gật đầu hết thảy đều thành lập trên cơ sở hắn có đủ thực lực.
- Lý Liên qua bái kiến cung chủ của các ngươi. Sau này, cung điện các ngươi cũng có thể đối với ngoại nhân nhận người rồi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Đại trưởng lão nói.
Lý Liên vội vàng gật đầu, lập tức cung kính thi lễ với Nghệ Phong nói.
- Cung chủ?
Nghệ Phong gật đối, đối với vị nam tử lớn tuổi hơn hắn rất nhiều này nói.
- Lý thúc, sau này cung điện liền giao cho thúc quản lý. Ta vừa đến Thánh thành, đối với Thánh thành còn chưa quen thuộc, thúc đứng sau nhớ nhắc nhở ta.
- Cung chủ, chuyện này lão bộc đương nhiên phải tận tâm tận lực.
Chỉ là, đáy lòng Lý Liên cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, không ngờ Nghệ Phong là người từ bên ngoài tiến vào Thánh thành.
- Lý Liên, cung điện ngươi tạm thời quản lý. Nghệ Phong ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi một chỗ bế quan.
Đại trưởng lão nhắc nhở vài câu, sau đó mang theo Nghệ Phong rời đi.
Một lần nữa thông qua truyền tống trận, Nghệ Phong được năm vị trưởng lão dẫn tới một địa phương cực kỳ vắng vẻ. Vừa tiến đến nơi đây, Nghệ Phong lập tức cảm thấy mật độ linh khí xung quanh đã đạt tới một cấp độ khủng bố. Cơ hồ là hô hấp cũng có thể cảm thấy một luồng linh khí nồng đậm. Đại trưởng lão nhìn quan không gian phủ dầy đặc sương mù này, sau đó quay đầu nhìn Nghệ Phong nói.
- Ngươi đến đây bế quan, đây là một địa điểm đặc thù bên trong Thánh thành. Với tinh cấp của ngươi căn bản không đủ để tiến vào nơi này, bất quá ngươi có thân phận Tà đế, có thể hưởng thụ rất nhiều đặc quyền, thậm chí không thua kém cửu tinh.
Nghệ Phong bĩu môi, cũng không biết đến cùng hắn có được những đặc quyền gì. Xem ra, sau khi tiến vào Thánh thành hắn không thể tiêu diêu tự tại giống như trong Thánh địa. Tại Thánh địa, hắn mới chân chính là bá vương. Đại trưởng lão thấy Nghệ Phong như vậy, chỉ khẽ cười một tiếng. Có một số việc, hắn cũng không muốn giải thích quá nhiều với Nghệ Phong. Dù sao nếu như cái gì cũng nói cho Nghệ Phong biết, chỉ sợ là tiểu tử này sẽ nổi khùng lên mất.
- Ngươi tiến vào bế quan, chưa đạt tới Quân cấp, ngươi không cần đi ra. Còn nữa, nhớ phải khiêm tốn một chút. Nơi này không giống Thánh địa, tuy rằng thân phận của ngươi đặc thù, nhưng biết đến lại không có mấy người. Tuy rằng Thánh thành không đến mức nội đấu, nhưng đánh ngươi một trận nhừ tử vẫn là chuyện không phải là không có khả năng. Bên trong nơi này, có thể có không ít tu luyện giả cường đại.
Đại trưởng lão nói.
Nghệ Phong nhún nhún vai, nhẹ gật đầu, ly khai Đại trưởng lão, thân ảnh hắn lóe lên, tiến vào bên trong màn sương mù. Vừa tiến vào đó, Nghệ Phong lập tức cảm thấy một vài đạo khí tức mờ mịt đảo qua trên người hắn. Nghệ Phong dò xét qua bốn phía một chút, phát hiện ra trong màn sương mù có không ít khí tức cường hãn. Mặc dù những cỗ khí tức này chỉ tràn ra một chút, nhưng mỗi một cỗ đều không hề thua kém Đế Vân. Chuyện này khiến Nghệ Phong líu lưỡi, cũng không nghĩ nhiều. Vận dụng thân pháp đến mực tận cùng, chuẩn bị tìm một nơi trước tiên trị liệu thương thế cho tốt, sau đó bế quan đột phá Quân cấp.
Thời điểm Nghệ Phong tiến vào màn sương mù, Ngũ trưởng lão thở dài một hơi nói.
- Cũng không biết tiểu tử này đến lúc nào mới đạt tới Quân cấp.
- Hắn đã chạm tới năng lượng không gian rồi. Vậy chỉ cần đến cơ hội mà thôi. Khi thời cơ tới, với mật độ linh khí đậm đặc tại nơi này, chính là căn cơ tốt nhất để tiến vào Quân cấp. Năm đó, khi chúng ta tiến vào Quân cấp phải hao hết tâm tư.
Đại trưởng lão có chút hoài niệm nói.
- Đây cũng là nguyên nhân Liễu Nhiên vứt bỏ Nghệ Phong ở bên ngoài. So với tại Thánh thành có được năng lượng đậm đặc, tài nguyên sung túc, sẽ mang đến bất lợi đối với sự phát triển lâu dài của Nghệ Phong. Dù sao, ở đây Nghệ Phong cũng không có khả năng chiếm được Phệ châu.
Ngũ trưởng lão nói. - Cũng không biết Thánh lão nghĩ như thế nào? Đã chú ý Nghệ Phong đến như vậy, vậy tại sao còn muốn chúng ta bồi dưỡng Nghệ Phong như một Quân cấp phổ thông. Với thân phận của Nghệ Phong, vốn chỉ cần hắn tiến vào Quân cấp, như như vậy lập sức sẽ có được đãi ngộ của cấp cửu tinh.
Tứ trưởng lão lắc đầu nói.
- Thánh lão làm việc tự nhiên là có phân lượng. Huống chi Triệu lão cũng ủng hộ quyết định này. Đối với Nghệ Phong mà nói, chưa hẳn đã không phải là chuyện tình tốt.
Đại trưởng lão nói.
- Vậy cũng được, đúng rồi! Đã như vậy, đồ vật mà Thánh lão đưa, chúng ta có đưa luôn cho Nghệ Phong hay không?
Ngũ trưởng lão hỏi. Đại trưởng lão suy nghĩ một chút, sau đó nói.
- Trước tiên đưa thứ này cho Triệu lão. Về phần Triệu lão có đưa cho Nghệ Phong hay không, đó là chuyện của bọn họ. Tiểu tử này đúng thật là khiến người ta đau đầu.
Mấy người còn lại cũng gật đầu, cũng không suy nghĩ vấn đề này nữa. Nhưng từ trong đáy lòng có một tia buông lỏng, nhiều năm như vậy, rốt cục cũng đợi tới ngày Nghệ Phong tiến vào Quân cấp. Cũng không uổng phí hơn mười năm bọn họ bồi dưỡng.
- Lão gia hỏa Liễu Nhiên bị Thánh lão gọi đi, sẽ không phải là thực lực hắn đã đạt tới cấp độ kia đấy chứ?
Ngũ trưởng lão đột nhiên hỏi. Đại trưởng lão lắc đầu, cười khổ nói.
- Thực lực của hắn, vừa mới bắt đầu đã khiến người ta không nhìn thấu. Quỷ mới biết được hắn đã đạt tới cấp độ kia chưa. Bất quá, cuối cùng ta cảm thấy chuyện này vẫn không có khả năng. Dù sao, cấp độ kia không phải dễ dàng đạt được như vậy.
- Chưa đạt tới cấp đội này, vậy tại sao Thánh lão lại đối đãi với Liễu Nhiên như thế? Hơn nữa trong ngữ khí dường như vô cùng rung động với thực lực của Liễu Nhiên.
- Bất quá, cung điện Liễu Nhiên sẽ lập tức biến thành không còn tinh cấp. Thực lực của hắn đã không thể dùng Tinh cấp để xác định.
Đại trưởng lão thản nhiên nói. Lời này khiến Nghệ Phong có điều suy nghĩ.
- Người trong Thánh thành ta có thể mang ra ngoài hay không?
Nghệ Phong hỏi. Đại trưởng lão lắc lắc đầu nói
- Tạm thời không thể, nhưng sau này thì không biết? Thế sự khó lường, thực lực của ngươi tăng lên, không gì là không thể.
- Huống chi nếu tinh cấp của ngươi đạt tới cấp độ đầy đủ. Tài nguyên của Thánh thành tùy ngươi sử dụng, cho dù là ngươi thiếu khuyết cái gì, Thánh địa tuyệt đối có thể tìm giúp ngươi. Cho dù là công pháp thiên giai, chỉ cần ngươi có đầy đủ Tinh cấp, cũng có thể mượn học tập.
Đại trưởng lão cực kỳ đầu độc nói. Nghệ Phong trợn trắng mắt, đối với việc không thể mang người trong Thánh thành ra ngoài vẫn còn có chút thất vọng. Bất quá ngẫm lại, hắn lập tức giật mình, ngay cả ngũ đại trưởng lão cũng không thể tùy ý xuống núi. Như vậy người trong Thánh thành đương nhiên là không thể tùy tiện xuất hiện trên đại lục.
- Sau này, ngươi muốn biết tin tức gì, cũng có thể bằng vào tinh cấp của cung điện ngươi tiến vào xem xét. Tuy rằng hiện tại đẳng cấp của ngươi thấp nhất, nhưng có thể tìm hiểu được không ít chuyện. Đương nhiên hết thảy chuyện này phải đợi đến khi ngươi tiến vào Quân cấp.
Đại trưởng lão nói. Nghệ Phong gật đầu hết thảy đều thành lập trên cơ sở hắn có đủ thực lực.
- Lý Liên qua bái kiến cung chủ của các ngươi. Sau này, cung điện các ngươi cũng có thể đối với ngoại nhân nhận người rồi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Đại trưởng lão nói.
Lý Liên vội vàng gật đầu, lập tức cung kính thi lễ với Nghệ Phong nói.
- Cung chủ?
Nghệ Phong gật đối, đối với vị nam tử lớn tuổi hơn hắn rất nhiều này nói.
- Lý thúc, sau này cung điện liền giao cho thúc quản lý. Ta vừa đến Thánh thành, đối với Thánh thành còn chưa quen thuộc, thúc đứng sau nhớ nhắc nhở ta.
- Cung chủ, chuyện này lão bộc đương nhiên phải tận tâm tận lực.
Chỉ là, đáy lòng Lý Liên cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, không ngờ Nghệ Phong là người từ bên ngoài tiến vào Thánh thành.
- Lý Liên, cung điện ngươi tạm thời quản lý. Nghệ Phong ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi một chỗ bế quan.
Đại trưởng lão nhắc nhở vài câu, sau đó mang theo Nghệ Phong rời đi.
Một lần nữa thông qua truyền tống trận, Nghệ Phong được năm vị trưởng lão dẫn tới một địa phương cực kỳ vắng vẻ. Vừa tiến đến nơi đây, Nghệ Phong lập tức cảm thấy mật độ linh khí xung quanh đã đạt tới một cấp độ khủng bố. Cơ hồ là hô hấp cũng có thể cảm thấy một luồng linh khí nồng đậm. Đại trưởng lão nhìn quan không gian phủ dầy đặc sương mù này, sau đó quay đầu nhìn Nghệ Phong nói.
- Ngươi đến đây bế quan, đây là một địa điểm đặc thù bên trong Thánh thành. Với tinh cấp của ngươi căn bản không đủ để tiến vào nơi này, bất quá ngươi có thân phận Tà đế, có thể hưởng thụ rất nhiều đặc quyền, thậm chí không thua kém cửu tinh.
Nghệ Phong bĩu môi, cũng không biết đến cùng hắn có được những đặc quyền gì. Xem ra, sau khi tiến vào Thánh thành hắn không thể tiêu diêu tự tại giống như trong Thánh địa. Tại Thánh địa, hắn mới chân chính là bá vương. Đại trưởng lão thấy Nghệ Phong như vậy, chỉ khẽ cười một tiếng. Có một số việc, hắn cũng không muốn giải thích quá nhiều với Nghệ Phong. Dù sao nếu như cái gì cũng nói cho Nghệ Phong biết, chỉ sợ là tiểu tử này sẽ nổi khùng lên mất.
- Ngươi tiến vào bế quan, chưa đạt tới Quân cấp, ngươi không cần đi ra. Còn nữa, nhớ phải khiêm tốn một chút. Nơi này không giống Thánh địa, tuy rằng thân phận của ngươi đặc thù, nhưng biết đến lại không có mấy người. Tuy rằng Thánh thành không đến mức nội đấu, nhưng đánh ngươi một trận nhừ tử vẫn là chuyện không phải là không có khả năng. Bên trong nơi này, có thể có không ít tu luyện giả cường đại.
Đại trưởng lão nói.
Nghệ Phong nhún nhún vai, nhẹ gật đầu, ly khai Đại trưởng lão, thân ảnh hắn lóe lên, tiến vào bên trong màn sương mù. Vừa tiến vào đó, Nghệ Phong lập tức cảm thấy một vài đạo khí tức mờ mịt đảo qua trên người hắn. Nghệ Phong dò xét qua bốn phía một chút, phát hiện ra trong màn sương mù có không ít khí tức cường hãn. Mặc dù những cỗ khí tức này chỉ tràn ra một chút, nhưng mỗi một cỗ đều không hề thua kém Đế Vân. Chuyện này khiến Nghệ Phong líu lưỡi, cũng không nghĩ nhiều. Vận dụng thân pháp đến mực tận cùng, chuẩn bị tìm một nơi trước tiên trị liệu thương thế cho tốt, sau đó bế quan đột phá Quân cấp.
Thời điểm Nghệ Phong tiến vào màn sương mù, Ngũ trưởng lão thở dài một hơi nói.
- Cũng không biết tiểu tử này đến lúc nào mới đạt tới Quân cấp.
- Hắn đã chạm tới năng lượng không gian rồi. Vậy chỉ cần đến cơ hội mà thôi. Khi thời cơ tới, với mật độ linh khí đậm đặc tại nơi này, chính là căn cơ tốt nhất để tiến vào Quân cấp. Năm đó, khi chúng ta tiến vào Quân cấp phải hao hết tâm tư.
Đại trưởng lão có chút hoài niệm nói.
- Đây cũng là nguyên nhân Liễu Nhiên vứt bỏ Nghệ Phong ở bên ngoài. So với tại Thánh thành có được năng lượng đậm đặc, tài nguyên sung túc, sẽ mang đến bất lợi đối với sự phát triển lâu dài của Nghệ Phong. Dù sao, ở đây Nghệ Phong cũng không có khả năng chiếm được Phệ châu.
Ngũ trưởng lão nói. - Cũng không biết Thánh lão nghĩ như thế nào? Đã chú ý Nghệ Phong đến như vậy, vậy tại sao còn muốn chúng ta bồi dưỡng Nghệ Phong như một Quân cấp phổ thông. Với thân phận của Nghệ Phong, vốn chỉ cần hắn tiến vào Quân cấp, như như vậy lập sức sẽ có được đãi ngộ của cấp cửu tinh.
Tứ trưởng lão lắc đầu nói.
- Thánh lão làm việc tự nhiên là có phân lượng. Huống chi Triệu lão cũng ủng hộ quyết định này. Đối với Nghệ Phong mà nói, chưa hẳn đã không phải là chuyện tình tốt.
Đại trưởng lão nói.
- Vậy cũng được, đúng rồi! Đã như vậy, đồ vật mà Thánh lão đưa, chúng ta có đưa luôn cho Nghệ Phong hay không?
Ngũ trưởng lão hỏi. Đại trưởng lão suy nghĩ một chút, sau đó nói.
- Trước tiên đưa thứ này cho Triệu lão. Về phần Triệu lão có đưa cho Nghệ Phong hay không, đó là chuyện của bọn họ. Tiểu tử này đúng thật là khiến người ta đau đầu.
Mấy người còn lại cũng gật đầu, cũng không suy nghĩ vấn đề này nữa. Nhưng từ trong đáy lòng có một tia buông lỏng, nhiều năm như vậy, rốt cục cũng đợi tới ngày Nghệ Phong tiến vào Quân cấp. Cũng không uổng phí hơn mười năm bọn họ bồi dưỡng.
- Lão gia hỏa Liễu Nhiên bị Thánh lão gọi đi, sẽ không phải là thực lực hắn đã đạt tới cấp độ kia đấy chứ?
Ngũ trưởng lão đột nhiên hỏi. Đại trưởng lão lắc đầu, cười khổ nói.
- Thực lực của hắn, vừa mới bắt đầu đã khiến người ta không nhìn thấu. Quỷ mới biết được hắn đã đạt tới cấp độ kia chưa. Bất quá, cuối cùng ta cảm thấy chuyện này vẫn không có khả năng. Dù sao, cấp độ kia không phải dễ dàng đạt được như vậy.
- Chưa đạt tới cấp đội này, vậy tại sao Thánh lão lại đối đãi với Liễu Nhiên như thế? Hơn nữa trong ngữ khí dường như vô cùng rung động với thực lực của Liễu Nhiên.