Mị Ảnh
Chương 1203: Tiêu Thiên cùng Đoạn Vũ liên thủ
Phụt...
Khi tiếp được một đạo công kích cuối cùng, Nghệ Phong phun ra một ngụm máu, thân ảnh ay ngược ra ngoài. Máu màu đỏ tươi rơi trên hư không, lưu lại một nói vết tích chói mắt.
Khi Nghệ Phong còn giẫm trên hư không, người đã rơi ở trên đỉnh trụ điện. Trụ điện cao mấy chục thước, Nghệ Phong đứng ở phía trên lau miệng một cái. Phía trên cánh tay xuất hiện vô số kim châm. Cánh tay hắn múa lên, toàn bộ cắm trong thân thể hắn. Đồng thời, toàn bộ thuốc nước do Nghệ Phong chế luyện đều được đổ vào phía trên kim châm, tiến vào trong thân thể.
Một lần giao phong vừa rồi khiến hắn bị thương không nhẹ. Chút vết thương ấy đối với bản thân hắn là một y sư bát giai quả thực rất dễ dàng. Nhưng ở thời khắc phi thường này, bất kỳ tệ hại nào đều có thể bị thua. Để nắm được tất cả cơ hội, Nghệ Phong phải thi triển kim châm để trị liệu cho bản thân.
Sau khi liên tục nuốt được mấy viên đan dược, thấy được khí huyết trong cơ thể đã ổn định lại. Lúc này ánh mắt Nghệ Phong mới quay sang nhìn đám người vừa bao vây tấn công.
Một đám người đều nhìn chăm chú vào Nghệ Phong, trầm mặc ở tại chỗ. Ngay lập tức ánh mắt hắn chuyển dời đến hai võ giả trên mặt đất. Hiển nhiên, hai võ giả này đã bị trọng thương, không thể tiếp tục chiến lực.
Đoạn Vũ vung tay lên, ngoài trận lập tức có mấy võ giả chạy vào. Mấy võ giả nâng hai người này ra ngoài. Nhìn máu của bọn họ lưu lại trên mặt đất. Những người này thở phào một hơi.
Vừa rồi, tuy rằng không phải toàn bộ mọi người cùng tham dự công kích Nghệ Phong, nhưng cũng có hơn hai mươi người vận dụng vũ kỹ cao giai, thậm chí có hơn mười bí pháp. Nhưng dưới sự bao vây tấn công như vậy, vẫn để cho Nghệ Phong đột phá ra ngoài. Đồng thời mượn cơ hội đánh trọng thương hai võ giả.
Kết quả như vậy, khiến những người này hiển nhiên không thể chấp nhận được. Tuy nhiên nhớ tới vừa rồi Nghệ Phong ra tay liền một lúc bốn chiêu Vũ kỹ Địa giai, đồng thời phối hợp chặt chẽ với nhau, trong lòng bọng họ đã hoảng sợ.
Trong đám người bọn họ, mặc dù có vài người biết không chỉ một loại Vũ kỹ Địa giai, nhưng nếu đồng thời thi triển ra, hy vọng vẫn là xa vời. Cho dù là đám người Tiêu Thiên và Đoạn Vũ, bọn họ tự nhận chỉ có thể đồng thời thi triển ra hai chiêu, hơn nữa không thể phối hợp thành thạo như vậy.
Nhưng Nghệ Phong không chỉ cùng một lúc thi triển bốn chiêu, phối hợp có thể nói là vô cùng hoàn mỹ, khiến uy lực của bốn chiêu này, tăng lên vô số lần.
Chỉ dựa vào bốn chiêu này, Nghệ Phong đã chặn được hơn phân nửa bí pháp cấm pháp công kích tới, còn tranh thủ đánh trọng thương hai võ giả, đồng thời thoát khỏi vòng vây.
- Đã xem thường hắn.
Đoạn Vũ thở nhẹ một hơi. Không thể không thừa nhận, nếu hắn chịu sự công kích như vừa rồi, nếu muốn ngăn cản cho dù vận dụng cả năng lượng không gian kia tuyệt đối không có khả năng. Nhưng, Nghệ Phong lại làm được.
Một ván này, đã phân ra sự phân cao thấp giữa hai người bọn họ!
- Tiêu Thiên! Chúng ta đồng loạt ra tay đi!
Đoạn Vũ nhìn Tiêu Thiên trầm giọng nói.
Tiêu Thiên gật đầu, cũng có ý tưởng như vậy. Hắn hiểu được ý của Đoạn Vũ, chính là hai người bọn họ hiện tại vận dụng năng lượng không gian.
Khi hai người tiến vào trong, một đám võ giả đều nhường đường cho bọn họ. Mà lúc này Nghệ Phong đã hạ từ trên hư không xuống, đứng đối diện với bọn họ.
- Không biết hiện tại ngươi khống chế Phệ Châu cường hãn hơn hay lực không gian của chúng ta cường hãn hơn đây?
Tiêu Thiên trầm giọng nói.
- Thử xem chẳng phải sẽ biết sao?
Nghệ Phong thản nhiên nói.
- Đúng! Thử xem sẽ biết!
Tiêu Thiên cười ha ha, tiến lên phía trước một bước, nổi giận gầm lên một tiếng. Năng lượng thuộc tính kim bạo vọt ra. Khi năng lượng thuộc tính kim trào ra, tất cả năng lượng dường như đều bị giam cầm ở một trong phạm vi nhỏ, năng lượng kinh khủng như thế giam cầm ở một trong phạm vi nhỏ, có thể tưởng tượng trong đó cuồng bạo tới mức nào.
Đoạn Vũ cũng tương tự. dòng nước kéo dài không ngừng từ cánh tay tuôn ra, khí thế không ngừng kéo lên, hội tụ thành một đạo màn trời, trải dài hơn mười trượng. Mà năng lượng thuộc tính kim của Tiêu Thiên lại giống như kim toản, cắn nát tất cả mọi thứ trong hư không.
Nghệ Phong nhìn kim toản của Tiêu Thiên làm tan biến không gian, trong mắt cũng có vẻ ngưng trọng. Nghệ Phong từng chứng kiến một chiêu này của Tiêu Thiên, nhưng uy thế của nó so với hiện tại phát ra lại yếu hơn rất nhiều. Nghệ Phong biết, rốt cục Tiêu Thiên và Đoạn Vũ đã vận dụng lực không gian.
Lực lượng như vậy, thật sự gia tăng lực lượng của hai người tới cực hạn.
Đám người Hà Như thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt một đám đầy ngưng trọng. Tuy rằng chưa từng giao đấu với hai người này, nhưng nàng tự nhận mình có được Phệ Châu, cũng không thể tiếp được một chiêu trong số đó. Mà Tây Môn Nam Thiên càng tuyệt đối không thể địch nổi.
Tiêu Thiên và Đoạn Vũ một trái một phải, vây quanh Nghệ Phong vào giữa. Đấu khí trong cơ thể càng không ngừng tuôn ra ra. Màn trời càng thêm khổng lồ, mà kim toản càng thêm sắc bén.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Phệ Châu âm dương trong cơ thể Nghệ Phong điên cuồng vận chuyển. Trước mặt lực không gian, không thể nghi ngờ Phệ Châu không phải là thủ đoạn công kích tốt nhất. Từng đạo năng lượng Phệ Châu dung nhập trong Sí Diễm Trảm. Sí Diễm Trảm rất lớn cháy lên khiến hư không rung động. Bởi vì Phệ Châu, năng lượng bốn phía không ngừng bị Phệ Châu cắn nuốt, lúc sau lại xâm nhập vào trong Sí Diễm Trảm.
Hỏa diễm bao vây lấy lam quang, khiến người ta có một loại cảm giác tim đập nhanh hơn. Loại cảm giác tim đập nhanh này không thua kém của hai người Tiêu Thiên và Đoạn Vũ.
Hai Tôn cấp đỉnh phong vận dụng con bài chưa lật, đồng thời trộn lẫn lực không gian ở trong đó. Mặc dù Nghệ Phong vận dụng Phệ Châu và lực không gian, vẫn cảm giác không đủ.
- Phệ Cốt Tà Quyết!
Dưới Sí Diễm Trảm, một đạo năng lượng âm hàn bay như tên bắn ra, tử khí khủng khiếp hội tụ thành một đạo công kích, cùng song song với Sí Diễm Trảm. Trong lý giải của Nghệ Phong, tử khí ngàn năm không thể kém hơn so với lực không gian.
- Tiếp chúng ta một chiêu này!
Đoạn Vũ hô to, và Tiêu Thiên một trái một phải, đồng thời giáp công về phía Nghệ Phong. Hội tụ lực lượng khủng khiếp, tạo ra âm thanh giống như sấm sét. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ba đạo thân ảnh, giống như tia chớp, chỉ khoảng nửa khắc liền giao phong cùng một chỗ. Xung quanh ba người, năng lượng bao vây, không gian vặn vẹo, ngăn cản tầm mắt.
Ầm...
Ba người giao thủ cùng một chỗ, tầm mắt mọi người đã bị ngăn cản toàn bộ, nhưng mặc dù như thế, mọi người vẫn tập trung ánh mắt nhìn vào giữa sân. Ba người bạo phát tạo ra sóng xung kích, lại đánh thẳng vào một điện trụ. So với trước kia, trụ điện này hiển nhiên bị tàn phá hơn rất nhiều. Dưới sóng xung kích này, toàn bộ hóa thành bột phấn.
Ba đạo thân ảnh giống như tia chớp, không ngừng giao phongó. Tuy rằng một ít võ giả tính tham dự trong đó, nhưng kình khí thỉnh thoảng bạo phát, khiến bọn họ đành từ bỏ ý định. Một đám đều ngây người ở tại chỗ. Chỉ nghe thấy tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên trong hư không.
Ầm... Ầm...
Dưới từng trận nổ, ba đại nhân ảnh bay như tên bắn ra đánh thẳng vào trong cơn lốc, mỗi người đều lưu lại ba vết tích dài trên trăm mét phía trên không gian. Sau khi ba người dùng lực đạo giảm tốc độ rơi xuống, ba người mới đứng đối diện nhau tạo thành hình tam giác. Cùng lúc đó, khóe miệng mỗi người đều có vệt máu.