Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mặt Trăng Nhỏ Của Phó Dịch Bắc

Chương 60: 60: Anh Muốn Đánh Người Ai Cũng Không Cản Được




Hoàng Minh Hạo thấy người tới là Phó Dịch Bắc thì càng chướng mắt hơn, nghiến răng nói:
"Chuyện này liên quan mẹ gì mày mà xía mỏm vào hả?"
Khối 12 ai mà không biết Phó Dịch Bắc lớp 12a và Hoàng Minh Hạo lớp 12c chỉ cần chạm mặt là sẽ có đánh nhau chứ!
Phó Dịch Bắc nghe anh ta nói mà như thế nghe được chuyện cười, anh cười khẩy một tiếng.
"Liên quan con mẹ mày đấy, muốn đánh người của tao mày chán sống rồi à!"
"Ai chán sống còn không biết đâu!"
Hoàng Minh Hạo hùng hổ xắn tay áo lên, Phó Dịch Bắc cười lạnh.
"Thì ra mày thèm ăn đòn lắm rồi!"
Không khí trở nên cam go ai ai cũng im lặng chỉ có mỗi chỗ góc phòng vang lên tiếng cắn hột dưa răng rắc răng rắc.
"Nó là chê mạng dài đấy, tiểu Bắc cậu mau dạy nó làm người lại đi!"
Thẩm Thiên Thành bắt chéo chân cắn hạt dưa còn không quên xía vào một câu.
La Tuệ Lăng luôn núp sau lưng Hoàng Minh Hạo vừa thấy Phó Dịch Bắc tiến lên cô ta liền chắn giữa hai người, dáng người nhỏ nhắn gương mặt mếu máo trong đáng thương vô cùng.
"Anh Dịch Bắc không phải do Minh Hạo cố ý đâu, tại Tần Nguyệt đánh người trước nên anh ấy mới khuyên can thôi.

"
Phó Dịch Bắc lạnh mặt liếc nhìn cô ta, anh hơi nhếch mày hỏi:
"Ý cô là Tần Nguyệt đánh người nên nó có quyền đánh em ấy sao?"
La Tuệ Lăng há to miệng mấy lần mới nghẹn giọng đáp:
"Không phải không phải, chuyện này không phải lỗi của ai hết hai người đừng có đánh nhau được không?"
"Chuyện này tới lượt cô quản à?"
Phó Dịch Bắc hờ hững một câu chọc cho La Tuệ Lăng bật khóc thành tiếng.
"Em không có mà! "
Hoàng Minh Hạo giận xôi gan khi thấy La Tuệ Lăng khóc, anh ta kéo tay cô ta ra sau lưng mình gằn giọng nói:
"Muốn đánh thì nhào vô, mày cần gì làm khó một cô gái hả!"
"Ha! Con mẹ mày!"
Phó Dịch Bắc cười lạnh một tiếng bỗng vung ra một quyền chuẩn xác nện thẳng vào mồm Hoàng Minh Hạo.
"Vậy lúc mày đòi đánh người khác có từng nghĩ xem họ là con gái hay không?"
Hoàng Minh Hạo ăn một cú lảo đảo về sau còn không kịp định thần đã bị người khác chế trụ bả vai.
Nhìn lại là Thẩm Thiên Thành và Lưu Khiêm Thuận trước đó đứng cách anh ta không xa.
Hoàng Minh Hạo tức điên vùng vẫy mấy cái cũng không thoát ra được, anh ta gào lên.
"Phó Dịch Bắc chó chết ỉ đông hiếp yếu! Mày là thằng hèn!"
La Tuệ Lăng cũng sắp điên luôn rồi, vì ấm ức chuyện lần trước bị Tần Nguyệt úp bánh kem lên đầu cô ta vốn muốn kéo Hoàng Minh Hạo tới đây gây khó dễ cho Tần Nguyệt một chút, ai dè Phó Dịch Bắc lại đến lớp vào ngay thời điểm này chứ!
Một Triệu Cảnh Dật tới giờ vẫn còn nằm trong bệnh viện nắn lại xương chân giờ mà bồi thêm một Hoàng Minh Hạo cô ta thật không cam lòng.
"Anh Dịch Bắc, anh thả Minh Hạo ra đi mà!"
Cô ta khóc nức nở muốn kéo tay Phó Dịch Bắc lại bị anh nhanh hơn tránh đi.
"Tôi còn chưa đánh nó, cô khóc cái gì?"
Bị anh hắt hủi La Tuệ Lăng uất ức tới phát giận, thế là cô ta liền quay sang hét lên với Tần Nguyệt vẫn luôn được Phó Dịch Bắc chắn ở sau lưng.
"Là cậu đánh Nhã Vi trước sao giờ lại không nói lời nào thế hả! Có phải cậu phải thấy bạn bè của tôi vì cậu mà bị đánh bị mắng hết, cậu mới hả lòng đúng không?"
Tần Nguyệt nhức đầu với cái điệu khóc inh ỏi này của La Tuệ Lăng vì nó không khác Lý Tuệ Mẫn ở nhà là bao, cô nhíu mày mím môi nhìn cô ta chằm chằm.

Sắc mặt Phó Dịch Bắc càng trầm xuống, anh quát một tiếng:
"Thiên Thành!"
La Tuệ Lăng xám ngoét mặt mày hét:
"Đừng!"
Thẩm Thiên Thành hiểu ý liền vung một đấm thẳng vào bụng Hoàng Minh Hạo, anh ta hự một tiếng cong eo co quắp cả người nghiến răng nói:
"Được lắm, mày cứ chờ đó cho tao Phó Dịch Bắc!"
Tần Nguyệt cũng giật mình vì Phó Dịch Bắc thế mà ở ngay trong lớp đánh người thật, cô tưởng rằng anh chỉ muốn hâm doạ Hoàng Minh Hạo mà thôi.
"Dịch Bắc!"
Cô lén kéo góc áo anh, tuy nảy giờ rất mắc cỡ vì hai lần đánh người đều bị anh thấy được nhưng cô vẫn phải ngăn anh lại.
Phó Dịch Bắc xoay người nhìn cô cứ lấm la lấm lét không dám nhìn thẳng vào mặt mình khẽ hửm một tiếng.
Tần Nguyệt gượng gạo cong môi nói:
"Anh đừng đánh nhau, cô chủ nhiệm lớp em hung dữ lắm.
"
Phó Dịch Bắc nhìn cô sau đó nhìn người trong lớp một vòng cuối cùng dừng lại trên người Trình Duệ.
Trình Duệ cũng nhìn lại anh, chỉ thấy Phó Dịch Bắc cong môi vòng tay qua vai Tần Nguyệt sau đó dùng cả bàn tay to rộng che hai mắt cô lại.
"Thiên Thành, tiếp tục.

"
Tần Nguyệt há hốc miệng muốn kéo tay anh ra nhưng đã muộn, bên tai là từng tiếng đánh đấm thùm thụp cùng tiếng kêu r.ên của Hoàng Minh Hạo.
"Dịch Bắc!"
Tần Nguyệt gấp tới dậm chân, anh đã cuối cấp còn gây ra chuyện ẩu đả ở lớp học chỉ sợ sẽ bị nhà trường xử phạt mất! Bỗng cô có chút hối hận vì ban đầu đánh Lý Nhã Vi một cái.
Phó Dịch Bắc giữ cô càng chặt hơn, anh thấp giọng bên tai cô nói khẽ:
"Đừng giẫy, anh muốn đánh người ai cũng không cản được đâu!"
Hết Triệu Cảnh Dật lại tới Hoàng Minh Hạo, Phó Dịch Bắc cảm thấy lời mình cảnh cáo ban đầu còn hơi nhẹ nên đám người này mới không thèm bỏ vào tai!
Trình Duệ liếc hai người lôi lôi kéo kéo không xem ai ra gì kia, anh khẽ cụp mắt nói với Huỳnh Long Nam bên cạnh.
"Cậu đi cho người canh ở cầu thang xem giám thị có lên đây hay không đi.
"
Huỳnh Long Nam tặc lưỡi vỗ vai Trình Duệ một cái.
"Anh em à, cứng đấy!".


Chương trước Chương tiếp
Loading...