Mật Ngọt Chết Ruồi - Null_pointer
Chương 30: Vết rách
"Anh... Anh vừa nói gì?"
"Tôi nói, BANE, ngoan một chút."
Văn Cữu khóa còng tay vào cổ tay Vân Tước, ấn gáy cậu hôn lên đôi môi hơi run rẩy của cậu. Dây xích bằng kim loại nhẹ nhàng va chạm với vòng kim loại, trộn lẫn với tiếng nước "chùn chụt" khi Văn Cữu mút đầu lưỡi của cậu, Vân Tước bị Văn Cữu dẫn lùi từng bước một về phía sau, cuối cùng hai người cùng ngã nằm xuống chiếc giường lớn giữa phòng ngủ.
"Làm sao mà anh biết được?"
"Suỵt..."
Văn Cữu tiếp tục hôn cậu, ngón tay kiên nhẫn xoa ấn lỗ sau vẫn thít chặt như cũ của cậu, dâm dịch tràn ra từ lỗ *** trước đó không hề nghi ngờ gì chính là chất bôi trơn tốt nhất, động thịt nho nhỏ chốc lát sau đã nuốt được một ngón tay, Văn Cữu ấn lên thành ruột, những đầu mút thần kinh đã rất lâu không bị chạm vào nhạy cảm lại yếu ớt, khoái cảm bí ẩn từ lỗ sau chậm rãi tích cóp lại, làm ảnh hưởng tới nụ hoa vì quá hồi hộp lo sợ mà héo úa, khiến "cô bé" dù không hề được chạm vào vẫn trộm mấp máy rỉ ra chất nhầy rơi xuống mặt đất.
"Ưm a..." Cơ thể Vân Tước đột nhiên run lên một chút, cong người muốn co mình lại.
"Là nơi này đúng không?" Văn Cữu hỏi cậu.
Vân Tước cắn môi không muốn phát ra tiếng, Văn Cữu cong ngón tay lại cọ chỗ vừa rồi một chút, khoái cảm mãnh liệt khiến dòng suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cậu bị khuấy đục hoàn toàn. Văn Cữu không biết đã cởi quần áo ra từ lúc nào, dương v*t cứng nóng đè lên lỗ đít thít chặt phía sau, trừ buổi tối đầu tiên hôm cậu và Văn Cữu gặp nhau, nơi đó không hề bị tiến vào lần nào, Vân Tước hơi hồi hộp lo sợ, huống chi Văn Cữu đã biết thân phận của cậu, cậu không dám nghĩ rốt cuộc Văn Cữu đã biết được bao nhiêu, cái tên BANE này tiếng xấu quá rõ, hiện tại lại là sát thủ được treo giải đầu bảng mà mọi người đều muốn tiêu diệt cho thoải mái.
Văn Cữu không thể nào không hề biết gì về cái tên này...
"A ha..." Vân Tước bị kích thích thình lình ập đến khiến cậu kêu thành tiếng dâm đãng.
Văn Cữu không hề thương xót chút nào mà nắc mạnh vào miệng lỗ hơi khô ráo kia, phần vải của bộ nội y thít chặt lấy thịt mông làm nó chia ra thành vài tảng, bị bàn tay của Văn Cữu nắn bóp một cách cực kỳ sắc tình.
"Còn rảnh để suy nghĩ chuyện khác à, đang trách tôi ** bé cưng không đủ sướng hay sao?"
dương v*t cứng nóng cọ qua thành ruột, điểm nhạy cảm bị Văn Cữu cố tình đâm vào, Vân Tước căn bản không thể chịu nổi kích thích đến nhường này, đau đớn bỏng rát rất nhanh đã bị khoái cảm bao trùm, cậu không chịu nổi mà rên rỉ thành từng tiếng, cổ tay vẫy vùng va chạm với kim loại tạo thành một vòng vệt đỏ, tiếng va chạm chói tai của kim loại làm bộ dáng nhục nhã không thể chịu nổi này của Vân Tước trở nên càng thêm mê người.
Văn Cữu không nhịn được cúi đầu hôn lên đôi mắt quyến rũ đang ngấn lệ kia, phần hông lại nắc càng ác liệt hơn, nhiệt độ bỏng rát xuyên thấu qua lớp cơ truyền đến bên kia, vách âm đ*o sát bên cũng bị đè chặt lại với nhau, theo nhịp nắc của Văn Cữu, dường như cả lỗ *** phía trước cũng đang bị *** một cách thô bạo. Vân Tước bỗng dưng nhớ tới khoảng thời gian cậu nghĩ tới Văn Cữu rồi kẹp chặt hai đùi để tự sướng, hai bên môi *** phì nộn cùng với thịt mềm ở sâu bên trong cũng cọ xát với nhau như thế này, sau đó tưởng tượng như dương v*t của Văn Cữu đang đâm chọc bên trong cơ thể cậu, nhưng *** dâm đã được từng được thưởng thức hương vị mê người ấy không thể nào thỏa mãn với chút kích thích này, cho nên cậu chỉ có thể dùng áo khoác của Văn Cữu, dùng lớp vải thô ráp ma sát với lỗ *** chẳng biết xấu hổ kia, khiến cho hai môi *** đã sưng đến không thể giấu đi được hưng phấn đến run rẩy, cuối cùng bắn tinh một cách mệt mỏi trong mùi hương của Văn Cữu.
"Đang làm phía sau mà sao phía trước cũng mềm thành một bãi nước thế, hửm?" Văn Cữu cố ý dán sát bên tai Vân Tước hỏi cậu.
Vân Tước bị tra tấn đến vừa sung sướng vừa khó chịu, Văn Cữu ** càng tàn nhẫn, lỗ *** phía trước càng khao khát được đối xử một cách thô bạo hơn. Cậu không nhịn được duỗi tay xuống tự xoa nắn, tiếng vang lanh canh của sợi xích làm Văn Cữu lập tức phát hiện ra ý đồ của cậu, ngay sau đó hai tay của cậu đã bị dồn lên trên đỉnh đầu, bị mười ngón tay của Văn Cữu khóa chặt trên giường.
Cảm giác tê ngứa không có chỗ để giải tỏa, Vân Tước xoắn cơ thể vô ý thức phối hợp với động tác của Văn Cữu, lỗ đít không thầy dạy cũng hiểu mà mấp máy một co một mở theo tần suất của phía trước, để dương v*t càng dễ dàng cọ xát điểm sướng đồng thời xuyên thấu qua những thớ cơ ấn lên thành âm đ*o đang run rẩy phun nước của cậu.
"Chồng ơi... Ưm... Anh sờ cho em có được không..." Thanh âm của Vân Tước mềm đến ngoài sức tưởng tượng, ngoài chuyện bị *** đến sướng ra, âm cuối nhão nhoẹt dính nhớp tựa như đang làm nũng.
Văn Cữu bị kẹp đến không chịu nổi thở hắt ra một tiếng, mồ hôi theo đường cằm rơi xuống bên miệng Vân Tước, hắn vừa định lau cho Vân Tước, bé yêu tinh này đã nhanh nhẹn vươn đầu lưỡi ra liếm sạch, nước bọt dây dính lên môi sáng lấp lánh, trên gương mặt đỏ bừng còn mang nước mắt. Đôi mắt của Văn Cữu rất sâu, như đang miêu tả hình dáng của Vân Tước, nhưng người bị đè trên giường lại không chịu thành thật, ngẩng đầu ngậm lấy yết hầu của hắn, dùng đầu lưỡi trêu đùa liếm mút như có như không.
"Chồng ơi.... Hức ưm..."
Văn Cữu bóp hột le tròn trịa xinh xắn kia, bàn tay thô ráp ma sát chỗ thịt non nớt này, vốn cũng đã ở bên rìa của mất khống chế, Vân Tước không thể cầm lòng nổi mà kẹp chặt hai chân, ấn lỗ *** của mình lên bàn tay Văn Cữu mạnh bạo ma sát, kích thích từ cả hai lỗ thịt trước sau mang đến làm cả cơ thể cậu sướng đến phát run, trong tiếng thở dốc thô nặng mang theo tiếng rên rỉ ngắn ngủi nhưng đẫm tình, như thúc giục người bên trên ** cậu càng thêm mạnh bạo.
Vân Tước đã hoàn toàn không còn tinh lực dư thừa để áp chế phản ứng của cơ thể mình, cậu cảm thấy toàn thân mình đã ướt sũng, nước bọt tràn ra từ khóe môi khi hôn, nước mắt không ngăn được vỡ đê khỏi đôi mắt khi bị tra tấn đến thảm thương, nước dâm dính nhớp chảy ra từ lỗ niệu đạo, còn có lỗ *** bị ngón tay của Văn Cữu chơi đến mức không ngừng phun nước ra ngoài, cậu nghĩ rằng mình đã đủ nát rồi, cho tới khi cậu nghe được tiếng nước rất rõ ràng khi Văn Cữu lại lần nữa nắc vào nơi sâu trong lỗ đít.
"Tước Nhi, lỗ đít có vẻ cũng sướng đến chảy nước này." Văn Cữu nói với cậu.
"A ha... Không... Không phải..."
Văn Cữu ôm chặt lấy cậu, giữa những tiếng thở dốc của cậu lại hung bạo nắc vào vài lần, khác với cảm giác rin rít cản trở trước đó, vốn chỉ có tiếng va chạm mông thịt "bạch bạch" giờ pha thêm tiếng nước "phụt phụt" rất nhỏ. Văn Cữu không sử dụng dầu bôi trơn, khi khuếch trương chỉ dùng nước bọt của Vân Tước dính trên ngón tay cùng với nước sướng từ lỗ *** phía trước chảy ra, có lẽ là đau đến mức không thoải mái, lỗ đít phía sau dưới trạng thái Văn Cữu không hề kiềm chế đã trộm chảy ra một ít chất lỏng...
"Là từ phía trước... từ phía trước chảy vào ấy..." Vân Tước nghẹn ngào, cơ thể co rút run rẩy theo mỗi một lần Văn Cữu đâm vào sâu, cậu muốn chửi thề, muốn hung hăng đá văng người đàn ông trên người mình ra, muốn giấu hết toàn bộ sự chật vật khó chịu đựng của mình đi, nhưng cậu không làm được, cho dù là vì chênh lệch về thể lực hay là về địa vị, càng không cần nói đến cảm giác sung sướng tột độ truyền đến bộ não từ những đầu mút thần kinh ấy.
Cậu thèm khát cảm giác này.
"Bé cưng à, em sắp bắn rồi." Văn Cữu vẫn tiếp tục xoa nắn hột le đang co bóp điên cuồng vì bị đẩy tới giới hạn, vẫn tiếp tục tác động đến hai cái lỗ đang co dãn mà chẳng biết xấu hổ kia, Vân Tước đã không còn có thể suy nghĩ nữa, cậu nghe thấy Văn Cữu như vừa nhẹ nhàng cười một tiếng, "Tôi đếm ba hai một, chúng ta cùng bắn có được không?"
Vân Tước choáng váng lung tung gật đầu, giọng nói của Văn Cữu vẫn rất rõ ràng giữa tiếng thở dốc dồn dập của hắn.
"Ba. "
"Hai."
"A hức..."
Một dòng nước nóng bỏng đột nhiên bắn vào sâu bên trong lỗ đít cậu, Vân Tước không hề được chuẩn bị trước, vốn dĩ cố tình kiềm chế cảm giác trong lỗ đít bị kích thích thình lình ập đến này phóng đại đến vô hạn, dương v*t bị khóa trong lớp vải bông cũng bắn ra từng dòng tinh dịch đặc sệt, lỗ *** phía dưới cũng như bị mất khống chế bắn ra một đống nước trong, Vân Tước sướng đến mức sắp ngất đi, Văn Cữu hôn lên môi cậu, chặn toàn bộ tiếng thở dốc và rên rỉ của cậu trong cổ họng.
Cho đến khi thân hình cứng còng dần thả lỏng, Vân Tước mới muộn màng nhận ra cảm giác kì dị trong lỗ đít, quá ấm...
Cậu cảm giác được chất lỏng chảy ra từ sâu trong trực tràng, dương v*t chôn bên trong vẫn còn khá cứng, không hề mềm nhũn như vừa bắn tinh xong, xúc cảm ấm nóng giữa hai chân và mùi tanh tưởi trong không khí, không có thứ nào là không nói cho cậu biết thứ Văn Cữu vừa bắn trong cơ thể cậu là gì.
3
Vân Tước đột nhiên không nói ra lời, cậu gần như không thể kiềm nổi khóc thành tiếng. Nhưng lúc này Văn Cữu không ôm cậu vào lòng ôn nhu dỗ dành như trước, mà là kéo bắp đùi cậu ra, tiếp tục nắc vào cơ thể vừa đi qua tuyệt đỉnh khoái cảm vẫn còn nhạy cảm vô cùng.
Sau đó nữa cậu đã không nhớ nổi Văn Cữu đã đè cậu ** bao nhiêu lần nữa, phía trước, phía sau, từ trong ra ngoài đều dính đầy tinh dịch sền sệt Văn Cữu bắn vào cậu. Cuối cùng khi Văn Cữu ôm cậu rửa sạch tốn rất nhiều thời gian, cậu nửa tỉnh nửa mê, cảm giác được Văn Cữu gác cằm lên trên đỉnh đầu cậu, cọ cọ mái tóc mềm mại của cậu, dùng giọng điệu cậu không thể hiểu nói với cậu:
"Biết tại sao tôi thích ** em đến sắp chết không, vì chỉ có lúc này em mới không nói dối với tôi."
__________________
Nai có lời muốn nói
Edit chương này tốn tinh lực kinh khủng khiếp, không chỉ vì thuần thịt (thật ra không ngại edit thịt lắm vì gu mình mà), mà còn không nuốt trôi được thái độ của anh công. Đảng sủng thụ ung thư thời kỳ cuối (là mình) không thể chấp nhận khi thấy em thụ khóc vì tủi thân được.
"Tôi nói, BANE, ngoan một chút."
Văn Cữu khóa còng tay vào cổ tay Vân Tước, ấn gáy cậu hôn lên đôi môi hơi run rẩy của cậu. Dây xích bằng kim loại nhẹ nhàng va chạm với vòng kim loại, trộn lẫn với tiếng nước "chùn chụt" khi Văn Cữu mút đầu lưỡi của cậu, Vân Tước bị Văn Cữu dẫn lùi từng bước một về phía sau, cuối cùng hai người cùng ngã nằm xuống chiếc giường lớn giữa phòng ngủ.
"Làm sao mà anh biết được?"
"Suỵt..."
Văn Cữu tiếp tục hôn cậu, ngón tay kiên nhẫn xoa ấn lỗ sau vẫn thít chặt như cũ của cậu, dâm dịch tràn ra từ lỗ *** trước đó không hề nghi ngờ gì chính là chất bôi trơn tốt nhất, động thịt nho nhỏ chốc lát sau đã nuốt được một ngón tay, Văn Cữu ấn lên thành ruột, những đầu mút thần kinh đã rất lâu không bị chạm vào nhạy cảm lại yếu ớt, khoái cảm bí ẩn từ lỗ sau chậm rãi tích cóp lại, làm ảnh hưởng tới nụ hoa vì quá hồi hộp lo sợ mà héo úa, khiến "cô bé" dù không hề được chạm vào vẫn trộm mấp máy rỉ ra chất nhầy rơi xuống mặt đất.
"Ưm a..." Cơ thể Vân Tước đột nhiên run lên một chút, cong người muốn co mình lại.
"Là nơi này đúng không?" Văn Cữu hỏi cậu.
Vân Tước cắn môi không muốn phát ra tiếng, Văn Cữu cong ngón tay lại cọ chỗ vừa rồi một chút, khoái cảm mãnh liệt khiến dòng suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cậu bị khuấy đục hoàn toàn. Văn Cữu không biết đã cởi quần áo ra từ lúc nào, dương v*t cứng nóng đè lên lỗ đít thít chặt phía sau, trừ buổi tối đầu tiên hôm cậu và Văn Cữu gặp nhau, nơi đó không hề bị tiến vào lần nào, Vân Tước hơi hồi hộp lo sợ, huống chi Văn Cữu đã biết thân phận của cậu, cậu không dám nghĩ rốt cuộc Văn Cữu đã biết được bao nhiêu, cái tên BANE này tiếng xấu quá rõ, hiện tại lại là sát thủ được treo giải đầu bảng mà mọi người đều muốn tiêu diệt cho thoải mái.
Văn Cữu không thể nào không hề biết gì về cái tên này...
"A ha..." Vân Tước bị kích thích thình lình ập đến khiến cậu kêu thành tiếng dâm đãng.
Văn Cữu không hề thương xót chút nào mà nắc mạnh vào miệng lỗ hơi khô ráo kia, phần vải của bộ nội y thít chặt lấy thịt mông làm nó chia ra thành vài tảng, bị bàn tay của Văn Cữu nắn bóp một cách cực kỳ sắc tình.
"Còn rảnh để suy nghĩ chuyện khác à, đang trách tôi ** bé cưng không đủ sướng hay sao?"
dương v*t cứng nóng cọ qua thành ruột, điểm nhạy cảm bị Văn Cữu cố tình đâm vào, Vân Tước căn bản không thể chịu nổi kích thích đến nhường này, đau đớn bỏng rát rất nhanh đã bị khoái cảm bao trùm, cậu không chịu nổi mà rên rỉ thành từng tiếng, cổ tay vẫy vùng va chạm với kim loại tạo thành một vòng vệt đỏ, tiếng va chạm chói tai của kim loại làm bộ dáng nhục nhã không thể chịu nổi này của Vân Tước trở nên càng thêm mê người.
Văn Cữu không nhịn được cúi đầu hôn lên đôi mắt quyến rũ đang ngấn lệ kia, phần hông lại nắc càng ác liệt hơn, nhiệt độ bỏng rát xuyên thấu qua lớp cơ truyền đến bên kia, vách âm đ*o sát bên cũng bị đè chặt lại với nhau, theo nhịp nắc của Văn Cữu, dường như cả lỗ *** phía trước cũng đang bị *** một cách thô bạo. Vân Tước bỗng dưng nhớ tới khoảng thời gian cậu nghĩ tới Văn Cữu rồi kẹp chặt hai đùi để tự sướng, hai bên môi *** phì nộn cùng với thịt mềm ở sâu bên trong cũng cọ xát với nhau như thế này, sau đó tưởng tượng như dương v*t của Văn Cữu đang đâm chọc bên trong cơ thể cậu, nhưng *** dâm đã được từng được thưởng thức hương vị mê người ấy không thể nào thỏa mãn với chút kích thích này, cho nên cậu chỉ có thể dùng áo khoác của Văn Cữu, dùng lớp vải thô ráp ma sát với lỗ *** chẳng biết xấu hổ kia, khiến cho hai môi *** đã sưng đến không thể giấu đi được hưng phấn đến run rẩy, cuối cùng bắn tinh một cách mệt mỏi trong mùi hương của Văn Cữu.
"Đang làm phía sau mà sao phía trước cũng mềm thành một bãi nước thế, hửm?" Văn Cữu cố ý dán sát bên tai Vân Tước hỏi cậu.
Vân Tước bị tra tấn đến vừa sung sướng vừa khó chịu, Văn Cữu ** càng tàn nhẫn, lỗ *** phía trước càng khao khát được đối xử một cách thô bạo hơn. Cậu không nhịn được duỗi tay xuống tự xoa nắn, tiếng vang lanh canh của sợi xích làm Văn Cữu lập tức phát hiện ra ý đồ của cậu, ngay sau đó hai tay của cậu đã bị dồn lên trên đỉnh đầu, bị mười ngón tay của Văn Cữu khóa chặt trên giường.
Cảm giác tê ngứa không có chỗ để giải tỏa, Vân Tước xoắn cơ thể vô ý thức phối hợp với động tác của Văn Cữu, lỗ đít không thầy dạy cũng hiểu mà mấp máy một co một mở theo tần suất của phía trước, để dương v*t càng dễ dàng cọ xát điểm sướng đồng thời xuyên thấu qua những thớ cơ ấn lên thành âm đ*o đang run rẩy phun nước của cậu.
"Chồng ơi... Ưm... Anh sờ cho em có được không..." Thanh âm của Vân Tước mềm đến ngoài sức tưởng tượng, ngoài chuyện bị *** đến sướng ra, âm cuối nhão nhoẹt dính nhớp tựa như đang làm nũng.
Văn Cữu bị kẹp đến không chịu nổi thở hắt ra một tiếng, mồ hôi theo đường cằm rơi xuống bên miệng Vân Tước, hắn vừa định lau cho Vân Tước, bé yêu tinh này đã nhanh nhẹn vươn đầu lưỡi ra liếm sạch, nước bọt dây dính lên môi sáng lấp lánh, trên gương mặt đỏ bừng còn mang nước mắt. Đôi mắt của Văn Cữu rất sâu, như đang miêu tả hình dáng của Vân Tước, nhưng người bị đè trên giường lại không chịu thành thật, ngẩng đầu ngậm lấy yết hầu của hắn, dùng đầu lưỡi trêu đùa liếm mút như có như không.
"Chồng ơi.... Hức ưm..."
Văn Cữu bóp hột le tròn trịa xinh xắn kia, bàn tay thô ráp ma sát chỗ thịt non nớt này, vốn cũng đã ở bên rìa của mất khống chế, Vân Tước không thể cầm lòng nổi mà kẹp chặt hai chân, ấn lỗ *** của mình lên bàn tay Văn Cữu mạnh bạo ma sát, kích thích từ cả hai lỗ thịt trước sau mang đến làm cả cơ thể cậu sướng đến phát run, trong tiếng thở dốc thô nặng mang theo tiếng rên rỉ ngắn ngủi nhưng đẫm tình, như thúc giục người bên trên ** cậu càng thêm mạnh bạo.
Vân Tước đã hoàn toàn không còn tinh lực dư thừa để áp chế phản ứng của cơ thể mình, cậu cảm thấy toàn thân mình đã ướt sũng, nước bọt tràn ra từ khóe môi khi hôn, nước mắt không ngăn được vỡ đê khỏi đôi mắt khi bị tra tấn đến thảm thương, nước dâm dính nhớp chảy ra từ lỗ niệu đạo, còn có lỗ *** bị ngón tay của Văn Cữu chơi đến mức không ngừng phun nước ra ngoài, cậu nghĩ rằng mình đã đủ nát rồi, cho tới khi cậu nghe được tiếng nước rất rõ ràng khi Văn Cữu lại lần nữa nắc vào nơi sâu trong lỗ đít.
"Tước Nhi, lỗ đít có vẻ cũng sướng đến chảy nước này." Văn Cữu nói với cậu.
"A ha... Không... Không phải..."
Văn Cữu ôm chặt lấy cậu, giữa những tiếng thở dốc của cậu lại hung bạo nắc vào vài lần, khác với cảm giác rin rít cản trở trước đó, vốn chỉ có tiếng va chạm mông thịt "bạch bạch" giờ pha thêm tiếng nước "phụt phụt" rất nhỏ. Văn Cữu không sử dụng dầu bôi trơn, khi khuếch trương chỉ dùng nước bọt của Vân Tước dính trên ngón tay cùng với nước sướng từ lỗ *** phía trước chảy ra, có lẽ là đau đến mức không thoải mái, lỗ đít phía sau dưới trạng thái Văn Cữu không hề kiềm chế đã trộm chảy ra một ít chất lỏng...
"Là từ phía trước... từ phía trước chảy vào ấy..." Vân Tước nghẹn ngào, cơ thể co rút run rẩy theo mỗi một lần Văn Cữu đâm vào sâu, cậu muốn chửi thề, muốn hung hăng đá văng người đàn ông trên người mình ra, muốn giấu hết toàn bộ sự chật vật khó chịu đựng của mình đi, nhưng cậu không làm được, cho dù là vì chênh lệch về thể lực hay là về địa vị, càng không cần nói đến cảm giác sung sướng tột độ truyền đến bộ não từ những đầu mút thần kinh ấy.
Cậu thèm khát cảm giác này.
"Bé cưng à, em sắp bắn rồi." Văn Cữu vẫn tiếp tục xoa nắn hột le đang co bóp điên cuồng vì bị đẩy tới giới hạn, vẫn tiếp tục tác động đến hai cái lỗ đang co dãn mà chẳng biết xấu hổ kia, Vân Tước đã không còn có thể suy nghĩ nữa, cậu nghe thấy Văn Cữu như vừa nhẹ nhàng cười một tiếng, "Tôi đếm ba hai một, chúng ta cùng bắn có được không?"
Vân Tước choáng váng lung tung gật đầu, giọng nói của Văn Cữu vẫn rất rõ ràng giữa tiếng thở dốc dồn dập của hắn.
"Ba. "
"Hai."
"A hức..."
Một dòng nước nóng bỏng đột nhiên bắn vào sâu bên trong lỗ đít cậu, Vân Tước không hề được chuẩn bị trước, vốn dĩ cố tình kiềm chế cảm giác trong lỗ đít bị kích thích thình lình ập đến này phóng đại đến vô hạn, dương v*t bị khóa trong lớp vải bông cũng bắn ra từng dòng tinh dịch đặc sệt, lỗ *** phía dưới cũng như bị mất khống chế bắn ra một đống nước trong, Vân Tước sướng đến mức sắp ngất đi, Văn Cữu hôn lên môi cậu, chặn toàn bộ tiếng thở dốc và rên rỉ của cậu trong cổ họng.
Cho đến khi thân hình cứng còng dần thả lỏng, Vân Tước mới muộn màng nhận ra cảm giác kì dị trong lỗ đít, quá ấm...
Cậu cảm giác được chất lỏng chảy ra từ sâu trong trực tràng, dương v*t chôn bên trong vẫn còn khá cứng, không hề mềm nhũn như vừa bắn tinh xong, xúc cảm ấm nóng giữa hai chân và mùi tanh tưởi trong không khí, không có thứ nào là không nói cho cậu biết thứ Văn Cữu vừa bắn trong cơ thể cậu là gì.
3
Vân Tước đột nhiên không nói ra lời, cậu gần như không thể kiềm nổi khóc thành tiếng. Nhưng lúc này Văn Cữu không ôm cậu vào lòng ôn nhu dỗ dành như trước, mà là kéo bắp đùi cậu ra, tiếp tục nắc vào cơ thể vừa đi qua tuyệt đỉnh khoái cảm vẫn còn nhạy cảm vô cùng.
Sau đó nữa cậu đã không nhớ nổi Văn Cữu đã đè cậu ** bao nhiêu lần nữa, phía trước, phía sau, từ trong ra ngoài đều dính đầy tinh dịch sền sệt Văn Cữu bắn vào cậu. Cuối cùng khi Văn Cữu ôm cậu rửa sạch tốn rất nhiều thời gian, cậu nửa tỉnh nửa mê, cảm giác được Văn Cữu gác cằm lên trên đỉnh đầu cậu, cọ cọ mái tóc mềm mại của cậu, dùng giọng điệu cậu không thể hiểu nói với cậu:
"Biết tại sao tôi thích ** em đến sắp chết không, vì chỉ có lúc này em mới không nói dối với tôi."
__________________
Nai có lời muốn nói
Edit chương này tốn tinh lực kinh khủng khiếp, không chỉ vì thuần thịt (thật ra không ngại edit thịt lắm vì gu mình mà), mà còn không nuốt trôi được thái độ của anh công. Đảng sủng thụ ung thư thời kỳ cuối (là mình) không thể chấp nhận khi thấy em thụ khóc vì tủi thân được.