Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư
Chương 134
Cô chuyển một nửa số tiền vào tài khoản của Lục Trường Lan, sau đó mua thêm một số đồ để trang trí cho đạo quan, dù sao cũng cần phải có những thứ cần thiết.
Còn cả quần áo, cô mua vài bộ cho mình và cũng mua một vài bộ cho Lục Trường Lan.
Sau đó Lục Trường Lan vui mừng vẽ cho cô một xấp bùa chú.
Những ngày này, Lục Kiến Vi đều bận rộn với việc quản lý trang web chính thức.
Xuất Vân Quan không nổi tiếng và trước đây họ cũng không chú ý đến, trước kia cô còn đi học không có thời gian, bây giờ thì rảnh rồi.
Như Lâm Hạo lần trước đã nhắc đến việc trang web với cô.
Kể từ lần cuối cùng chia sẻ bài viết về người giấy nhỏ may mắn trên Weibo đã qua vài ngày.
Bình luận dưới bài viết rất đa dạng.
[Tháng này tôi thực sự may mắn, mua xổ số còn trúng mười đồng! Trước đây mua một năm không trúng một xu.]
[Tháng sau còn có thể chia sẻ người giấy nhỏ không?]
[Giả mạo! Không có ích lợi gì.]
[Lục Bán Tiên thật sự quá hài hước! Thực sự chia sẻ người giấy nhỏ... Bạn bè trong vòng kết nối của tôi đều chia sẻ điên đảo haha.]
Thực tế, nhiều người không nhận ra may mắn chứ ít hay nhiều đều tồn tại.
Tất cả đều trong dự đoán của Lục Kiến Vi nhưng cô biết là đủ! Dù sao cũng chỉ là tích đức, không cần phô trương.
Người khác biết hay không không ảnh hưởng gì đến cô.
Đối với các bình luận, Lục Kiến Vi không trả lời mà là đăng bài viết đính kèm link trang web do Lục Trường Lan viết lên Weibo của Lục Bán Tiên.
Chỉ sau vài phút, đã có không ít bình luận.
[Tôi biết ngay mà! Có quảng cáo... Click vào xem thì hóa ra là vậy!]
[Vị trí của Xuất Vân Quan tốt thật đấy! Không phải ngay cạnh Quy Dương Tự sao? Sao tôi không biết có đạo quan?]
[Bùa chú trên trang web đắt quá, mua không nổi.]
[Tôi định báo cáo! Đây là cố tình tăng giá cả, trên Taobao bán bùa chú chỉ có hơn trăm nghìn! Tại sao ở đây lại đến vài triệu.]
Lục Kiến Vi chỉ ghim bài viết trên Weibo mà không trả lời nhiều về những nghỉ ngờ của họ, chỉ chọn lọc vài cái để trả lời.
Sau này họ sẽ biết.
Đối với người giấy nhỏ, sau một thời gian nữa cô sẽ cập nhật lại.
xk+
Những ngày tiếp theo, Lục Kiến Vi đều ở trong đạo quan vẽ bùa chú.
Vẽ xong bùa chú còn phải khai quang, công sức tiêu hao không phải ít, bán với giá cao như vậy hoàn toàn xứng đáng.
Thời gian còn lại, cô tập luyện sử dụng đao âm dương và kiếm gỗ đào.
Trong thời gian này group Âm Dương không giao nhiệm vụ cho cô, Lục Kiến Vi có gần một năm tuổi thọ, thích thú với cuộc sống yên bình.
Chiều hôm đó, Lâm Vũ Tư bất ngờ gọi điện cho cô.
Lâm Vũ Tư nói: "Cố vấn hướng dân của chúng ta sắp kết hôn, mời chúng ta tham dự lễ cưới, cậu nhận được lời mời chưa?"
Lục Kiến Vi trả lời thật: "Chưa."
Cô thực sự chưa nhận được.
Lâm Vũ Tư suy nghĩ một chút: "Có lẽ cậu chưa đến lượt! Tớ cũng mới nhận, khi đó chúng ta cùng đi nhé."
Lục Kiến Vi chưa kịp nói thì phát hiện giáo viên hướng dẫn đã gửi lời mời qua WeChat, dưới dạng thiệp mời điện tử.
Công bằng mà nói, giáo viên hướng dẫn này đối xử với họ khá tốt.
Lục Kiến Vi trên mạng đã thấy không ít phàn nàn về giáo viên hướng dẫn không làm việc hoặc bao che bạo lực học đường, nhưng giáo viên của cô lại có mối quan hệ tốt với học sinh!
Chuyện giáo viên hướng dẫn kết hôn không được đề cập trong nhóm lớp nên Lục Kiến Vi cũng chỉ mới biết.
Cô trả lời cho giáo viên hướng dẫn là mình sẽ tham dự, sau đó lại nói với Lâm Vũ Tư: "Tớ nhận được lời mời rồi."
Lâm Vũ Tư hết sức hào hứng: "Được! Vậy hẹn đến lúc đó gặp nhé."
Lục Kiến Vi mỉm cười đồng ý.
*xk+
Thời gian trôi qua nhanh chóng...
Sáng sớm, Lục Kiến Vi đã thức dậy và sau khi rửa mặt mới xem địa chỉ tiệc cưới.
Giáo viên hướng dẫn là người bản địa của Lâm Thành, gia cảnh khá tốt, khách sạn tổ chức đám cưới cũng thuộc loại cao cấp.
Hôm đó, Lục Trường Lan lái xe đưa Lục Kiến Vi đi.
Khi đến nơi, nhiều sinh viên đại học thấy Lục Kiến Vi bước xuống từ một chiếc xe sang, liền thay đổi sắc mặt.
Ba năm đại học, ai cũng biết Lục Kiến Vi là người giàu có.
Trước đây ở trường, cô hầu như không tham gia hoạt động, rất kín đáo.
Ngay cả quần áo trên người cô cũng chưa từng thấy là hàng hiệu.
Hôm nay, cô mặc một chiếc váy bình thường, thay vì quần jean, để phù hợp với không khí đám cưới.
Còn cả quần áo, cô mua vài bộ cho mình và cũng mua một vài bộ cho Lục Trường Lan.
Sau đó Lục Trường Lan vui mừng vẽ cho cô một xấp bùa chú.
Những ngày này, Lục Kiến Vi đều bận rộn với việc quản lý trang web chính thức.
Xuất Vân Quan không nổi tiếng và trước đây họ cũng không chú ý đến, trước kia cô còn đi học không có thời gian, bây giờ thì rảnh rồi.
Như Lâm Hạo lần trước đã nhắc đến việc trang web với cô.
Kể từ lần cuối cùng chia sẻ bài viết về người giấy nhỏ may mắn trên Weibo đã qua vài ngày.
Bình luận dưới bài viết rất đa dạng.
[Tháng này tôi thực sự may mắn, mua xổ số còn trúng mười đồng! Trước đây mua một năm không trúng một xu.]
[Tháng sau còn có thể chia sẻ người giấy nhỏ không?]
[Giả mạo! Không có ích lợi gì.]
[Lục Bán Tiên thật sự quá hài hước! Thực sự chia sẻ người giấy nhỏ... Bạn bè trong vòng kết nối của tôi đều chia sẻ điên đảo haha.]
Thực tế, nhiều người không nhận ra may mắn chứ ít hay nhiều đều tồn tại.
Tất cả đều trong dự đoán của Lục Kiến Vi nhưng cô biết là đủ! Dù sao cũng chỉ là tích đức, không cần phô trương.
Người khác biết hay không không ảnh hưởng gì đến cô.
Đối với các bình luận, Lục Kiến Vi không trả lời mà là đăng bài viết đính kèm link trang web do Lục Trường Lan viết lên Weibo của Lục Bán Tiên.
Chỉ sau vài phút, đã có không ít bình luận.
[Tôi biết ngay mà! Có quảng cáo... Click vào xem thì hóa ra là vậy!]
[Vị trí của Xuất Vân Quan tốt thật đấy! Không phải ngay cạnh Quy Dương Tự sao? Sao tôi không biết có đạo quan?]
[Bùa chú trên trang web đắt quá, mua không nổi.]
[Tôi định báo cáo! Đây là cố tình tăng giá cả, trên Taobao bán bùa chú chỉ có hơn trăm nghìn! Tại sao ở đây lại đến vài triệu.]
Lục Kiến Vi chỉ ghim bài viết trên Weibo mà không trả lời nhiều về những nghỉ ngờ của họ, chỉ chọn lọc vài cái để trả lời.
Sau này họ sẽ biết.
Đối với người giấy nhỏ, sau một thời gian nữa cô sẽ cập nhật lại.
xk+
Những ngày tiếp theo, Lục Kiến Vi đều ở trong đạo quan vẽ bùa chú.
Vẽ xong bùa chú còn phải khai quang, công sức tiêu hao không phải ít, bán với giá cao như vậy hoàn toàn xứng đáng.
Thời gian còn lại, cô tập luyện sử dụng đao âm dương và kiếm gỗ đào.
Trong thời gian này group Âm Dương không giao nhiệm vụ cho cô, Lục Kiến Vi có gần một năm tuổi thọ, thích thú với cuộc sống yên bình.
Chiều hôm đó, Lâm Vũ Tư bất ngờ gọi điện cho cô.
Lâm Vũ Tư nói: "Cố vấn hướng dân của chúng ta sắp kết hôn, mời chúng ta tham dự lễ cưới, cậu nhận được lời mời chưa?"
Lục Kiến Vi trả lời thật: "Chưa."
Cô thực sự chưa nhận được.
Lâm Vũ Tư suy nghĩ một chút: "Có lẽ cậu chưa đến lượt! Tớ cũng mới nhận, khi đó chúng ta cùng đi nhé."
Lục Kiến Vi chưa kịp nói thì phát hiện giáo viên hướng dẫn đã gửi lời mời qua WeChat, dưới dạng thiệp mời điện tử.
Công bằng mà nói, giáo viên hướng dẫn này đối xử với họ khá tốt.
Lục Kiến Vi trên mạng đã thấy không ít phàn nàn về giáo viên hướng dẫn không làm việc hoặc bao che bạo lực học đường, nhưng giáo viên của cô lại có mối quan hệ tốt với học sinh!
Chuyện giáo viên hướng dẫn kết hôn không được đề cập trong nhóm lớp nên Lục Kiến Vi cũng chỉ mới biết.
Cô trả lời cho giáo viên hướng dẫn là mình sẽ tham dự, sau đó lại nói với Lâm Vũ Tư: "Tớ nhận được lời mời rồi."
Lâm Vũ Tư hết sức hào hứng: "Được! Vậy hẹn đến lúc đó gặp nhé."
Lục Kiến Vi mỉm cười đồng ý.
*xk+
Thời gian trôi qua nhanh chóng...
Sáng sớm, Lục Kiến Vi đã thức dậy và sau khi rửa mặt mới xem địa chỉ tiệc cưới.
Giáo viên hướng dẫn là người bản địa của Lâm Thành, gia cảnh khá tốt, khách sạn tổ chức đám cưới cũng thuộc loại cao cấp.
Hôm đó, Lục Trường Lan lái xe đưa Lục Kiến Vi đi.
Khi đến nơi, nhiều sinh viên đại học thấy Lục Kiến Vi bước xuống từ một chiếc xe sang, liền thay đổi sắc mặt.
Ba năm đại học, ai cũng biết Lục Kiến Vi là người giàu có.
Trước đây ở trường, cô hầu như không tham gia hoạt động, rất kín đáo.
Ngay cả quần áo trên người cô cũng chưa từng thấy là hàng hiệu.
Hôm nay, cô mặc một chiếc váy bình thường, thay vì quần jean, để phù hợp với không khí đám cưới.