Mang Thai Với Cha Của Vai Ác
Chương 100
Editor: Minh An
Beta: Cún
Trên đường về nhà Kiều Vãn Tình đã nghĩ rất cẩn thận.
Nếu mà có rồi thì cứ sinh thôi!
Tuy rằng việc này không có trong kế hoạch hiện tại của cô cùng Cố Yến Khanh, nhưng dù sao bọn họ cũng quyết định tương lai sẽ sinh thêm một bạn nhỏ nữa rồi. Sinh sớm cũng là sinh, sinh muộn cũng là sinh. Bây giờ đang có rồi thì sinh luôn cũng được.
Nhưng phải nói là cô khá bất ngờ. Công nhận Cố tổng là một tay thiện xạ trời sinh, như vậy mà cũng có thể trúng thưởng được, đúng là quá giỏi.
Sau lần này, cô sẽ nghiêm túc tự kiểm điểm. Cô sẽ không bao giờ chơi k.ích thích vào kỳ an toàn nữa đâu!
Lúc đầu Cố Yến Khanh nghĩ Kiều Vãn Tình không định sinh bạn nhỏ này. Dù sao thì Khẩu Khẩu cũng còn nhỏ, hơn nữa trong kế hoạch của hai người thì cả hai cũng chưa có ý định sinh thêm một bạn nhỏ nữa. Năm nay Kiều Vãn Tình mới có 27 tuổi, hai ba năm nữa sinh sau cũng không sao.
Nhưng sau nghe Kiều Vãn Tình bảo cô sẽ sinh bạn nhỏ này ra thì anh vẫn không ngăn được bản thân sung sướng. Lúc cô sinh Khẩu Khẩu anh không ở bên cạnh cô được, đó là tiếc nuối lớn nhất của anh. Cuối cùng thì bây giờ anh cũng có thể chứng kiến quá trình trưởng thành của con mình rồi. Theo dõi từng ngày bé lớn lên, chứng kiến khoảnh khắc bé được sinh ra, đây là niềm hạnh phúc mà không thể diễn tả được bằng lời.
Cố Yến Khanh cố kiềm chế sự xúc động của bản thân. Anh ôm Kiều Vãn Tình, nói: “Cảm ơn em, Vãn Tình. Anh rất vui.”
Thật ra Kiều Vãn Tình cũng rất vui. Vào cái lúc mà cô quyết định sẽ sinh bạn nhỏ này thì cả người cô nhẹ hẳn ra. Có lẽ là do Khẩu Khẩu quá đáng yêu nên cứ nghĩ tới trong bụng mình có một bạn nhỏ nữa thì tim cô như chìm trong hũ mật, vô cùng ngọt ngào.
Cô cảm thấy mình rất hợp để làm mẹ.
Cố Yến Khanh lấy tay đặt lên bụng cô: “Nãy anh vừa xem kết quả siêu âm, nhìn con giống như một hạt đậu vậy, trông rất đáng yêu.”
“Nếu em chọn không sinh thì anh có tiếc không?”
Cố Yến Khanh thật thà gật đầu. Đương nhiên là anh sẽ tiếc rồi.
Tuy nhiên, anh tôn trọng quyết định của cô. Đối với phụ nữ mà nói thì sinh con chính là một việc cần sự hy sinh vô cùng lớn, phải từ bỏ rất nhiều thứ. Không phải cô gái nào cũng đồng ý sinh con trong trường hợp bất ngờ như thế này. Anh cũng không có quyền ép buộc cô phải sinh đứa bé ra.
Đặc biệt là hiện tại sự nghiệp của cô còn có nhiều khởi sắc.
Tin tức này hai người thông báo tới Khẩu Khẩu đầu tiên.
Khẩu Khẩu nghiêng đầu nghe hai người nói cả nửa ngày, cuối cùng mới hiểu được một chút. Cậu sờ sờ cái bụng bằng phẳng của Kiều Vãn Tình, ngơ ngác hỏi: “Bên trong có em trai sao?”
“Cũng có thể là em gái đó!” Cố Yến Khanh rất muốn có con gái nên sửa lời của Khẩu Khẩu.
“A.” Khẩu Khẩu cũng không hiểu tại sao đó cũng có thể là em gái.
Kiều Vãn Tình còn nghĩ là Khẩu Khẩu biết tin này thì sẽ rất vui cơ. Nhưng sau khi biết tin này Khẩu Khẩu cũng không vui lắm. Cô hỏi: “Khẩu Khẩu sắp có em trai hoặc em gái rồi đó, Khẩu Khẩu có vui không?”
Khẩu Khẩu không trả lời cô mà tụt từ trong lòng Kiều Vãn Tình xuống, chạy vào phòng khách chơi.
Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình liếc nhìn nhau một cái, cả hai đều cảm thấy lo lắng trong lòng. Không phải là Khẩu Khẩu sợ có em sau đó em tranh đồ chơi, tranh tình cảm của ba mẹ với mình đó chứ?
Nhỏ như vậy đã…… Nghĩ đến cái này rồi sao?
Kiều Vãn Tình ngăn Cố Yến Khanh định đi theo Khẩu Khẩu lại, nói: “Để em qua với thằng bé đi.”
Khẩu Khẩu đang chơi bảng học nói trong phòng.
Lần trước Kiều Vãn Tình lướt trên app Vượng Vượng mà cô dùng để bán hàng online thì thấy có mấy bảng học nói dành cho trẻ mẫu giáo. Trên những cái bảng ấy có rất nhiều hình vẽ, có động vật, có các loại trái cây, có cả các loại phương tiện giao thông. Bên cạnh mỗi ảnh có một cái nút, ấn vào sẽ có giọng nói phát ra, bảo rằng đó là cái gì. Hơn nữa dùng bảng này có thể nghe được tiếng kêu của con vật, tiếng còi của xe, còn nghe được cả tên tiếng Anh của nó nữa.
Ngoài ra bảng này còn có chức năng dạy học nữa.
Chức năng này khá là đặc biệt. Khi bấm nút bắt đầu thì nó sẽ đọc tên một thứ bất kỳ, nếu bấm đúng nút của đồ mà máy đọc thì nó sẽ báo đúng. Cái này khá là giúp ích trong việc khám phá thế giới xung quanh của các bạn nhỏ, còn giúp các bạn học đồng thời cả tiếng Trung và tiếng Anh nữa.
Cái bảng này rất hợp với Khẩu Khẩu. Nửa tháng trước, ngoài gà vịt ngỗng nhà mình nuôi ra thì Khẩu Khẩu không biết con gì khác. Nhưng hiện tại cậu đã biết được rất nhiều con rồi. Thỉnh thoảng hỏi cậu còn có thể chỉ đúng 100% nữa cơ!
Kiều Vãn Tình thấy Khẩu Khẩu ngồi xổm ấn lung tung một lúc, làm phòng khách toàn tiếng kêu của động vật thì cô đi qua, ngồi xuống bên cạnh cậu, sau đó nhấc Khẩu Khẩu lên ngồi vào trong lòng mình hỏi: “Khẩu Khẩu không thích có em trai em gái sao?”
“Thích.” Khẩu Khẩu nói.
“Thế sao con lại không vui hửm?” Kiều Vãn Tình thơm thơm mặt cậu.
Khẩu Khẩu lấy tay của mình túm túm vào tay Kiều Vãn Tình, hơi thất vọng nói: “Khẩu Khẩu muốn, muốn anh trai cơ.”
“……”
Vì thế chúng ta đừng bao giờ dùng suy nghĩ của người lớn để đoán suy nghĩ của trẻ con!
Kiều Vãn Tình không nhịn được mà phì cười. Cái này thì không thể cho con được rồi, ai bảo con được sinh ra sớm quá chứ?
“Sao con lại muốn có anh trai?” Kiều Vãn Tình rất muốn biết suy nghĩ của Khẩu Khẩu.
Khẩu Khẩu nghiêm túc nói: “Khẩu Khẩu thích, thích anh Uyên Uyên.”
“Nên con mới muốn một anh trai giống như Uyên Uyên để chơi với mình đúng không?”
Khẩu Khẩu gật đầu: “Vâng.”
Nói thẳng ra là thằng nhóc này thích Uyên Uyên.
Khẩu Khẩu rất thích chơi cùng các bạn nhỏ khác. Thỉnh thoảng dẫn Khẩu Khẩu ra ngoài chơi, cậu nhóc thấy có mấy bạn nhỏ đi bên cạnh còn chạy theo người ta nữa cơ. Cứ chỗ nào có mấy bạn nhỏ là có thể thả Khẩu Khẩu chơi cả ngày ở đó được.
Nhưng mà các bạn ấy còn nhỏ, chưa biết nhường nhịn các bạn khác. Khẩu Khẩu cũng còn chưa quá hiểu chuyện, đi chơi cùng với các bạn cùng tuổi hay bị bắt nạt hoặc bị tranh đồ chơi. Vì thế Khẩu Khẩu không thích chơi cùng những bạn nhỏ ấy. Thỉnh thoảng có bạn nhỏ còn cảm thấy Khẩu Khẩu vướng víu tay chân còn động chân động tay đẩy Khẩu Khẩu nữa cơ.
Uyên Uyên thì không giống vậy. Cậu nhóc cũng đã khá lớn rồi nên đã biết nhường Khẩu Khẩu. Hơn nữa thỉnh thoảng Uyên Uyên còn dẫn Khẩu Khẩu đi chơi, cậu nhóc cùng Khẩu Khẩu chơi trong hòa bình với nhau, không đánh nhau bao giờ nên Khẩu Khẩu mới thích Uyên Uyên đến vậy.
Đợt này Uyên Uyên đang đi du lịch cùng mẹ mình ở nước ngoài, có lẽ phải mấy ngày nữa mới về. Vì thế lâu lắm rồi Khẩu Khẩu chưa thấy Uyên Uyên.
Khẩu Khẩu đáng yêu thật đó. Kiều Vãn Tình xoa xoa đầu cậu nhóc, nói: “Thế để mẹ bảo ba cuối tuần rủ anh Uyên Uyên tới đây chơi nhé!”
Hai mắt Khẩu Khẩu sáng lên, vui vẻ đồng ý: “Vâng!”
……
Thành phố X.
Cố phu nhân cùng các vị phu nhân nhà giàu hẹn nhau đi làm móng. Lần trước có người giới thiệu cho một vị phu nhân một người thợ làm móng có tay nghề rất điêu luyện, vì thế hôm nay có thời gian rảnh, bọn họ rủ nhau cùng đi.
Mang tiếng là đi chơi với nhau nhưng thực chất là mọi người đi so sánh, khoe khoang bản thân với khích đểu nhau.
Khi còn trẻ thì các vị phu nhân so chồng, so ân ái. Lúc ấy, vị phu nhân nào cũng đều phải thua dưới tay Cố phu nhân. Tuy rằng Cố phu nhân theo đuổi Cố Kính Chi trước, nhưng sau khi kết hôn, Cố Kính Chi đối xử với bà vô cùng tốt, bà làm gì ông cũng bao dung và che chở cho bà, còn luôn lặng lẽ thu dọn những rắc rối bà bày ra. Bà muốn cái gì, không cần nói một tiếng ông cũng lẳng lặng mua về cho bà.
Quan trọng nhất là Cố Kính Chi là một người chung thủy và ngay thẳng, ông chưa từng nuôi tình nhân hay tiểu tam tiểu tứ gì đó bên ngoài. Thậm chí bình thường khi đi trên đường ông còn chẳng liếc ngang liếc dọc nhìn ai lấy một cái.
Đến tuổi trung niên thì chủ đề nói chuyện của các vị phu nhân nhà giàu lại có sự thay đổi. Bọn họ cảm thấy chồng mình không còn gì đáng để khoe nữa nên bắt đầu so sánh con cái, con dâu, con rể của mình với nhau.
“A, phu nhân à, vòng tay này của bà đẹp thật đấy, nó được làm từ san hô đỏ đúng không ạ?” Thợ làm móng làm móng cho Lưu phu nhân, thấy vòng tay của bà thì hỏi.
Thợ làm móng này là một người khá tinh mắt, cô liếc mắt một cái là phát hiện nhóm người này toàn những phu nhân nhà giàu. Cô biết các phu nhân nhà giàu rất thích được khen những thứ như này nên vô cùng khéo léo chọc trúng tim đen của Lưu phu nhân để nịnh hót.
Lưu phu nhân nghe xong thì hớn hở nói: “Đúng rồi. Vòng tay này của tôi là do bạn gái con trai tôi mua tặng đấy. Con bé biết năm nay là vận hạn của tôi nên tặng một chuỗi vòng này cho tôi để hút tài lộc đuổi ma quỷ. Tuy rằng món quà này không quá quý giá về vật chất nhưng đó cũng là cả tấm lòng của con bé đó. Các cô gái nhỏ bây giờ cũng đáng yêu và tinh tế thật!”
“Cô bé ấy hiếu thảo thật đấy.” Một vị phu nhân khác nói tiếp, “Chẳng bù cho con dâu của tôi, vào năm tôi gặp vận hạn thì nó cùng con trai tôi ra ngoài mua cho tôi có đúng một cái lá bùa. Tôi cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa cơ.”
“Thế vẫn còn tốt hơn nhà chúng tôi. Con cái nhà tôi à, năm nào bọn chúng cũng mải mê cắm đầu vào gây dựng sự nghiệp, đi sớm về muộn, làm gì nhớ đến bà già này ở nhà đâu!”
……
Mọi người sôi nổi lên tiếng nói chuyện, mỗi người một lời. Người thì khen con dâu mình, người thì chê con dâu mình, chỉ có Cố phu nhân ngồi im không nói gì.
Mấy người ở đây đều biết con dâu Cố gia. Xuất thân bình thường, hình như ba mẹ cũng không còn nữa rồi cơ. Nói chung là bình thường đến mức không thể bình thường hơn.
Hơn nữa, từ trước đến nay, Cố phu nhân chưa từng kể con dâu mình làm gì. Vì thế mọi người đều nghĩ thầm trong lòng: Chắc đó là một người bình thường, sau khi được Cố Yến Khanh cưới thì mới đổi đời lên làm phu nhân nhà giàu. Ngoài sinh được một đứa con trai ra thì chẳng làm ra trò trống gì hết.
Nhưng Cố phu nhân lại là người có địa vị và quyền lực cao nhất trong đám người nên mọi người chỉ dám tán gẫu với nhau vài câu chứ không dám hỏi thăm đụng chạm gì đến Cố phu nhân.
Nói thế nào thì ngày trước Cố phu nhân cũng vô cùng ưng ý Đàm Hâm, thậm chí còn đối xử với Đàm Hâm như con dâu của mình rồi cơ. Trong quá trình chấp nhận cho Cố Yến Khanh cưới người vợ hiện tại của mình, chắc hẳn bà cũng bị chọc tức không ít lần. Tuy rằng mọi người không biết cặn kẽ chuyện này nhưng cũng có thể đoán ra được tâm trạng của Cố phu nhân khi phải rước người con dâu này về cửa.
Vì thế nếu cứ nói chuyện này suốt sẽ làm Cố phu nhân khó chịu.
Mọi người nói chuyện, phụ họa với nhau vài câu xong ra hiệu bằng mắt cho nhau. Không có ai tiếp tục câu chuyện, không khí trở nên yên lặng.
Trong lúc nhất thời, không khí có chút xấu hổ.
Cố phu nhân vẫn đang cúi đầu xem điện thoại. thấy mọi người xung quanh im lặng thì bà hơi buồn bực: “Sao vậy? Sao mọi người im thế? Lưu phu nhân, vòng tay này của bà là con dâu tương lai đưa đúng không? Trông cũng đẹp thật đó!”
“Đúng rồi đó. Con bé biết năm nay tôi tới vận hạn, đeo cái này vào có thể xua đuổi xui xẻo, vì thế nên mới mua cho tôi một cái. Tuy rằng nó không đắt đỏ nhưng quan trọng nhất chính là tấm lòng của con bé đó!”
Cố phu nhân gật đầu đồng ý, xong bà nói: “Vừa rồi con dâu tôi báo tôi nó có đứa nữa, vì thế tôi mới không để ý mọi người nói gì.”
Mọi người: “……”
Đây mới là con dâu mơ ước.
……
Đây là lần đầu tiên Cố Yến Khanh chăm sóc phụ nữ có thai, vì thế anh cũng không biết nên làm cái gì cho phải. Nhưng theo như tìm hiểu trên mạng thì anh sẽ sắp xếp lại căn nhà của mình một chút.
Tất cả thảm đều được thay mới, ngừa có vi khuẩn cũ còn dính trên đó.
Tất cả giày cao gót của Kiều Vãn Tình anh đều giấu đi hết, chỉ để lại giày đế bệt cho cô.
Tất cả các đồ vật có khả năng phóng xạ trong nhà đều vứt đi hết.
Anh dặn dò phòng bếp mỗi ngày phải nấu ba bữa đủ dinh dưỡng, những món nào phụ nữ có thai không ăn được thì tuyệt đối không được để nó xuất hiện trên bàn. Hơn nữa món ăn không chỉ phải đủ dinh dưỡng mà còn phải hợp khẩu vị Kiều Vãn Tình.
Cố Yến Khanh còn bảo với quản gia theo dõi sát sao Kiều Vãn Tình, không cho cô làm bất cứ việc nặng nào. Thậm chí anh còn định thuê thêm một người tới chăm sóc Kiều Vãn Tình.
Kiều Vãn Tình càng xem càng thấy anh làm quá. Cô dở khóc dở cười: “Anh không cần phải làm như vậy đâu. Lúc em có Khẩu Khẩu còn chẳng có cái gì, không phải em vẫn sinh được thằng nhóc đó sao? Cứ làm như em là búp bê sứ động cái là vỡ không bằng ấy!”
“Hồi đó em không có, vì thế hiện tại em càng phải có.” Mạch não của Cố Yến Khanh khác hẳn người bình thường.
“Không cần thật đâu anh ạ, em cũng không phải thiếu phu nhân thời cổ đại, cần cả nha hoàn chuyên hầu hạ mình. Anh đừng làm em áp lực quá, nếu không em về thôn quê luôn đó!”
“……” Cố Yến Khanh im lặng một lúc, nói, “Thế thuê một trợ lý cho em vậy, như vậy là được rồi chứ gì?”
Kiều Vãn Tình: “……”
Beta: Cún
Trên đường về nhà Kiều Vãn Tình đã nghĩ rất cẩn thận.
Nếu mà có rồi thì cứ sinh thôi!
Tuy rằng việc này không có trong kế hoạch hiện tại của cô cùng Cố Yến Khanh, nhưng dù sao bọn họ cũng quyết định tương lai sẽ sinh thêm một bạn nhỏ nữa rồi. Sinh sớm cũng là sinh, sinh muộn cũng là sinh. Bây giờ đang có rồi thì sinh luôn cũng được.
Nhưng phải nói là cô khá bất ngờ. Công nhận Cố tổng là một tay thiện xạ trời sinh, như vậy mà cũng có thể trúng thưởng được, đúng là quá giỏi.
Sau lần này, cô sẽ nghiêm túc tự kiểm điểm. Cô sẽ không bao giờ chơi k.ích thích vào kỳ an toàn nữa đâu!
Lúc đầu Cố Yến Khanh nghĩ Kiều Vãn Tình không định sinh bạn nhỏ này. Dù sao thì Khẩu Khẩu cũng còn nhỏ, hơn nữa trong kế hoạch của hai người thì cả hai cũng chưa có ý định sinh thêm một bạn nhỏ nữa. Năm nay Kiều Vãn Tình mới có 27 tuổi, hai ba năm nữa sinh sau cũng không sao.
Nhưng sau nghe Kiều Vãn Tình bảo cô sẽ sinh bạn nhỏ này ra thì anh vẫn không ngăn được bản thân sung sướng. Lúc cô sinh Khẩu Khẩu anh không ở bên cạnh cô được, đó là tiếc nuối lớn nhất của anh. Cuối cùng thì bây giờ anh cũng có thể chứng kiến quá trình trưởng thành của con mình rồi. Theo dõi từng ngày bé lớn lên, chứng kiến khoảnh khắc bé được sinh ra, đây là niềm hạnh phúc mà không thể diễn tả được bằng lời.
Cố Yến Khanh cố kiềm chế sự xúc động của bản thân. Anh ôm Kiều Vãn Tình, nói: “Cảm ơn em, Vãn Tình. Anh rất vui.”
Thật ra Kiều Vãn Tình cũng rất vui. Vào cái lúc mà cô quyết định sẽ sinh bạn nhỏ này thì cả người cô nhẹ hẳn ra. Có lẽ là do Khẩu Khẩu quá đáng yêu nên cứ nghĩ tới trong bụng mình có một bạn nhỏ nữa thì tim cô như chìm trong hũ mật, vô cùng ngọt ngào.
Cô cảm thấy mình rất hợp để làm mẹ.
Cố Yến Khanh lấy tay đặt lên bụng cô: “Nãy anh vừa xem kết quả siêu âm, nhìn con giống như một hạt đậu vậy, trông rất đáng yêu.”
“Nếu em chọn không sinh thì anh có tiếc không?”
Cố Yến Khanh thật thà gật đầu. Đương nhiên là anh sẽ tiếc rồi.
Tuy nhiên, anh tôn trọng quyết định của cô. Đối với phụ nữ mà nói thì sinh con chính là một việc cần sự hy sinh vô cùng lớn, phải từ bỏ rất nhiều thứ. Không phải cô gái nào cũng đồng ý sinh con trong trường hợp bất ngờ như thế này. Anh cũng không có quyền ép buộc cô phải sinh đứa bé ra.
Đặc biệt là hiện tại sự nghiệp của cô còn có nhiều khởi sắc.
Tin tức này hai người thông báo tới Khẩu Khẩu đầu tiên.
Khẩu Khẩu nghiêng đầu nghe hai người nói cả nửa ngày, cuối cùng mới hiểu được một chút. Cậu sờ sờ cái bụng bằng phẳng của Kiều Vãn Tình, ngơ ngác hỏi: “Bên trong có em trai sao?”
“Cũng có thể là em gái đó!” Cố Yến Khanh rất muốn có con gái nên sửa lời của Khẩu Khẩu.
“A.” Khẩu Khẩu cũng không hiểu tại sao đó cũng có thể là em gái.
Kiều Vãn Tình còn nghĩ là Khẩu Khẩu biết tin này thì sẽ rất vui cơ. Nhưng sau khi biết tin này Khẩu Khẩu cũng không vui lắm. Cô hỏi: “Khẩu Khẩu sắp có em trai hoặc em gái rồi đó, Khẩu Khẩu có vui không?”
Khẩu Khẩu không trả lời cô mà tụt từ trong lòng Kiều Vãn Tình xuống, chạy vào phòng khách chơi.
Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình liếc nhìn nhau một cái, cả hai đều cảm thấy lo lắng trong lòng. Không phải là Khẩu Khẩu sợ có em sau đó em tranh đồ chơi, tranh tình cảm của ba mẹ với mình đó chứ?
Nhỏ như vậy đã…… Nghĩ đến cái này rồi sao?
Kiều Vãn Tình ngăn Cố Yến Khanh định đi theo Khẩu Khẩu lại, nói: “Để em qua với thằng bé đi.”
Khẩu Khẩu đang chơi bảng học nói trong phòng.
Lần trước Kiều Vãn Tình lướt trên app Vượng Vượng mà cô dùng để bán hàng online thì thấy có mấy bảng học nói dành cho trẻ mẫu giáo. Trên những cái bảng ấy có rất nhiều hình vẽ, có động vật, có các loại trái cây, có cả các loại phương tiện giao thông. Bên cạnh mỗi ảnh có một cái nút, ấn vào sẽ có giọng nói phát ra, bảo rằng đó là cái gì. Hơn nữa dùng bảng này có thể nghe được tiếng kêu của con vật, tiếng còi của xe, còn nghe được cả tên tiếng Anh của nó nữa.
Ngoài ra bảng này còn có chức năng dạy học nữa.
Chức năng này khá là đặc biệt. Khi bấm nút bắt đầu thì nó sẽ đọc tên một thứ bất kỳ, nếu bấm đúng nút của đồ mà máy đọc thì nó sẽ báo đúng. Cái này khá là giúp ích trong việc khám phá thế giới xung quanh của các bạn nhỏ, còn giúp các bạn học đồng thời cả tiếng Trung và tiếng Anh nữa.
Cái bảng này rất hợp với Khẩu Khẩu. Nửa tháng trước, ngoài gà vịt ngỗng nhà mình nuôi ra thì Khẩu Khẩu không biết con gì khác. Nhưng hiện tại cậu đã biết được rất nhiều con rồi. Thỉnh thoảng hỏi cậu còn có thể chỉ đúng 100% nữa cơ!
Kiều Vãn Tình thấy Khẩu Khẩu ngồi xổm ấn lung tung một lúc, làm phòng khách toàn tiếng kêu của động vật thì cô đi qua, ngồi xuống bên cạnh cậu, sau đó nhấc Khẩu Khẩu lên ngồi vào trong lòng mình hỏi: “Khẩu Khẩu không thích có em trai em gái sao?”
“Thích.” Khẩu Khẩu nói.
“Thế sao con lại không vui hửm?” Kiều Vãn Tình thơm thơm mặt cậu.
Khẩu Khẩu lấy tay của mình túm túm vào tay Kiều Vãn Tình, hơi thất vọng nói: “Khẩu Khẩu muốn, muốn anh trai cơ.”
“……”
Vì thế chúng ta đừng bao giờ dùng suy nghĩ của người lớn để đoán suy nghĩ của trẻ con!
Kiều Vãn Tình không nhịn được mà phì cười. Cái này thì không thể cho con được rồi, ai bảo con được sinh ra sớm quá chứ?
“Sao con lại muốn có anh trai?” Kiều Vãn Tình rất muốn biết suy nghĩ của Khẩu Khẩu.
Khẩu Khẩu nghiêm túc nói: “Khẩu Khẩu thích, thích anh Uyên Uyên.”
“Nên con mới muốn một anh trai giống như Uyên Uyên để chơi với mình đúng không?”
Khẩu Khẩu gật đầu: “Vâng.”
Nói thẳng ra là thằng nhóc này thích Uyên Uyên.
Khẩu Khẩu rất thích chơi cùng các bạn nhỏ khác. Thỉnh thoảng dẫn Khẩu Khẩu ra ngoài chơi, cậu nhóc thấy có mấy bạn nhỏ đi bên cạnh còn chạy theo người ta nữa cơ. Cứ chỗ nào có mấy bạn nhỏ là có thể thả Khẩu Khẩu chơi cả ngày ở đó được.
Nhưng mà các bạn ấy còn nhỏ, chưa biết nhường nhịn các bạn khác. Khẩu Khẩu cũng còn chưa quá hiểu chuyện, đi chơi cùng với các bạn cùng tuổi hay bị bắt nạt hoặc bị tranh đồ chơi. Vì thế Khẩu Khẩu không thích chơi cùng những bạn nhỏ ấy. Thỉnh thoảng có bạn nhỏ còn cảm thấy Khẩu Khẩu vướng víu tay chân còn động chân động tay đẩy Khẩu Khẩu nữa cơ.
Uyên Uyên thì không giống vậy. Cậu nhóc cũng đã khá lớn rồi nên đã biết nhường Khẩu Khẩu. Hơn nữa thỉnh thoảng Uyên Uyên còn dẫn Khẩu Khẩu đi chơi, cậu nhóc cùng Khẩu Khẩu chơi trong hòa bình với nhau, không đánh nhau bao giờ nên Khẩu Khẩu mới thích Uyên Uyên đến vậy.
Đợt này Uyên Uyên đang đi du lịch cùng mẹ mình ở nước ngoài, có lẽ phải mấy ngày nữa mới về. Vì thế lâu lắm rồi Khẩu Khẩu chưa thấy Uyên Uyên.
Khẩu Khẩu đáng yêu thật đó. Kiều Vãn Tình xoa xoa đầu cậu nhóc, nói: “Thế để mẹ bảo ba cuối tuần rủ anh Uyên Uyên tới đây chơi nhé!”
Hai mắt Khẩu Khẩu sáng lên, vui vẻ đồng ý: “Vâng!”
……
Thành phố X.
Cố phu nhân cùng các vị phu nhân nhà giàu hẹn nhau đi làm móng. Lần trước có người giới thiệu cho một vị phu nhân một người thợ làm móng có tay nghề rất điêu luyện, vì thế hôm nay có thời gian rảnh, bọn họ rủ nhau cùng đi.
Mang tiếng là đi chơi với nhau nhưng thực chất là mọi người đi so sánh, khoe khoang bản thân với khích đểu nhau.
Khi còn trẻ thì các vị phu nhân so chồng, so ân ái. Lúc ấy, vị phu nhân nào cũng đều phải thua dưới tay Cố phu nhân. Tuy rằng Cố phu nhân theo đuổi Cố Kính Chi trước, nhưng sau khi kết hôn, Cố Kính Chi đối xử với bà vô cùng tốt, bà làm gì ông cũng bao dung và che chở cho bà, còn luôn lặng lẽ thu dọn những rắc rối bà bày ra. Bà muốn cái gì, không cần nói một tiếng ông cũng lẳng lặng mua về cho bà.
Quan trọng nhất là Cố Kính Chi là một người chung thủy và ngay thẳng, ông chưa từng nuôi tình nhân hay tiểu tam tiểu tứ gì đó bên ngoài. Thậm chí bình thường khi đi trên đường ông còn chẳng liếc ngang liếc dọc nhìn ai lấy một cái.
Đến tuổi trung niên thì chủ đề nói chuyện của các vị phu nhân nhà giàu lại có sự thay đổi. Bọn họ cảm thấy chồng mình không còn gì đáng để khoe nữa nên bắt đầu so sánh con cái, con dâu, con rể của mình với nhau.
“A, phu nhân à, vòng tay này của bà đẹp thật đấy, nó được làm từ san hô đỏ đúng không ạ?” Thợ làm móng làm móng cho Lưu phu nhân, thấy vòng tay của bà thì hỏi.
Thợ làm móng này là một người khá tinh mắt, cô liếc mắt một cái là phát hiện nhóm người này toàn những phu nhân nhà giàu. Cô biết các phu nhân nhà giàu rất thích được khen những thứ như này nên vô cùng khéo léo chọc trúng tim đen của Lưu phu nhân để nịnh hót.
Lưu phu nhân nghe xong thì hớn hở nói: “Đúng rồi. Vòng tay này của tôi là do bạn gái con trai tôi mua tặng đấy. Con bé biết năm nay là vận hạn của tôi nên tặng một chuỗi vòng này cho tôi để hút tài lộc đuổi ma quỷ. Tuy rằng món quà này không quá quý giá về vật chất nhưng đó cũng là cả tấm lòng của con bé đó. Các cô gái nhỏ bây giờ cũng đáng yêu và tinh tế thật!”
“Cô bé ấy hiếu thảo thật đấy.” Một vị phu nhân khác nói tiếp, “Chẳng bù cho con dâu của tôi, vào năm tôi gặp vận hạn thì nó cùng con trai tôi ra ngoài mua cho tôi có đúng một cái lá bùa. Tôi cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa cơ.”
“Thế vẫn còn tốt hơn nhà chúng tôi. Con cái nhà tôi à, năm nào bọn chúng cũng mải mê cắm đầu vào gây dựng sự nghiệp, đi sớm về muộn, làm gì nhớ đến bà già này ở nhà đâu!”
……
Mọi người sôi nổi lên tiếng nói chuyện, mỗi người một lời. Người thì khen con dâu mình, người thì chê con dâu mình, chỉ có Cố phu nhân ngồi im không nói gì.
Mấy người ở đây đều biết con dâu Cố gia. Xuất thân bình thường, hình như ba mẹ cũng không còn nữa rồi cơ. Nói chung là bình thường đến mức không thể bình thường hơn.
Hơn nữa, từ trước đến nay, Cố phu nhân chưa từng kể con dâu mình làm gì. Vì thế mọi người đều nghĩ thầm trong lòng: Chắc đó là một người bình thường, sau khi được Cố Yến Khanh cưới thì mới đổi đời lên làm phu nhân nhà giàu. Ngoài sinh được một đứa con trai ra thì chẳng làm ra trò trống gì hết.
Nhưng Cố phu nhân lại là người có địa vị và quyền lực cao nhất trong đám người nên mọi người chỉ dám tán gẫu với nhau vài câu chứ không dám hỏi thăm đụng chạm gì đến Cố phu nhân.
Nói thế nào thì ngày trước Cố phu nhân cũng vô cùng ưng ý Đàm Hâm, thậm chí còn đối xử với Đàm Hâm như con dâu của mình rồi cơ. Trong quá trình chấp nhận cho Cố Yến Khanh cưới người vợ hiện tại của mình, chắc hẳn bà cũng bị chọc tức không ít lần. Tuy rằng mọi người không biết cặn kẽ chuyện này nhưng cũng có thể đoán ra được tâm trạng của Cố phu nhân khi phải rước người con dâu này về cửa.
Vì thế nếu cứ nói chuyện này suốt sẽ làm Cố phu nhân khó chịu.
Mọi người nói chuyện, phụ họa với nhau vài câu xong ra hiệu bằng mắt cho nhau. Không có ai tiếp tục câu chuyện, không khí trở nên yên lặng.
Trong lúc nhất thời, không khí có chút xấu hổ.
Cố phu nhân vẫn đang cúi đầu xem điện thoại. thấy mọi người xung quanh im lặng thì bà hơi buồn bực: “Sao vậy? Sao mọi người im thế? Lưu phu nhân, vòng tay này của bà là con dâu tương lai đưa đúng không? Trông cũng đẹp thật đó!”
“Đúng rồi đó. Con bé biết năm nay tôi tới vận hạn, đeo cái này vào có thể xua đuổi xui xẻo, vì thế nên mới mua cho tôi một cái. Tuy rằng nó không đắt đỏ nhưng quan trọng nhất chính là tấm lòng của con bé đó!”
Cố phu nhân gật đầu đồng ý, xong bà nói: “Vừa rồi con dâu tôi báo tôi nó có đứa nữa, vì thế tôi mới không để ý mọi người nói gì.”
Mọi người: “……”
Đây mới là con dâu mơ ước.
……
Đây là lần đầu tiên Cố Yến Khanh chăm sóc phụ nữ có thai, vì thế anh cũng không biết nên làm cái gì cho phải. Nhưng theo như tìm hiểu trên mạng thì anh sẽ sắp xếp lại căn nhà của mình một chút.
Tất cả thảm đều được thay mới, ngừa có vi khuẩn cũ còn dính trên đó.
Tất cả giày cao gót của Kiều Vãn Tình anh đều giấu đi hết, chỉ để lại giày đế bệt cho cô.
Tất cả các đồ vật có khả năng phóng xạ trong nhà đều vứt đi hết.
Anh dặn dò phòng bếp mỗi ngày phải nấu ba bữa đủ dinh dưỡng, những món nào phụ nữ có thai không ăn được thì tuyệt đối không được để nó xuất hiện trên bàn. Hơn nữa món ăn không chỉ phải đủ dinh dưỡng mà còn phải hợp khẩu vị Kiều Vãn Tình.
Cố Yến Khanh còn bảo với quản gia theo dõi sát sao Kiều Vãn Tình, không cho cô làm bất cứ việc nặng nào. Thậm chí anh còn định thuê thêm một người tới chăm sóc Kiều Vãn Tình.
Kiều Vãn Tình càng xem càng thấy anh làm quá. Cô dở khóc dở cười: “Anh không cần phải làm như vậy đâu. Lúc em có Khẩu Khẩu còn chẳng có cái gì, không phải em vẫn sinh được thằng nhóc đó sao? Cứ làm như em là búp bê sứ động cái là vỡ không bằng ấy!”
“Hồi đó em không có, vì thế hiện tại em càng phải có.” Mạch não của Cố Yến Khanh khác hẳn người bình thường.
“Không cần thật đâu anh ạ, em cũng không phải thiếu phu nhân thời cổ đại, cần cả nha hoàn chuyên hầu hạ mình. Anh đừng làm em áp lực quá, nếu không em về thôn quê luôn đó!”
“……” Cố Yến Khanh im lặng một lúc, nói, “Thế thuê một trợ lý cho em vậy, như vậy là được rồi chứ gì?”
Kiều Vãn Tình: “……”