Mãng Hoang Kỷ
Chương 865
Trong Khuy Thiên Thái Hạo Tháp.
Kỷ Ninh rót Tâm Lực, thần lực, pháp lực vào đóa hoa xanh, nó nuốt hết không kén chọn, nuốt rồi luyện hóa. Sương khói trong không gian hoa xanh càng lúc càng đậm hơn.
Rót hơn một nửa sức mạnh Kỷ Ninh từ từ phục hồi lại.
Hút lực lượng trong hỗn độn phục hồi thần lực, pháp lực, Tâm Lực thì nghỉ ngơi chậm rãi bổ sung.
Phục hồi xong lại rót vào tiếp.
Rào rào! Rào rào!
Khi sương khói trong không gian hoa xanh đậm đến tột độ đã hình thành một vòng xoáy, sương khói đều bị cuốn vào trong vòng xoáy sau đó ngưng tụ thành một giọt nước lóng lánh.
- Giọt nước?
Kỷ Ninh cảm ứng sơ liền hiểu giọt nước là hình thái lực lượng sương khói ngưng tụ cực độ, khi muốn chiến đấu có thể điều lực lượng sương khói từ giọt nước ra.
Kỷ Ninh thầm kinh thán:
- Ta hao hết thần lực, pháp lực, Tâm Lực mới ngưng tụ ra một giọt nước. Làm tiếp!
***
Hỗn độn, vô cùng vô tận.
Năng lực hấp thu của tu hành giả có hạn, vì không thể vượt qua gánh nặng của thần thể. Kỷ Ninh ở trong Khuy Thiên Thái Hạo Tháp nên hấp thu lực lượng hỗn độn nhanh hơn bên ngoài gấp mười lần. Pháp lực, thần lực, Tâm Lực toàn thân không ngừng tiêu hao rồi phục hồi, giọt nước trong không gian hoa xanh càng lúc càng nhiều, một giọt, hai giọt, ba giọt...
Mỗi giọt cần Kỷ Ninh trút hết thần lực, pháp lực, Tâm Lực ra luyện hóa.
Rốt cuộc trong không gian hoa xanh có một vòng ba mươi giọt nước xanh, mơ hồ hình thành cân bằng, áp lực làm Kỷ Ninh hiểu rằng đây tạm thời là cực hạn chịu đựng của không gian hoa xanh.
***
Kỷ Ninh ở trong hang vách đá nghiên cứu mấy ngày, hiểu nhiều mặt của hoa xanh. Bản tôn trong thế giới Lao Ngục đã hợp nhất chín tầng cấm chế hỗn độn, ngưng tụ ra ấn ký hoa xanh, bản tôn cũng ngưng tụ ra các giọt nước trong không gian hoa xanh. Nhưng chỉ được ba giọt đã là cực hạn.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Hình như không gian hoa xanh của bản tôn có năng lực chịu đựng càng mạnh.
Kỷ Ninh thầm thắc mắc:
- Do thần thể hay Kim Đan? Hoặc vì hồn phách?
Bản tôn là mười bảy phân thân hợp nhất, thần thể càng mạnh, Kim Đan sánh bằng Kim Đan của Tổ Tiên nhất đẳng, dựng dục hồn phách càng mạnh, không gian hoa xanh cũng mạnh hơn.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Thôi không nghĩ nhiều, tạm thời nghiên cứu ra lực lượng hoa xanh chỉ vẻn vẹn bám trên thần thể.
Kỷ Ninh trực giác lực lượng hoa xanh không đơn giản như thế, nhưng hắn vắt óc suy nghĩ thật lâu mà chỉ hiểu được cách dùng bám trên thần thể.
Kỷ Ninh lẩm bẩm
- Với cảnh giới của Nữ Oa nương nương chắc cũng là chín tầng cấm chế hợp nhất, nàng cũng có không gian hoa xanh. Với cảnh giới của Nữ Oa nương nương có lẽ nghiên cứu càng sâu, phát hiện diệu dụng khác của không gian hoa xanh chăng? Nhưng không biết Nữ Oa nương nương đi đâu, trong Đại Mạc Vực không có tin tức về nàng.
Nữ Oa nương nương rời khỏi tam giới vào nửa hỗn độn kỷ trước. Nếu Nữ Oa nương nương đến Đại Mạc Vực, với thực lực của nàng chắc chắn sẽ được ghi lại. Một số Tổ Thần Tổ Tiên lợi hại đều đồn khắp Đại Mạc Vực. đại năng Thế Giới cảnh càng bị ghi chép kỹ càng. Nhưng Kỷ Ninh không phát hiện ghi chép gì liên quan Nữ Oa nương nương.
- Hoặc nên nói Nữ Oa nương nương không tới Đại Mạc Vực? Bị lạc trong đường hầm vòng xoáy? Với thực lực của Nữ Oa nương nương thì nắm chắc đi qua đường hầm vòng xoáy là trăm phần trăm, trừ phi xui chưa từng có bị khe hở không gian bao vây mọi mặt không đường trốn, nhưng khả năng này cực kỳ thấp. Hoặc Nữ Oa nương nương che giấu tung tích trong Đại Mạc Vực? Hưm, từ từ tính đi, với thực lực của Nữ Oa nương nương thì thời gian lâu hễ ở trong Đại Mạc Vực chắc chắn sẽ nổi tiếng các phương.
Tâm tình của Kỷ Ninh siêu tốt, ngộ ra không gian hoa xanh lớn hơn thu hoạch nào khác, dù bản tôn chết ở đây thì có thể dựa vào phân thân bản tôn từ từ tu luyện về.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn chữ trên vách hang:
- Đa tạ Thủy Phong Tử tiền bối.
Vì có hình trăm dòng hợp đạo Thủy Phong Tử tiền bối để lại nên Kỷ Ninh tham ngộ mới tiến bộ nhanh chóng, hợp nhất chín tầng cấm chế mau vậy. So với điều này thì cảnh giới kiếm thuật tiến bộ chút ít không là gì.
***
Bên mép hang trên vách đá, Kỷ Ninh nhìn lên lại ngó xuống vực sâu không đáy.
Kỷ Ninh suy tư:
- Nên đi lên hay xuống đây?
Giờ có lực lượng hoa xanh trong người Kỷ Ninh dư sức nhẹ nhàng leo lên trên bò khỏi hang này, nhưng sau đó thì sao? Chưa biết có bình yên rời đi được không. Bò xuống? Cũng chưa biết thế nào.
Kỷ Ninh gật gù:
- Hiện tại leo lên trên cũng không khó, không gấp, xuống xem thử. Năm tháng vô tận biết bao tu hành giả bị cái gọi là Tố Phong nuốt mất. Lúc trước Ngục Kiếm Thần có hai món Đạo Chi Thần Binh bị hút đi, có lẽ rất nhiều báu vật nằm sâu dưới đáy Tố Phong.
Bên dưới tuy nguy hiểm nhưng có kho báu lớn, rất có thể là ba, năm món Đạo Chi Thần Binh.
Kỷ Ninh không do dự nữa:
- Đi!
Tu hành giả vốn là tranh với trời, với đất, muốn có kỳ ngộ, có báu vật thì phải liều cả mạng sống.
Cánh tay Kỷ Ninh biến to mấy trăm trượng như con tinh tinh lớn bấu vách hang leo xuống. Lực lượng sương khói hoa xanh bám vào người làm công việc nhẹ nhàng hơn, Kỷ Ninh dễ dàng nắm lấy mấy cây cột, lúc trước bị Tố Phong quấy nhiễu ngón tay hắn không bấu chặt được, giờ thì rất dễ dàng.
Vèo vèo vèo!
Sáu tay leo vừa nhanh vừa linh hoạt, Kỷ Ninh thành ảo ảnh lao xuống.
Mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm.
Kỷ Ninh không ngừng leo xuống dưới.
Ngẫu nhiên gặp một số pháp bảo bị kẹt giữa đường.
Kỷ Ninh thầm kinh thán:
- Sâu quá, ta đã xuống được hơn ba vạn dặm, càng đi xuống Tố Phong càng lớn.
Chỗ Kỷ Ninh đang ở Tố Phong mạnh hơn bên trên cùng gấp năm, sáu lần. Nhưng vì Kỷ Ninh tiến bộ thực lực nhiều nên cảm giác khá nhẹ nhàng.
Chợt mắt Kỷ Ninh sáng rực:
- A?
Một thanh chiến đao tỏa huyết quang ghim trong khe hở nham thạch, gió xám thổi qua chiến đao phát ra tiếng gió rít chói tai. Chiến đao vẫn rất bắt mắt, hơi thở làm Kỷ Ninh hết hồn.
Kỷ Ninh lộ vẻ mừng rỡ:
- Đạo Chi Thần Binh! Hơn ba vạn dặm, nhặt gần một trăm món hỗn độn kỳ bảo rốt cuộc kiếm được một Đạo Chi Thần Binh.
Vèo!
Kỷ Ninh vươn tay dài ra mấy trăm trượng, bàn tay to đâm vào khe hở vách đá chộp chuôi đao rút ra. Chiến đao tỏa ra dao động hơi thở là vật vô chủ, chắc chủ nhân của nó đã chết từ lâu.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Cảm giác hơi thở mãnh liệt hơn thần kiếm Tử Quang Quỳnh, trong Đạo Chi Thần Binh chắc nó cũng rất lợi hại.
Kỷ Ninh không đoán lầm, thanh chiến đao này là một Tổ Thần rơi vào tuyệt cảnh tình cờ lấy được, là cực phẩm trong Đạo Chi Thần Binh. Có chiến đao nhưng Tổ Thần không cách nào rời khỏi tuyệt cảnh, một đường chạy trốn tới Tố Phong Bách Lưu, chết trong này.
Kỷ Ninh rót Tâm Lực, thần lực, pháp lực vào đóa hoa xanh, nó nuốt hết không kén chọn, nuốt rồi luyện hóa. Sương khói trong không gian hoa xanh càng lúc càng đậm hơn.
Rót hơn một nửa sức mạnh Kỷ Ninh từ từ phục hồi lại.
Hút lực lượng trong hỗn độn phục hồi thần lực, pháp lực, Tâm Lực thì nghỉ ngơi chậm rãi bổ sung.
Phục hồi xong lại rót vào tiếp.
Rào rào! Rào rào!
Khi sương khói trong không gian hoa xanh đậm đến tột độ đã hình thành một vòng xoáy, sương khói đều bị cuốn vào trong vòng xoáy sau đó ngưng tụ thành một giọt nước lóng lánh.
- Giọt nước?
Kỷ Ninh cảm ứng sơ liền hiểu giọt nước là hình thái lực lượng sương khói ngưng tụ cực độ, khi muốn chiến đấu có thể điều lực lượng sương khói từ giọt nước ra.
Kỷ Ninh thầm kinh thán:
- Ta hao hết thần lực, pháp lực, Tâm Lực mới ngưng tụ ra một giọt nước. Làm tiếp!
***
Hỗn độn, vô cùng vô tận.
Năng lực hấp thu của tu hành giả có hạn, vì không thể vượt qua gánh nặng của thần thể. Kỷ Ninh ở trong Khuy Thiên Thái Hạo Tháp nên hấp thu lực lượng hỗn độn nhanh hơn bên ngoài gấp mười lần. Pháp lực, thần lực, Tâm Lực toàn thân không ngừng tiêu hao rồi phục hồi, giọt nước trong không gian hoa xanh càng lúc càng nhiều, một giọt, hai giọt, ba giọt...
Mỗi giọt cần Kỷ Ninh trút hết thần lực, pháp lực, Tâm Lực ra luyện hóa.
Rốt cuộc trong không gian hoa xanh có một vòng ba mươi giọt nước xanh, mơ hồ hình thành cân bằng, áp lực làm Kỷ Ninh hiểu rằng đây tạm thời là cực hạn chịu đựng của không gian hoa xanh.
***
Kỷ Ninh ở trong hang vách đá nghiên cứu mấy ngày, hiểu nhiều mặt của hoa xanh. Bản tôn trong thế giới Lao Ngục đã hợp nhất chín tầng cấm chế hỗn độn, ngưng tụ ra ấn ký hoa xanh, bản tôn cũng ngưng tụ ra các giọt nước trong không gian hoa xanh. Nhưng chỉ được ba giọt đã là cực hạn.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Hình như không gian hoa xanh của bản tôn có năng lực chịu đựng càng mạnh.
Kỷ Ninh thầm thắc mắc:
- Do thần thể hay Kim Đan? Hoặc vì hồn phách?
Bản tôn là mười bảy phân thân hợp nhất, thần thể càng mạnh, Kim Đan sánh bằng Kim Đan của Tổ Tiên nhất đẳng, dựng dục hồn phách càng mạnh, không gian hoa xanh cũng mạnh hơn.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Thôi không nghĩ nhiều, tạm thời nghiên cứu ra lực lượng hoa xanh chỉ vẻn vẹn bám trên thần thể.
Kỷ Ninh trực giác lực lượng hoa xanh không đơn giản như thế, nhưng hắn vắt óc suy nghĩ thật lâu mà chỉ hiểu được cách dùng bám trên thần thể.
Kỷ Ninh lẩm bẩm
- Với cảnh giới của Nữ Oa nương nương chắc cũng là chín tầng cấm chế hợp nhất, nàng cũng có không gian hoa xanh. Với cảnh giới của Nữ Oa nương nương có lẽ nghiên cứu càng sâu, phát hiện diệu dụng khác của không gian hoa xanh chăng? Nhưng không biết Nữ Oa nương nương đi đâu, trong Đại Mạc Vực không có tin tức về nàng.
Nữ Oa nương nương rời khỏi tam giới vào nửa hỗn độn kỷ trước. Nếu Nữ Oa nương nương đến Đại Mạc Vực, với thực lực của nàng chắc chắn sẽ được ghi lại. Một số Tổ Thần Tổ Tiên lợi hại đều đồn khắp Đại Mạc Vực. đại năng Thế Giới cảnh càng bị ghi chép kỹ càng. Nhưng Kỷ Ninh không phát hiện ghi chép gì liên quan Nữ Oa nương nương.
- Hoặc nên nói Nữ Oa nương nương không tới Đại Mạc Vực? Bị lạc trong đường hầm vòng xoáy? Với thực lực của Nữ Oa nương nương thì nắm chắc đi qua đường hầm vòng xoáy là trăm phần trăm, trừ phi xui chưa từng có bị khe hở không gian bao vây mọi mặt không đường trốn, nhưng khả năng này cực kỳ thấp. Hoặc Nữ Oa nương nương che giấu tung tích trong Đại Mạc Vực? Hưm, từ từ tính đi, với thực lực của Nữ Oa nương nương thì thời gian lâu hễ ở trong Đại Mạc Vực chắc chắn sẽ nổi tiếng các phương.
Tâm tình của Kỷ Ninh siêu tốt, ngộ ra không gian hoa xanh lớn hơn thu hoạch nào khác, dù bản tôn chết ở đây thì có thể dựa vào phân thân bản tôn từ từ tu luyện về.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn chữ trên vách hang:
- Đa tạ Thủy Phong Tử tiền bối.
Vì có hình trăm dòng hợp đạo Thủy Phong Tử tiền bối để lại nên Kỷ Ninh tham ngộ mới tiến bộ nhanh chóng, hợp nhất chín tầng cấm chế mau vậy. So với điều này thì cảnh giới kiếm thuật tiến bộ chút ít không là gì.
***
Bên mép hang trên vách đá, Kỷ Ninh nhìn lên lại ngó xuống vực sâu không đáy.
Kỷ Ninh suy tư:
- Nên đi lên hay xuống đây?
Giờ có lực lượng hoa xanh trong người Kỷ Ninh dư sức nhẹ nhàng leo lên trên bò khỏi hang này, nhưng sau đó thì sao? Chưa biết có bình yên rời đi được không. Bò xuống? Cũng chưa biết thế nào.
Kỷ Ninh gật gù:
- Hiện tại leo lên trên cũng không khó, không gấp, xuống xem thử. Năm tháng vô tận biết bao tu hành giả bị cái gọi là Tố Phong nuốt mất. Lúc trước Ngục Kiếm Thần có hai món Đạo Chi Thần Binh bị hút đi, có lẽ rất nhiều báu vật nằm sâu dưới đáy Tố Phong.
Bên dưới tuy nguy hiểm nhưng có kho báu lớn, rất có thể là ba, năm món Đạo Chi Thần Binh.
Kỷ Ninh không do dự nữa:
- Đi!
Tu hành giả vốn là tranh với trời, với đất, muốn có kỳ ngộ, có báu vật thì phải liều cả mạng sống.
Cánh tay Kỷ Ninh biến to mấy trăm trượng như con tinh tinh lớn bấu vách hang leo xuống. Lực lượng sương khói hoa xanh bám vào người làm công việc nhẹ nhàng hơn, Kỷ Ninh dễ dàng nắm lấy mấy cây cột, lúc trước bị Tố Phong quấy nhiễu ngón tay hắn không bấu chặt được, giờ thì rất dễ dàng.
Vèo vèo vèo!
Sáu tay leo vừa nhanh vừa linh hoạt, Kỷ Ninh thành ảo ảnh lao xuống.
Mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm.
Kỷ Ninh không ngừng leo xuống dưới.
Ngẫu nhiên gặp một số pháp bảo bị kẹt giữa đường.
Kỷ Ninh thầm kinh thán:
- Sâu quá, ta đã xuống được hơn ba vạn dặm, càng đi xuống Tố Phong càng lớn.
Chỗ Kỷ Ninh đang ở Tố Phong mạnh hơn bên trên cùng gấp năm, sáu lần. Nhưng vì Kỷ Ninh tiến bộ thực lực nhiều nên cảm giác khá nhẹ nhàng.
Chợt mắt Kỷ Ninh sáng rực:
- A?
Một thanh chiến đao tỏa huyết quang ghim trong khe hở nham thạch, gió xám thổi qua chiến đao phát ra tiếng gió rít chói tai. Chiến đao vẫn rất bắt mắt, hơi thở làm Kỷ Ninh hết hồn.
Kỷ Ninh lộ vẻ mừng rỡ:
- Đạo Chi Thần Binh! Hơn ba vạn dặm, nhặt gần một trăm món hỗn độn kỳ bảo rốt cuộc kiếm được một Đạo Chi Thần Binh.
Vèo!
Kỷ Ninh vươn tay dài ra mấy trăm trượng, bàn tay to đâm vào khe hở vách đá chộp chuôi đao rút ra. Chiến đao tỏa ra dao động hơi thở là vật vô chủ, chắc chủ nhân của nó đã chết từ lâu.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Cảm giác hơi thở mãnh liệt hơn thần kiếm Tử Quang Quỳnh, trong Đạo Chi Thần Binh chắc nó cũng rất lợi hại.
Kỷ Ninh không đoán lầm, thanh chiến đao này là một Tổ Thần rơi vào tuyệt cảnh tình cờ lấy được, là cực phẩm trong Đạo Chi Thần Binh. Có chiến đao nhưng Tổ Thần không cách nào rời khỏi tuyệt cảnh, một đường chạy trốn tới Tố Phong Bách Lưu, chết trong này.