Mãng Hoang Kỷ
Chương 863
Kỷ Ninh nơ ngác nhìn quanh:
- Chuyện gì xảy ra?
Bên dưới là sông rộng ngàn trượng, dưới khu vực Kỷ Ninh bơi có các con sông, mỗi con sông rộng ngàn trượng, trong mỗi con sông có một con cá lớn bơi nhanh. Trong tầm mắt của Kỷ Ninh đã có mấy dòng sông, phía xa hơn mơ hồ thấy nhánh sông khác, nhưng quá mờ không thấy rõ. Tuy không xem rõ nhưng mơ hồ phân biệt được trăm dòng sông chảy.
Trăm dòng sông chảy, trăm con cá.
Dòng nước rẽ một hướng, cá bơi một hướng.
Đó là một tận cùng, tất cả tụ tập vè tận cùng đó, trăm dòng chảy hợp thành đại thế hùng hồn, đại thế không gì ngăn được.
Mỗi dòng sông cho Kỷ Ninh cảm giác khác nhau, mỗi con cá trong sông cũng có cảm giác khác.
Có con sông như cô nương hàng xóm xinh đẹp.
Có con sông nóng cháy quyến rũ tuyệt thế.
Có con sông như tiên nữ lạnh lùng tựa sen tuyết.
Ý nghĩa khác nhau hoàn mỹ hội hợp lớn từ phía xa.
Một tiếng thở dài quanh quẩn trong thế giới này:
- Trăm dòng hợp đạo. Đáng tiếc, đạo không hợp thân đã chết rồi, đáng tiếc, đáng tiếc...
Sau đó tất cả tan biến, Kỷ Ninh lại đứng trong hang, trước mắt vẫn là con cá và vằn nước thoạt trông rất bình thường.
Kỷ Ninh thầm thắc mắc:
- Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi là ảo cảnh? Không đúng, nếu như là ảo cảnh thì ta nên cảm giác được, đó không phải ảo cảnh mà là thứ gì đó. Thủy Phong Tử xem đồ án tâm đắc Tố Phong Bách Lưu để lại.
Kỷ Ninh ngước đầu lên nhìn, chợt sững sờ.
Vì trong đầu Kỷ Ninh tự nhiên hiện ra cảnh tượng mới rồi trải qua.
Trăm dòng sông lao nhanh, trăm con cá bơi, tất cả hiện ra trong ký ức, ngay cả tiếng thở dài cuối cùng cũng quanh quẩn trong đầu.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Cứ cảm thấy có gì đó khó tả, có chút thương cảm.
Kỷ Ninh thấy thương cảm là vì tiếng thở dài cuối cùng.
- Nhưng trăm dòng hợp đạo này...
Kỷ Ninh cứ thấy nó rất huyền diệu, càng cảm nhận càng như xem hoa trong sương. Kỷ Ninh không sốt ruột, hắn ngồi xếp bằng yên tĩnh thể nghiệm, hắn đã quên vào Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, chỉ đắm chìm trong cảnh tượng trăm dòng hợp đạo.
Từng ngày qua đi.
Kỷ Ninh ngồi nơi đó tựa như tượng đá, hang động mấy trăm trượng có tro bụi dần tích lũy trên người hắn, rất nhanh trông hắn càng giống pho tượng hơn.
Sáu năm sau.
Kỷ Ninh hoàn toàn bị tro bụi phủ lên chợt mở mắt ra, đôi mắt sáng lấp lánh bên trong có sợ hãi lẫn vui mừng.
Kỷ Ninh thì thào:
- Trăm dòng hợp đạo, chín tầng hợp nhất. thì ra tầng thứ chín cấm chế hỗn độn là thế này.
Trăm dòng hợp đạo quá cao sâu, Kỷ Ninh mới chỉ ngộ một chút. Khi tham ngộ, cảm ngộ kiếm thuật, cảm ngộ chín tầng cấm chế hỗn độn tự động tham khảo nhau, lúc này Kỷ Ninh đã hiểu ra chín tầng cấm chế hỗn độn.
Khi rời khỏi tam giới Kỷ Ninh đã hiểu tầng thứ tám, chỉ thiếu tầng cuối cùng.
Ong ong ong ong ong!
Mắt Kỷ Ninh lóe thần văn phức tạp, chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn đều hiện ra. Thần văn không ngừng diễn biến, chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn vĩnh viễn không có cuối, sau khi Kỷ Ninh hiểu thấu thì diễn biến của nó có cuối. Diễn biến thật lâu sau chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn hình thành đồ án như đóa hoa.
Đồ án hiện ra trong hồn phách, chân linh của Kỷ Ninh.
Hoa màu xanh.
Thánh khiết, tự nhiên.
Giữa trán Kỷ Ninh tự nhiên hiện ra dấu ấn hoa xanh sau đó ẩn đi.
- Chín tầng cấm chế hỗn độn hợp nhất huyền diệu như thế, năm xưa chắc Nữ Oa nương nương cũng đến cảnh giới này.
Kỷ Ninh cảm ứng đáo ấn ký màu xanh giữa trán mình là hoa xanh đung đưa.
Gần giữa trán có một thức hải, trong thức hải có đóa hoa xanh đung đưa cực kỳ xinh đẹp.
Kỷ Ninh cảm giác bản thân biến đổi:
- Không ngờ hiểu thấu chín tầng cấm chế hỗn độn sẽ có ấn ký hoa xanh, trong thức hải có thêm một đóa hoa xanh.
Trước kia mỗi khi hiểu được một tầng cấm chế hỗn độn thì cảm ngộ một số căn nguyên càng rõ ràng, như các căn nguyên vận mệnh, giết chóc, hắc ám, kiếm vân vân.
Giờ chín tầng hợp nhất, Kỷ Ninh cảm nhận rõ ràng nhất là bản nguyên của kiếm, vì hắn cảm ngộ mặt này sâu sắc nhất. Thứ hai là vũ thủy cùng lôi điện, tiếp theo mới là các thứ như không gian.
Kỷ Ninh thắc mắc:
- Đóa hoa xanh này có ích gì? Không lẽ khiến ta tham ngộ căn nguyên càng rõ ràng hơn?
Kỷ Ninh cẩn thận cảm ứng hoa xanh đung đưa.
Vèo!
Tâm Lực tự nhiên đụng vào hoa xanh, khoảnh khắc chạm vào liền có biến đổi khác hẳn.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Tâm Lực vô hình khó nắm bắt khoảnh khắc chạm vào hoa xanh liền bị hoa nuốt mất, một đóa hoa xanh chứa một không gian.
Không gian hoa xanh một mảnh mênh mông mà hư vô, nhưng giờ phút này dần ngưng tụ ra sương khói.
Kỷ Ninh bất ngờ:
- Tâm Lực của ta bị không gian hoa xanh chuyển thành sương khói?
Kỷ Ninh cứng người, trong khoảnh khắc Tâm Lực đã tiêu hao mười phần trăm.
- Tâm Lực hư vô mơ hồ, chỉ có một ít pháp môn đặc biệt như pháp môn Tâm Lực thuật tiễn, các loại pháp môn khác mới thi triển Tâm Lực hữu hiệu. Nhưng không gian hoa xanh có thể nuốt Tâm Lực.
Kỷ Ninh cảm giác những sương mù trong không gian hoa xanh ẩn chứa lực lượng thần kỳ.
Kỷ Ninh suy tư:
- Có thể nuốt Tâm Lực vậy có nuốt được thần lực, pháp lực không?
Lòng Kỷ Ninh máy động, một tia thần lực thẩm thấu qua, khi len vào thức hải chạm vào hoa xanh liền bị nuốt mất, trong không gian hoa xanh lại xuất hiện sương mù.
Kỷ Ninh ngẩng ngơ:
- Cái... này... là... giống y nhau?
Kỷ Ninh không tin nổi:
- Tâm Lực bị hoa xanh nuốt luyện ra sương mù, thần lực bị nuốt cũng ra sương mù giống y như vậy?
Thần lực và Tâm Lực là hai lực lượng hoàn toàn khác biệt, cách biệt rất lớn không ngờ bị luyện thành một lực lượng, sương mù là sức mạnh nằm trong tay Kỷ Ninh. Hắn cảm giác trong sương mù ẩn chứa lực lượng đáng sợ.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Hoặc nên nói đây không thể gọi là luyện ra, phải nói là thần lực và Tâm Lực bị hoa xanh ăn sau đó sinh ra tinh hoa? thần lực và Tâm Lực bị ăn, còn pháp lực thì sao?
Kỷ Ninh động ý niệm.
Pháp lực đụng vào hoa xanh trong thức hải, vừa chạm vào liền bị cắn nuốt, trong không gian hoa xanh lại xuất hiện chút sương khói.
Trong hang động trên vách đá đáy hang sâu thăm thẳm.
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng tại chỗ, biểu tình phức tạp, có nghi hoặc, thắc mắc, kích động.
Chín tầng cấm chế hỗn độn hợp nhất, hoa xanh hiện ra trong thức hải quá thần kỳ.
Thần lực, pháp lực, Tâm Lực, ba loại lực lượng hoàn toàn khác nhau đều bị ăn mất, sau đó trong không gian hoa xanh xuất hiện những sương khói.&
- Chuyện gì xảy ra?
Bên dưới là sông rộng ngàn trượng, dưới khu vực Kỷ Ninh bơi có các con sông, mỗi con sông rộng ngàn trượng, trong mỗi con sông có một con cá lớn bơi nhanh. Trong tầm mắt của Kỷ Ninh đã có mấy dòng sông, phía xa hơn mơ hồ thấy nhánh sông khác, nhưng quá mờ không thấy rõ. Tuy không xem rõ nhưng mơ hồ phân biệt được trăm dòng sông chảy.
Trăm dòng sông chảy, trăm con cá.
Dòng nước rẽ một hướng, cá bơi một hướng.
Đó là một tận cùng, tất cả tụ tập vè tận cùng đó, trăm dòng chảy hợp thành đại thế hùng hồn, đại thế không gì ngăn được.
Mỗi dòng sông cho Kỷ Ninh cảm giác khác nhau, mỗi con cá trong sông cũng có cảm giác khác.
Có con sông như cô nương hàng xóm xinh đẹp.
Có con sông nóng cháy quyến rũ tuyệt thế.
Có con sông như tiên nữ lạnh lùng tựa sen tuyết.
Ý nghĩa khác nhau hoàn mỹ hội hợp lớn từ phía xa.
Một tiếng thở dài quanh quẩn trong thế giới này:
- Trăm dòng hợp đạo. Đáng tiếc, đạo không hợp thân đã chết rồi, đáng tiếc, đáng tiếc...
Sau đó tất cả tan biến, Kỷ Ninh lại đứng trong hang, trước mắt vẫn là con cá và vằn nước thoạt trông rất bình thường.
Kỷ Ninh thầm thắc mắc:
- Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi là ảo cảnh? Không đúng, nếu như là ảo cảnh thì ta nên cảm giác được, đó không phải ảo cảnh mà là thứ gì đó. Thủy Phong Tử xem đồ án tâm đắc Tố Phong Bách Lưu để lại.
Kỷ Ninh ngước đầu lên nhìn, chợt sững sờ.
Vì trong đầu Kỷ Ninh tự nhiên hiện ra cảnh tượng mới rồi trải qua.
Trăm dòng sông lao nhanh, trăm con cá bơi, tất cả hiện ra trong ký ức, ngay cả tiếng thở dài cuối cùng cũng quanh quẩn trong đầu.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Cứ cảm thấy có gì đó khó tả, có chút thương cảm.
Kỷ Ninh thấy thương cảm là vì tiếng thở dài cuối cùng.
- Nhưng trăm dòng hợp đạo này...
Kỷ Ninh cứ thấy nó rất huyền diệu, càng cảm nhận càng như xem hoa trong sương. Kỷ Ninh không sốt ruột, hắn ngồi xếp bằng yên tĩnh thể nghiệm, hắn đã quên vào Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, chỉ đắm chìm trong cảnh tượng trăm dòng hợp đạo.
Từng ngày qua đi.
Kỷ Ninh ngồi nơi đó tựa như tượng đá, hang động mấy trăm trượng có tro bụi dần tích lũy trên người hắn, rất nhanh trông hắn càng giống pho tượng hơn.
Sáu năm sau.
Kỷ Ninh hoàn toàn bị tro bụi phủ lên chợt mở mắt ra, đôi mắt sáng lấp lánh bên trong có sợ hãi lẫn vui mừng.
Kỷ Ninh thì thào:
- Trăm dòng hợp đạo, chín tầng hợp nhất. thì ra tầng thứ chín cấm chế hỗn độn là thế này.
Trăm dòng hợp đạo quá cao sâu, Kỷ Ninh mới chỉ ngộ một chút. Khi tham ngộ, cảm ngộ kiếm thuật, cảm ngộ chín tầng cấm chế hỗn độn tự động tham khảo nhau, lúc này Kỷ Ninh đã hiểu ra chín tầng cấm chế hỗn độn.
Khi rời khỏi tam giới Kỷ Ninh đã hiểu tầng thứ tám, chỉ thiếu tầng cuối cùng.
Ong ong ong ong ong!
Mắt Kỷ Ninh lóe thần văn phức tạp, chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn đều hiện ra. Thần văn không ngừng diễn biến, chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn vĩnh viễn không có cuối, sau khi Kỷ Ninh hiểu thấu thì diễn biến của nó có cuối. Diễn biến thật lâu sau chín tầng cấm chế hỗn độn thần văn hình thành đồ án như đóa hoa.
Đồ án hiện ra trong hồn phách, chân linh của Kỷ Ninh.
Hoa màu xanh.
Thánh khiết, tự nhiên.
Giữa trán Kỷ Ninh tự nhiên hiện ra dấu ấn hoa xanh sau đó ẩn đi.
- Chín tầng cấm chế hỗn độn hợp nhất huyền diệu như thế, năm xưa chắc Nữ Oa nương nương cũng đến cảnh giới này.
Kỷ Ninh cảm ứng đáo ấn ký màu xanh giữa trán mình là hoa xanh đung đưa.
Gần giữa trán có một thức hải, trong thức hải có đóa hoa xanh đung đưa cực kỳ xinh đẹp.
Kỷ Ninh cảm giác bản thân biến đổi:
- Không ngờ hiểu thấu chín tầng cấm chế hỗn độn sẽ có ấn ký hoa xanh, trong thức hải có thêm một đóa hoa xanh.
Trước kia mỗi khi hiểu được một tầng cấm chế hỗn độn thì cảm ngộ một số căn nguyên càng rõ ràng, như các căn nguyên vận mệnh, giết chóc, hắc ám, kiếm vân vân.
Giờ chín tầng hợp nhất, Kỷ Ninh cảm nhận rõ ràng nhất là bản nguyên của kiếm, vì hắn cảm ngộ mặt này sâu sắc nhất. Thứ hai là vũ thủy cùng lôi điện, tiếp theo mới là các thứ như không gian.
Kỷ Ninh thắc mắc:
- Đóa hoa xanh này có ích gì? Không lẽ khiến ta tham ngộ căn nguyên càng rõ ràng hơn?
Kỷ Ninh cẩn thận cảm ứng hoa xanh đung đưa.
Vèo!
Tâm Lực tự nhiên đụng vào hoa xanh, khoảnh khắc chạm vào liền có biến đổi khác hẳn.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Tâm Lực vô hình khó nắm bắt khoảnh khắc chạm vào hoa xanh liền bị hoa nuốt mất, một đóa hoa xanh chứa một không gian.
Không gian hoa xanh một mảnh mênh mông mà hư vô, nhưng giờ phút này dần ngưng tụ ra sương khói.
Kỷ Ninh bất ngờ:
- Tâm Lực của ta bị không gian hoa xanh chuyển thành sương khói?
Kỷ Ninh cứng người, trong khoảnh khắc Tâm Lực đã tiêu hao mười phần trăm.
- Tâm Lực hư vô mơ hồ, chỉ có một ít pháp môn đặc biệt như pháp môn Tâm Lực thuật tiễn, các loại pháp môn khác mới thi triển Tâm Lực hữu hiệu. Nhưng không gian hoa xanh có thể nuốt Tâm Lực.
Kỷ Ninh cảm giác những sương mù trong không gian hoa xanh ẩn chứa lực lượng thần kỳ.
Kỷ Ninh suy tư:
- Có thể nuốt Tâm Lực vậy có nuốt được thần lực, pháp lực không?
Lòng Kỷ Ninh máy động, một tia thần lực thẩm thấu qua, khi len vào thức hải chạm vào hoa xanh liền bị nuốt mất, trong không gian hoa xanh lại xuất hiện sương mù.
Kỷ Ninh ngẩng ngơ:
- Cái... này... là... giống y nhau?
Kỷ Ninh không tin nổi:
- Tâm Lực bị hoa xanh nuốt luyện ra sương mù, thần lực bị nuốt cũng ra sương mù giống y như vậy?
Thần lực và Tâm Lực là hai lực lượng hoàn toàn khác biệt, cách biệt rất lớn không ngờ bị luyện thành một lực lượng, sương mù là sức mạnh nằm trong tay Kỷ Ninh. Hắn cảm giác trong sương mù ẩn chứa lực lượng đáng sợ.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Hoặc nên nói đây không thể gọi là luyện ra, phải nói là thần lực và Tâm Lực bị hoa xanh ăn sau đó sinh ra tinh hoa? thần lực và Tâm Lực bị ăn, còn pháp lực thì sao?
Kỷ Ninh động ý niệm.
Pháp lực đụng vào hoa xanh trong thức hải, vừa chạm vào liền bị cắn nuốt, trong không gian hoa xanh lại xuất hiện chút sương khói.
Trong hang động trên vách đá đáy hang sâu thăm thẳm.
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng tại chỗ, biểu tình phức tạp, có nghi hoặc, thắc mắc, kích động.
Chín tầng cấm chế hỗn độn hợp nhất, hoa xanh hiện ra trong thức hải quá thần kỳ.
Thần lực, pháp lực, Tâm Lực, ba loại lực lượng hoàn toàn khác nhau đều bị ăn mất, sau đó trong không gian hoa xanh xuất hiện những sương khói.&