Mãng Hoang Kỷ
Chương 825
Bọn họ xem qua tư liệu của hỗn độn dị tộc lưu lại tin tức có liên quan người tu hành tâm lực, người tu hành tâm lực vô cùng đáng sợ.
- Đúng thế!
Nguyên lão nhân mỉm cười gật đầu, tiếp tục nhìn Hậu Nghệ.
- Hậu Nghệ, kỳ thật ta vẫn muốn khống chế ngươi, bởi vì tâm linh của ngươi có sơ hở, chính là nàng...
Nguyên lão nhân vung tay lên, bên cạnh xuất hiện một mỹ nữ dung mạo tuyệt mỹ, cô gái này hiện tại sùng bái Nguyên lão nhân.
- Hằng Nga.
Sắc mặt Hậu Nghệ đại biến.
- Sơ hở của ngươi rất rõ ràng, tuy tâm lực của ngươi rất mạnh nhưng hoàn toàn có hy vọng khống chế ngươi, đáng tiếc ah... Sau cuộc chiến phát diệt thượng cổ, ta không tìm thấy ngươi, muốn khống chế ngươi cũng không có cơ hội.
Nguyên lão nhân lắc đầu, nói:
- Thì ra ngươi đang ở với Bồ Đề, giấu thật sâu.
- Ngươi khống chế Hằng Nga...
Hậu Nghệ phẫn nộ.
- Ha ha ha...
Nguyên lão nhân nhìn sang Hằng Nga.
Hằng Nga ôn nhu hô:
- Chủ nhân.
Cảnh này làm cho Hậu Nghệ khó chịu, hắn nhanh chóng khôi phục tỉnh táo, ánh mắt của hắn lạnh như băng giống lưỡi đao nhìn chằm chằm vào Nguyên lão nhân.
- Đừng dọa ta, ánh mắt của ngươi không thể giết ta.
Nguyên lão nhân lắc đầu, nói:
- Nếu như ngươi còn ở đỉnh phong, ta đối phó ngươi còn cần chút ít thủ đoạn, đến hiện tại? Hừ, giết chết Tâm Ma Chi Chủ ngươi chẳng còn gì cả... Ta cũng bội phục đám thổ dân các ngươi, hắn làm một thổ dân lại có thực lực Tổ Thần đỉnh phong, ngươi giết hắn cũng tổn thương nguyên khí, ta đứng ở đây mặc ngươi công kích, ngươi tiêu hao sạch thần lực cũng giết không chết ta, hướng chi ta căn bản không cho ngươi công kích ta, những thủ đoạn kia của ngươi đối phó đám đại năng khác còn được, đối mặt với ta ngươi quá non nớt.
Tam Thanh đạo nhân lạnh lùng nói ra.
- Ý của ngươi là lúc đại chiến phá diệt thượng cổ ngươi cũng tham chiến?
- Đúng.
Nguyên lão nhân nói:
- Lúc thượng cổ ta đã tới nơi này, khi đó còn là Bàn Cổ thế giới hỗn độn, lúc ấy ta bị thương nặng nên đoạt xá Nguyên lão nhân, lúc trước thực lực Nguyên lão nhân tính cách quái gở, sau khi ta đoạt xá thì thực lực tăng dần, bắt đầu dần dần khống chế một ít đại năng giả, kỳ thật ta vẫn ở đây, vẫn muốn thế giới chi tâm, thứ hai ta muốn pháp môn thời không của Bồ Đề.
- Ngươi thật nhìn trúng lão đạo!
Bên cạnh Kỷ Ninh ngưng tụ một thân ảnh lão giả mặc đạo bào màu trắng, chính là Bồ Đề hóa thân.
- Xem ra lúc trước ngươi không quan tâm tính mạng cứu ta cũng là ngươi tận lực an bài.
- Ha ha ha, Bàn Cổ thế giới hỗn độn nho nhỏ ai có thể làm gì được ta? Tất cả đều là ta an bài.
Nguyên lão nhân lắc đầu.
- Thời không một đạo quý giá cỡ nào, một khi chính thức đạt tới cảnh giớ cực cao dễ dàng vượt qua thời không, địch nhân muốn giết đều giết không chết. Ta khát vọng phần năng lực này nhất của ngươi. Ta thật muốn học tới tay, đáng tiếc ngươi vẫn không truyền.
- Ngươi không có thiên phú đó.
Bồ Đề lắc đầu.
- Ngươi có thể ngộ ra pháp môn nhưng vẫn không có cho ta.
Nguyên lão nhân lạnh lùng nói ra, pháp môn thời không là pháp môn cực kỳ trân quý, còn trân quý hơn rất nhiều pháp môn khác.
Giống như Bồ Đề.
Đạt tới cảnh giới của Bồ Đề, hắn muốn đi thì đi, hắn khác với Vạn Ma Chi Chủ, Vạn Ma Chi Chủ là phong và không gian kết hợp làm làm tốc độ đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng mà Bồ Đề cũng đã siêu việt phạm trù tốc độ, hắn là thời không, hoàn toàn có thể mặc con đưa đi tới duy độ khác, làm cho địch nhân đuổi theo cũng không thể đuổi theo.
Đây không phải năng lực đáng sợ bình thường, dùng để ám sát, chạy trốn là quá nghịch thiên, giá trị pháp môn này còn trân quý hơn cả tâm lực.
- Ta có kiên nhẫn!
Nguyên lão nhân cười nói:
- Ta chưa bao giờ gấp, đợi đến cuối cùng ta mới có thể hành động, trận chiến phá diệt thượng cổ, ta cũng kiên nhẫn rất nhiều, may mắn ta có kiên nhẫn, mắt thấy vạn vật chi chủ, Tâm Ma Chi Chủ, Nữ Oa chém giết lẫn nhau, Nữ Oa cuối cùng nghịch thiên đột phá, quét ngang tất cả, ta cũng tránh được một kiếp.
- Lần này các ngươi ngưng chiến, ta không được hành động.
Nguyên lão nhân lắc đầu, nói:
- Đáng tiếc đến bây giờ ta còn không có pháp môn thời không của Bồ Đề, thật làm cho ta thất vọng.
Kỷ Ninh thở ra một hơi.
Sư phó truyền thụ pháp môn thời không cho Hồng Tuyết nhưng không truyền ra ngoài, người biết rõ chỉ là Bồ Đề, Kỷ Ninh, Tế Điên.
Nếu không Hồng Tuyết đã rơi vào trong tay Nguyên lão nhân.
- Pháp môn thời không trân quý như vậy?
Trong Nữ Oa trận doanh, Hồng Tuyết Chân Thần cũng kinh ngạc, vừa rồi trong hỗn loạn hán tổn thất một phân thân, may mắn hắn có mười tám phân thân, lúc trước hắn chỉ biết pháp môn thời không vô cùng lợi hại, không biết nó lợi hại cỡ nào. Bây giờ nghe vô số hỗn độn dị tộc điên cuồng vì thế giới chi tâm nhưng dường như còn không bằng cả pháp môn thời không.
- Tính toán, không thể cưỡng cầu, không chiếm được thì không được ah.
Nguyên lão nhân quay đầu nhìn sang thành lũy xa xa.
- Thứ Tu, còn nhớ một đóa hắc liên hay không? Nếu nhớ rõ còn không giúp ta một tay cảm tạ?
Thứ Tu Đại Ma Thần và Đao Tôn trong thành lũy nghe xong liền biến sắc.
Sắc mặt Thứ Tu Đại Ma Thần trắng bệch, ngay từ đầu hắn cho rằng Nguyên lão nhân là thổ dân, về sau nghe Nguyên lão nhân nói một phen thì hắn cảm thấy không đúng, giờ phút này hắn đã hiểu ra.
- Là hắn.
Thứ Tu Đại Ma Thần khiếp sợ.
- Là Hắc Liên Thần Đế, tọa hạ Cửu Thần Tướng trong mười tám thần tướng, tại sao hắn tới thê sgiowis thổ dân này, đi, đi nhanh lên, chúng ta đi nhanh lên.
- Hắc Liên Thần Đế tọa hạ Cửu Thần Tướng?
Đao Tôn cũng sắc mặt trắng bệch.
Cửu Thần Tướng đều là tồn tại tuyệt thế trong Tổ Thần Tổ Tiên, vô cùng đáng sợ, đám người mạo hiểm lưu lạc như bọn họ còn không bằng cái rắm.
- Đi.
Vèo.
Tòa thành màu vàng nhanh chóng biến mất.
- Thực là vô dụng.
Nguyên lão nhân nhìn thành lũy trốn đi xa liền lắc đầu.
- Tiểu gia hỏa như thế này thật trơn trượt, thấy tình thế không ổn đã trốn đi.
Trong hư không xa xôi, thành lũy màu vàng tuy chạy trốn nhưng lưu lại một hóa thân.
- Hắn chính là Hắc Liên Thần Đế tọa hạ Cửu Thần Tướng...
Thứ Tu Đại Ma Thần nhìn ra xa xa.
- Hừ bản tôn trốn xa một chút, ta vẫn muốn xem kỹ trận đại chiến lần này, nói không chừng ta có cơ hội đấy.
Chỉ lưu lại một hóa thân, Thứ Tu Đại Ma Thần cũng phi thường nhẹ nhõm, không có bất kỳ áp lực.&
- Đúng thế!
Nguyên lão nhân mỉm cười gật đầu, tiếp tục nhìn Hậu Nghệ.
- Hậu Nghệ, kỳ thật ta vẫn muốn khống chế ngươi, bởi vì tâm linh của ngươi có sơ hở, chính là nàng...
Nguyên lão nhân vung tay lên, bên cạnh xuất hiện một mỹ nữ dung mạo tuyệt mỹ, cô gái này hiện tại sùng bái Nguyên lão nhân.
- Hằng Nga.
Sắc mặt Hậu Nghệ đại biến.
- Sơ hở của ngươi rất rõ ràng, tuy tâm lực của ngươi rất mạnh nhưng hoàn toàn có hy vọng khống chế ngươi, đáng tiếc ah... Sau cuộc chiến phát diệt thượng cổ, ta không tìm thấy ngươi, muốn khống chế ngươi cũng không có cơ hội.
Nguyên lão nhân lắc đầu, nói:
- Thì ra ngươi đang ở với Bồ Đề, giấu thật sâu.
- Ngươi khống chế Hằng Nga...
Hậu Nghệ phẫn nộ.
- Ha ha ha...
Nguyên lão nhân nhìn sang Hằng Nga.
Hằng Nga ôn nhu hô:
- Chủ nhân.
Cảnh này làm cho Hậu Nghệ khó chịu, hắn nhanh chóng khôi phục tỉnh táo, ánh mắt của hắn lạnh như băng giống lưỡi đao nhìn chằm chằm vào Nguyên lão nhân.
- Đừng dọa ta, ánh mắt của ngươi không thể giết ta.
Nguyên lão nhân lắc đầu, nói:
- Nếu như ngươi còn ở đỉnh phong, ta đối phó ngươi còn cần chút ít thủ đoạn, đến hiện tại? Hừ, giết chết Tâm Ma Chi Chủ ngươi chẳng còn gì cả... Ta cũng bội phục đám thổ dân các ngươi, hắn làm một thổ dân lại có thực lực Tổ Thần đỉnh phong, ngươi giết hắn cũng tổn thương nguyên khí, ta đứng ở đây mặc ngươi công kích, ngươi tiêu hao sạch thần lực cũng giết không chết ta, hướng chi ta căn bản không cho ngươi công kích ta, những thủ đoạn kia của ngươi đối phó đám đại năng khác còn được, đối mặt với ta ngươi quá non nớt.
Tam Thanh đạo nhân lạnh lùng nói ra.
- Ý của ngươi là lúc đại chiến phá diệt thượng cổ ngươi cũng tham chiến?
- Đúng.
Nguyên lão nhân nói:
- Lúc thượng cổ ta đã tới nơi này, khi đó còn là Bàn Cổ thế giới hỗn độn, lúc ấy ta bị thương nặng nên đoạt xá Nguyên lão nhân, lúc trước thực lực Nguyên lão nhân tính cách quái gở, sau khi ta đoạt xá thì thực lực tăng dần, bắt đầu dần dần khống chế một ít đại năng giả, kỳ thật ta vẫn ở đây, vẫn muốn thế giới chi tâm, thứ hai ta muốn pháp môn thời không của Bồ Đề.
- Ngươi thật nhìn trúng lão đạo!
Bên cạnh Kỷ Ninh ngưng tụ một thân ảnh lão giả mặc đạo bào màu trắng, chính là Bồ Đề hóa thân.
- Xem ra lúc trước ngươi không quan tâm tính mạng cứu ta cũng là ngươi tận lực an bài.
- Ha ha ha, Bàn Cổ thế giới hỗn độn nho nhỏ ai có thể làm gì được ta? Tất cả đều là ta an bài.
Nguyên lão nhân lắc đầu.
- Thời không một đạo quý giá cỡ nào, một khi chính thức đạt tới cảnh giớ cực cao dễ dàng vượt qua thời không, địch nhân muốn giết đều giết không chết. Ta khát vọng phần năng lực này nhất của ngươi. Ta thật muốn học tới tay, đáng tiếc ngươi vẫn không truyền.
- Ngươi không có thiên phú đó.
Bồ Đề lắc đầu.
- Ngươi có thể ngộ ra pháp môn nhưng vẫn không có cho ta.
Nguyên lão nhân lạnh lùng nói ra, pháp môn thời không là pháp môn cực kỳ trân quý, còn trân quý hơn rất nhiều pháp môn khác.
Giống như Bồ Đề.
Đạt tới cảnh giới của Bồ Đề, hắn muốn đi thì đi, hắn khác với Vạn Ma Chi Chủ, Vạn Ma Chi Chủ là phong và không gian kết hợp làm làm tốc độ đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi. Thế nhưng mà Bồ Đề cũng đã siêu việt phạm trù tốc độ, hắn là thời không, hoàn toàn có thể mặc con đưa đi tới duy độ khác, làm cho địch nhân đuổi theo cũng không thể đuổi theo.
Đây không phải năng lực đáng sợ bình thường, dùng để ám sát, chạy trốn là quá nghịch thiên, giá trị pháp môn này còn trân quý hơn cả tâm lực.
- Ta có kiên nhẫn!
Nguyên lão nhân cười nói:
- Ta chưa bao giờ gấp, đợi đến cuối cùng ta mới có thể hành động, trận chiến phá diệt thượng cổ, ta cũng kiên nhẫn rất nhiều, may mắn ta có kiên nhẫn, mắt thấy vạn vật chi chủ, Tâm Ma Chi Chủ, Nữ Oa chém giết lẫn nhau, Nữ Oa cuối cùng nghịch thiên đột phá, quét ngang tất cả, ta cũng tránh được một kiếp.
- Lần này các ngươi ngưng chiến, ta không được hành động.
Nguyên lão nhân lắc đầu, nói:
- Đáng tiếc đến bây giờ ta còn không có pháp môn thời không của Bồ Đề, thật làm cho ta thất vọng.
Kỷ Ninh thở ra một hơi.
Sư phó truyền thụ pháp môn thời không cho Hồng Tuyết nhưng không truyền ra ngoài, người biết rõ chỉ là Bồ Đề, Kỷ Ninh, Tế Điên.
Nếu không Hồng Tuyết đã rơi vào trong tay Nguyên lão nhân.
- Pháp môn thời không trân quý như vậy?
Trong Nữ Oa trận doanh, Hồng Tuyết Chân Thần cũng kinh ngạc, vừa rồi trong hỗn loạn hán tổn thất một phân thân, may mắn hắn có mười tám phân thân, lúc trước hắn chỉ biết pháp môn thời không vô cùng lợi hại, không biết nó lợi hại cỡ nào. Bây giờ nghe vô số hỗn độn dị tộc điên cuồng vì thế giới chi tâm nhưng dường như còn không bằng cả pháp môn thời không.
- Tính toán, không thể cưỡng cầu, không chiếm được thì không được ah.
Nguyên lão nhân quay đầu nhìn sang thành lũy xa xa.
- Thứ Tu, còn nhớ một đóa hắc liên hay không? Nếu nhớ rõ còn không giúp ta một tay cảm tạ?
Thứ Tu Đại Ma Thần và Đao Tôn trong thành lũy nghe xong liền biến sắc.
Sắc mặt Thứ Tu Đại Ma Thần trắng bệch, ngay từ đầu hắn cho rằng Nguyên lão nhân là thổ dân, về sau nghe Nguyên lão nhân nói một phen thì hắn cảm thấy không đúng, giờ phút này hắn đã hiểu ra.
- Là hắn.
Thứ Tu Đại Ma Thần khiếp sợ.
- Là Hắc Liên Thần Đế, tọa hạ Cửu Thần Tướng trong mười tám thần tướng, tại sao hắn tới thê sgiowis thổ dân này, đi, đi nhanh lên, chúng ta đi nhanh lên.
- Hắc Liên Thần Đế tọa hạ Cửu Thần Tướng?
Đao Tôn cũng sắc mặt trắng bệch.
Cửu Thần Tướng đều là tồn tại tuyệt thế trong Tổ Thần Tổ Tiên, vô cùng đáng sợ, đám người mạo hiểm lưu lạc như bọn họ còn không bằng cái rắm.
- Đi.
Vèo.
Tòa thành màu vàng nhanh chóng biến mất.
- Thực là vô dụng.
Nguyên lão nhân nhìn thành lũy trốn đi xa liền lắc đầu.
- Tiểu gia hỏa như thế này thật trơn trượt, thấy tình thế không ổn đã trốn đi.
Trong hư không xa xôi, thành lũy màu vàng tuy chạy trốn nhưng lưu lại một hóa thân.
- Hắn chính là Hắc Liên Thần Đế tọa hạ Cửu Thần Tướng...
Thứ Tu Đại Ma Thần nhìn ra xa xa.
- Hừ bản tôn trốn xa một chút, ta vẫn muốn xem kỹ trận đại chiến lần này, nói không chừng ta có cơ hội đấy.
Chỉ lưu lại một hóa thân, Thứ Tu Đại Ma Thần cũng phi thường nhẹ nhõm, không có bất kỳ áp lực.&