Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Mãng Hoang Kỷ

Chương 757



- Ta không có tâm tư đi nghiên cứu trận pháp, vẫn là thực lực của mình đáng tin nhất.
- Chủ nhân vĩ đại.
Bên ngoài truyền đến thanh âm.
Đại Năng Giả Dị tộc sững sờ.
Phía dưới Ô Tiêu Thiên Tiên lại nở nụ cười:
- U Tịch Hoàng Tôn đến rồi, xem ra có tin tức tốt.
- U Tịch làm việc vẫn rất ổn.
Đại Năng Giả Dị tộc lạnh nhạt nhìn bên ngoài, rất nhanh U Tịch Hoàng Tôn vọt lên, cung kính quỳ xuống:
- Bẩm chủ nhân, thuộc hạ phụng mệnh nghĩ biện pháp chém giết Kỷ Ninh, cũng nghĩ biện pháp dẫn dắt Kỷ Ninh tiến vào Mộng Ảnh Sâm Lâm. Thế nhưng mà... thực lực của Kỷ Ninh này quá mạnh mẽ, thuộc hạ thật sự không có cách nào.
- Quá mạnh mẽ?
Ô Tiêu Thiên Tiên nhíu mày.
- Một tiểu gia hỏa tu luyện chưa đủ ngàn năm, có thể mạnh bao nhiêu?
- Thuộc hạ trước phái Bát Tí Chiến Ma trận đi đối phó Kỷ Ninh, thế nhưng Bát Tí Chiến Ma trận một trăm chín mươi chín tên Thiên Thần toàn bộ chết trận, ngay cả tin tức cũng không thể truyền lại.
U Tịch Hoàng Tôn nói.
- Kỷ Ninh cực kỳ cẩn thận, tộc nhân dưới trướng của ta căn bản không cách nào tới gần hắn, cũng không cách nào dẫn dắt hắn.
Đại Năng Giả Dị tộc nhíu mày:
- Là Kiếm lực tầng thứ năm?
- Chủ nhân, thuộc hạ phái Cửu Đầu Trùng Thú dưới trướng đi đối phó Kỷ Ninh, chủ nhân muốn xem trận chiến ấy không?
U Tịch Hoàng Tôn nói.
- Ân.
Đại Năng Giả Dị tộc gật đầu.
U Tịch Hoàng Tôn lập tức chỉ giữa không trung, giữa không trung hiện lên tràng cảnh chiến đấu, đây là tâm thần của U Tịch Hoàng Tôn quan sát được.
Toàn bộ thính điện hoàn toàn yên tĩnh.
Mỗi người nhìn tràng cảnh giao chiến kia.
Cửu đại Trùng Thú hiện thân, Kỷ Ninh đứng dậy cầm kiếm.
Xuất kiếm, một Trùng Thú bị cắt thành bốn đoạn, giờ phút này Đại Năng Giả Dị tộc gật đầu bình luận:
- Kiếm thuật bực này, đích thật là Kiếm lực tầng thứ năm.
Sau đó bát đại Trùng Thú chạy thục mạng, Kỷ Ninh thì chỉ hướng Thương Khung, dẫn dắt Kiếm lực vô tận hàng lâm, hình thành Kiếm chi Thiên Địa, về sau thi triển ra kiếm thuật đồ sát đáng sợ... Kiếm Khai Bình!
Phảng phất như khổng tước xòe đuôi...
Sáng lạn xinh đẹp...
Lại để cho cả đám Đại Năng Giả an tĩnh.
Hồi lâu sau, Đại Năng Giả Dị tộc mới nhẹ giọng cảm thán nói:
- Thật đẹp, một kiếm quá đẹp, đã bao lâu không thấy được kiếm thuật xinh đẹp như thế rồi, lần trước vẫn là ở bên ngoài Phục Khâu thành xa xa quan sát đến Hỗn Độn Tiên Nhân giao chiến, mới nhìn đến kiếm thuật xinh đẹp như vậy, không hổ là Tam Giới đệ nhất kiếm tiên, danh tiếng Tam Giới đệ nhất kiếm tiên này... Hoàn toàn xứng đáng!
Phía dưới cả đám Đại Năng Giả đều gật đầu.
Một kiếm này, chính là đồ sát chi kỹ rất huyết tinh, rồi lại xinh đẹp đến để cho Đại Năng Giả cũng say mê.
- Vì sao mạnh như vậy? Vì sao so sánh với lần ở Trục Lộc Đại Thế Giới còn mạnh hơn.
Phía dưới Ô Tiêu Thiên Tiên lại khó có thể tiếp nhận.
- Lần trước hắn còn dựa vào Vạn Vật Sứ Giả, hiện tại chỉ một thân áo trắng, cầm trong tay một thanh kiếm, thì có uy năng như thế.
- Bẩm chủ nhân.
U Tịch Hoàng Tôn bỗng nhiên biến sắc nói.
- Có chuyện gì?
Đại Năng Giả Dị tộc nhướng mày, hắn đang chìm đắm trong hồi ức, bị cắt đứt, tự nhiên không cao hứng.
U Tịch Hoàng Tôn nói:
- Kỷ Ninh chém giết cửu đại Trùng Thú tiếp tục đi tới, hiện tại hắn đã cảm ứng được đám người Khoa Phụ, đang nhanh chóng tiến đến đội ngũ của Khoa Phụ, đoán chừng rất nhanh sẽ tụ hợp.
- Tụ hợp với đám người Khoa Phụ?
Đại Năng Giả Dị tộc nhẹ nhàng đánh lấy lan can, cười nhìn về phía Ô Tiêu Thiên Tiên.
- Ô Tiêu, Kỷ Ninh này hoàn toàn xứng đáng là Tam Giới đệ nhất kiếm tiên, chỉ bằng kiếm thuật... những thủ hạ vô dụng kia của ta cũng không có biện pháp đối phó hắn, hiện tại hắn tụ hợp với Khoa Phụ, hắn hành động một mình cũng khó quấn như vậy, một khi tụ hợp với đám người Khoa Phụ sẽ trở nên càng khó chơi. Ta là không có biện pháp rồi, Vô Gian Môn các ngươi muốn ngăn trở, thì tranh thủ thời gian động thủ đi.
Ô Tiêu nói:
- Lúc trước Vô Gian Môn ta cùng Đại Ma Thần ngươi định ra sách lược, là lợi dụng hoàn cảnh Thượng Cổ phế tích, tận lực chém giết chút ít Chân Thần Đạo Tổ của Tam Giới, hiện tại cũng không phải thời điểm Vô Gian Môn ta ra tay, một khi Vô Gian Môn ta thật sự xuất thủ, cái kia chính là quyết chiến cuối cùng rồi.
- Hừ, vậy ta cũng không có biện pháp.
Đại Năng Giả Dị tộc lạnh nhạt nói.
...
Tam Giới, Vạn Ma giới.
Trong đại điện.
Đang ngồi là Vạn Ma chi chủ, Hoàn Mộc chi chủ, Ma Thủ Đạo Tổ, Hắc Y Thần Vương, Bích U Đạo Tổ,… hoặc là bản tôn hàng lâm, hoặc là ngưng tụ hóa thân, bọn hắn yếu nhất cũng là Đạo Tổ đỉnh phong.
- Chủ nhân.
Bên ngoài truyền đến thanh âm.
- Ô Tiêu, vào đi.
Vạn Ma chi chủ nói.
Ô Tiêu Thiên Tiên đi đến, cung kính nói:
- Bên Thượng Cổ khư kia vừa mới đạt được tình báo mới nhất.
Chúng Chân Thần Đạo Tổ đều nhìn về Ô Tiêu, Vạn Ma chi chủ nói:
- Nói đi.
- Chủ nhân, mời xem.
Ô Tiêu Thiên Tiên xa xa chỉ một ngón tay, giữa không trung lập tức hiện ra một tràng cảnh giao chiến, đúng là tràng cảnh Kỷ Ninh cùng cửu đại Trùng Thú giao chiến, Ô Tiêu Thiên Tiên kia xem qua một lần, tự nhiên có thể phục chế.
- Kỷ Ninh?
- Kỷ Ninh cùng cửu đại Trùng Thú, Trùng Thú này, thực lực đều có chút cường đại, có lẽ là cấp độ Chân Thần Đạo Tổ.
Các Đại Năng Giả quan sát nói.
Một kiếm chém giết một Trùng Thú, các Đại Năng Giả chỉ nhíu mày.
Nhưng Kiếm Khai Bình vừa ra, toàn bộ đại điện đều kinh trụ, thậm chí trong mắt một ít Đạo Tổ càng hiện ra thần sắc si mê.
- Kiếm thuật đẹp quá.
Ma Thủ Đạo Tổ nhẹ giọng cảm thán.
- Thật đẹp.
- Kiếm thuật thật đáng sợ.
Hoàn Mộc chi chủ cũng gật đầu.
- Cái này chỉ là kiếm thuật quần công của Kỷ Ninh, kiếm thuật cận thân của hắn chỉ sợ sẽ đáng sợ hơn, giết Trùng Thú chỉ là một kiếm rất tùy ý, ngay cả Thất Thải kiếm quang cũng không hiện ra, một kiếm kia triển lộ chỉ là một phần nhỏ của hắn.
Vạn Ma chi chủ càng nghiêm mặt nói.
- Bắc Minh Kiếm Tiên của trận doanh Nữ Oa, đã trở thành đại địch của chúng ta, đã không thua gì Phù Cư Đạo Tổ năm đó rồi!
- Hắn so với Phù Cư Đạo Tổ tu luyện còn ngắn hơn.
Hoàn Mộc chi chủ nói.
- Tu luyện chưa đủ ngàn năm liền có cảnh giới như thế.
- Kỷ Ninh tu luyện nhanh như vậy, vị Thần Vương này của chúng ta là không thể bỏ qua công lao.
Ma Thủ Đạo Tổ trêu ghẹo cười nói, liếc mắt nhìn Hắc Y Thần Vương sắc mặt âm trầm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...