Mãng Hoang Kỷ
Chương 734
Trên đồng cỏ, có Thần Điện xa hoa tựa như Bích Ngọc điêu khắc, trong thần điện đang khoanh chân ngồi một thiếu niên áo trắng, nhắm mắt tĩnh tọa.
- Ông...
Một luồng Kiếm chi bản nguyên từ chỗ sâu trong Hỗn Độn vô tận truyền đến.
Một luồng khí tức huyền diệu vờn quanh ở chung quanh Kỷ Ninh, đó là khí tức làm cho lòng người rung động đáng sợ, đó là khí tức thuộc về Kiếm.
Thậm chí thời gian dần trôi qua, ở bên ngoài thân Kỷ Ninh bắt đầu xuất hiện kiếm quang thất thải, phảng phất như cả người Kỷ Ninh đã thành một thanh thần kiếm đáng sợ.
*******
Kỷ Ninh nhắm mắt lại.
Trong nội tâm ngộ ra đại lượng kiếm đạo không ngừng hội tụ, phảng phất như sương mù đang không ngừng ngưng tụ, rốt cục, oanh, những sương mù này đều ngưng tụ thành một hạt giống. Một hạt giống ẩn ẩn vờn quanh kiếm khí, hạt giống kiếm khí này hoàn toàn là Kỷ Ninh cảm ngộ Kiếm chi bản nguyên ngưng tụ, là trong nội tâm có thể cảm nhận được.
Nó, không phải mắt thường có thể thấy được, mà là nội tâm cảm ngộ mới có thể chứng kiến.
Kiếm chủng này, ở ngay trong nội tâm Kỷ Ninh.
- Hô.
Kỷ Ninh thở phào một hơi, mở mắt ra.
Trong thần điện hết thảy khôi phục bình tĩnh, trước kia bên ngoài thân hắn hiện ra Thất Thải kiếm quang cũng biến mất, thoạt nhìn Kỷ Ninh rất bình thường, thế nhưng mà trong hai tròng mắt hắn ẩn ẩn có mũi nhọn làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
- Kiếm chi cảm ngộ, ngưng tụ Đạo chủng, đều nó có thần.
Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói.
Bởi vì được Bắc Hưu Thế Giới Thần chỉ điểm, Kỷ Ninh rất rõ ràng con đường tu luyện của Kiếm Tiên.
Kiếm lực tầng thứ năm Kiếm Thần cảnh, chính là vì cảm ngộ Kiếm chi bản nguyên đạt tới một tình trạng cực cao, đột phá bình cảnh sẽ tự nhiên ngưng tụ thành Đạo chủng. Tựa như thực vật có hạt giống mới có thể nẩy mầm, mới có thể khỏe mạnh phát triển. Đạo chủng này tự nhiên cũng có Thần Vận chính thức của Kiếm chi bản nguyên, thậm chí Kỷ Ninh nhấc tay nhấc chân, cũng mang theo uy năng lớn lao của Kiếm chi bản nguyên, uy năng kia là Kiếm lực tầng thứ năm, cũng chính là Thất Thải kiếm quang kia.
- Rốt cục bước vào Kiếm Thần cảnh.
Kỷ Ninh duỗi ra ngón trỏ ngón giữa, tựa như Kiếm chỉ, ông ông ông... Kiếm chỉ lưu chuyển lên Thất Thải kiếm quang.
Thất Thải kiếm quang, vô cùng linh động, có hàm ý sắc bén vô cùng siêu nhiên.
Dễ như trở bàn tay!
Không kiên không phá!
Cái này, chính là kiếm
- Khó trách Kiếm lực tầng thứ năm khó bước vào như vậy, nếu ta không có Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế, bia đá kiếm pháp phụ trợ, không có những Chân Thần Chân Tiên kia làm đá mài đao. Chỉ sợ không biết bao lâu mới có thể đột phá.
Sau khi đột phá, mới thực cảm giác được Kiếm Thần cảnh này hoàn toàn bất đồng.
Cho tới bây giờ, mình mới tính toán chính thức cảm nhận được Thần Vận của Kiếm chi bản nguyên.
Giờ khắc này, Kỷ Ninh cũng minh bạch, Kiếm Tiên chi lộ có thể đi vô cùng xa, coi như là Bắc Hưu Thế Giới Thần, cũng chỉ là một thành viên đang ở trên đường.
- Rất tốt, càng mạnh càng tốt, nếu tương lai đã có cực hạn, đó mới không thú vị.
Kỷ Ninh đứng dậy, đi ra Thần Điện, nhìn xem bia đá kiếm pháp.
- Hiện tại ta vừa bước vào Kiếm Thần cảnh, còn cần cẩn thận củng cố một phen. Lại tìm hiểu Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu lại kiếm pháp, dung nhập vào trong Minh Nguyệt Kiếm Thuật của ta.
...
Hôm nay Kỷ Ninh tìm hiểu bia đá kiếm pháp, lập tức nhẹ nhõm hơn nhiều, rất nhiều trước kia không hiểu đều liên tiếp cảm ngộ, đối với kiếm pháp nhận thức cũng đang không ngừng tăng lên.
Nhận thức những thứ này, lại dung nhập vào trong Minh Nguyệt Kiếm Thuật của mình! Minh Nguyệt Kiếm Thuật... Là một loại thể hiện của Kỷ Ninh đối với kiếm, hết thảy cảm ngộ tất cả đều có thể dung hợp vào Minh Nguyệt Kiếm Thuật.
Vừa tìm hiểu, là hơn ba tháng.
- Xôn xao.
Kỷ Ninh cầm Bắc Minh kiếm trong tay, nhẹ nhàng vung lên.
Thất Thải kiếm quang lưu chuyển, hết thảy phảng phất như mộng ảo, phảng phất như nhiều hơn mấy tầng ảo ảnh. Mắt thường cũng khó phân biệt rõ, đúng là Vô Ảnh thức của Minh Nguyệt Kiếm Thuật hiện nay.
- Thời gian ngắn khó có thể lại đề thăng.
Kỷ Ninh suy nghĩ.
- Thích Ngục Chân Thần kia có được Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, mặc kệ như thế nào cũng phải đoạt nó tới tay. Có đầy đủ thời gian, ta có thể phát triển càng mạnh hơn nữa. Bất quá trước khi giao thủ với Thích Ngục Chân Thần, vẫn là trước tìm đối thủ tôi luyện kiếm thuật của ta a.
Kiếm thuật, phải trải qua chiến đấu, mới có thể trở thành kiếm thuật sát phạt chính thức.
Nếu như vùi đầu tìm hiểu, có lẽ cảnh giới rất cao, nhưng sức chiến đấu thực tế vẫn sẽ có chỗ khiếm khuyết.
- Cầm ai đến thử kiếm đây? Ân...
Kỷ Ninh nở nụ cười.
- Là hắn a.
******
Trên hoang nguyên.
Lão giả cao gầy khoanh chân mà ngồi.
- Ân?
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại, liếc chứng kiến trên bầu trời xa xa xuất hiện một thiếu niên áo trắng, thiếu niên áo trắng đang đáp xuống.
- Khán Thủ Giả?
Lão giả cao gầy lộ ra một tia cười lạnh.
- Vậy mà lại dám đến chỗ ta.
Vèo.
Thiếu niên áo trắng rơi xuống đất, cách lão giả cao gầy chỉ mấy trăm trượng, hiển nhiên là hoàn toàn ở trong phạm vi phong cấm ngàn dặm rồi, lão giả cao gầy tiện tay có thể ra tay đối phó Kỷ Ninh.
- Đã lâu không gặp.
Kỷ Ninh nhìn hắn.
- Lúc này mới năm năm ngươi lại tới.
Lão giả cao gầy lắc đầu.
- Pháp lực của ngươi hoàn toàn chính xác rất hùng hồn, thao túng những pháp bảo kia cũng có thể ngăn cản ta, tuy không phải đối thủ của ta, thế nhưng mà ta cũng rất khó giết chết ngươi. Ta nhìn ngươi vẫn là đi thôi, ta không muốn lãng phí thần lực.
Lão giả này, đúng là Tuyệt Ngư Chân Thần, năm đó thiếu chút nữa muốn mệnh của Kỷ Ninh.
Ào ào.
Hai tay của Kỷ Ninh tất cả xuất hiện một thanh thần kiếm.
- Ân?
Lão giả cao gầy biến sắc, cười lạnh nói.
- Cùng với ta cận thân chiến đấu, liền ngươi?
- Đúng, cùng ta.
Kỷ Ninh vừa mới nói xong, liền giết lên.
Lão giả cao gầy lập tức giận dữ, hắn dù sao cũng là bị giam ở đây, cho nên cực kỳ tiết kiệm lực lượng của mình, lực lượng tiêu hao nhiều một phần, ở trong Thế Giới lao lung có thể chèo chống thời gian càng ngắn. Hơn nữa Khán Thủ Giả này thao túng pháp bảo cũng hoàn toàn chính xác rất lợi hại, hắn căn bản không muốn cùng Khán Thủ Giả giao thủ, nhưng Khán Thủ Giả này vậy mà tự cao tự đại, cũng dám cận thân giết qua.
- Hắn đã muốn chết, vậy thì tiễn đưa hắn đoạn đường.
Tuy lão giả cao gầy cũng suy đoán Khán Thủ Giả này phải chăng đã có chút ít đột phá, nhưng lại cho rằng, mặc dù có đột phá, ngắn ngủn năm năm thời gian, lại có thể đột phá bao nhiêu?
- Ông...
Một luồng Kiếm chi bản nguyên từ chỗ sâu trong Hỗn Độn vô tận truyền đến.
Một luồng khí tức huyền diệu vờn quanh ở chung quanh Kỷ Ninh, đó là khí tức làm cho lòng người rung động đáng sợ, đó là khí tức thuộc về Kiếm.
Thậm chí thời gian dần trôi qua, ở bên ngoài thân Kỷ Ninh bắt đầu xuất hiện kiếm quang thất thải, phảng phất như cả người Kỷ Ninh đã thành một thanh thần kiếm đáng sợ.
*******
Kỷ Ninh nhắm mắt lại.
Trong nội tâm ngộ ra đại lượng kiếm đạo không ngừng hội tụ, phảng phất như sương mù đang không ngừng ngưng tụ, rốt cục, oanh, những sương mù này đều ngưng tụ thành một hạt giống. Một hạt giống ẩn ẩn vờn quanh kiếm khí, hạt giống kiếm khí này hoàn toàn là Kỷ Ninh cảm ngộ Kiếm chi bản nguyên ngưng tụ, là trong nội tâm có thể cảm nhận được.
Nó, không phải mắt thường có thể thấy được, mà là nội tâm cảm ngộ mới có thể chứng kiến.
Kiếm chủng này, ở ngay trong nội tâm Kỷ Ninh.
- Hô.
Kỷ Ninh thở phào một hơi, mở mắt ra.
Trong thần điện hết thảy khôi phục bình tĩnh, trước kia bên ngoài thân hắn hiện ra Thất Thải kiếm quang cũng biến mất, thoạt nhìn Kỷ Ninh rất bình thường, thế nhưng mà trong hai tròng mắt hắn ẩn ẩn có mũi nhọn làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.
- Kiếm chi cảm ngộ, ngưng tụ Đạo chủng, đều nó có thần.
Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói.
Bởi vì được Bắc Hưu Thế Giới Thần chỉ điểm, Kỷ Ninh rất rõ ràng con đường tu luyện của Kiếm Tiên.
Kiếm lực tầng thứ năm Kiếm Thần cảnh, chính là vì cảm ngộ Kiếm chi bản nguyên đạt tới một tình trạng cực cao, đột phá bình cảnh sẽ tự nhiên ngưng tụ thành Đạo chủng. Tựa như thực vật có hạt giống mới có thể nẩy mầm, mới có thể khỏe mạnh phát triển. Đạo chủng này tự nhiên cũng có Thần Vận chính thức của Kiếm chi bản nguyên, thậm chí Kỷ Ninh nhấc tay nhấc chân, cũng mang theo uy năng lớn lao của Kiếm chi bản nguyên, uy năng kia là Kiếm lực tầng thứ năm, cũng chính là Thất Thải kiếm quang kia.
- Rốt cục bước vào Kiếm Thần cảnh.
Kỷ Ninh duỗi ra ngón trỏ ngón giữa, tựa như Kiếm chỉ, ông ông ông... Kiếm chỉ lưu chuyển lên Thất Thải kiếm quang.
Thất Thải kiếm quang, vô cùng linh động, có hàm ý sắc bén vô cùng siêu nhiên.
Dễ như trở bàn tay!
Không kiên không phá!
Cái này, chính là kiếm
- Khó trách Kiếm lực tầng thứ năm khó bước vào như vậy, nếu ta không có Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế, bia đá kiếm pháp phụ trợ, không có những Chân Thần Chân Tiên kia làm đá mài đao. Chỉ sợ không biết bao lâu mới có thể đột phá.
Sau khi đột phá, mới thực cảm giác được Kiếm Thần cảnh này hoàn toàn bất đồng.
Cho tới bây giờ, mình mới tính toán chính thức cảm nhận được Thần Vận của Kiếm chi bản nguyên.
Giờ khắc này, Kỷ Ninh cũng minh bạch, Kiếm Tiên chi lộ có thể đi vô cùng xa, coi như là Bắc Hưu Thế Giới Thần, cũng chỉ là một thành viên đang ở trên đường.
- Rất tốt, càng mạnh càng tốt, nếu tương lai đã có cực hạn, đó mới không thú vị.
Kỷ Ninh đứng dậy, đi ra Thần Điện, nhìn xem bia đá kiếm pháp.
- Hiện tại ta vừa bước vào Kiếm Thần cảnh, còn cần cẩn thận củng cố một phen. Lại tìm hiểu Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu lại kiếm pháp, dung nhập vào trong Minh Nguyệt Kiếm Thuật của ta.
...
Hôm nay Kỷ Ninh tìm hiểu bia đá kiếm pháp, lập tức nhẹ nhõm hơn nhiều, rất nhiều trước kia không hiểu đều liên tiếp cảm ngộ, đối với kiếm pháp nhận thức cũng đang không ngừng tăng lên.
Nhận thức những thứ này, lại dung nhập vào trong Minh Nguyệt Kiếm Thuật của mình! Minh Nguyệt Kiếm Thuật... Là một loại thể hiện của Kỷ Ninh đối với kiếm, hết thảy cảm ngộ tất cả đều có thể dung hợp vào Minh Nguyệt Kiếm Thuật.
Vừa tìm hiểu, là hơn ba tháng.
- Xôn xao.
Kỷ Ninh cầm Bắc Minh kiếm trong tay, nhẹ nhàng vung lên.
Thất Thải kiếm quang lưu chuyển, hết thảy phảng phất như mộng ảo, phảng phất như nhiều hơn mấy tầng ảo ảnh. Mắt thường cũng khó phân biệt rõ, đúng là Vô Ảnh thức của Minh Nguyệt Kiếm Thuật hiện nay.
- Thời gian ngắn khó có thể lại đề thăng.
Kỷ Ninh suy nghĩ.
- Thích Ngục Chân Thần kia có được Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, mặc kệ như thế nào cũng phải đoạt nó tới tay. Có đầy đủ thời gian, ta có thể phát triển càng mạnh hơn nữa. Bất quá trước khi giao thủ với Thích Ngục Chân Thần, vẫn là trước tìm đối thủ tôi luyện kiếm thuật của ta a.
Kiếm thuật, phải trải qua chiến đấu, mới có thể trở thành kiếm thuật sát phạt chính thức.
Nếu như vùi đầu tìm hiểu, có lẽ cảnh giới rất cao, nhưng sức chiến đấu thực tế vẫn sẽ có chỗ khiếm khuyết.
- Cầm ai đến thử kiếm đây? Ân...
Kỷ Ninh nở nụ cười.
- Là hắn a.
******
Trên hoang nguyên.
Lão giả cao gầy khoanh chân mà ngồi.
- Ân?
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại, liếc chứng kiến trên bầu trời xa xa xuất hiện một thiếu niên áo trắng, thiếu niên áo trắng đang đáp xuống.
- Khán Thủ Giả?
Lão giả cao gầy lộ ra một tia cười lạnh.
- Vậy mà lại dám đến chỗ ta.
Vèo.
Thiếu niên áo trắng rơi xuống đất, cách lão giả cao gầy chỉ mấy trăm trượng, hiển nhiên là hoàn toàn ở trong phạm vi phong cấm ngàn dặm rồi, lão giả cao gầy tiện tay có thể ra tay đối phó Kỷ Ninh.
- Đã lâu không gặp.
Kỷ Ninh nhìn hắn.
- Lúc này mới năm năm ngươi lại tới.
Lão giả cao gầy lắc đầu.
- Pháp lực của ngươi hoàn toàn chính xác rất hùng hồn, thao túng những pháp bảo kia cũng có thể ngăn cản ta, tuy không phải đối thủ của ta, thế nhưng mà ta cũng rất khó giết chết ngươi. Ta nhìn ngươi vẫn là đi thôi, ta không muốn lãng phí thần lực.
Lão giả này, đúng là Tuyệt Ngư Chân Thần, năm đó thiếu chút nữa muốn mệnh của Kỷ Ninh.
Ào ào.
Hai tay của Kỷ Ninh tất cả xuất hiện một thanh thần kiếm.
- Ân?
Lão giả cao gầy biến sắc, cười lạnh nói.
- Cùng với ta cận thân chiến đấu, liền ngươi?
- Đúng, cùng ta.
Kỷ Ninh vừa mới nói xong, liền giết lên.
Lão giả cao gầy lập tức giận dữ, hắn dù sao cũng là bị giam ở đây, cho nên cực kỳ tiết kiệm lực lượng của mình, lực lượng tiêu hao nhiều một phần, ở trong Thế Giới lao lung có thể chèo chống thời gian càng ngắn. Hơn nữa Khán Thủ Giả này thao túng pháp bảo cũng hoàn toàn chính xác rất lợi hại, hắn căn bản không muốn cùng Khán Thủ Giả giao thủ, nhưng Khán Thủ Giả này vậy mà tự cao tự đại, cũng dám cận thân giết qua.
- Hắn đã muốn chết, vậy thì tiễn đưa hắn đoạn đường.
Tuy lão giả cao gầy cũng suy đoán Khán Thủ Giả này phải chăng đã có chút ít đột phá, nhưng lại cho rằng, mặc dù có đột phá, ngắn ngủn năm năm thời gian, lại có thể đột phá bao nhiêu?