Mãng Hoang Kỷ
Chương 421: Ngọn nguồn
Sau khi nỗi thống khổ tuyệt vọng và áp lực nhiều năm qua đã cuốn trôi theo dòng nước mắt, Mộc Tử Sóc dần dần khôi phục lý trí, hắn buông Kỷ Ninh ra: "Sư huynh, đệ ổn rồi, vừa rồi đệ không thể khống chế chính mình, khiến huynh chê cười rồi."
"Huynh đệ chúng ta mà cần phải nói lời này sao?" Kỷ Ninh nhìn Mộc Tử Sóc, "Sư đệ, nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Không có gì đâu."
Mộc Tử Sóc nhẹ nhàng lắc đầu, "Cái gì nên xảy ra đã xảy ra."
Mộc Tử Sóc lập tức nhìn Kỷ Ninh: "Sư huynh, làm sao ngươi lại đến đây, đây là cấm địa, canh gác rất cẩn mật, dù là Thiên Tiên cũng không có khả năng vào được."
Kỷ Ninh nhìn thấy sự mỏi mệt và dáng vẻ già nua nặng nhọc của sư đệ rất là đau lòng, đến nước này rồi mà sư đệ vẫn giấu, liền nói: "Ta biết rõ đây là cấm địa, ta còn biết... đây là Đông Lâm sơn mạch trong Hỏa Phiến quận, nhưng ta có cách đi vào mà không ai có thể biết. Sư đệ, ngươi nói cho ta biết... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Không nên hỏi." Mộc Tử Sóc lắc đầu.
"Nếu như ta gặp phải tình cảnh nguy hiểm, ngươi sẽ không hỏi sao?" Kỷ Ninh hỏi lại.
Mộc Tử Sóc khẽ giật mình.
Đúng vậy a.
Huynh đệ bao lâu nay, nếu Kỷ Ninh đang trong hiểm cảnh, hắn cũng sẽ không để ý đến sinh tử.
"Nói cho ta biết đi." Kỷ Ninh chân thành nói.
"Sư huynh." Mộc Tử Sóc nhìn Kỷ Ninh, "Nói cho huynh biết là hại huynh, đệ đã khổ rồi, thật sự không muốn huynh cũng khổ lây."
Kỷ Ninh đã hiểu ra trong đó khẳng định liên lụy rất nhiều, nhìn vào Cổ bảo thấy phần đông là Tán Tiên, Kỷ Ninh đã biết cứ điểm của thế lực tại 'Đông Lâm sơn mạch' không thua gì An Thiền Bắc Sơn tộc rồi, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Đấy là chưa nói đến còn một thế lực lớn chống lưng nữa.
"Sư đệ, ngươi cũng đừng xem thường ta. Ngươi biết rõ là cấm địa này không có khả năng xông vào, nhưng ta lại có thể. Bởi vì ta đã khác xưa rồi." Kỷ Ninh chân thành nói, "Lúc trước sau khi kết thúc Tiên Duyên đại hội, ta liền gia nhập và trở thành đệ tử Đạo Tổ."
Lão tổ chỉ không cho Kỷ Ninh nói ai là sư phụ của hắn, Kỷ Ninh không báo ra tên 'Bồ Đề lão tổ' tự nhiên không tính vi phạm sư mệnh.
"Cái gì?" Mộc Tử Sóc cả kinh.
"Ta tu luyện hơn ba mươi năm, thực lực tăng nhiều, rốt cục đạt được sư phụ cho phép xuất sư, trở về Đại Hạ." Kỷ Ninh nhìn Mộc Tử Sóc, "Cho dù ta thật sự gặp phải nguy hiểm, sư phụ cũng sẽ ra tay cứu ta. Đại Hạ hôm nay các thế lực ngầm tranh đấu mãnh liệt, thậm chí còn che dấu thế lực có thể cùng 'Hoàng đế Đại Hạ' giằng co, nhưng nếu sư phụ ta ra tay, có thể dễ dàng cứu tính mạng của ta, cho nên đệ không cần lo."
Mộc Tử Sóc sững sờ.
"Không tin? Ngươi qua đây mà xem?" Kỷ Ninh vung tay lên, lập tức chung quanh xuất hiện hàng loạt thanh phi kiếm Tiên giai Cực phẩm, chồng chất san sát lên nhau cùng một chỗ, vì đều để trong phòng nên chồng chất đến mức chật cả gian phòng.
"Cái này..." Mộc Tử Sóc cảm giác được phi kiếm Tiên giai Cực phẩm phát ra uy năng.
"Tầm mắt đệ có lẽ không thấp." Kỷ Ninh nói.
"Là phi kiếm Tiên giai Cực phẩm?" Mộc Tử Sóc ướm thử.
"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu, "Chỗ này có tổng cộng một ngàn thanh."
Mộc Tử Sóc nuốt nước miếng đánh ực một cái, cho dù hắn ở trong cấm địa này từng thấy thế lực thần bí đáng sợ lộ ra 'một góc của tòa băng sơn" mà vẫn giữ được bình tĩnh, nhưng giờ phút này đối mặt với Kỷ Ninh lại bị chấn động rồi! Phi kiếm Tiên giai Cực phẩm... Mỗi một chuôi đều cực kỳ trân quý, cả một ngàn thanh phi kiếm Tiên giai Cực phẩm quả thực không thể tưởng tượng nổi!
"Lúc ta xuất sư xuống núi, đây là sư phụ tặng cho ta." Kỷ Ninh nhìn Mộc Tử Sóc, "Hơn nữa ta có thể đơn giản tiến vào cấm địa, đệ đã tin chưa?"
Mộc Tử Sóc đã dao động rồi.
"Ngươi lại đây." Kỷ Ninh nhoáng người một cái.
Xoát.
Liền biến thành một Mộc Tử Sóc khác, cũng mặc áo bào xám, cũng mang bộ dáng mỏi mệt, trên đầu còn có một chút tóc trắng.
"Cái này, cái này..." Mộc Tử Sóc nhìn Kỷ Ninh một cách khó tin, "Khí tức hoàn toàn, cả công lực cũng đều giống như đúc, điều này có thể sao?"
"Như thế nào không thể, lại biến."
Kỷ Ninh lại tiếp tục biến thành Ngũ Phong Tiên Nhân, Thần Ma Tương Liễu Phương, Thiếu Viêm Nông, Thiên Tiên Duyên Vương...
Liên tiếp thay đổi hơn mười bộ dáng hai người đều biết, Kỷ Ninh mới khôi phục lại bộ dáng ban đầu.
"Ngươi vẫn lo lắng cho ta sao?" Kỷ Ninh nhìn Mộc Tử Sóc.
"Đệ tin là sư huynh đã bái Đạo Tổ làm thầy, thủ đoạn biến hóa cỡ này đệ đều chưa từng nghe qua." Mộc Tử Sóc gật đầu, lập tức trầm giọng nói, "Đệ biết sư huynh thật sự muốn biết rõ ràng mọi chuyện, được rồi, đệ nói."
Kỷ Ninh thở dài một hơi.
Mộc Tử Sóc ngồi xuống: "Còn có khoảng nửa canh giờ... Đệ kể tiếp nha, năm đó ở An Thiền Thành, đệ gặp Du Hạ, nàng là đệ tử Thiên Xuyên Tông, đối với Khôi Lỗi chi đạo tràn đầy hứng thú, đương nhiên so với đệ ở lĩnh vực này, kém hơn rất nhiều."
Từ khi sư phụ Mộc Tử Sóc chết, tại Khôi Lỗi chi đạo của Hắc Bạch Học Cung, Mộc Tử Sóc được coi là người số một! Một là vì trong môn phái nghiên cứu Khôi Lỗi vốn ít người, hai cũng là hắn tại lĩnh vực này thiên phú rất cao.
"Du Hạ thường xuyên xin đệ chỉ bảo, đệ cũng chỉ điểm nàng." Mộc Tử Sóc trên mặt xuất hiện vẻ tươi cười, "Sau một thời gian, bọn đệ ở bên nhau, kết làm đạo lữ. Đó là những năm tháng vui vẻ nhất trong cuộc đời này của đệ, không buồn không lo nghĩ, cùng đạo lữ nghiên cứu đạo Khôi Lỗi, thích ý cỡ nào, tự tại cỡ nào."
"Đệ với Du Hạ sống ở một hoang nguyên yên tĩnh, xây nhà bên cạnh hồ nước, cùng nhau trải qua thời gian yên bình."
"Nhớ đến, đệ thật muốn quay trở lại a..."
"Thời gian này cứ mãi tiếp diễn." Mộc Tử Sóc nhắm mắt lại, "Thế nhưng mà ngày đó đã đến, một đám Tán Tiên áo đen, mà lại còn không phải là Tán Tiên bình thường. Trong khi đó Du Hạ chỉ là Vạn Tượng chân nhân, đệ cũng mới đột phá trở thành Nguyên Thần đạo nhân mà thôi. Đệ cùng Du Hạ căn bản không có sức phản kháng."
"Đệ bị bắt, Du Hạ bị giết, Du Hạ sau khi chết 'Thần hồn' không thể đầu thai mà bị bọn chúng bắt được."
Đồng tử Kỷ Ninh co rụt lại.
Du Hạ chết, thần hồn còn bị bắt được?
"Đệ bị dẫn tới đây." Mộc Tử Sóc nói, "Tới cấm địa này, bọn chúng bắt đệ chế tạo Khôi Lỗi."
"Chế tạo Khôi Lỗi?" Kỷ Ninh liền hiểu được, "Mấy người áo bào tro bên kia, cũng đều bị bắt tới, cũng đều am hiểu đối với Khôi Lỗi chi đạo?"
"Đúng, đều là trên trăm đại sư Khôi Lỗi ở vùng chung quanh." Mộc Tử Sóc nói, "Toàn bộ tụ tập tại đây, đệ hoài nghi nơi đây hẳn là một cứ điểm của thế lực thần bí nào đó "
Kỷ Ninh nhíu mày: " Một cứ điểm của thế lực thần bí? Đệ còn biết cứ điểm nào nữa sao?"
"Đệ đoán vậy." Mộc Tử Sóc nói ra " Những năm ở cấm địa, đệ đã từng gặp bảy tên tướng quân, ở đây 'Tướng quân' là người có địa vị tương đối cao, đằng cấp mỗi người đều là Thiên Tiên. Tại Đông Lâm sơn mạch thì có một gã tướng quân trường kỳ đóng quân, mấy lần cũng có tướng quân khác áp giải một ít bảo vật tới. Tất cả đệ nhìn thấy mười hai vị tướng quân!"
Kỷ Ninh thất kinh. Truyện được copy tại Truyện FULL
Mười hai Thiên Tiên?
Cái này chỉ là một góc của băng sơn.
"Bọn chúng bắt các ngươi chế tạo Khôi Lỗi?" Kỷ Ninh hỏi, "Chế tạo loại Khôi Lỗi nào?"
"Khôi Lỗi rất mạnh." Mộc Tử Sóc trong mắt hiện lên sự tin, "Thế lực ở đây tại 'Khôi Lỗi chi đạo ' nghiên cứu rất cao thâm, so với điển tịch ghi lại Khôi Lỗi Chi Thuật của Hắc Bạch Học Cung chúng ta cao minh hơn ngàn vạn lần, hàng tỉ lần!"
Kỷ Ninh nghe có chút không rõ.
Ngàn vạn lần, hàng tỉ lần?
Thật quá khoa trương.
"Đừng nghĩ đệ nói khoác." Mộc Tử Sóc liền nói, "Đệ tự nhận là đối với Khôi Lỗi có thiên phú hơn người, lúc đệ mới tới, bọn chúng truyền thụ cho đệ một loại phương pháp chế tác Khôi Lỗi thuộc về 'Cấp thấp' Khôi Lỗi, lúc chế tạo đệ ngộ ra được Khôi Lỗi này ẩn chứa đủ loại huyền diệu, cảm ngộ của đệ tại phương diện này cũng không ngừng tăng lên."
"Theo cảnh giới tăng dần của đệ, bọn chúng dần dần để cho đệ chế tạo Khôi Lỗi mạnh hơn nữa, đồng thời cũng ban cho đệ Nguyên dịch, nên đệ mới có thể đạt đến cấp độ Phản Hư Địa Tiên."
"Hiện nay trong số tông sư Khôi Lỗi tại cấm địa, đệ cũng coi như xếp trước 100." Mộc Tử Sóc nói, "Hiện tại đệ phần đông Tông Sư Khôi Lỗi khác đang tại hợp lực luyện chế một loại Khôi Lỗi vô cùng mạnh mẽ, có thể xem như là một loại Thần Ma Khôi Lỗi mạnh nhất trong cấm địa."
" Tông Sư Khôi Lỗi?" Kỷ Ninh không thể tin được.
Sư đệ phát triển nhanh như vậy sao?
"Sư huynh không biết chứ thời gian tại đây là dạng gì." Mộc Tử Sóc nói, "Ở chỗ này mọi người đều bị thúc ép, phải dốc hết lực lượng sẵn có, liều mạng luyện chế luyện chế Khôi Lỗi! Mà mỗi một kiện Khôi Lỗi mạnh mẽ đều làm bọn đệ mở rộng tầm mắt, nên kiện Thần Ma Khôi Lỗi mạnh nhất kia càng thêm đáng sợ."
"Đáng sợ đến mức nào?" Kỷ Ninh dò hỏi.
"Dưới Chân Tiên Thiên Thần, gần như vô địch." Mộc Tử Sóc trịnh trọng nói "Một gã Thiên Tiên khống chế, dù mười tên thậm chí trăm tên Thiên Tiên liên thủ cũng không ngăn cản nổi."
Kỷ Ninh vô cùng giật mình.
"Đừng ngạc nhiên, chỉ cần đệ và Tông Sư Khôi Lỗi luyện chế Khôi Lỗi Tán Tiên khống chế, là được có được sức chiến đấu của Thiên Tiên." Mộc Tử Sóc cảm thán nói, "Huynh căn bản không cách nào tưởng tượng thế lực tại "Khôi Lỗi chi đạo' nghiên cứu cao sâu cỡ nào, những trận đồ Khôi Lỗi vô cùng huyền diệu, đối với những người nghiên cứu Khôi Lỗi như bọn đệ mà nói, mỗi một Khôi Lỗi trận đồ đều là chí bảo. Thế nhưng ở chỗ này đệ xem qua hơn một ngàn Khôi Lỗi trận đồ rồi..."
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu: "Cấm địa này thì ra là để chế tạo Khôi Lỗi, chẳng lẽ tất cả mọi người đều cam tâm tình nguyện đi chế tác?"
"Làm sao có thể cam tâm tình nguyện được?" Mộc Tử Sóc nói một cách bi ai. "Không có ai cam tâm tình nguyện, chế tạo những Khôi Lỗi này rất khó, tiêu hao lượng lớn tâm lực của bọn đệ. Nhưng bọn đệ bị chúng đàn áp, cho bọn đệ thời gian nghỉ ngơi rất ít."
"Bọn chúng bắt bọn đệ đến, bọn đệ đều hận bọn chúng, thậm chí rất nhiều người muốn chết, đệ lúc ngay từ đầu cũng muốn chết."
"Thế nhưng mà... thần hồn Du Hạ lại ở trong tay bọn họ." Mộc Tử Sóc nói, "Nếu như đệ cần cù chăm chỉ luyện chế Khôi Lỗi, mỗi tháng đều có thể đi gặp Du Hạ một lần, có thể cùng Du Hạ nói chuyện. Nhưng nếu như đệ tự sát, bọn chúng liền đem tra tấn thần hồn của Du Hạ ngàn ngàn vạn vạn năm, vĩnh viễn không thể siêu sinh."
Kỷ Ninh không rét mà run.
Vĩnh viễn không siêu sinh?
"Đệ không thể chết a." Mộc Tử Sóc cười khổ, "Hơn nữa tướng quân của bọn chúng còn chủ động phát ra lời thề Thiên Đạo, chỉ cần bọn đệ an tâm luyện chế Khôi Lỗi trong một ngàn năm, sẽ để cho bọn đệ khôi phục tự do, còn để cho bọn đệ đem thần hồn thân nhân mang đi."
Tự do?
Thời gian ngàn năm?
Kỷ Ninh đã hiểu, cái này là một tay giơ gậy một tay giơ củ cải trắng, mặc dù tại đây bị tra tấn khiến tâm lực hao phí, nhưng trong lòng bọn họ có khát vọng, cho nên một mực kiên trì.