Mãng Hoang Kỷ
Chương 1793
Binh khí thế giới thảo nguyên là Y Da Nhĩ đánh tan cả người tu hành văn minh lớn nhất dựa, cũng là hắn tin tưởng chỗ, nếu như thế giới thảo nguyên bị phá, vậy hắn tương đương thua trận, hi vọng lật bàn xa vời.
Lúc này nội tâm Y Da Nhĩ chỉ có một ý niệm trong đầu, ví dụ như người tu hành làm sao có thể bố trí bẫy rập? Ví dụ như chúng dùng lực lượng nào lại có thể đánh tan thế giới thảo nguyên nhanh như thế?
Bại nhanh, hắn đoán được, đích thị là đám người nữ tử áo bào màu bạc không dốc sức liều mạng nghênh chiến với đối thủ.
Vì sao người tu hành có thể sớm bố trí bẫy rập, trong lúc nhất thời hắn không nghĩ ra.
Hắn cũng không có nghĩ nhiều, cũng không lãng phí thời gian hỏi thăm, lúc này ra lệnh:
- Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bảo trụ thế giới thảo nguyên! Lập tức thiêu đốt bổn nguyên, chống đỡ!
- Thiêu đốt bổn nguyên?
Nữ tử áo bào màu bạc khẽ giật mình.
- Đúng, ta đang tại chạy đến, thời gian một ngày là tới. Các ngươi chống đỡ cho ta!
Sắc mặt Y Da Nhĩ lạnh như băng:
- Trận chiến tranh này ta phải thắng, ta phải khống chế hỗn độn vũ trụ này, nếu như các ngươi không làm được thì đừng trách ta.
Nữ tử áo bào màu bạc và hai người khác chấn động.
Bọn chúng biết rõ Y Da Nhĩ bắt đầu vạch mặt, lúc này nội tâm bọn họ phát lạnh.
Y Da Nhĩ tốn hao năm tháng dài dằng dặc, nếu bởi vì bọn họ rất sợ chết mà làm thảo nguyên tổn hại, chỉ sợ Y Da Nhĩ sẽ giết ba người bọn họ.
- Vâng.
- Thiêu đốt bổn nguyên, chúng ta nhất định chịu đựng được.
Ba người bọn họ liền liều mạng.
- Ân.
Trong mắt Y Da Nhĩ xẹt qua tia sáng lạnh buốt.
- Tuy thế cục nguy hiểm nhưng cũng có cơ hội! Người tu hành đã bức các ngươi đến trình độ này, chỉ sợ kẻ đứng đầu người tu hành cũng đã ra tay, nếu có cơ hội phải vây bọn chúng trong bổn nguyên! Tận lực chế trụ chờ ta tới, sau đó sẽ diệt sát trong một lần. Chiến trường đặt ở trong thế giới thảo nguyên, từ đó chúng ta mói có lợi nhất.
- Vâng.
Đám người nữ tử áo bào màu bạc liền đáp ứng.
Lúc này song phương đoạn tuyệt liên hệ, hư ảnh Y Da Nhĩ trong ánh sáng mờ mịt biến mất.
Lúc này ba người nữ tử áo bào màu bạc thở ra một hơi. Bọn họ vô cùng kiêng kị Y Da Nhĩ, đối phương bình thường mỉm cười trách trời thương dân, đó chính là nhân vật gần với nhân vật chưởng khống hỗn độn trong vũ trụ của quê hương bọn họ. Hắn chuẩn bị vô số năm tháng và chờ mong, nếu thất bại cũng không biết Y Da Nhĩ sẽ điên tới mức nào.
- Thiêu đốt bổn nguyên.
Nữ tử áo bào màu bạc, nam tử áo đen, nam tử áo đỏ lên tiếng, lúc này ba người thiêu đốt bổn nguyên.
Tại hạch tâm thế giới thảo nguyên có một đám hào quang màu lam, lúc này có ẩn chứa lực lượng mênh mông cuồn cuộn, một vật hình cầu nhỏ như thế nhưng nó tỏa ra lực lượng đáng sợ cung cấp cho cả thảo nguyên vận chuyển. Nó vốn là một thiên thể khổng lồ trong không gian hư vô, về sau bị vị Tây Tư tộc hỗn độn vũ trụ chưởng khống giả lấy ra và luyện hóa.&
Lúc này nội tâm Y Da Nhĩ chỉ có một ý niệm trong đầu, ví dụ như người tu hành làm sao có thể bố trí bẫy rập? Ví dụ như chúng dùng lực lượng nào lại có thể đánh tan thế giới thảo nguyên nhanh như thế?
Bại nhanh, hắn đoán được, đích thị là đám người nữ tử áo bào màu bạc không dốc sức liều mạng nghênh chiến với đối thủ.
Vì sao người tu hành có thể sớm bố trí bẫy rập, trong lúc nhất thời hắn không nghĩ ra.
Hắn cũng không có nghĩ nhiều, cũng không lãng phí thời gian hỏi thăm, lúc này ra lệnh:
- Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải bảo trụ thế giới thảo nguyên! Lập tức thiêu đốt bổn nguyên, chống đỡ!
- Thiêu đốt bổn nguyên?
Nữ tử áo bào màu bạc khẽ giật mình.
- Đúng, ta đang tại chạy đến, thời gian một ngày là tới. Các ngươi chống đỡ cho ta!
Sắc mặt Y Da Nhĩ lạnh như băng:
- Trận chiến tranh này ta phải thắng, ta phải khống chế hỗn độn vũ trụ này, nếu như các ngươi không làm được thì đừng trách ta.
Nữ tử áo bào màu bạc và hai người khác chấn động.
Bọn chúng biết rõ Y Da Nhĩ bắt đầu vạch mặt, lúc này nội tâm bọn họ phát lạnh.
Y Da Nhĩ tốn hao năm tháng dài dằng dặc, nếu bởi vì bọn họ rất sợ chết mà làm thảo nguyên tổn hại, chỉ sợ Y Da Nhĩ sẽ giết ba người bọn họ.
- Vâng.
- Thiêu đốt bổn nguyên, chúng ta nhất định chịu đựng được.
Ba người bọn họ liền liều mạng.
- Ân.
Trong mắt Y Da Nhĩ xẹt qua tia sáng lạnh buốt.
- Tuy thế cục nguy hiểm nhưng cũng có cơ hội! Người tu hành đã bức các ngươi đến trình độ này, chỉ sợ kẻ đứng đầu người tu hành cũng đã ra tay, nếu có cơ hội phải vây bọn chúng trong bổn nguyên! Tận lực chế trụ chờ ta tới, sau đó sẽ diệt sát trong một lần. Chiến trường đặt ở trong thế giới thảo nguyên, từ đó chúng ta mói có lợi nhất.
- Vâng.
Đám người nữ tử áo bào màu bạc liền đáp ứng.
Lúc này song phương đoạn tuyệt liên hệ, hư ảnh Y Da Nhĩ trong ánh sáng mờ mịt biến mất.
Lúc này ba người nữ tử áo bào màu bạc thở ra một hơi. Bọn họ vô cùng kiêng kị Y Da Nhĩ, đối phương bình thường mỉm cười trách trời thương dân, đó chính là nhân vật gần với nhân vật chưởng khống hỗn độn trong vũ trụ của quê hương bọn họ. Hắn chuẩn bị vô số năm tháng và chờ mong, nếu thất bại cũng không biết Y Da Nhĩ sẽ điên tới mức nào.
- Thiêu đốt bổn nguyên.
Nữ tử áo bào màu bạc, nam tử áo đen, nam tử áo đỏ lên tiếng, lúc này ba người thiêu đốt bổn nguyên.
Tại hạch tâm thế giới thảo nguyên có một đám hào quang màu lam, lúc này có ẩn chứa lực lượng mênh mông cuồn cuộn, một vật hình cầu nhỏ như thế nhưng nó tỏa ra lực lượng đáng sợ cung cấp cho cả thảo nguyên vận chuyển. Nó vốn là một thiên thể khổng lồ trong không gian hư vô, về sau bị vị Tây Tư tộc hỗn độn vũ trụ chưởng khống giả lấy ra và luyện hóa.&