Mãng Hoang Kỷ
Chương 1776
Mà ba người kia đều mang theo bảo vật trên người của mình.
- Rất tốt.
Y Da Nhĩ nhìn bóng dáng vực giới phi chu rời đi, trong mắt có hàn quang âm trầm.
- Đến bây giờ, những kẻ đứng đầu người tu chỉ tổn thất pháp thân mà thôi, bản tôn không có chết! Chỉ sợ bọn chúng còn không biết... Những thần điện kia chỉ dùng mê hoặc làm bọn chúng buông lỏng cảnh giác mà thôi. Đây cũng không phải là sát chiêu chính thức của ta.
- Đến đây đi, nhìn xem ai sẽ là kẻ đứng đầu đầu tiên chết trong tay của ta.
Y Da Nhĩ khẽ đảo tay, trong lòng bàn tay có hoa sen màu trắng xuất hiện.
Ông ~~~~
Lực lượng của Y Da Nhĩ xuyên thấu qua hoa sen màu trắng và nhanh chóng ảnh hưởng khắp bốn phương tám hướng, lập tức bao phủ phạm vi cực kỳ rộng rộng rãi. Còn lớn gấp trăm lần phạm vi thần niệm của đám người Kỷ Ninh dò xét! Đó là vì cảnh giới của Y Da Nhĩ thật sự vượt xa bọn họ, hắn chỉ bị hỗn độn vũ trụ bài xích mà thôi. Thứ hai trong tay hắn là bảo vật cực kỳ trân quý, chính là sư tôn và hắn cùng luyện chế mà thành.
-
- Không biết kẻ đứng đầu người tu hành đầu tiên bị ta đánh chết là ai.
Y Da Nhĩ mỉm cười, vừa cất bước liền vào hợp thời không khe hở, hướng một chỗ khác thời không đi đến.
Lần lượt xé rách thời không.
Hắn đi vào các khu vực khác nhau, từ khi thần điệnxuất hiện, bản tôn đứng đầu văn minh người tu hành không có ra tay, đều là pháp thân ra ngoài chiến đấu. Cho nên muốn tìm bản tôn đứng đầu người tu hành không phải chuyện dễ dàng.
...
Thời gian trôi qua.
Ngày từng ngày qua đi, pháp thân Thiên Thực chí tôn và Ba Lâm chí tôn bị vây khốn cùng chết trận. Hai tòa thần điện kia cũng bị người tu hành dùng trận pháp vây khốn, từ đó bọn chúng không thoát được.
Từ đó.
Tây Tư tộc tổng cộng xuất hiện năm tòa thần điện, bởi vậy văn minh người tu hành tổn thất phân thân ‘Hồng Nhiên Chí Tôn’’Thiên Thực chí tôn’’Ba Lâm chí tôn’, kết cục của năm tòa thần điện này khác nhau, bát chuyển thời không thần điện bị Kỷ Ninh phá giải bắt sống, bốn thần điện kia không thể chạy thoát, tât cả đều bị phong tỏa.
Tuy tổn thất ba pháp thân đỉnh cấp, đám người Hồng Nhiên Chí Tôn cũng lập tức luyện chế và thai nghén pháp thân phát triển, thực lực yếu hơn bọn họ một mảng lớn mà thôi
...
Từ khi Kỷ Ninh chạy ra khỏi bát chuyển thời không thần điện đã qua hai tháng.
Ầm ầm ầm ~~~
Trong một vực giới, Y Da Nhĩ xuyên qua thời không và xuất hiện tại nơi này.
Hắn một tay cầm hoa sen màu trắng cảm ứng chung quanh..
- Ân?
Y Da Nhĩ lập tức vui mừng không nhỏ.
Thời gian hai tháng qua hắn như vậy mò kim đáy biển càn quét khắp nơi, cũng may mắn hắn vượt qua không gian sánh ngang chí tôn. Bảo vật dò xét trong tay lại vượt xa chí tôn! Cho nên hai tháng qua hắn phát hiện một pháp thân, là pháp thân Đế Thạch Chí Tôn! Bạo lộ thân phận giết chết một pháp thân? Y Da Nhĩ không muốn.
- Rốt cuộc tìm được bản tôn một tên đứng đầu người tu hành, ồ, khí tức quen thuộc, ta đã cảm ứng được từ vô số năm tháng trước, không phải là Mô Cốc Chí Tôn vẫn phong tảo bên ngoài tộc địa hay sao?
Y Da Nhĩ tươi cười.
- Rất tốt, Mô Cốc Chí Tôn, mượn tính mệnh của ngươi tế chiến kỳ của Y Da Nhĩ ta đi.
...
Trong hư không có một ngọn núi đang trôi nổi.
Trên ngọn núi này có một ngôi nhà gỗ bình thường, trong nhà gỗ có một thân ảnh đang ngồi, thân hình cao gầy, hắn mặc một bộ áo đen, trên mặt có lân phiến và nhắm mắt tĩnh tọa.
Những thần điện kia rất khó đối phó, bản tôn chí tôn đứng đầu người tu hành không có ra tay, tất cả là pháp thân ra ngoài hành động.
Ngọn núi này vô cùng bình thường... Mô Cốc Chí Tôn luyện chế thành tu hành chi địa, các chí tôn khác trong tình huống không được hắn cho phép cũng không thể xông vào mà không bị phát hiện..
Vào lúc này...
Trong hư không ngọn núi bình thường này xuất hiện một thân ảnh áo bào màu xám đi chân trần, hắn nở nụ cười nhàn nhạt, dường như đang trách trời thương dân, chính là Y Da Nhĩ!
Y Da Nhĩ đứng trong hư không nhìn ngọn núi đang trôi nổi kia, lại nhìn ngôi nhà gỗ lờ mờ trên núi, dùng thực lực của hắn tự nhiên nhiên có thể nhìn rõ Mô Cốc Chí Tôn đang ngồi bên trong. đến tầng thú của Mô Cốc Chí Tôn mà nói, chỉ cần có ánh mắt nhìn lên người của mình đều bị hắn phát hiện.
Y Da Nhĩ quan sát hắn như vậy, Mô Cốc Chí Tôn lại không có chút phát giác.
- Người tu hành Mô Cốc Chí Tôn, ngươi thật sự hao không ít khí lực vào ngọn núi này nha, các thủ đoạn phong ấn và dò xét thật nhiều.
Y Da Nhĩ mỉm cười nhìn ngọn núi, ncanhr giới của Mô Cốc Chí Tôn, rất nhiều trận pháp và thủ đoạn của hắn là người cùng cảnh giới đau đầu, trong mắt của Y Da Nhĩ chỉ là thủ đoạn nhỏ bé mà thôi.
Hắn liếc mắt là có thể nhìn ra sơ hở của trận pháp, đây là chênh lệch cảnh giới cực lớn! Như hắn sáng tạo hủy diệt chi sào và từng tòa thần điện, đám người Kỷ Ninh, Hồng Nhiên cảm thấy rung động, cảm thấy chỉ sợ là hỗn độn vũ trụ chưởng khống giả mới có thể sáng tạo ra.
Phá hư dễ dàng, sáng tạo khó khăn.
Đám người Kỷ Ninh chỉ có thể dùng biện pháp mũi nhọn, tìm được một ít nhược điểm mấu chốt trong pháp tắc là có thể phá hủy dễ dàng. Giống như nghịch chuyển vòng xoáy đại trận là Hồng Nhiên Chí Tôn phá. Bát chuyển thời không thần điện lại làm Kỷ Ninh hao phí không ít thời gian.
Đây chính là chênh lệch!
Như các chí tôn lúc trước, bọn họ tạo ra trận pháp phong ấn cửa vào hang ổ hạch tâm của Tây Tư tộc, bọn họ cho rằng Tây Tư tộc không thể trốn ra.
Trên thực tế những phong tỏa kia chỉ là chê cười, Y Da Nhĩ có thể dễ dàng đi ra, hắn vì muốn văn minh người tu hành buông lỏng cảnh giác mới cố ý giả vờ bị phong ấn như vậy. Trên thực tế vô số chúa tể Đế Quân dưới trướng của hắn đã sớm dời tới các cứ điểm khác nhau.
- Ngọn núi này có thể gây trở ngại với các tôn chủ nhưng không thể ngăn cản ta.
Y Da Nhĩ mỉm cười cất bước đi về phía trước.
Ào ào ào ~~~
Thân thể của hắn hóa thành hư vô như ẩn như hiện, hắn cứ bước đi như thế, đi đến ngọn núi và tiến lên phía trước.
Trên ngọn núi rất nhiều phong ấn cấm chế đều không thể trở ngại hắn bước đi, Mô Cốc Chí Tôn am hiểu nhất là ‘không gian’, trong phong ấn cũng có không gian, hiện tại Y Da Nhĩ đang thi triển ảo diệu của không gian... Thân thể của hắn dung nhập vào trong không gian, hắn giống như một bộ phận của không gian, những thủ đoạn phong cấm kia cũng mất đi hiệu lực.
Qua hơn mười giây, đột nhiên Y Da Nhĩ dừng lại, hắn cau mày nhìn căn nhà gỗ trước mặt.&
- Rất tốt.
Y Da Nhĩ nhìn bóng dáng vực giới phi chu rời đi, trong mắt có hàn quang âm trầm.
- Đến bây giờ, những kẻ đứng đầu người tu chỉ tổn thất pháp thân mà thôi, bản tôn không có chết! Chỉ sợ bọn chúng còn không biết... Những thần điện kia chỉ dùng mê hoặc làm bọn chúng buông lỏng cảnh giác mà thôi. Đây cũng không phải là sát chiêu chính thức của ta.
- Đến đây đi, nhìn xem ai sẽ là kẻ đứng đầu đầu tiên chết trong tay của ta.
Y Da Nhĩ khẽ đảo tay, trong lòng bàn tay có hoa sen màu trắng xuất hiện.
Ông ~~~~
Lực lượng của Y Da Nhĩ xuyên thấu qua hoa sen màu trắng và nhanh chóng ảnh hưởng khắp bốn phương tám hướng, lập tức bao phủ phạm vi cực kỳ rộng rộng rãi. Còn lớn gấp trăm lần phạm vi thần niệm của đám người Kỷ Ninh dò xét! Đó là vì cảnh giới của Y Da Nhĩ thật sự vượt xa bọn họ, hắn chỉ bị hỗn độn vũ trụ bài xích mà thôi. Thứ hai trong tay hắn là bảo vật cực kỳ trân quý, chính là sư tôn và hắn cùng luyện chế mà thành.
-
- Không biết kẻ đứng đầu người tu hành đầu tiên bị ta đánh chết là ai.
Y Da Nhĩ mỉm cười, vừa cất bước liền vào hợp thời không khe hở, hướng một chỗ khác thời không đi đến.
Lần lượt xé rách thời không.
Hắn đi vào các khu vực khác nhau, từ khi thần điệnxuất hiện, bản tôn đứng đầu văn minh người tu hành không có ra tay, đều là pháp thân ra ngoài chiến đấu. Cho nên muốn tìm bản tôn đứng đầu người tu hành không phải chuyện dễ dàng.
...
Thời gian trôi qua.
Ngày từng ngày qua đi, pháp thân Thiên Thực chí tôn và Ba Lâm chí tôn bị vây khốn cùng chết trận. Hai tòa thần điện kia cũng bị người tu hành dùng trận pháp vây khốn, từ đó bọn chúng không thoát được.
Từ đó.
Tây Tư tộc tổng cộng xuất hiện năm tòa thần điện, bởi vậy văn minh người tu hành tổn thất phân thân ‘Hồng Nhiên Chí Tôn’’Thiên Thực chí tôn’’Ba Lâm chí tôn’, kết cục của năm tòa thần điện này khác nhau, bát chuyển thời không thần điện bị Kỷ Ninh phá giải bắt sống, bốn thần điện kia không thể chạy thoát, tât cả đều bị phong tỏa.
Tuy tổn thất ba pháp thân đỉnh cấp, đám người Hồng Nhiên Chí Tôn cũng lập tức luyện chế và thai nghén pháp thân phát triển, thực lực yếu hơn bọn họ một mảng lớn mà thôi
...
Từ khi Kỷ Ninh chạy ra khỏi bát chuyển thời không thần điện đã qua hai tháng.
Ầm ầm ầm ~~~
Trong một vực giới, Y Da Nhĩ xuyên qua thời không và xuất hiện tại nơi này.
Hắn một tay cầm hoa sen màu trắng cảm ứng chung quanh..
- Ân?
Y Da Nhĩ lập tức vui mừng không nhỏ.
Thời gian hai tháng qua hắn như vậy mò kim đáy biển càn quét khắp nơi, cũng may mắn hắn vượt qua không gian sánh ngang chí tôn. Bảo vật dò xét trong tay lại vượt xa chí tôn! Cho nên hai tháng qua hắn phát hiện một pháp thân, là pháp thân Đế Thạch Chí Tôn! Bạo lộ thân phận giết chết một pháp thân? Y Da Nhĩ không muốn.
- Rốt cuộc tìm được bản tôn một tên đứng đầu người tu hành, ồ, khí tức quen thuộc, ta đã cảm ứng được từ vô số năm tháng trước, không phải là Mô Cốc Chí Tôn vẫn phong tảo bên ngoài tộc địa hay sao?
Y Da Nhĩ tươi cười.
- Rất tốt, Mô Cốc Chí Tôn, mượn tính mệnh của ngươi tế chiến kỳ của Y Da Nhĩ ta đi.
...
Trong hư không có một ngọn núi đang trôi nổi.
Trên ngọn núi này có một ngôi nhà gỗ bình thường, trong nhà gỗ có một thân ảnh đang ngồi, thân hình cao gầy, hắn mặc một bộ áo đen, trên mặt có lân phiến và nhắm mắt tĩnh tọa.
Những thần điện kia rất khó đối phó, bản tôn chí tôn đứng đầu người tu hành không có ra tay, tất cả là pháp thân ra ngoài hành động.
Ngọn núi này vô cùng bình thường... Mô Cốc Chí Tôn luyện chế thành tu hành chi địa, các chí tôn khác trong tình huống không được hắn cho phép cũng không thể xông vào mà không bị phát hiện..
Vào lúc này...
Trong hư không ngọn núi bình thường này xuất hiện một thân ảnh áo bào màu xám đi chân trần, hắn nở nụ cười nhàn nhạt, dường như đang trách trời thương dân, chính là Y Da Nhĩ!
Y Da Nhĩ đứng trong hư không nhìn ngọn núi đang trôi nổi kia, lại nhìn ngôi nhà gỗ lờ mờ trên núi, dùng thực lực của hắn tự nhiên nhiên có thể nhìn rõ Mô Cốc Chí Tôn đang ngồi bên trong. đến tầng thú của Mô Cốc Chí Tôn mà nói, chỉ cần có ánh mắt nhìn lên người của mình đều bị hắn phát hiện.
Y Da Nhĩ quan sát hắn như vậy, Mô Cốc Chí Tôn lại không có chút phát giác.
- Người tu hành Mô Cốc Chí Tôn, ngươi thật sự hao không ít khí lực vào ngọn núi này nha, các thủ đoạn phong ấn và dò xét thật nhiều.
Y Da Nhĩ mỉm cười nhìn ngọn núi, ncanhr giới của Mô Cốc Chí Tôn, rất nhiều trận pháp và thủ đoạn của hắn là người cùng cảnh giới đau đầu, trong mắt của Y Da Nhĩ chỉ là thủ đoạn nhỏ bé mà thôi.
Hắn liếc mắt là có thể nhìn ra sơ hở của trận pháp, đây là chênh lệch cảnh giới cực lớn! Như hắn sáng tạo hủy diệt chi sào và từng tòa thần điện, đám người Kỷ Ninh, Hồng Nhiên cảm thấy rung động, cảm thấy chỉ sợ là hỗn độn vũ trụ chưởng khống giả mới có thể sáng tạo ra.
Phá hư dễ dàng, sáng tạo khó khăn.
Đám người Kỷ Ninh chỉ có thể dùng biện pháp mũi nhọn, tìm được một ít nhược điểm mấu chốt trong pháp tắc là có thể phá hủy dễ dàng. Giống như nghịch chuyển vòng xoáy đại trận là Hồng Nhiên Chí Tôn phá. Bát chuyển thời không thần điện lại làm Kỷ Ninh hao phí không ít thời gian.
Đây chính là chênh lệch!
Như các chí tôn lúc trước, bọn họ tạo ra trận pháp phong ấn cửa vào hang ổ hạch tâm của Tây Tư tộc, bọn họ cho rằng Tây Tư tộc không thể trốn ra.
Trên thực tế những phong tỏa kia chỉ là chê cười, Y Da Nhĩ có thể dễ dàng đi ra, hắn vì muốn văn minh người tu hành buông lỏng cảnh giác mới cố ý giả vờ bị phong ấn như vậy. Trên thực tế vô số chúa tể Đế Quân dưới trướng của hắn đã sớm dời tới các cứ điểm khác nhau.
- Ngọn núi này có thể gây trở ngại với các tôn chủ nhưng không thể ngăn cản ta.
Y Da Nhĩ mỉm cười cất bước đi về phía trước.
Ào ào ào ~~~
Thân thể của hắn hóa thành hư vô như ẩn như hiện, hắn cứ bước đi như thế, đi đến ngọn núi và tiến lên phía trước.
Trên ngọn núi rất nhiều phong ấn cấm chế đều không thể trở ngại hắn bước đi, Mô Cốc Chí Tôn am hiểu nhất là ‘không gian’, trong phong ấn cũng có không gian, hiện tại Y Da Nhĩ đang thi triển ảo diệu của không gian... Thân thể của hắn dung nhập vào trong không gian, hắn giống như một bộ phận của không gian, những thủ đoạn phong cấm kia cũng mất đi hiệu lực.
Qua hơn mười giây, đột nhiên Y Da Nhĩ dừng lại, hắn cau mày nhìn căn nhà gỗ trước mặt.&