Mãng Hoang Kỷ
Chương 163: Tu luyện trong tĩnh phòng
Hám Thần Thuật yêu cầu phải có thần niệm thì mới có thể thi triển. Dùng nó có thể làm chấn động thần hồn của kẻ địch. Thậm chí nếu thần hồn của kẻ địch cực kỳ yếu ớt thì có thể làm cho đối phương hồn phi phách tán ngay lập tức.
"Chính là nó." Kỷ Ninh gật đầu. "Trong lúc tuyển chọn đệ tử, hẳn là Ngũ Hưu sư thúc đã thi triển ra Hám Thần Thuật này làm cho mấy trăm tên Tử Phủ tu sĩ đều phải hạ xuống."
"Có được thần niệm thì mới có thể thi triển ư? Ta đã đạt tới cấp độ thần thức rồi."
Kỷ Ninh cẩn thận mở ra xem.
Thật sự làm động lòng người.
Với thần hồn của hắn nếu thi triển Hám Thần Thuật này thì có thể giải quyết được đa phần Vạn Tượng chân nhân! Dù sao thông thường phải Nguyên Thần đạo nhân thì thần hồn mới đạt tới 'cấp độ thần thức'! Thần hồn của Kỷ Ninh mạnh tới mức vậy, một khi có được Hám Thần Thuật này thì có thể càn quét đa số Vạn Tượng chân nhân. "Hai ngàn Hắc Bạch Đan sao ?" Kỷ Ninh nhìn cái giá phải trả này thì lập tức phải lắc đầu.
Trên bàn có ba quyển sách màu vàng.
Một quyển 'Hám Thần Thuật', một quyển 'Mê Thần Thuật', một quyển 'Diệt Thần Thuật'!
Trong đó, 'Hám Thần Thuật' và 'Mê Thần Thuật' chỉ yêu cầu cấp độ thần niệm chỉ ở mức đang học tập để thi triển. Nhưng cũng phải cần trả hai ngàn và ba ngàn Hắc Bạch Đan thì mới có thể đổi lấy. Mà 'Diệt Thần Thuật' lại là thứ giết luôn hồn phách đối phương. Là thuật tấn công trực tiếp vào thần hồn. Có yêu cầu thần hồn phải đạt tới cấp độ thần thức ở mức tài năng thì mới có thể thi triển.Tính về mức độ hiếm thì nó còn hiếm hơn cả thần thông! Muốn lấy được nó phải bỏ ra một vạn Hắc Bạch Đan.
"Chỉ có thể nhìn mà chảy nước dãi thôi." Kỷ Ninh mỉm cười lắc đầu rồi quay đầu tìm những bí thuật khác.
Đạo Tàng Điện có chia làm ba phần Pháp, Thuật, Tạp. Gần như là toàn bộ các loại bí thuật ác độc, kiếm thuật chói lọi đều có ở đây.
Mà Kỷ Ninh lại chỉ có sáu ngàn Hắc Bạch Đan.
Thứ gì nên thứ gì không nên đổi đều phải tính toán rõ ràng ra.
Ước chừng tầm ba canh giờ sau, Kỷ Ninh mới đi xuống từ tầng ba Đạo Tàng Điện rồi ra thẳng ngoài cửa.
"Chọn được mấy thứ tốt chứ ?" Vị đạo nhân cao lớn khôi ngô ngồi trước cửa liếc mắt nhìn Kỷ Ninh.
"Dạ." Kỷ Ninh gật đầu nhưng ánh mắt vẫn nhịn không được phải quay lại nhìn một cái. Thật sự là. Thật sự hi vọng có được mấy chục vạn Hắc Bạch Đan để đem tới đây đổi. Các loại tiên ma bí thuật ở đây thật sự đều thần bí khó lường. Một vài loại độn thuật mạnh mẽ còn làm cho Kỷ Ninh phải trợn mắt há hốc mồm. Qua đây hắn cũng biết được sự thâm sâu của Hắc Bạch Học cung.
Đáng tiếc là bản thân chỉ có tổng cộng sáu ngàn Hắc Bạch Đan. Mà nhất định phải chọn lấy quyển thượng 'Tam Xích Kiếm'. "Cho ta xem cái nào." Vị đạo nhân giữ đại điện nói.
Kỷ Ninh đưa mấy bản tóm lược trên tay ra.
Vị đạo nhân này vừa liếc mắt một cái là nhìn thấy quyển thượng 'Tam Xích Kiếm', lập tức cau mày nói. "'Tam Xích Kiếm' là kiếm pháp trấn cung của Hắc Bạch Học cung ta. Có uy lực cực kỳ kinh người. Đúng là phải tìm hiểu nhưng cũng rất khó khăn để luyện được. Bây giờ ngươi vừa mới vào mà đã học 'Tam Xích Kiếm' thì có lẽ vẫn còn hơi sớm. Hơn nữa nó cần tới hai ngàn Hắc Bạch Đan đó." Kỷ Ninh không biết nói thế nào.
Thật ra mình đâu có muốn chọn nó đâu. Nhưng vị sư phụ Điện Tài tiên nhân đã chỉ định rồi. Nếu không thì ai cũng sẽ biết được việc mình nhận được truyền thừa kiếm pháp của Bắc Hành tiền bối mất.
" 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'? Vị đạo nhân giữ đại điện nhìn thấy bản tóm lược thứ hai thì lập tức gật đầu. " 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' cũng là một trong năm kiếm pháp đứng đầu ở Hắc Bạch Học cung. Cực kỳ sâu sắc, vô cùng vô tận, từ đơn giản tiến đến sâu xa. Nhưng lại rất thích hợp với người nghiên cứu kiếm đạo. Cần tám trăm Hắc Bạch Đan thì mới có thể đổi được. Thật sự ta muốn đề nghị ngươi đổi lấy 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' nhưng tạm thời không nên đổi 'Tam Xích Kiếm'."
"' Thủy Nguyên Chú'. Pháp môn luyện khí tiên giai. Không tệ." Vị đạo nhân giữ đại điện gật đầu.
Vị đạo nhân ngẩng đầu lên nhìn Kỷ Ninh. "Chắc chắn chưa? Lấy mấy bản này hả? Không thay đổi gì chứ?"
"Không thay đổi gì." Kỷ Ninh nói. Kỷ Ninh đã bỏ qua rất nhiều bí thuật đầy hấp dẫn khác. Thậm chí cả quyển hai Xích Minh Cửu Thiên Đồ, hắn cũng bỏ qua luôn. Dù sao muốn tu luyện 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ' thì phải hấp thu lực lượng của Thái Âm và Thái Dương Mà mình bây giờ mới tu luyện tới tầng bảy, còn một khoảng thời gian kha khá trước khi đạt tới tầng chín.
Với thời gian đó, mình đã thừa đủ năng lực để lấy được thêm Hắc Bạch Đan.
"Mà cho dù không lấy được quyển thứ hai Xích Minh Cửu Thiên Đồ ở Hắc Bạch Học cung thì mình vẫn có thể tới Ứng Long Vệ hoặc nơi khác để mua." Kỷ Ninh thầm nghĩ. Dù sao thì mình vẫn có thể dễ dàng tìm cách khác để có được quyển thứ hai Xích Minh Cửu Thiên Đồ.
Mà các loại kiếm thuật
Kỷ Ninh đã tốn khá nhiều thời gian để nghiên cứu trong Đạo Tàng Điện. Bản thân có thần thông 'Trích Tinh Thủ' ở tay, chỉ cần có kiếm pháp đủ mạnh thì dĩ nhiên thực lực sẽ tăng nhanh.
Chạy trốn có Phong Dực độn pháp. Thần thông chiến đấu đã có Trích Tinh Thủ nên cũng chẳng phải vội mà đi kiếm thần thông khác.
Chủ yến cần chính là pháp môn luyện khí và kiếm thuật!
Mà 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' lại là thứ cực kỳ thích hợp với hắn bởi hắn có rất nhiều hiểu biết về ba nguyên tố nước, lửa, gió.
"Một cái là hai ngàn Hắc Bạch Đan, một cái là một ngàn rưỡi Hắc Bạch Đan, cái còn lại cần tám trăm Hắc Bạch Đan. Tổng cộng cần bốn ngàn ba trăm Hắc Bạch Đan." Vị đạo nhân giữ đại điện nhìn về phía Kỷ Ninh. "Đưa đủ số Hắc Bạch Đan cho ta. Ta sẽ đi lấy bản đầy đủ cho ngươi."
Kỷ Ninh lắc đầu. " "Thủy Nguyên Chú" không phải chỉ cho một mình đệ tử tu luyện, còn cho cả linh thú của đệ tử tu luyện nữa."
"Linh thú?"
Vị đạo nhân giữ đại điện kinh hãi. "Ngươi cho linh thú pháp môn luyện khí tốt như vậy sao? Đây chính là một ngàn rưỡi Hắc Bạch Đan đó. Hơn nữa bây giờ ngươi lại đang ở thời kỳ tu luyện quan trọng. Với một ngàn rưỡi Hắc Bạch Đan đó, ngươi có thể đổi lấy những bí thuật bảo vệ bản thân khác. Không cần phải tốn nhiều với một con linh thú như vậy đâu. Cứ để con linh thú đợi khoảng vài chục năm, trăm năm nữa. Đến lúc đó ngươi tới đây đổi lấy cũng được. Hoặc là đổi một pháp môn luyện khí hơi thấp một chút cũng được."
Vị đạo nhân này cũng biết được Kỷ Ninh là thiên tài yêu nghiệt trong hàng ngũ những đệ tử chính thức. Nhưng ưu đãi một con linh thú tới mức này thì đúng là ấm đầu nặng.
Đó là pháp môn luyện khí tiên giai. Ở Hắc Bạch Học cung mới có chuyện này chứ ra bên ngoài lưu lạc, sợ rằng một con Tử Phủ yêu thú có mạo hiểm cả mấy trăm năm cũng chẳng tìm nổi một quyển pháp môn luyện khí tiên giai.
"Đệ tử đã quyết." Kỷ Ninh nói.
"Ài." Vị đạo nhân giữ đại điện lắc đầu. "Ngươi là thằng ngốc à?"
Kỷ Ninh không nói gì nhưng ánh mắt lại nhìn vị đạo nhân với một vẻ đầy chắc chắn.
"Được rồi." Vị đạo nhân giữ đại điện đứng dậy. "Ta sẽ lấy cho ngươi nguyên bản. Chuẩn bị năm ngàn tám trăm Hắc Bạch Đan đi." "Vâng." Kỷ Ninh gật đầu, đưa ánh mắt nhìn theo vị đạo nhân đang đi vào Đạo Tàng Điện.
Bạch thúc
Bạch thúc không chỉ là linh thú bình thường mà quan trọng hơn đó chính là thân nhân của mình. Bản thân mình đã có một đống thần thông, bí thuật rồi. Chẳng lẽ lại không thể đổi lấy cho Bạch thúc sao? Trong thâm tâm Kỷ Ninh không thể chấp nhận được điều đó! Hơn nữa, cho dù có đổi được đủ loại bí thuật thì cũng phải tu luyện từ từ thì mới có thể thấu hiểu được. "Trước tiên ta sẽ tìm hiểu 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'." Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Còn Thủy Nguyên Công thì lại chỉ cần tu luyện là được.
Tam Xích Kiếm? Kiếm pháp của mình bây giờ vẫn chưa thể nào với tới được nó. Đến cả chiêu thứ nhất còn chưa thể thi triển nôi.
Chỉ có 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' là có thể từ từ tìm hiểu được.
Bắc Minh Phong, Hắc Bạch Học cung.
Kỷ Ninh đứng trên một con thuyền lá đáp xuống Bắc Minh Phong.
"Bạch thúc." Kỷ Ninh hô lên rồi nhảy vào trong sân.
Vù vù.
Một con chó trắng chạy tới bên cạnh. Đúng là Bạch Thủy Trạch: "Ninh nhi. Chuyện bái sư thế nào? Ai là sư phụ của con?"
"Là Điện Tài tiên nhân." Kỷ Ninh đầy vui vẻ. "Tiên nhân?" Bạch Thủy Trạch cũng lộ ra vẻ mặt sợ hãi pha lẫn vui mừng. Khi trước hắn từng đoán với Kỷ Ninh là Nguyên Thần đạo nhân.
"Bạch thúc, đây là pháp môn luyện khí mà ta đổi được. Có tên là 'Thủy Nguyên Chú'." Kỷ Ninh nói. "Người nhớ kỹ. Không được đem pháp môn này truyền ra ngoài. Một khi truyền ra ngoài, lời thề với trời sẽ trừng phạt người thành hồn phi phách tán ngay."
"Ta biết." Bạch Thủy Trạch đáp.
Bất kể là tôi tớ hay linh thú của đệ tử, một khi đã sinh hoạt ở Hắc Bạch Học cung thì đều cần phải thề lời thề với trời! Dù sao thì tôi tớ và linh thú đều có cơ hội được học những pháp môn hàng đầu.
"Người nhận lấy." Kỷ Ninh đưa quyển thượng 'Thủy Nguyên Chú' qua. "Đây là quyển thượng. Có thể dùng nó để tu luyện tới Nguyên Thần đạo nhân viên mãn. Đợi đến khi chúng ta tu luyện được tới cấp độ Nguyên Thần đạo nhân thì sẽ lại lấy cuốn tiếp theo."
"Vất vả cho Ninh nhi rồi." Tuy Bạch Thủy Trạch chưa từng nghe nói về pháp môn này nhưng cũng đoán được thứ mà Kỷ Ninh đổi cho hắn sẽ nhất định là loại tốt. Kỷ Ninh cười. "Bạch thúc. Con đi tu luyện đây."
Vèo!
Trong lòng của Kỷ Ninh bây giờ đang tràn ngập chờ mong nên dĩ nhiên là bay thẳng tới tĩnh phòng trong lòng đất.
Trên Bắc Minh Phong có rất nhiều kiến trúc. Dĩ nhiên cũng sẽ có những gian phòng bí mật. Những chỗ này đều là nơi mà người tu tiên hay dùng trong lúc tu luyện. Cho nên xung quanh những gian phòng bí mật đó đều có bố trí đại trận. Hơn nữa những đại trận đó còn phối hợp được với đại trận của toàn Hắc Bạch Học cung. Một khi đã bế quan, cho dù là tiên nhân cũng không thể bước vào.
*****
"Rầm!" Cửa đá đóng lại.
Một gian phòng bằng đá dài rộng tầm mười trượng. Phía trên được khảm minh châu. Những viên minh châu này không thể quý bằng loại ở động Vô Ưu nhưng cũng không tầm thường. Chúng có thể tỏa sáng gian phòng này quanh năm suốt tháng.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trên giường ngọc. Giường ngọc có khắc phù văn nên có công hiệu làm người ngồi lên được tĩnh tâm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Thủy Nguyên Chú!" Kỷ Ninh lật quyển sách Thủy Nguyên Chú ra xem. Khoảng nửa canh giờ trôi qua là hắn đã ghi nhớ toàn bộ nội dung vào trong đầu. Người tu tiên vốn có khả năng nhớ rất tốt. Như Kỷ Ninh đã đạt tới cấp độ thần hồn, hắn đã có thể tự tìm trong thần hồn của mình những ký ức hàng ngày từ nhỏ tới lớn.
"Phù."
Một ngọn lửa cháy lên, đốt Thủy Nguyên Chú thành tro tàn. Không thể truyền ra ngoài loại pháp môn luyện khí tiên giai cỡ này được. Cho nên trước tiên phải ghi nhớ lại toàn bộ rồi hủy ngay đi. Nhờ đó, cho dù có kẻ nào giết được đệ tử Hắc Bạch Học cung thì cũng không có khả năng lấy được pháp môn hàng đầu nào.
"Bắt đầu đi." Kỷ Ninh vung tay lên. Một cái bình ngọc màu xanh biếc bay lên trước mặt.
Nắp bình mở ra. Một luồng nguyên khí nồng đậm bay ra. Bình ngọc kia đựng một trăm cân nguyên dịch mà lúc trước Kỷ Ninh chỉ cần mười cân nguyên dịch là đã có thể đột phá tới Tử Phủ tiền kỳ rồi còn củng cố cả Tử Phủ tiền kỳ. "Hút."
Kỷ Ninh há miệng ra. Toàn bộ nguyên dịch lập tức chảy ra khỏi bình ngọc, bay vào trong miệng của Kỷ Ninh. Vừa vào tới miệng liền hóa thành lượng lớn nguyên khí trời đất chạy thẳng vào trong Tử Phủ.
Trong không gian vô tận của Tử Phủ.
Một hồ nước vẫn tồn tại ở đó.
"Ầm ầm ầm " Bỗng nhiên toàn bộ không gian Tử Phủ đều chấn động. Vô số nguyên khí trời đất mãnh liệt đổ vào, nhanh chóng chuyển hóa thành nguyên lực. Hồ nguyên lực lớn dần lên. Sau khi Kỷ Ninh thi triển 'Thủy Nguyên Chú', toàn bộ hồ cũng bắt đầu xoay tròn.
Rầm rầm
Sau bao lâu sau quá trình xoay tròn không ngừng với tốc độ càng lúc càng nhanh, hồ Tử Phủ liền biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ làm cho hồ nước này càng sâu rộng hơn.
Cơn lốc xoáy trên mặt hồ như xuyên thẳng xuống phía dưới làm cho chiều sâu tăng lên gấp trăm ngàn lần.
"Uỳnh!"
Một tiếng nổ vang lên.
Ở chỗ sâu nhất trong hồ bỗng nhiên xuất hiện một lỗ hổng. Chỉ thấy từ lỗ hổng đó nguyên lực mới đang trào ra không ngừng. Lỗ hổng này chính là thứ được tạo ra bởi 'Thủy Nguyên Chú'!
"Tử Phủ trung kỳ." Kỷ Ninh hít lấy hít để nguồn nguyên dịch nồng đậm trong bình ngọc màu xanh để tiếp tục làm thực lực của mình tăng lên.
Ầm ầm ầm
Chỗ sâu nhất ở hồ Tử Phủ đã sâu hơn trước cả ngàn lần. Tốc độ hấp thu , luyện hóa nguyên lực cũng được tăng lên nhiều. Trải qua quá trình chuyển hóa theo 'Thủy Nguyên', nguyên lực cũng trở nên tinh thuần hơn rất nhiều.
"Tử Phủ hậu kỳ!"