Mãng Hoang Kỷ
Chương 1282
- Đi nhìn một chút.
Cửu Trần giáo chủ liền nói.
- Đi.
Đám người Kỷ Ninh đã rất quen thuộc, kể từ khi biết Ngu Tinh Hải là cả chiến trường thượng cổ, rất nhiều di tích bị bọn họ phỏng đoán ra nguyên nhân hình thành. Ví dụ như huyễn trần đạo, hai người, Kỷ Ninh cũng đoán lúc ấy trên chiến trường cần bố trí cấm chế, một khi địch nhân tiến vào trong trận pháp cấm chế tự nhiên thiệt thòi lớn.
Cần biết huyễn trần đạo không có ai chủ trì, chỉ bằng vào thủ lĩnh dị thú đã có uy năng đáng sợ như thế, nếu như chủ nhân bố trí nó lúc trước còn sống, chủ động khống chế huyễn trần đạo còn mạnh cỡ nào? Chút thực lực của đám người Kỷ Ninh sẽ bị diệt sát ngay lập tức.
Kỳ thật ban đầu ở trong động quật, nhìn thấy sinh vật hình người và thi thể hai chúa tể, hai người Kỷ Ninh cũng hiểu chiến trường thượng cổ thảm thiết... Vượt quá bọn họ tưởng tượng.
Hô.
Phi chu bay thẳng vào ngôi sao kia.
Khi tới gần, hai người Kỷ Ninh cũng nhìn thấy rõ trên ngôi sao có kiến trúc rách nát, kiến trúc cả động phủ tan vỡ tung tóe, chỉ còn lại có một ít cột trụ và vách tường tàn phá.
- Ta đoán lúc trước có một vị đại năng trốn vào trong động phủ, bằng vào cấm chế trùng trùng điệp điệp trong động phủ bảo vệ tánh mạng. Cuối cùng động phủ bị oanh phá thành mảnh nhỏ.
Cửu Trần giáo chủ nói ra, đồng thời phi chu cũng đáp xuống ngôi sao, Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ bay tới khu vực tàn phá kia.
- Động phủ đến bây giờ vẫn còn sót lại chút ít uy năng.
Kỷ Ninh nhìn một cây cột sót lại, cây cột nguy nga cao vạn trượng, phía trên còn có tầng tầng bạch quang tỏa sáng, mặc dù trôi qua vô tận tuế nguyệt vẫn còn tồn tại uy năng như cũ.
- Hình như không có bảo bối gì.
Cửu Trần giáo chủ nhìn chung quanh và nói:
- Ba mươi vạn năm, chúng ta lưu lại trong tinh hà lưu vực thời gian dài như vậy đụng phải không ít di tích nhưng không có lấy một kiện bảo bối.
- Những di tích này không có nguy hiểm gì, đoán chừng đã sớm bị phát hiện.
Kỷ Ninh nói.
- Ân?
Kỷ Ninh, Cửu Trần giáo chủ đồng thời quay người nhìn sang một hướng.
Trong một vách tường tàn phá rách nát có một thân ảnh đi ra, mái tóc của hắn tán loạn, hắn đi chân trần và mặc áo bào rách rưới.
- Hai vị.
Lúc này có nam tử áo vàng đi chân trần tới gần.
- Ngươi là người tu hành hay là?
Kỷ Ninh nghi hoặc mở miệng hỏi.
- Ta là tinh hà nhất tộc Lai Gia Đạo Quân.
Nam tử áo vàng cười nói.
- Tinh hà nhất tộc?
Cửu Trần giáo chủ cười nói:
- Đã sớm nghe nói qua trong tinh hà lưu vực có tinh hà nhất tộc, chúng ta lưu lại trong tinh hà lưu vực suốt ba mươi vạn năm, đây là lần đầu tiên gặp tinh hà nhất tộc đấy.
Nam tử áo vàng cười nói:
- Tinh hà nhất tộc chúng ta có rất nhiều chi nhánh, có vài chi ở sâu trong tinh hà lưu vực, đều có trận pháp cấm chế ẩn nấp, ngoại nhân khó có thể phát hiện. Chỉ có một chút đi ra mạo hiểm lưu lạc mới có thể tiếp xúc với bên ngoài.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ cũng hơi hiểu về tinh hà nhất tộc.
Bất kể là tinh đồ Thiên Nhất Đạo Quân đạt được từ Đạo hay là Hình Thứu lão tổ ban cho tinh đồ, trong tinh hà lưu vực đều trọng điểm giới thiệu tinh hà nhất tộc, tinh hà nhất tộc là một chi thế lực người tu hành phiêu bạt trong hắc ám vô tận lang thang tới đây, bọn họ đã bị sáu thế lực lớn trong vô tận cương vực xa lánh, cuối cùng lựa chọn tinh hà lưu vực làm gia viên của mình, bọn họ sinh tồn gian nan, sinh tồn vô tận tuế nguyệt, vì vậy bên ngoài gọi là tinh hà nhất tộc.
Cần biết, thế lực người tu hành phiêu bạt trong hắc ám vô tận bên ngoài tới cũng không ít, phần lớn đều rất yếu, không cách nào so sánh với thế lực bản thổ vô tận cương vực.
Chỉ có ‘hắc ám quốc độ’ cực kỳ cường đại, trở thành một trong sáu thế lực lớn của vô tận cương vực.
Cũng bởi vậy Đạo Minh và một ít thế lực lớn khác xa lánh hắc ám quốc độ rất mạnh, thường xuyên có chém giết thảm thiết. Ngược lại thế lực nhỏ yếu như tinh hà nhất tộc từ ngoài tới, tuy bị xa lánh nhưng chỉ cần ngoan ngoãn không thẩm thấu vào vô tận cương vực, thế lực Đạo Minh trong vô tận cương vực cũng tương đối hiền lành với nó.
Tinh hà nhất tộc vẫn phi thường hữu hảo với vô tận cương vực.
Dù sao bọn họ muốn mượn nhờ thế lực Đạo Minh khoan dung để sinh tồn, sao dám không hữu hảo? Cho nên nếu như lưu lạc trong tinh hà lưu vực đụng phải tinh hà nhất tộc, ngược lại là chuyện tốt, người tinh hà nhất tộc sẽ chỉ dẫn bọn họ.
- Đúng vậy a, lần này chúng ta rời khỏi tinh hà lưu vực mới đụng phải tinh hà nhất tộc các ngươi.
Kỷ Ninh cười nói:
- Nếu là sớm đụng phải, có lẽ lộ trình của chúng ta càng thông thuận hơn.
- Hai vị phải rời khỏi tinh hà lưu vực?
Lai Gia Đạo Quân hiếu kỳ hỏi.
- Ân, phải rời đi.
Cửu Trần giáo chủ cũng gật đầu.
- Trong tinh hà lưu vực có rất nhiều bảo địa, không biết hai vị có thể đi vào?
Đến gia Đạo Quân nói ra.
- Bảo địa?
Cửu Trần giáo chủ lắc đầu, nói:
- Tuy nhiên phát hiện một ít di tích nhưng không có bảo bối gì.
- Tinh hà lưu vực quá lớn, tuy hai vị lưu lạc trong tinh hà lưu vực ba mươi vạn năm, có thể nhìn thấy chỉ là phần nhỏ trong tinh hà lưu vực mà thôi.
Lai Gia Đạo Quân nói ra:
- Tinh hà nhất tộc chúng ta sinh hoạt tại đây vô tận tuế nguyệt, nhiều đời Đạo Quân thậm chí Vĩnh Hằng Đế Quân không ngừng mạo hiểm lưu lạc điều tra, chúng ta hiểu tinh hà lưu vực hơn các vị nhiều.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ đều gật đầu.
- Trải qua nhiều đời tích lũy, tinh hà nhất tộc ta cũng biết trong tinh hà lưu vực có một ít di tích cường đại.
Lai Gia Đạo Quân nói ra:
- Lần này ta chuẩn bị tiến vào một di tích trong đó, bởi vì ta sớm đã đạt tới biên giới hợp đạo, có thể sẽ hợp đạo... Ta căn bản không có một chút nắm chắc, cho nên đi ra mạo hiểm ma luyện, hy vọng có thể gia tăng một ít nắm chắc khi hợp đạo.
- Hợp đạo...
Cửu Trần giáo chủ than thở nói:
- Hợp đạo rất khó khăn.
- Đúng vậy a, rất khó khăn.
Kỷ Ninh cũng lắc đầu.
Nhắc tới hợp đạo, bất luận một Đạo Quân nghịch thiên nào cũng cảm thấy áp lực.
Bởi vì từ nhất bộ đến nhị bộ, đến tam bộ, tứ bộ... Tuy cũng rất khó, nếu đi đường rẽ sẽ thất bại nhưng tương đối mà nói nó vẫn an toàn! Như Kỷ Ninh ngộ ra kiếm đạo chung cực tầng thứ hai chính là Đạo Quân nhị bộ, lúc hắn ngộ ra tầng ba sẽ tiến vào Đạo Quân tam bộ.
Cửu Trần giáo chủ liền nói.
- Đi.
Đám người Kỷ Ninh đã rất quen thuộc, kể từ khi biết Ngu Tinh Hải là cả chiến trường thượng cổ, rất nhiều di tích bị bọn họ phỏng đoán ra nguyên nhân hình thành. Ví dụ như huyễn trần đạo, hai người, Kỷ Ninh cũng đoán lúc ấy trên chiến trường cần bố trí cấm chế, một khi địch nhân tiến vào trong trận pháp cấm chế tự nhiên thiệt thòi lớn.
Cần biết huyễn trần đạo không có ai chủ trì, chỉ bằng vào thủ lĩnh dị thú đã có uy năng đáng sợ như thế, nếu như chủ nhân bố trí nó lúc trước còn sống, chủ động khống chế huyễn trần đạo còn mạnh cỡ nào? Chút thực lực của đám người Kỷ Ninh sẽ bị diệt sát ngay lập tức.
Kỳ thật ban đầu ở trong động quật, nhìn thấy sinh vật hình người và thi thể hai chúa tể, hai người Kỷ Ninh cũng hiểu chiến trường thượng cổ thảm thiết... Vượt quá bọn họ tưởng tượng.
Hô.
Phi chu bay thẳng vào ngôi sao kia.
Khi tới gần, hai người Kỷ Ninh cũng nhìn thấy rõ trên ngôi sao có kiến trúc rách nát, kiến trúc cả động phủ tan vỡ tung tóe, chỉ còn lại có một ít cột trụ và vách tường tàn phá.
- Ta đoán lúc trước có một vị đại năng trốn vào trong động phủ, bằng vào cấm chế trùng trùng điệp điệp trong động phủ bảo vệ tánh mạng. Cuối cùng động phủ bị oanh phá thành mảnh nhỏ.
Cửu Trần giáo chủ nói ra, đồng thời phi chu cũng đáp xuống ngôi sao, Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ bay tới khu vực tàn phá kia.
- Động phủ đến bây giờ vẫn còn sót lại chút ít uy năng.
Kỷ Ninh nhìn một cây cột sót lại, cây cột nguy nga cao vạn trượng, phía trên còn có tầng tầng bạch quang tỏa sáng, mặc dù trôi qua vô tận tuế nguyệt vẫn còn tồn tại uy năng như cũ.
- Hình như không có bảo bối gì.
Cửu Trần giáo chủ nhìn chung quanh và nói:
- Ba mươi vạn năm, chúng ta lưu lại trong tinh hà lưu vực thời gian dài như vậy đụng phải không ít di tích nhưng không có lấy một kiện bảo bối.
- Những di tích này không có nguy hiểm gì, đoán chừng đã sớm bị phát hiện.
Kỷ Ninh nói.
- Ân?
Kỷ Ninh, Cửu Trần giáo chủ đồng thời quay người nhìn sang một hướng.
Trong một vách tường tàn phá rách nát có một thân ảnh đi ra, mái tóc của hắn tán loạn, hắn đi chân trần và mặc áo bào rách rưới.
- Hai vị.
Lúc này có nam tử áo vàng đi chân trần tới gần.
- Ngươi là người tu hành hay là?
Kỷ Ninh nghi hoặc mở miệng hỏi.
- Ta là tinh hà nhất tộc Lai Gia Đạo Quân.
Nam tử áo vàng cười nói.
- Tinh hà nhất tộc?
Cửu Trần giáo chủ cười nói:
- Đã sớm nghe nói qua trong tinh hà lưu vực có tinh hà nhất tộc, chúng ta lưu lại trong tinh hà lưu vực suốt ba mươi vạn năm, đây là lần đầu tiên gặp tinh hà nhất tộc đấy.
Nam tử áo vàng cười nói:
- Tinh hà nhất tộc chúng ta có rất nhiều chi nhánh, có vài chi ở sâu trong tinh hà lưu vực, đều có trận pháp cấm chế ẩn nấp, ngoại nhân khó có thể phát hiện. Chỉ có một chút đi ra mạo hiểm lưu lạc mới có thể tiếp xúc với bên ngoài.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ cũng hơi hiểu về tinh hà nhất tộc.
Bất kể là tinh đồ Thiên Nhất Đạo Quân đạt được từ Đạo hay là Hình Thứu lão tổ ban cho tinh đồ, trong tinh hà lưu vực đều trọng điểm giới thiệu tinh hà nhất tộc, tinh hà nhất tộc là một chi thế lực người tu hành phiêu bạt trong hắc ám vô tận lang thang tới đây, bọn họ đã bị sáu thế lực lớn trong vô tận cương vực xa lánh, cuối cùng lựa chọn tinh hà lưu vực làm gia viên của mình, bọn họ sinh tồn gian nan, sinh tồn vô tận tuế nguyệt, vì vậy bên ngoài gọi là tinh hà nhất tộc.
Cần biết, thế lực người tu hành phiêu bạt trong hắc ám vô tận bên ngoài tới cũng không ít, phần lớn đều rất yếu, không cách nào so sánh với thế lực bản thổ vô tận cương vực.
Chỉ có ‘hắc ám quốc độ’ cực kỳ cường đại, trở thành một trong sáu thế lực lớn của vô tận cương vực.
Cũng bởi vậy Đạo Minh và một ít thế lực lớn khác xa lánh hắc ám quốc độ rất mạnh, thường xuyên có chém giết thảm thiết. Ngược lại thế lực nhỏ yếu như tinh hà nhất tộc từ ngoài tới, tuy bị xa lánh nhưng chỉ cần ngoan ngoãn không thẩm thấu vào vô tận cương vực, thế lực Đạo Minh trong vô tận cương vực cũng tương đối hiền lành với nó.
Tinh hà nhất tộc vẫn phi thường hữu hảo với vô tận cương vực.
Dù sao bọn họ muốn mượn nhờ thế lực Đạo Minh khoan dung để sinh tồn, sao dám không hữu hảo? Cho nên nếu như lưu lạc trong tinh hà lưu vực đụng phải tinh hà nhất tộc, ngược lại là chuyện tốt, người tinh hà nhất tộc sẽ chỉ dẫn bọn họ.
- Đúng vậy a, lần này chúng ta rời khỏi tinh hà lưu vực mới đụng phải tinh hà nhất tộc các ngươi.
Kỷ Ninh cười nói:
- Nếu là sớm đụng phải, có lẽ lộ trình của chúng ta càng thông thuận hơn.
- Hai vị phải rời khỏi tinh hà lưu vực?
Lai Gia Đạo Quân hiếu kỳ hỏi.
- Ân, phải rời đi.
Cửu Trần giáo chủ cũng gật đầu.
- Trong tinh hà lưu vực có rất nhiều bảo địa, không biết hai vị có thể đi vào?
Đến gia Đạo Quân nói ra.
- Bảo địa?
Cửu Trần giáo chủ lắc đầu, nói:
- Tuy nhiên phát hiện một ít di tích nhưng không có bảo bối gì.
- Tinh hà lưu vực quá lớn, tuy hai vị lưu lạc trong tinh hà lưu vực ba mươi vạn năm, có thể nhìn thấy chỉ là phần nhỏ trong tinh hà lưu vực mà thôi.
Lai Gia Đạo Quân nói ra:
- Tinh hà nhất tộc chúng ta sinh hoạt tại đây vô tận tuế nguyệt, nhiều đời Đạo Quân thậm chí Vĩnh Hằng Đế Quân không ngừng mạo hiểm lưu lạc điều tra, chúng ta hiểu tinh hà lưu vực hơn các vị nhiều.
Kỷ Ninh và Cửu Trần giáo chủ đều gật đầu.
- Trải qua nhiều đời tích lũy, tinh hà nhất tộc ta cũng biết trong tinh hà lưu vực có một ít di tích cường đại.
Lai Gia Đạo Quân nói ra:
- Lần này ta chuẩn bị tiến vào một di tích trong đó, bởi vì ta sớm đã đạt tới biên giới hợp đạo, có thể sẽ hợp đạo... Ta căn bản không có một chút nắm chắc, cho nên đi ra mạo hiểm ma luyện, hy vọng có thể gia tăng một ít nắm chắc khi hợp đạo.
- Hợp đạo...
Cửu Trần giáo chủ than thở nói:
- Hợp đạo rất khó khăn.
- Đúng vậy a, rất khó khăn.
Kỷ Ninh cũng lắc đầu.
Nhắc tới hợp đạo, bất luận một Đạo Quân nghịch thiên nào cũng cảm thấy áp lực.
Bởi vì từ nhất bộ đến nhị bộ, đến tam bộ, tứ bộ... Tuy cũng rất khó, nếu đi đường rẽ sẽ thất bại nhưng tương đối mà nói nó vẫn an toàn! Như Kỷ Ninh ngộ ra kiếm đạo chung cực tầng thứ hai chính là Đạo Quân nhị bộ, lúc hắn ngộ ra tầng ba sẽ tiến vào Đạo Quân tam bộ.